Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong phút chốc ánh mắt của mọi người đều theo lời của Yến Đình Hiên tập trung lên người Vưu Miên.

Dù đột nhiên bị đưa vào trung tâm của chủ đề nhưng Vưu Miên không hề tỏ ra bối rối chút nào, thậm chí còn không cau mày. Dưới những ánh mắt dõi theo y khẽ mỉm cười, những ngón tay thon dài trắng nõn lạnh nhạt gõ gõ lên tay vịn ghế sofa bằng da.

Ngược lại, Hoắc Diễn Chi đang ngồi cạnh Yến Đình Hiên đột nhiên giơ tay, người đàn ông cường tráng chỉ đơn giản vòng tay qua vai Yến Đình Hiên.

Hoắc Diễn Chi cười rạng rỡ nhưng trong mắt lại có chút u ám, nói: "Yến Đình Hiên, anh không thể giấu đi kỹ năng nấu nướng của mình được, đây là lần đầu tiên anh tham gia chương trình vậy nên phải thể hiện cho mọi người thấy."

Quan Đồng ngạc nhiên hỏi: "Anh ấy rất giỏi nấu ăn sao?"

Hoắc Diễn Chi gật đầu khẳng định: "Đương nhiên, miệng tôi rất kén chọn, nếu nói ngon tức là nó rất ngon."

Bạch Lâm che miệng, xấu hổ tham gia cuộc trò chuyện: "Anh Hoắc nói đúng, anh Đình Hiên nấu ăn rất giỏi, thường xuyên nấu cho tôi ăn."

Nói đến đây Yến Đình Hiên chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, người đàn ông cởi cúc áo sơ mi, xắn tay áo lên đến khuỷu tay nhìn tuấn mỹ như một quý ông.

"Mọi người đã nói đến mức này tôi chỉ có thể chọn nhóm nấu ăn."

Khi nói Yến Đình Hiên nhìn Vưu Miên, vẻ mặt của hắn cho thấy rằng hắn đang chờ đợi câu trả lời của Vưu Miên.

Vưu Miên thấy vậy liền lịch sự từ chối: "Tôi không biết gì về nấu nướng cả."

Thẩm Nam Tiêu lặng lẽ nhìn Vưu Miên trong vài giây.

Yến Đình Hiên nghe vậy cũng không biểu hiện quá nhiều cảm xúc, chỉ cười nhìn bốn phía "Thật sao? Xem ra chỉ có thể để lần sau."

Lông mày Hoắc Diễn Chi thả lỏng, hắn giơ tay vỗ vỗ vai Yến Đình Hiên, lớn tiếng nói: "Đã có lựa chọn đầu tiên. Nào, còn ai chọn nữa?"

Vưu Miên thờ ơ ngồi trên chiếc ghế sofa đơn bên phải, đề tài đã trôi qua y, khuôn mặt xinh đẹp lúc này trông nhàn nhã lại lười biếng.

"Bạch Lâm." Hoắc Diễn Chi nhìn thẳng vào thiếu niên đáng yêu bên cạnh "Em chọn nhóm nào?"

Đôi mắt Bạch Lâm hơi mở to, dường như bị câu hỏi của Hoắc Diễn Chi làm cho sửng sốt nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, nhăn mũi nghi hoặc.

"Em......"

Ánh mắt Bạch Lâm dừng lại trên người Yến Đình Hiên, sau đó hơi liếc về phía Hoắc Diễn Chi và Vân Quan Thanh.

Mặc dù cậu ta không biết tại sao vừa rồi Yến Đình Hiên lại hỏi Vưu Miên nhưng mối quan hệ giữa Yến Đình Hiên và Vưu Miên đã không còn như trước nữa, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có nhiều thay đổi.

Hoắc Diễn Chi lại bướng bỉnh, thái độ thẳng thắn lập tức khiến cho mọi người biết tâm tư của hắn đang hướng về ai, Bạch Lâm cũng không quá lo lắng.

Vậy Vân Quan Thanh sẽ chọn nhóm nào?

Bạch Lâm suy nghĩ mấy lần, nhưng rất nhanh đã đưa ra đáp án.

"Em chọn nhóm chuẩn bị." Bạch Lâm nghiêng đầu nhún vai, nhìn vô hại mềm mại.

Việc mua đồ đòi hỏi phải lái xe, tốn nhiều thời gian và năng lượng.

Vân Quan Thanh không biết nấu ăn, rất có thể sẽ lựa chọn nhóm chuẩn bị.

Rửa rau, sắp xếp bát đĩa, v.v. rất đơn giản.

Bạch Lâm cẩn thận suy nghĩ, quả nhiên giây tiếp theo, Vân Quan Thanh ngồi bên phải cậu ta lập tức quyết định: "Tôi và Bạch Lâm sẽ ở cùng một nhóm."

Hoắc Diễn Chi hơi nheo mắt lại, dường như máu hiếu thắng của hắn bị hành vi của Vân Quan Thanh khơi dậy, hắn vươn cổ nói: "Tôi không giỏi nấu ăn nên tôi chọn nhóm chuẩn bị với cậu."

Quan Đồng vốn muốn chọn nhóm chuẩn bị nhưng không ngờ chỉ trong một hai giây đã có ba người chọn nhóm chuẩn bị.

Mặc dù tổ chương trình nói rằng không có giới hạn về số lượng người trong ba nhóm nhưng khi cả bốn người cùng nhau chuẩn bị thì chuyện gì sẽ xảy ra? Quan Đồng nhớ ra một điều, đây là chương trình tạp kỹ tình yêu chứ không phải chương trình tạp kỹ về nấu ăn.

Hiển nhiên hai vị khách đến từ đội Hoa linh lan đều muốn đi cùng Bạch Lâm, cho dù cậu chọn nhóm chuẩn bị thì cũng sẽ chỉ làm pháo hôi mà thôi.

Quan Đồng nhéo thẻ bài của tổ chương trình quay đầu nhìn chằm chằm Yến Đình Hiên, lo lắng cười cười.

"Tôi sẽ chọn nhóm nấu ăn."

Yến Đình Hiên tựa vào lưng ghế sofa mềm mại, nhẹ nhàng gật đầu, rất lịch sự nhẹ nhàng nói: "Hoan nghênh."

Quan Đồng nghe vậy trong lòng nhẹ nhõm hơn rất nhiều, may mắn thay tính tình Yến Đình Hiên vẫn rất tốt.

Thẩm Nam Tiêu đã chọn nhóm nấu ăn, hiện tại chỉ có nhóm mua đồ là chưa được chọn.

Vưu Miên im lặng nhìn, thấy sắp hết giờ y mới cầm chìa khóa xe mà tổ chương trình đã chuẩn bị sẵn cho đội mua đồ trên bàn cà phê lên.

"Để những người vừa lấy bằng lái có một cơ hội nổi bật đi." Vưu Miên lắc lắc chiếc chìa khóa ô tô màu đen trong tay, y không chỉ chọn được nhóm ngay từ đầu mình muốn mà còn sử dụng những lời hài hước để giải vây cho tổ tiết mục.

"Vưu Miên, cậu muốn chọn nhóm mua đồ à?" Quan Đồng còn muốn thuyết phục nhưng trước ống kính lại không thể nói quá rõ ràng.

Trong luyến tổng nếu ngay từ đầu đã đi xa như vậy, còn là thành viên của nhóm mua đồ thoạt nhìn không có gì để xem thì đến lúc quay lại nhà nhỏ đã là quá muộn để gây ấn tượng với người xem!

Nhưng Vưu Miên vẫn kiên trì không hề dao động.

Lúc Quan Đồng đang chần chừ muốn nói tiếp, Bùi Hoài Tễ đột nhiên trầm giọng nói: "Những người ở lại hãy lập danh sách những thứ muốn mua cho tôi."

Bùi Hoài Tễ nói xong liền đứng dậy, thân hình cao lớn lập tức tăng thêm khí thế khiến hắn trở nên uy hiếp hơn.

Vưu Miên không hề ngạc nhiên trước sự lựa chọn của những người trước mình nhưng lại hơi ngạc nhiên khi Bùi Hoài Tễ cũng chọn nhóm mua đồ.

Nhưng chỉ một lúc sau Vưu Miên đã hiểu được.

Bùi Hoài Tễ độc lai độc vãng, tuy rằng trong nguyên tác không đề cập tới nguyên nhân hắn tới tham gia luyến tổng nhưng có lẽ là bị bắt buộc.

Vì vậy khi đối mặt với nhiệm vụ mà tổ chương trình giao cho chắc chắn Bùi Hoài Tễ sẽ lựa chọn phương án tránh xa sự ồn ào của đám đông và ống kính.

Điểm này cũng giống với y.

Vưu Miên đứng dậy đi về phía đại sảnh, trong lòng mơ hồ nảy ra một ý tưởng: nếu như sau khi Bùi Hoài Tễ đã cân nhắc thiệt hơn mà đến tham gia chương trình thì có lẽ bọn họ có thể hợp tác với nhau.

Tiền đề là nếu Bùi Hoài Tễ đồng ý.

Nhưng những suy nghĩ này trong lòng Vưu Miên mới chỉ là những ý nghĩ non nớt, nếu thật sự muốn thực hiện thì phải đợi thêm một thời gian nữa.

Vưu Miên đang chìm trong suy nghĩ của bản thân, không chút để ý đi thẳng ra cửa.

Bạch Lâm nhìn bóng lưng Vưu Miên, vẻ mặt áp lực và trầm mặc.

Từ lúc bước vào nhà nhỏ, từ phản ứng của Vân Quan Thanh mà Bạch Lâm đã đoán được thân phận của Bùi Hoài Tễ chắc chắn không đơn giản.

Sao một nhân vật lợi hại như vậy lại quyết định chung nhóm với Vưu Miên?

Bạch Lâm cau mày chán ghét, Vưu Miên quả thực vẫn khiến người ta ghê tởm như xưa.

Quan Đồng và Thẩm Nam Tiêu đều nhìn về phía Bùi Hoài Tễ, tuy rằng trong phòng khách chưa có ai tiết lộ nghề nghiệp của mình nhưng hầu hết khách mời đều có thể đoán được từ khí chất của Bùi Hoài Tễ rằng hắn là một nhà lãnh đạo điển hình.

Chỉ thấy Bùi Hoài Tễ chọn chung nhóm mua đồ với Vưu Miên bình tĩnh đứng dậy đi về phía Yến Đình Hiên, cách một sải tay hắn dừng lại, chiều cao 1m91 của hắn có thể khiến người ta ngay lập tức cảm thấy áp lực.

Việc Bùi Hoài Tễ không muốn lại gần mình khiến Yến Đình Hiên nhướn mày.

Mùi nước hoa gỗ của quý ông tinh anh quanh quẩn khắp người Yến Đình Hiên khiến hắn ta trông tinh tế hơn Bùi Hoài Tễ, người lạnh lẽo và sạch sẽ đến mức không có dấu vết của bất cứ mùi nào khác trộn lẫn vào.

Yến Đình Hiên rút ánh mắt khỏi Bùi Hoài Tễ với vẻ mặt khó đoán, thầm mắng một tiếng cũ kỹ rồi cúi xuống viết tên một số nhãn hiệu bít tết lên một tờ giấy nhớ.

Những người khác trong phòng nhỏ không hề nhận ra sự khác thường của Yến Đình Hiên.

"Tôi không biết đoàn chương trình sẽ sắp xếp cho hai người đi siêu thị nào nhưng những hiệu bít tết cơ bản này có thể có sẵn, quyền lựa chọn là của các anh." Sau khi Yến Đình Hiên nói xong liền đóng nắp bút lại, nhìn một loạt thứ được ghi trên tờ giấy nhớ.

"Chỉ vậy thôi." Yến Đình Hiên nói.

Nhưng ngay lúc Bùi Hoài Tễ đưa tay ra định lấy tờ giấy nhớ thì Yến Đình Hiên đột nhiên vô cớ vỗ đầu, giả vờ như chỉ vừa nhớ ra.

Yến Đình Hiên: "À, tôi quên viết rượu vang đỏ mất rồi."

Người đàn ông nhìn Vưu Miên đã đứng ở cửa vào, cười cung kính với Bùi Hoài Tễ thấp giọng thì thầm: "Nhưng không sao đâu, Vưu Miên rất am hiểu về rượu vang đỏ, cậu ấy sẽ luôn chọn được loại tốt nhất. Chỉ cần một chai thôi, cứ giao cho cậu ấy đi, tôi sẽ không viết ra nữa."

Bùi Hoài Tễ thờ ơ nhận lấy tờ giấy nhớ, nhẹ nhàng đáp lại hành vi của Yến Đình Hiên: "Tôi hiểu rồi."

Hắn không hỏi tại sao Yến Đình Hiên lại biết rõ về Vưu Miên như vậy, vẻ mặt vẫn bình tĩnh và thờ ơ như thể bị bao bọc trong một lớp băng, như thể hắn cảm thấy những gì Yến Đình Hiên nói chẳng hề quan trọng.

Yến Đình Hiên nhìn hai người lần lượt đi ra khỏi cửa nhà nhỏ ánh mắt lập tức trở nên lạnh lùng, khóe miệng khinh thường cười nhạo.

——

Vưu Miên không hề biết gì về những sóng ngầm trong phòng nhỏ.

Trong đầu y lúc này chỉ có một suy nghĩ, đó là niềm vui khi được rời khỏi ngôi nhà nhỏ đó và không còn phải nhìn thấy những gương mặt quen thuộc đến nhàm chán nữa.

Vưu Miên cầm tấm bản đồ nhỏ mà tổ chương trình đặt trước kính chắn gió lên, mở ra xem.

Siêu thị lớn gần đây nhất cách phòng nhỏ khảng 12km, khoảng cách cộng với thời gian mua sắm, một chuyến này ước chừng phải mất hai đến ba giờ.

Trong lòng y đại khái đã có ý tưởng.

Bùi Hoài Tễ tự nhiên mở cửa ghế phụ, sau đó hơi dừng lại đưa tay lấy một phong bì màu trắng từ ghế hành khách.

Vưu Miên đã ngồi vào ghế lái, thắt dây an toàn, liếc mắt nhìn không khỏi hỏi: "Tổ tiết mục để lại à?"

Bùi Hoài Tễ đếm những tờ tiền màu đỏ trong lòng bàn tay to với khớp xương rõ ràng của mình.

"500." Bùi Hoài Tễ đưa cho Vưu Miên.

Vưu Miên bất lực bĩu môi nhìn chiếc GoPro* trong xe, nhất thời cảm thấy tràn đầy sinh lực.

*Go Pro là dòng action cam (camera hành động) nổi tiếng được sản xuất bởi GoPro.

"Xem ra tối nay chúng ta không thể ăn cơm Pháp rồi." Trong giọng nói Vưu Miên ẩn chứa một chút vui mừng khi người gặp họa.

Y tưởng Bùi Hoài Tễ sẽ không nói chuyện với mình nhưng điều đáng ngạc nhiên là hắn lại chống tay lên cửa sổ xe và hỏi thẳng: "Có vẻ như cậu không thích Yến Đình Hiên?"

Ngón tay Vưu Miên hơi siết chặt vô lăng.

Có vẻ như Bùi Hoài Tễ là một người hoàn toàn không hiểu nhìn mặt đoán ý người khác, hoặc mặc dù rất tinh ý nhưng lại không muốn dùng nó vào việc giao tiếp.

Vưu Miên mơ hồ nói: "Chúng ta chỉ mới gặp nhau chưa thể nói là có thích hay không."

Lúc này, những vị khách ngồi trong phòng quan sát đã có vài vòng thảo luận sôi nổi về tình hình phân nhóm.

Nhìn thấy màn hình đang chiếu hình ảnh trên xe của Vưu Miên và Bùi Hoài Tễ họ không khỏi thận trọng hơn.

Đạo diễn Hồng Thịnh đã lên tiếng trước khi chương trình bắt đầu.

Mặc dù trong hợp đồng với nhà đầu tư đã ghi rõ giấy trắng mực đen rằng Bùi Hoài Tễ có thể đến tham gia chương trình nhưng bản thân hắn lại yêu cầu không được xuất hiện quá nhiều.

Bùi Hoài Tễ là ai? Đó là của JL, một công ty xây dựng đứng ở đỉnh kim tự tháp sở hữu gần một nửa diện tích đất ở thành phố Hoa Giang, bao gồm một số thương hiệu con trong lĩnh vực thiết kế và thời trang, chỉ một thương hiệu nho nhỏ thả ra cũng sẽ có một số nữ diễn viên hạng A tranh giành.

Bùi tổng không muốn xuất hiện quá nhiều cho nên khách mời trong phòng quan sát chỉ có thể thấy số ít bình luận về Bùi Hoài Tễ xuất hiện, sau này cũng sẽ tránh tạo đề tài vào những điểm này.

Vì vậy ngay cả những cảnh có Vưu Miên và Bùi Hoài Tễ cũng sẽ bị giảm bớt tùy theo tình huống.

Những vị khách nổi tiếng trong phòng quan sát nhìn Vưu Miên và Bùi Hoài Tễ chung nhóm, sau đó lại nhìn họ lái xe đi trong lòng không khỏi cảm thấy tiếc nuối.

Không nghĩ tới một vị khách nghiệp dư với ngoại hình nổi bật như vậy ngay từ đầu lại bị ghép đội với Bùi tổng, xem ra y cũng khá xui xẻo.

Không có màn ảnh thì sẽ không có người hâm mộ và sẽ không có ai thực sự cắn đường cp của họ.

Đây là một đòn giáng mạnh vào những người muốn trở nên nổi tiếng nhờ chuyện tình cảm.

Trên xe đang chạy êm ru, Bùi Hoài Tễ không chắc chắn lắm về câu trả lời vừa rồi của Vưu Miên.

"Thật sao?" Bùi Hoài Tễ trầm giọng hỏi.

Những vị khách trong phòng quan sát nhìn thấy màn hình GoPro đang bật bỗng tắt ngúm, họ sửng sốt và ngạc nhiên hồi lâu mới phản ứng với ekip chương trình như thể đã nhớ ra.

Trong xe, Bùi Hoài Tễ giơ tay tắt máy quay do tổ chương trình lắp vào.

Vưu Miên: "..."

Sau khi chắc chắn rằng tổ tiết mục sẽ không nghe thấy cuộc trò chuyện của họ, Bùi Hoài Tễ nói: "JL và Tú Minh đã từng hợp tác một lần, tôi biết Vưu tổng."

Tú Minh là thương hiệu thời trang định chế cao cấp của Vưu gia, kết hợp giữa kỹ năng truyền thống cổ xưa với xu hướng hiện đại và đã sản xuất ra nhiều trang phục biểu diễn chất lượng cao trong hai năm qua.

Vì vậy Bùi Hoài Tễ có ấn tượng với thương hiệu này, đồng thời hắn cũng nhớ đến Vưu Tế Viễn, một lão tổng trung niên cổ hủ, nghiêm túc nhưng lại có thái độ rất chu đáo.

Khi Bùi Hoài Tễ nói lời này hắn không có ý đe dọa, thậm chí không hề có ý khoe khoang, hắn chỉ đơn thuần là nghi hoặc mà thôi, hai nhà Vưu Yến vẫn luôn thân thiết nhưng tại sao Vưu Miên lại có vẻ ghét Yến Đình Hiên?

"Bùi tiên sinh." Vưu Miên cau mày tấp xe vào lề đường.

Bùi Hoài Tễ nhìn thẳng vào Vưu Miên như chờ đợi câu trả lời của y.

Vưu Miên quay đầu lại nhìn Bùi Hoài Tễ, nụ cười dịu dàng không thay đổi nhưng ánh mắt lại lạnh hơn.

"Xem ra trí nhớ của anh rất tốt, không biết anh có nhớ hay không nhưng hai năm trước tôi đã không còn là thiếu gia nhà họ Vưu nữa. Về phần người anh gọi là thiếu gia..."

Vưu Miên bình tĩnh nói: "Không quen."

Tác giả có lời muốn nói:

Bùi Hoài Tễ: năng lực hành động max, năng lực quan sát max, năng lực lãnh đạo max, giá trị EQ âm max.

Cái lúc BL quan sát mấy tra công r chọn nhóm ấy k hỉu sao tui lại nhìn ra cái cảnh Hoàng đế tuyển chọn phi tần thời xưa=))) rồi cả cái lúc YĐH làm mấy hành động để tỏ ra thân thiết với VM ấy, tui thấy anh công như đang nhìn vai hề nhảy nhót ấy, k thèm quan tâm tí nào luôn( ̄▽ ̄)╭ 

9:37 pm

17/02/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro