Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khai giảng được một tháng, trước đó Tạ Tri khi ngủ bị lệch múi giờ, giờ thì thích ứng tốt với sinh hoạt vườn trường ở nơi này. Việc học thuận lợi, bạn cùng phòng ở chung xem như hài hòa.

Liam là một người khá kiệm lời, tính cách cũng vậy.

Liam là một người sinh hoạt có nguyên tắc, vận động đúng giờ giấc, làm việc và nghỉ ngơi theo quy luật, đôi lúc Tạ Tri dậy sớm còn có thể ăn ké được một phần bữa sáng đơn giản do bạn cùng phòng làm.

Nửa đêm Tạ Tri cùng bạn chơi game, còn đặc biệt chuyển máy vi tính sang phòng khách, giảm âm lượng khi nói chuyện nhỏ thật nhỏ để không làm phiền bạn cùng phòng đang nghỉ ngơi.

"Lâu ngày không vận động, cổ tớ đều cứng đờ rồi." Cao Dịch Nguyên cũng là một thành viên trong team game, đem Lâm Nhạc đồng thời kéo vào xe " Nè tiểu Tạ, khi nào chúng ta đi phòng tập thể hình ở trường ?"

" Đi cũng được.... mà tớ hơi lười." đối với vận động Tạ Tri không hứng thú lắm, uốn éo cái cổ, cảm thấy bờ vai của mình cũng có chút căng.

" Không phải bạn cùng phòng của cậu rất thích vận động à? Cậu đúng là đồ lười biếng." Cao Dịch Nguyên bĩu môi.

" Bạn cùng phòng của tiểu Tạ hả? Có phải là cái người siêu đẹp trai đó?" trong đoàn xe có một nữ sinh hỏi.

Từ hôm Cao Dịch Nguyên tìm Tạ Tri có lúc chạm mặt Liam, liền cùng đoàn xe tán gẫu còn tuyên truyền bạn cùng phòng của Tạ Tri là cái người siêu cấp đẹp trai vô địch, là soái mỹ nhân tóc vàng. Bằng hữu bên trong đoàn xe đều rục rịch, không ngừng giựt dây kêu Tạ Tri chụp một tấm ảnh để cho mọi người mở mang tầm mắt.

Tạ Tri không vui khi phải chụp trộm bạn cùng phòng, cuối cùng là ngày Cao Dịch Nguyên đụng mặt Liam trên hành lang, lặng lẽ chụp một tấm thấy được gò má mơ hồ của đối phương.

Bức ảnh của Liam được truyền đi, cả đám kinh động như gặp được thiên nhãn.

Tuy rằng tấm hình khá mơ hồ, nhưng nhìn vào tấm hình vẫn nhận biết đường góc cạnh khuôn mặt ưu tú của Liam. Tóc vàng hơi dài được búi thành một viên thuốc tùy ý buộc sau đầu, tấm lưng rắn chắc cùng đường nét của cánh tay liếc mắt một cái là thấy rõ mồn một.

" Là hắn, đẹp đến mù mắt." Cao Dịch Nguyên luôn luôn tự luyến, nhưng đây là lần đầu tiên thấy hắn ca ngợi tướng mạo của người khác, " Lúc xuất ngoại cứ nghĩ tướng mạo người nước ngoài đều soái, cuối cùng phát hiện dung mạo cũng tương đối bình thường chiếm đa số, không ngờ lại được gặp bạn cùng phòng của tiểu Tạ, đặc biệt đẹp trai."

" Tiểu Tạ, cậu xem lại vóc dáng của mình đi, nhanh đi ôm cái đùi lớn cùng phòng đi luyện tập thể hình!" bạn bè bên trong đoàn xe cười nói.

" A-Tha cho tớ đi, kêu tớ tập thể hình còn không bằng để cho tớ đọc sách đi." Tạ Tri ngoài miệng nói, trong đầu lại nghĩ đến cánh tay của Liam.

Tình cờ ngay lúc Liam vừa về ký túc xá sau khi vận động, cậu ta mặc áo ba lỗ, mồ hồi nhễ nhại chảy từ tóc tiến vào phía trong lớp áo, còn có một chút mồ hôi thuận theo bờ vai chảy xuống, Tạ Tri nhìn một hồi không tự chủ uống nhiều hơn hai ngụm nước.

Tạ Tri trầm mặc một lát, hoảng hốt cầm con chuột trong tay, nhìn nhân vật trên màn ảnh không có chút ý nghĩa nào mà đi hai vòng " Đừng bàn nữa đừng bàn nữa, chuẩn bị đánh rồng."

"Liam, ngày hôm nay cậu có đi vận động không?" Tạ Tri nâng chén sữa bò, ngắm tia sáng trên chân ghế cao, ngay thời điểm Liam chiên trứng bỗng lên tiếng hỏi.

Liam nhíu mày, tròng mắt màu xanh lục nhìn sang " Có."

Hắn nhìn Tạ Tri muốn nói lại thôi, hành động thì như không nhìn thấu gì " Cùng đi?"

Tạ Tri vui mừng, liền vội vàng gật đầu đáp ứng.

" Xế chiều nay gặp ở ký túc xá?" Liam liếc nhìn hỏi.

Vừa vặn xế chiều hôm nay Tạ Tri không có lớp, cười nói: " Bất cứ lúc nào!"

Liam gật đầu, nhẹ nhàng đem trứng mới vừa chiên đem bày ra dĩa, thời điểm cúi đầu khóe miệng như có như không kéo lên một độ cong.

...

" Đây là...?" Tạ Tri cùng Liam tiến vào kiến trúc bên trong hư hư thực thực đứng trước khu địa hình, không tính ánh đèn sáng ngời đánh vào trên nền xi măng, trên tường treo đầy giày cùng dụng cụ.

" Khu leo núi." Liam chỉ chỉ bảng hiệu ở góc.

Nhân viên công tác dựa theo size giày của hai người mà cấp cho giày leo núi, hướng dẫn hai người tiến vào khu quần áo.

Tạ Tri ngồi dậy mang giày, liền thấy Liam cầm trên tay một cái túi đã thắt nút, rũ mắt nhìn cậu ngồi trên ghế dài trong phòng thay quần áo.

Liam không nói gì, chỉ cầm trên tay túi vài một tay mở nút thắt, ra hiệu Tạ Tri kéo vạt áo lên.

Trong lòng Tạ Tri giật mình, hơi nghi hoặc một chút mà nhìn lại, lại ngoan ngoãn mà kéo vạt áo lên trên.

Bên cạnh hai má của Liam có vài sợi tóc vàng theo động tác cúi người của hắn buông xuống, tựa hồ động đến đỉnh tóc ngắn xõa tung của Tạ Tri. Đôi mắt xanh biếc của hắn chuyên tâm nhìn chằm chằm vạt áo Tạ Tri, liên tiếp đem túi vải thắt nút buộc lên thắt lưng Tạ Tri.

"Là bột phấn." Liam giải thích.

Tạ Tri gật gật đầu, đứng lên, cùng Liam đi vào phòng leo núi.

Phòng leo núi trong phòng so với khi cậu tưởng tượng không lớn lắm, không gian cao khoản chừng hai tầng lầu, ánh sáng màu trắng từ đỉnh xi măng trên trần nhà chiếu xuống, bệ đứng trên tường leo núi khảm màu sắc rực rỡ, từ mặt đất kéo dài đến vị trí trần nhà.

Thời điểm này mọi người kéo tới leo núi không hề ít, vài người thuần thục leo qua leo lại, vài nhóm tụm năm tụm ba ngước nhìn người khác leo núi, một bên cùng bạn bè trò chuyện.

Liam nhượng Tạ Tri làm nóng người trước, phòng ngừa khi leo núi hạn chế bị tổn thương dây chằng.

"Liam!" Giọng nam từ phía trước truyền đến, Tạ Tri nhìn lại theo tiếng kêu, thấy một bóng dáng cao gầy, trên mặt mang chút tàng nhang, nam sinh tóc nâu đối với nam sinh kế bên cậu lộ ra khuôn mặt tươi cười.

Nam sinh tóc nâu hai ba bước đến gần bọn họ, rất quen thuộc mà nắm ngay vị trí hổ khẩu trên tay Liam, thân thể hai người đan xen đụng vào vai nhau - Tạ Tri khi đến nơi này phát hiện đây là phương thức chào hỏi của nam sinh nước ngoài.

Gặp phải bạn bè quen biết, trên mặt Liam vẫn không có biểu tình gì, đối phương đại khái cũng biết thói quen của hắn, không để ý chút nào đưa ánh mắt chuyển hướng sang Tạ Tri, lộ ra nghi vấn.

Liam không giới thiệu nhiều về Tạ Tri, chỉ đơn giản nói cậu là bạn cùng phòng, thấy Tạ Tri cùng Chris chào hỏi, ngay lúc này Chris bị bạn bè của mình gọi đi chơi.

Tựa hồ phát hiện ánh mắt Tạ Tri nhìn theo bóng dáng phía xa của Chris, Liam lên tiếng nói: " Là bằng hữu hồi trung học, cùng bạn Cao của cậu không sai biệt lắm."

Tạ Tri tự nhiên biết trong miệng Liam "Cao" chính là Cao Dịch Nguyên, cùng không tìm tòi nhiều, thu hồi ánh mắt rồi phóng tới nhìn vách núi trên tường.

Ước chừng là gặp ngay sở thích leo núi, lúc này Liam nói hơi nhiều: " Cậu là người mới chơi, điểm dừng chân màu hồng nhạt là con đường đơn giản nhất, cấp độ tiếp theo là màu xanh lục, màu xanh lam, cuối cùng màu đen là độ khó địa ngục."

Tạ Tri gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, đứng ở góc trái vách núi dùng phấn trắng vẽ ra mũi tên cùng chữ START phía trước, quay đầu lại mang theo ý tứ tìm tòi nhìn Liam.

Liam đứng bên người cậu, thấp giọng nói: " Trên tay nhào bột phấn, từ nơi này bắt đầu leo lên điểm dừng màu hồng nhạt."

Tạ Tri để Liam nhìn rồi bắt đầu leo núi thử.

Ngoài miệng cứ nói vận động là hại thân, một khi bắt đầu Tạ Tri leo núi nếm trải được một chút lạc thú, đặc biệt là khi cậu dựa vào sức lực chính mình leo lên đỉnh núi nhìn xuống phía dưới quan sát.

Đi lại hai lần trên điểm màu hồng, Tạ Tri thấy có chút không thỏa mãn, vì vậy bắt đầu khiêu chiến thêm một cấp bậc.

Tạ Tri khiêu chiến thành công con đường màu xanh lục, đạp chân, thoáng thả lỏng đùi đang căng thẳng, quay đầu liền không thấy tăm hơi của Liam.

Liam thấy Tạ Tri tự đắc, liền bôi phấn lên tay, lúc Tạ Tri quay lưng leo núi liền leo lên.

Thời điểm Tạ Tri tìm thấy Liam, đối phương đã leo lên điểm dừng màu đen được hai phần ba.

Tạ Tri ngước đầu bắt giữ thân ảnh Liam, nhìn thấy thân thủ của đối phương dang rộng tay, như con báo hoa trên vách núi nằm rạp đi tới. Liam chạm đến đỉnh núi, thuận thế cúi đầu liếc nhìn mặt đất, liền phát hiện Tạ Tri nhếch miệng nhìn chằm chằm bộ dáng của mình.

Liam cùng cậu chạm mắt nhau, liền chăm chú leo xuống dưới, tứ chi tăng nhanh động tác để về mặt đất, khi cách mặt đất khoảng chừng 2m liền trực tiếp nhảy xuống, vững vàng mà đứng bên người Tạ Tri.

Con đường màu đen thiết kế điểm dừng cực nhỏ, khoảng cách lại xa, góc độ cùng diện tích nhô ra vô cùng xảo quyệt, rút nhỏ không ít. Trong lòng Tạ Tri xoa tay một chút nhìn khoảng cách điểm dừng màu đen, cảm thấy nếu mình lựa chọn đều là con đường địa ngục, đại khác cách xa điểm thành công tận mười vạn tám ngàn dặm. So sánh một chút, ánh mắt liếc nhìn Liam không khỏi mang theo chút sùng bái.

Liam bắt được trong mắt Tạ Tri không hề che dấu than thở, đầu ngón tay giật giật, nói: "Cậu thử nó xem."

Tạ Tri do dự một chút, cảm thấy cao lắm giữa đường mình sẽ từ bỏ, liền tiến lên bắt lấy điểm dừng màu đen.

Tay cậu có chút lạnh, còn mang theo chút mồ hôi, đưa tay lấy phấn trong túi quần vỗ vỗ, rồi mới nắm điểm màu đen nhô ra trên vách núi, nỗ lực kiếm ra một con đường sống.

Hai khối điểm dừng màu đen trên vách núi có khoảng cách khá xa, dù Tạ Tri chân cũng khá dài cũng không thể với tới điểm dừng chân tiếp theo. Còn chưa bắt đầu liền gặp phải khó khăn, Tạ Tri thử mấy lần đều không đạp chân tới.

" Dùng lực từ cánh tay kéo theo eo hướng lên trên." Liam thấp giọng nói sorry, lấy tay nâng eo Tạ Tri hướng lên trên đỉnh, " Chỉ dùng mũi chân không đủ sức để leo lên đâu."

Tạ Tri cả kinh, cảm thấy toàn thân đều tập trung vào phấn eo bị Liam chạm vào, rõ ràng cách một lớp áo, lại có ảo giác nóng đến hù người.

Liam tựa hồ nhận ra Tạ Tri cứng nhắc, tay liền rời khỏi eo của Tạ Tri, chuyển thành giả vờ bảo vệ sau lưng Tạ Tri.

Tạ Tri mang một thân cứng nhắc thử hai lần, cuối cùng bỏ cuộc.

Thời điểm hai chân đạp xuống đất cảm thấy chính mình như là đang ở trên mây, từ hông đến chân đều nhũn ra. Tạ Tri cúi đầu thở dốc, lại không phát hiện Liam đang cúi đầu ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào gáy của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro