Chương 95 + 96

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 95:

Ban công phòng ngủ, Trì Hử ôm mèo Dao Quang cùng xem một đoạn video.

Với cái biểu cảm nghiêm túc trên khuôn mặt của một người một mèo, ai có thể ngờ rằng bọn họ đang coi clip xuếch chứ?

À, tất nhiên không phải Trì Hử và mèo Dao Quang rảnh rỗi không có việc gì làm nên xem xuếch học hỏi kinh nghiệm, nếu rảnh vậy chẳng thà tự mình "trải nghiệm" còn hơn. Khụ, quay về chuyện chính, đây là đoạn video do hai chị em sinh đôi mà hồi đi ăn cưới ở nước ngoài Trì đại thiếu đã gài vào chỗ Thích Cẩm Ninh quay được.

Được rồi, may thay nhân vật chính của đoạn phim 18+ không phải Thích nhị thiếu, mà là Từ Quy Lai.

Vốn nhiệm vụ chính của hai cô em xinh tươi này là đi theo nhị thiếu gia họ Thích ăn chơi đàn đúm, đừng để gã ăn no rửng mỡ gây phiền hà cho đại thiếu gia nhà mình, vừa hưởng thụ cuộc sống vừa kiếm thêm thu nhập.

Tuy nhiên, sau khi phát hiện Tề Hoằng có vẻ đang tìm cách dẫn Thích Cẩm Ninh vào chỗ chết, được sự đồng ý của Trì đại thiếu, hai cô gái tài cao gan lớn bắt đầu rời khỏi cái ôm của Thích nhị thiếu, chuyển sang vòng tay của Tề Hoằng.

Thích Cẩm Ninh thay người yêu như thay áo, gã không quan tâm phụ nữ tới đòi phí chia tay là ai. Nhưng Tề Hoằng thì khác, đứng trước hai người con gái phong tình vạn chủng, lại còn vì hắn mà trăm phương nghìn kế tách khỏi Thích nhị thiếu, quả thực đã hoàn toàn thỏa mãn cái tôi đàn ông của hắn, hắn sao có thể chống lại sức hấp dẫn của "mỹ nhân kế" này chứ?

Mãi cho đến ba ngày trước, Tề Hoằng bất ngờ tử vong, hai nàng cảm thấy có vấn đề, bỏ chút công sức điều tra, cuối cùng tìm ra đoạn video tại một căn cứ bí mật của Tề Hoằng. Đối với hai cô gái từ nhỏ đã lăn lộn nơi phố hoa mà nói, chơi đàn ông đào tin tức chỉ đơn giản như ăn một bữa cơm. Tề Hoằng tự cho là mình bảo vệ bí mật rất tốt, nhưng thật ra bí mật ấy đã bị bật mí từ lâu. Cho nên Tề Hoằng vừa ngỏm, hai nàng đã nhanh chóng tìm ra nguyên nhân dẫn đến cái chết, không, phải nói là nguyên nhân đẩy nhanh thời gian lìa đời của hắn.

Trong video là một đôi nam nữ trần truồng đang vận động kịch liệt ...

Tiếc rằng hình ảnh này không mang đến cho khán giả cảm giác hưng phấn bứt rứt, toàn thân sôi sục, mà ngược lại, quỷ quái như một bộ phim kinh dị.

Người phụ nữ liên tục rên rỉ, nghe có vẻ vô cùng sung sướng, nhưng đôi mắt lại trắng dã, chẳng hề có thần, khiến người ta cảm giác cổ như một con búp bê tình dục, còn Từ Quy Lai phía trên mới là diễn viên chính của bộ phim "hành động" này.

Từ Quy Lai luôn xuất hiện trong mắt quần chúng với dáng vẻ ngây ngô sáng sủa của chàng thanh niên mới lớn. Cho dù biết tuổi thực tế của gã, mọi người cũng chỉ nghĩ gã gặp được kỳ ngộ nào đó, dẫu sao trên thế giới này cũng có rất nhiều chuyện không thể giải thích.

Thế nhưng, khi chứng kiến một ông già quắt queo tong teo như que củi dần trở nên đẫy đà, làn da nhăn nheo nâu sạm bắt đầu căng mịn hồng hào... tựa như phép thuật quay ngược thời gian về lại tuổi thanh xuân. Nhưng loại kỳ ngộ này, chỉ e không phải ai cũng có gan tiếp nhận.

Gã đang cướp lấy sức sống của người khác!

Cũng không biết tẩu hỏa nhập ma ra đường mới hay đây vốn là công pháp ban đầu của gã, thế nhưng có thể biến sức sống của người khác thành của mình, thì không có gì khó hiểu khi cả hai nhà Úc, Thích liên thủ với nhau cũng không bắt được Từ Quy Lai. Bên cạnh việc nhà họ Tề âm thầm gây cản trở, thì nguyên nhân chủ yếu nhất, chính là khả năng chuyển đổi từ già qua trẻ, từ trẻ qua già của Từ Quy Lai.

Đây chắc chắn là con bài chưa lật của Từ Quy Lai, mà con bài này lại bị lộ ở chỗ Tề Hoằng, bảo sao hắn lại gặp họa sát thân.

Hai chị em nọ đào được không ít tin tức từ miệng Tề Hoằng. Tề Hoằng là con riêng của chi thứ nhà họ Tề, mẹ đẻ của hắn sau khi sinh con vài năm thì bị Úc Liên phát hiện và giết chết, vốn cái mạng nhỏ của hắn cũng chẳng giữ được, nhưng ông bố Tề Thừa Chí thật sự thích hai mẹ con Tề Hoằng, ông ta trộm đưa con trai về nhà chính Tề gia. Vừa khéo sư phụ của hắn lúc bấy giờ cũng có mặt ở đó, cảm thấy đứa nhỏ này có năng khiếu, vì thế ông thu hắn làm đồ đệ, nuôi dưỡng nên người.

Có sư phụ là thế ngoại cao nhân được gia chủ Tề gia vô cùng kính nể, đứa con riêng như Tề Hoằng cũng được thơm lây. Ít nhất là có địa vị hơn so với "chính cung" Úc Liên của cha hắn. Đó cũng là lí do vì sao hắn có gan đối đầu trực diện với Tề Bân Úc.

Sư phụ của hắn và Tề gia luôn giữ liên lạc, mấy năm gần đây quan hệ giữa hai bên lại càng thêm chặt chẽ. Tề Hoằng biết tính toán của bọn họ, cũng luôn tỏ ra ngoan ngoãn phối hợp. Muốn hắn đến chỗ Thích Cẩm Ninh, hắn liền chịu đựng cái tính thối thây của Thích nhị thiếu hòng chiếm lấy sự tín nhiệm của gã. Sau này không biết sơ sẩy chỗ nào mà Thích nhị thiếu lại nghi ngờ, nhưng Tề Hoằng cũng không quá lo lắng. Tề Hoằng có sư phụ và Tề gia chống lưng, hắn không ngán ai cả.

Mãi cho đến một ngày, Tề Hoằng phát hiện sư phụ ra tay với Úc Liên và Tề Bân Úc. Từ nhỏ Tề Hoằng đã hận hai mẹ con Úc Liên thấu xương, nếu sư phụ không ngăn cản, trở lại Tề gia, việc đầu tiên hắn làm chính là giết chết hai mẹ con nhà đó. Thế nhưng, Tề Hoằng có hận Úc Liên, Tề Bân Úc đến mấy thì hắn cũng chưa bao giờ muốn làm hại người cha mến thương của mình, càng không muốn hủy hoại gia nghiệp hắn đã bỏ biết bao công sức vào đó và rất có thể là hại đến chính bản thân hắn.

Nhưng từ khi phát hiện hành động của sư phụ, Tề Hoằng chợt nhận ra, sư phụ làm vậy không hẳn là vì báo thù cho mình, sư phụ còn oán hận Úc Liên, Tề Bân Úc và tất cả người nhà họ Tề hơn cả hắn!

Làm thế nào bây giờ?

Sống với nhau cả chục năm, Tề Hoằng không thể không rõ tính nết của sư phụ mình.

Cầu nhà chính che chở? Nhưng bên đó đang hợp tác với sư phụ, đã đến giai đoạn mấu chốt, bọn họ có thể vì hắn mà mâu thuẫn với người ta sao?

Mà rất nhanh sau đó, gián điệp Tề Hoằng cài bên cạnh Úc Liên truyền về một thông tin càng khiến hắn rối bời hơn, Úc Liên đang tìm kiếm một chàng trai tên Từ Quy Lai...

Đến khi lấy được danh sách những người đã tiếp xúc với Úc Liên, Tề Hoằng lại càng lạnh lòng, nếu đúng như suy đoán của hắn thì sư phụ chính là đứa con cả mà Úc Liên bỏ rơi năm nào, như vậy với tính chách của sư phụ, ông chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Úc Liên, Tề Bân Úc, chồng của Úc Liên - Tề Thừa Chí cùng tất cả những người mang dòng máu nhà họ Tề!

Tuy nhiên, có một số chuyện làm hắn không tài nào hiểu nổi, người thanh niên tên Từ Quy Lai rất giống với sư phụ của hắn trước khi ông trở nên gầy yếu như bây giờ, chẳng lẽ là con trai, hoặc cháu trai của sư phụ?

Tề Hoằng càng hoảng lại càng bất chấp, hắn đánh liều giấu vài chiếc camera mini ở một số bất động sản mà sư phụ thường nghỉ lại.

Tề Hoằng không thể ngờ hắn sẽ thu được cảnh tượng kinh khủng đến vậy.

Tiếc rằng, đâm lao thì phải theo lao.

Tề Hoằng rất rõ nếu hắn bị sư phụ phát hiện, chắc chắn chỉ có con đường chết, cho nên hắn giấu video ở một chỗ bí mật mà sư phụ không biết, muốn dùng nó làm con bài giữ mạng.

Tất nhiên, mọi thứ đều chỉ là tương đối, đối với Từ Quy Lai thì bí mật chỉ gọi là bí mật khi không một ai biết đến nó. Từ Quy Lai lấy mạng của Tề Hoằng, chẳng hề do dự. Tề Hoằng giấu đồ ở nơi gã không biết? Ồ, vậy thì giết hắn bắt hồn, còn sợ hắn không ngoan ngoãn mang đồ về sao?

Thế nhưng, đã bảo rồi, mọi chuyện chỉ là tương đối, Từ Quy Lai quá tự tin, gã không ngờ sẽ có người đến trước mình.

Đôi chị em tìm được đoạn video cũng lạnh cả sống lưng, người đáng sợ như vậy bọn họ không chọc nổi! Hai người đổi thân phận khác, nhanh chóng chuyển đồ cho Trì đại thiếu rồi xuất ngoại.

Có đoạn video này, suy đoán của Trì Hử và Dao Quang bệ hạ càng thêm chắc chắn.

Bảo sao gã lại chấp nhất với khối hổ phách của Trì Hử như thế. Bởi theo truyền thuyết, đóa sen xanh trong khối hổ phách chính là một cây thuốc tiên. Mà thuốc tiên thì thường hàm chứa một nguồn năng lượng khổng lồ có thể giúp người ta thoát thai hoán cốt.

Từ Quy Lai muốn thoát thai hoán cốt, nhưng phát hiện hổ phách trên cổ Trì Hử thật ra chỉ là niềm vui ngoài dự kiến, vậy mục tiêu ban đầu của gã là cái gì?

Sau khi biết toàn bộ phúc trạch nhà họ Đường đã bị đánh cắp và đổi mệnh thành tuyệt địa âm trạch, Trì Hử và Dao Quang bệ hạ đã có đáp án, mục tiêu của Từ Quy Lai, là long mạch của nhà họ Úc.

Gã có thể nhìn ra tuổi thọ ban đầu của Trì Hử chỉ bằng tướng mạo của anh, vậy không thể không nhìn ra long khí phù hộ nhà họ Úc. Úc gia có tổ tiên được mai táng trên long mạch, mà hiện giờ long mạch đó đang dần sống lại.

Đánh cắp phúc trạch không thuộc về mình thật ra không phải chuyện dễ dàng, bất cẩn một tí sẽ bị trời phạt ngay. Tuy nhiên, Từ Quy Lai có vẻ rất am hiểu phương pháp che đậy thiên cơ, tìm kẻ chết thay thế tội cho mình. Như trường hợp của nhà họ Đường, Đường Đóa Nhi đóng vai trò không nhỏ trong việc biến mộ tổ nhà mình thành cái dạng này. Tuy nhiên, Đường Đóa Nhi cũng chẳng quan tâm bản thân có bị lợi dụng hay không, cô ta phát điên vì mong muốn báo thù, chỉ cần Đường gia không tốt là cô ta vui rồi.

Mà Úc gia, đối với Từ Quy Lai lại càng thêm dễ dàng. Gã vốn mang trong mình một nửa dòng máu nhà họ Úc, chỉ cần hành động thích đáng thì không phải không có cơ hội cướp lấy toàn bộ số mệnh và năng lượng của long mạch.

Gã có thể ăn nhịp với Tề gia giở trò, hiển nhiên là âm mưu khơi mào tranh chấp giữa hai nhà Úc – Thích, đợi bọn họ lưỡng bại câu thương rồi làm ngư ông đắc lợi. Cái Tề gia muốn, là nâng cao quyền lực, thứ Từ Quy Lai muốn, là đánh cắp long mạch Úc gia cho mình sử dụng, sau đó khiến họ Úc cửa nát nhà tan.

Kế hoạch thì tốt đẹp, nhưng một vấn đề mấu chốt đang bày ra trước mắt Từ Quy Lai: Long mạch nhà họ Úc giờ ở đâu?

Phải biết rằng, cho dù là cụ Úc cũng không thể xác định rõ ràng nơi bố mình mất, khụ, nơi bố mình được chôn cất. Nếu khoanh vùng thì đại khái là tại nơi nào đó ngoài dải núi non liên miên chẳng dứt đằng sau khu nhà chính.

Ông bô của cụ Úc - chính là ông cố ngoại của Trì Hử, năm đó cũng rất trẩu tre, khụ, để hình dung cho dễ thì ông cụ là một người cực kỳ quyết đoán, dám nghĩ dám làm, cầm tấm bản đồ kho báu không biết là thật hay giả mà cũng dám lập hội vào núi tìm kho báu.

Kết quả là bỏ lại vợ hiền con thơ bơ vơ nơi trần thế. Nhưng nói gì thì nói, ít ra vị này cũng chết ở một nơi cực cực tốt, coi như là tạo phúc cho con cháu ╮(╯▽╰)╭

Từ Quy Lai âm thầm mưu tính nhiều năm như vậy, dù chưa xác định được vị trí cụ thể nhưng vị trí đại khái thì kiểu gì cũng rõ. Hiện tại gã đã chiếm được tượng phật bằng đá, bất kể tượng phật là chính là tà thì nó cũng được sinh ra từ tự nhiên, bẩm sinh đã mẫn tuệ với loại khí tràng này.

"Dao Quang bệ hạ, chúng ta cũng nên tập hợp với bọn Nhị ca thôi."

Tề gia đã có mấy bô lão nhà họ Úc và họ Thích xử lý, việc của bọn Trì Hử và mèo Dao Quang phải làm chính là tìm và bảo vệ Long mạch trước Từ Quy Lai, hoặc là tìm rồi giết chết Từ Quy Lai, vậy là xong chuyện.

Trong tình huống địch tối ta sáng thế này, bây giờ mới rõ mục địch của Từ Quy Lai thì đã chậm mất một buổi tối. Thế nhưng ai bảo Trì đại thiếu còn có một con mèo thành tinh cơ chứ. Riêng kỹ năng tìm kho báu, Trì Hử chưa thấy ai nhanh bằng Dao Quang bệ hạ =)))

Chương 96:

So với nhóm người Úc nhị thiếu võ trang đầy đủ sẵn sàng nghênh đón quân địch, Trì đại thiếu đi một mình còn dẫn theo một con mèo trắng trông đến là lạc bầy.

Nhóm vệ sĩ nghiêm túc tham gia hành động lần này: ...Bảo là vào núi truy bắt phần tử tội phạm cơ mà, các vị không cầm nhầm kịch bản đấy chứ? = =

Đầu tiên là Úc Hạo. Úc nhị thiếu mang theo một con chó đen chưa từng trải qua bất kỳ khóa huấn luyện chuyên nghiệp nào, có vẻ anh định dẫn chó vào núi kiến công lập nghiệp. Khôi hài chưa, lúc không cần sủa nó lại sủa cho một cái thì có phải kiếm củi ba năm thiêu một giờ không?

Được rồi, mang một con chó thì còn hiểu được, dù sao nó có phải đồng đội heo hay không thì không biết, ít nhất trông cũng có vẻ trung tâm hộ chủ và nghe lời. Thế nhưng mang chó thì thôi đi, vì sao còn dẫn mèo tới?

Chỉ cần từng nghe tới Trì Hử - Trì đại thiếu, kiểu gì cũng biết anh yêu mèo thành si, tuy nhiên, đây là lúc để chơi với mèo à? Tí nữa mọi người vào núi, con mèo này nghịch quá chạy mất thì sao, thế bọn họ vào núi bắt tội phạm hay vào núi tìm mèo cho vị này đây?

Cuối cùng là Thích Cẩm Ninh - Thích nhị thiếu. Vị thiếu gia này không mang chó cũng chẳng mang mèo, thế nhưng điệu bộ hớn ha hớn hở, hai mắt lập lòe thế này hiển nhiên là trong đầu chỉ toàn kho báu và kho báu, dù chẳng biết nó có thật hay không. Rốt cuộc mục đích của chuyến đi này là gì hở? =_=

Mấy anh vệ sĩ theo Thích Cẩm Ninh tới đây cũng vô cùng bất đắc dĩ, bộ dạng này của thiếu gia chẳng giống với lúc thề son thề sắt 'nhất định sẽ mang thi hài ông chú nhà mình trở về' tí nào.

Đúng vậy, ông chú của Thích Cẩm Ninh chính là một trong những người đi tìm kho báu đã mất tích năm ấy. Nói một cách đơn giản thì ông cùng ông cố ngoại của Trì Hử, tức ông cố nội của Úc Hạo, có thể coi là đôi bạn cùng "tiến".

Dòng dõi thư hương nhà họ Thích lại có thể sản xuất ra một người chỉ thích lăn lộn với đủ mọi tầng lớp xã hội như ông chú của Thích Cẩm Ninh, thật sự là hiếm có... khụ, thật sự là gia môn bất hạnh!

Cho nên nói, cụ Úc và cụ Thích nhìn nhau không vừa mắt là có lý do cả. Ngoại trừ trời sinh tính tình không hợp thì khởi nguồn ban đầu của mối bất hòa truyền kiếp chính là vấn đề này đây. Mặc dù lý trí hiểu rõ vị ấy nhà mình là tự làm tự chịu, nhưng xét về mặt tình cảm, ai cũng cảm thấy lỗi của bên kia lớn hơn.

Cụ Úc: Nếu không tại họ Thích đưa ra tấm bản đồ quái quỷ ấy, ông bô không đáng tin nhà tôi sẽ nóng đầu chui vào chỗ chết thế à?

Cụ Thích: Nếu không có họ Úc góp sức, ông chú trói gà không chặt nhà tôi có thể tự chui vào núi được chắc?

Lịch sử đôi khi cũng thích lặp lại. Hai nhà Úc Thích nào có thể ngờ hơn trăm năm sau con cháu nhà mình lại lập thành nhóm đi tìm kho báu tiếp chứ.

Năm đó trong núi sâu xảy ra một trận động đất, nhóm người vào núi tìm kiếm kho báu đều mất tích, sống không thấy người chết chẳng thấy xác. Đội tìm kiếm nhà họ Thích phái ra liên tục thất bại trở về. Bởi vì kho báu được xác định ở tít trung tâm dãy núi, mà sau khi xảy ra trận động đất, kết cấu địa chất bị thay đổi. Giữa mênh mông núi non, không có bản đồ hướng dẫn thì chẳng khác gì mò kim đáy bể. Huống chi bây giờ đã qua bao nhiêu năm, thật ra nhà họ Thích cũng chẳng hy vọng vào lời hứa 'mang thi hài ông chú về nhà' của Thích Cẩm Ninh cho lắm.

Vậy vì sao gã còn cầm bản đồ gia nhập vào đội ngũ của Úc Hạo?

Chuyện này thì phải ngược dòng đến vận may lúc sụt lúc sùi của Thích Cẩm Ninh.

Khi Thích nhị thiếu ngoan ngoãn ở nhà cả ngày, toàn bộ Thích gia bị lăn qua lộn lại đến là mệt. Cho dù nhà họ Thích phúc trạch thâm hậu thì cũng chẳng ai muốn hơi tí lại bị dọa bay mất hồn. Sau một hồi suy tính, mọi người cảm thấy thằng cu nhà mình đi theo thằng nhóc nhà Úc gia là đỡ nhất!

Vì thế cha của Thích Cẩm Ninh dứt khoát tống con mình ra khỏi nhà, bây giờ là giai đoạn mấu chốt trong việc bắt tay giảng hòa với nhà họ Úc, coi như tống nó qua đó làm "con tin" đi.

Mà Úc gia tất nhiên không thể để lộ chuyện long mạch ra bên ngoài, trong đội ngũ, người hiểu rõ tình hình chỉ có Úc Hạo, Trì Hử và mèo Dao Quang. Bản đồ do Thích Cẩm Ninh cung cấp đã tiết kiệm không ít thời gian công sức dò đường. Nhưng bản đồ chỉ đưa bọn họ đến rìa ngoài mà thôi, chủ lực sau đó phải dựa vào Trì Hử và mèo Dao Quang.

Cho nên trong mắt những người khác, Trì đại thiếu cố tình dẫn theo mèo yêu đến đây đàn đúm du sơn ngoạn thủy, nhưng chỉ có Úc nhị thiếu là rõ, tất cả bọn họ chỉ xứng làm thành phần phụ trợ, còn con mèo thành tinh em họ hắn nuôi mới là yếu tố then chốt của chuyến đi này. Một mình mèo trắng cân cả đám. Đấy mới gọi là sự thật phũ phàng~

Đoàn người cố gắng hành động thật cẩn thận, bí mật. Trước khi màn đêm buông xuống, họ không chọn một nhà nông nghỉ ngơi mà trực tiếp tìm một khu đất trống dựng lều. Ngoại trừ 3 vị thiếu gia lạc loài, 1 con mèo trắng và 1 con chó đen, đội ngũ còn lại ai nấy đều hết sức chuyên nghiệp.

#

Trước lửa trại, Úc nhị thiếu giữ nguyên tư thế trợn mắt há mồm, nhanh chóng nghiêng người che lại dáng hình của thằng em nhà mình. Đại Hắc ngoan ngoãn ngồi bên cạnh hắn cũng làm theo, phối hợp với chủ nhân che kín cho một người một mèo ở phía sau.

"Meo meo~"

Mèo Dao Quang liếm miệng vết thương do bụi gai lưu lại trên tay tự chủ.

Trì Hử ôm lấy mèo nhà mình trong lòng, cười nói: "Dao Quang bệ hạ yên tâm, còn chẳng lưu lại một vết xước."

Úc Hạo tiếp tục dại mặt nhìn chằm chằm vào ngón tay nhẵn nhụi như chưa hề có chuyện xảy ra của em họ: ... Mệ nhà nó, chỉ mấy ngày không gặp mà sao em họ đã biến thành siêu nhân roài? Chính mắt tui nhìn thấy ngón tay ẻm bị đứt máu chảy ròng ròng cơ mà, còn chưa kịp lấy thuốc sao đã khép miệng cmnr? Miệng vết thương dùng một tốc độ phi khoa học biến mất ngay trước mắt tui này! Ông ơi, bố ơi, mẹ ơi... tất cả mọi người mau ra đây mà xem!!!

Từ khi được Đế Lưu Tương tẩm bổ, thúc đẩy khế ước với Dao Quang bệ hạ ngưng thành thực thể, Trì Hử vô tình phát hiện hình như anh cũng có năng lực tự hồi phục, một vài vết thương nhỏ có thể khỏi ngay trong chớp mắt.

"Úc nhị, mày với chó cản đường quá đấy."

Một người chỉ cần mở mồm ra là có thể khiến Úc Hạo nảy sinh ham muốn hoạt động chân tay giãn gân giãn cốt trên đời này chỉ có một, ngoại trừ Thích nhị thiếu thì còn ai vào đây nữa! Thích Cẩm Ninh đứng đằng sau một người một chó quan sát một lúc, tiếp tục nói kháy: "Người ta thường nói chủ nào chó nấy, haha, đúng thật ấy chứ, nhìn cái tướng của mày với con chó nè, giống nhau vãi~"

Thế nào thì thế, Úc nhị thiếu vẫn nhớ rõ hai nhà Úc Thích đương hợp tác với nhau, với cả đánh người nơi hoang vu không tiện đưa nạn nhân đi bệnh viện, hắn trừng mắt với thằng nhóc ngu si nọ, "Ờ thì chủ nào chó nấy, mày nói mà không biết ngượng à thằng ngu? Từ nhỏ đến lớn không bao giờ chịu được quá 20p dưới tay đàn em của tao. Vất vả lắm mới tìm được con chó, xí, tưởng thế nào, đứng trước Đại Hắc nhà tao lại chả run như cầy sấy."

Tính tình của Úc nhị thiếu là vậy đấy, phàm là thứ hắn thích, cho dù trong mắt người khác thứ đó chỉ là đồ bỏ thì Úc Hạo cũng có thể thích một cách quang minh chính đại, chưa bao giờ giấu giếm. Ví như cây lấy ráy tai mà Dao Quang bệ hạ thưởng cho hắn, mặc đồ bơi đi tắm biển với mọi người hắn cũng chẳng tháo xuống. Hay như bây giờ là Đại Hắc.

Khi Đại Hắc vừa đến Úc gia, lông trọc lốc, da bọc xương, tạo hình trông đến là gai mắt. Thế nhưng Úc Hạo hoàn toàn không ghét bỏ, thỉnh thoảng ra ngoài chơi còn mang Đại Hắc theo cùng. Chó của Úc nhị thiếu, đúng là không mấy ai dám chê cười. Tân chủ nhân vô cùng tự tin, sự tự tin ấy cũng lan sang cả Đại Hắc, tuy rằng vẻ bề ngoài chưa được cải thiện nhưng thần thái, khí khái nay đã khác xưa.

Vài ngày sau khi Úc Hạo dẫn Đại Hắc đi rêu rao khắp nơi, Thích Cẩm Ninh nhận được tin cũng nhanh chóng tìm cho mình một em chó Dogo oai phong lẫm liệt, thân cao chân dài. Oan gia ngõ hẹp không thể nhường nhịn! Chó Dogo nghe nói có thể cắn chết heo rừng nhanh chóng cho giống chó tầm thường Đại Hắc ra de!

Tuy nhiên, các cụ đã dạy rồi, không thể trông mặt mà bắt hình dong, đừng thấy Đại Hắc khúm na khúm núm với Miêu bệ hạ, ngoan ngoãn trước mặt chủ nhân mà lầm, một khi đã lên sàn đấu, tôn nghiêm của 'thông linh khuyển' là không đùa được đâu, chỉ một ánh mắt sắc lẻm cũng có thể giết chết đối phương ấy chứ đùa.

Kết quả... tất nhiên là Thích nhị thiếu ưa đóng vai phản diện lại phải chịu thiệt rồi ╮(╯▽╰)╭

Giờ bị Úc Hạo chọc vào chỗ đau, Thích Cẩm Ninh cao lãnh hừ một tiếng, ngồi xuống bếp lửa không lên tiếng nữa, nhưng khóe mắt lại cứ liếc về phía Đại Hắc. Nhìn thế nào cũng không tưởng được, con chó ngu ngơ khù khờ suốt ngày chạy xung quanh Úc nhị quẫy đuôi có chỗ nào đặc biệt mà một người quen rất am hiểu về chó của gã lại nói rằng nó có khí thế của Cẩu vương? Cái đồ ngu si tứ chi phát triển như Úc nhị không thể nào lại chọn chó tốt hơn gã được, nhất định là mèo mù vớ cá rán, gặp may thôi!

Khác một trời một vực với khung cảnh 'tóe lửa' bên Úc Hạo và Thích Cẩm Ninh, Trì Hử và mèo Dao Quang bên này lại vô cùng ấm áp, hòa thuận.

Sau khi nghiên cứu xong xuôi tấm bản đồ mà Thích nhị thiếu mang đến, mèo Dao Quang nằm ườn trên đùi tự chủ, hưởng thụ dịch vụ vuốt lông và đút đồ ăn vặt, thoải mái đến mức mắt mèo cũng sắp híp thành một đường thẳng.

Qua một lúc, mèo Dao Quang lăn một cái, duỗi người đứng lên, tiến đến bên tai tự chủ mà meo một tiếng.

Nhận thức của nhóm vệ sĩ đối với mèo Dao Quang tuy rằng khác xa sự thật, nhưng có một suy đoán khá là chính xác, đúng là khi vào rừng, Dao Quang bệ hạ muốn đi chơi, thế nhưng ngài không chơi một mình, ngài phải đi cùng tự chủ nhà mình cơ! Ở một chỗ với mấy tên chậm chạp mắc bệnh quáng gà này chán lắm, chẳng vui tí nào~

______

* Chó Dogo Argentino hay chó ngao Argentina (Argentinian Mastiff), gọi tắt là Dogo, là một giống chó săn cỡ lớn và cơ bắp được lai tạo từ rất nhiều giống chó khác nhau dùng để săn bắn giết heo rừng, báo sư tử, và cũng như bảo vệ chủ và gia đình, tài sản tại Argentina.

Ẻm vạm vỡ vch :>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro