۞Chương 33. Tiền giả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu đương nhiên không thể có kỹ năng xem tiền giả, nhưng có thể nhìn ra tướng mạo gã đàn ông này

Mũi nghiêng lệch, xương gò má rộng, đuôi lông mày lộn xộn, mắt tam giác là điển hình kiểu người gian trá, vì lợi ích không từ thủ đoạn. Đuôi tai trái có một đoàn khói màu đỏ phát sáng, biểu thị hắn hôm nay sẽ làm một việc trái đạo đức vì tiền

Yến Tử Tu nhìn thoáng qua bà lão bán hàng. Thời điểm gã đàn ông tới gần quán, vận thế trên mặt bà lão xảy ra biến hóa, không chỉ vận đen sinh ra, thậm chí còn có tai họa về sau

Cho nên cậu trực tiếp đứng lên, một tay giật lấy tiền. Đây cũng chính là điểm bạo trong ba ngày quay phim này. Hiện trường đạo diễn kích động đến tim đập nhanh, khẩn trương làm người quay phim bao vây.

"Ngươi vì sao giật tiền ta?" Gã đàn ông kích động lớn giọng

Yến Tử Tu mặt không biểu tình nhìn hắn: "Nghe không hiểu lời ta sao, ta kêu ngươi mua hàng của ta"

"Ngươi.." Lời thô tục sắp ra khỏi miệng, nhưng thấy xung quanh nhiều máy quay, hơn nữa còn có khí thế của Yến Tử Tu, gã lập tức hoảng lên

"Ngươi, ngươi đem tiền trả lại cho ta, ta không mua nữa"

Yến Tử Tu lạnh lẽo gợi lên khóe môi, một bước chân vọt lên

"Mua một món đồ ăn mà thôi, ngươi sợ cái gì?"

Gã đàn ông vốn dĩ chột dạ, nhưng mắt tam giác vẫn đảo qua quần chúng vây xem, trực tiếp đẩy Yến Tử Tu một cái

"Ngươi là minh tinh thì ghê gớm sao, ngươi chụp TV là có thể khi dễ dân thường?" Nói xong hắn trực tiếp gân cổ lên gào ta: "Mọi người mau đến xem, đại minh tinh giật tiền còn khi dễ người già, muốn đánh người.."

Nghe hai chữ "đánh người", dân chúng tức khắc chen chúc càng nhiều. Tổ tiết mục không nghĩ tới sự tình sẽ phát sinh đến tình trạng này, không khỏi đều cuống lên

Nhưng Yến Tử Tu biểu tình không đổi, đối mặt với camera giơ lên tờ trăm tệ tiền giấy, rồi đưa cho đạo diễn "Kiểm tra được không?"

Đạo diễn không biết làm sao: "Này phải mất một lúc"

"Kiểm tra"

Yến Tử Tu nói xong liền nghiêng người bắt lấy cổ áo gã đàn ông đang có ý định chen vào đám người chạy trốn. Gã chó cùng rứt giậu xoay người đấm một quyền, nhưng Yến Tử Tu đã lệch đầu sang một bên trực tiếp tránh được.

Tạ Hoàn Hâm nhìn cảnh này, tim đều khẩn trưng đập loạn. Ngay lúc gã đàn ông hướng tay Yến Tử Tu định cắn một cái, trợ lí dùng đèn tử ngoại quét qua tờ tiền, liền giơ cao lên hô: "Tiền này là giả"

Vừa dứt lời, cằm gã đàn ông đã bị Yến Tử Tu đánh một cú. Nhân viên công tác của tổ tiết mục gọi 110, cảnh sát nhanh chóng đến nắm bắt tình huống, từ hiện trường mang đi gã đàn ông và Yến Tử Tu.

Bởi vì cằm bị thương, gã đàn ông được dẫn đi bệnh viện rồi mới đưa tới đồn công an

Lúc ngồi ở cục cảnh sát, đạo diễn vẫn chưa hồi phục lại tinh thần. Quay gameshow quay đến khách mời vào cục cảnh sát, này vẫn là lần đầu khai thiên tích địa

Chẳng may xảy ra sai lầm gì, tiết mục này cũng coi đã hoàn thành phần đầu. Người quay phim và nhân viên công tác đều ở đối diện đồn công an chờ tin tức. Tờ tiền trăm tệ giả kia cũng làm bằng chứng giao nộp cảnh sát. Gã đàn ông tên Vương Hưng, là dân thất nghiệp lang thang, thôn dân thôn Nghi Tây Trấn La Phổ. Đối với việc cố ý sử dụng tiền giả, gã lúc đầu nói Yến Tử Tu muốn đánh bóng tên tuổi, đem tờ tiền thật của gã đánh tráo

Nhưng chờ đạo diễn lấy ra toàn bộ video quá trình cùng với đối chiếu dấu vân tay của Yến Tử Tu trên tờ tiền giấy, Vương Hưng lại nói gã căn bản không biết đó là tiền giả. Nhóm cảnh sát đương nhiên không ngốc, làm nghề này dạng người xấu nào chưa từng thấy qua. Đối với Vương Hưng thề thốt chống chế, họ ngay lập tức bắt lấy trọng điểm "Nếu không biết đó là tiền giả, sao ngươi phải chạy?"

Vương Hưng lập tức chỉ vào Yến Tử Tu: "Hắn đã đánh tôi như này, tôi vì sao không thể chạy?"

Cảnh sát nhân dân tuy đã biết rõ tình huống, nhưng vẫn muốn căn cứ theo quy trình mà hỏi: "Yến Tử Tu, Vương Hưng nói là sự thật sao?"

Yến tử Tu bình tĩnh đáp: "Là hắn động thủ trước"

"Rõ ràng là ngươi nắm cổ áo ta trước, ngươi ..."

"Vương Hưng!" Cảnh sát nghiêm túc quát "Chưa đến phiên ngươi trả lời"

Kế tiếp thẩm vấn liền rơi vào cục diện bế tắc, dù có video tổ tiết mục làm bằng chứng, nhưng Vương Hưng sống chết không nhận tội, nói hắn không biết đó là tiền giả

Lúc này, luôn theo bên cạnh Yến Tử Tu, Tiểu Hồng nhịn không nổi, nóng nảy mở miệng: "Đại nhân, ngài để ta ra tay đi"

Yến Tử Tu khẽ nâng mắt, đối nàng chớp hạ đôi mắt

Tiểu Hồng chẳng sợ đã làm quỷ, vẫn nhịn không nổi xuân tâm manh động

Dù cả ngày đối diện với gương mặt này của đại nhân, nàng vẫn ngăn không nổi loại dụ hoặc này

Ngay khi Tiểu Hồng đem xương khô ngón tay đặt trên đỉnh đầu Vương Hưng, Yến Tử Tu mở miệng nói: "Đồng chí cảnh sát, tôi có thể hỏi Vương Hưng một vấn đề không?"

Cảnh sát nhìn cậu nói: "Có thể, nhưng phải có quan hệ với vụ án."

Yến Tử Tu cúi đầu, nhìn về một bên hỏi: "Vương Hưng, có phải ngươi đã sớm biết bà lão bên cạnh ta mắt không thấy rõ, nên mới cố ý tới đó mua đồ?"

Vương Hưng sao có thể nhận, ngay lúc muốn mở miệng, một luồng âm khí lạnh băng từ đỉnh đầu chảy về phía cổ hắn. Hắn đột nhiên rùng mình, theo bản năng giơ tay về sau, nhưng lại không bắt được thứ gì. Tiều Hồng lơ lửng sau lưng hắn, lấy tư thế chổng ngược chậm rãi xuất hiện trước mắt Vương Hưng, sau đó nhếch môi, lộ ra huyết nhục mơ hồ

"Aaaaaa"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro