✨ Chương 8 ✨

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌿 Editor: Du Văn (  TequilaBlanco  )

- Yêu cầu không REUP/CHUYỂN VER dưới mọi hình thức.

- Truyện được edit theo ý của mình hiểu, không đảm bảo đúng 100%, đôi chỗ sẽ khó hiểu.

- Chưa Beta

-------------------------------------------------

Văn Triều Thanh mặc dù nhìn trẻ tuổi nhưng thực tế lại lớn hơn Giản Kim Triệu một tuổi. Cha của anh là đạo diễn nổi tiếng Văn Xuân Thân, mẹ là biên kịch lừng danh Tống Tuyết Lan, anh là một điển hình của thế hệ thứ hai trong gia đình nghệ thuật.

Do ảnh hưởng từ cha mẹ, Văn Triều Thanh từ nhỏ đã yêu thích việc viết kịch bản và nghiên cứu quay phim. Vào năm thứ tư đại học, bộ phim đầu tay do anh làm đạo diễn đã được đề cử tại một liên hoan phim quốc tế và thậm chí còn giành được giải thưởng, ngay cả diễn viên chính của phim cũng được công chúng biết đến.

Khi tin tức này lan truyền về khắp trong nước, truyền thông đã nhanh chóng đưa tin. Có người khen ngợi tài năng của Văn Triều Thanh là nhờ di truyền từ cha mẹ, trong khi một số khác lại cho rằng anh chỉ dựa vào danh tiếng của cha mẹ.

Văn Triều Thanh không để tâm đến những lời bàn tán đó, mà dốc lòng vào việc viết kịch bản mới. Tác phẩm thứ hai do anh biên kịch và đạo diễn là bộ phim giúp Giản Kim Triệu ra mắt - "Hoa Nguyệt"

Bộ phim ngắn dài 1 giờ 5 phút này không chỉ giúp Giản Kim Triệu trở thành ảnh đế mà còn lại một lần nữa đưa tên tuổi Văn Triều Thanh lan rộng.

Khi mọi người nghĩ rằng Văn Triều Thanh sẽ nối tiếp cha mình và trở thành đạo diễn nổi tiếng mới của Hoa Quốc, anh đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt công chúng suốt 6 năm.

Giản Kim Triệu không phải là người thích chủ động kết giao, nhưng Văn Triều Thanh dù sao vẫn là đạo diễn bộ phim đầu tiên của anh, nên vẫn duy trì mối quan hệ tốt, cả hai luôn có sự tôn trọng và ngưỡng mộ lẫn nhau, thỉnh thoảng hai bên gửi lời chúc cho nhau vào dịp lễ tết, nhưng chỉ dừng lại ở đó.

Hôm nay Văn Triều Thanh bất ngờ đến tìm đến khiến Giản Kim Triệu có chút ngạc nhiên "Triều Thanh, anh tìm tôi có việc gì?"

"Này Triệu, tôi... thực sự không tìm được ai khác"

Văn Triều Thanh căng thẳng theo thói quen đẩy gọng kính lên, từ trong túi lấy ra một kịch bản mới tinh và trịnh trọng đưa tới trước mặt Giản Kim Triệu "Đây là kịch bản gốc của tôi, anh xem thử, có sẵn lòng đầu tư không?"

Không nói thêm lời nào, Văn Triều Thanh lúng túng lùi lại.

Giản Kim Triệu rũ mắt nhìn tên kịch bản trên trang đầu, biểu cảm ngạc nhiên hiện rõ, bộ phim có tên là "Bùn Lầy", phiên bản thứ năm.

Giản Kim Triệu điều chỉnh lại cảm xúc, nhìn Văn Triều Thanh "Anh hy vọng tôi đầu tư?"

Văn Triều Thanh xoay tách trà, cố gắng giải thích tình huống "Kim Triệu, kịch bản này tôi đã chuẩn bị suốt bốn năm, ban đầu đã có giấy phép quay và đoàn phim cũng đã chuẩn bị xong, nhưng nhà đầu tư chính rút lui vào phút chót, tôi thật sự không có cách nào khác"

Những năm qua, mối quan hệ giữa Văn Triều Thanh và gia đình không được tốt, tính cách trầm lặng khiến anh cũng ít giao thiệp với người khác.

Lúc này nhà đầu tư rút lui, nhưng bối cảnh quay phim đã được xây dựng, hợp đồng đã ký, mọi thứ đều cần chi tiêu tiền bạc không ít.

Văn Triều Thanh đã đầu tư toàn bộ tài sản của mình nhưng vẫn không đủ để duy trì chi phí quay phim bình thường, trong thời gian này anh lo lắng đến sứt đầu mẻ trán, anh liền nhớ đến Giản Kim Triệu.

"Anh xem thử kịch bản này? Tôi đã trau chuốt rất lâu, đây là một kịch bản song nam chủ có đề tài *huyền nghi, vẫn giữ phong cách hình ảnh của tôi"

( *Theo mình tìm hiểu thì đề tài huyền nghi là một thể loại văn học, điện ảnh, hoặc nghệ thuật, tập trung vào các yếu tố siêu nhiên, bí ẩn, không thể giải thích bằng khoa học hiện đại. Các tác phẩm thuộc chủ đề này thường có các yếu tố như ma quỷ, linh hồn, hiện tượng huyền bí, thần thoại, hoặc những sự kiện kỳ lạ không thể lý giải được )

Khi nói về tác phẩm của mình, Văn Triều Thanh nói nhiều hơn bình thường. Anh xuất thân là đạo diễn phim nghệ thuật, mà những tác phẩm nghệ thuật thường khó có được giá trị thương mại lớn. Hơn nữa, anh đã vắng bóng nhiều năm, việc kêu gọi đầu tư không phải dễ dàng.

Huống chi, lần này anh thử sức với một đề tài hoàn toàn mới.

Văn Triều Thanh nghĩ đến những khó khăn đó, giọng nói thấp xuống "Anh xem thử đi? Nếu không tốt, tôi sẽ không làm phiền anh nữa"

Giản Kim Triệu cầm lấy kịch bản, từ tận đáy lòng mà khen ngợi "Tác phẩm do đạo diễn Văn trau chuốt sao có thể không tốt được?"

Văn Triều Thanh nghe thấy xưng hô này cười khổ "Anh đừng tâng bốc tôi quá"

Giản Kim Triệu trả lời "Không phải tâng bốc, mà là thật lòng khen ngợi"

Sau khi sống lại, Giản Kim Triệu biết bộ phim "Bùn Lầy" này sẽ thành công vang dội, trong tương lai diễn viên mới Du Diễn chính là nhờ bộ phim này mà nổi tiếng.

Giản Kim Triệu và Quý Gia đã thảo luận ký hợp đồng với Du Diễn, sau khi ký hợp đồng anh lập tức nhớ đến bộ phim này.

Thật ra ở đời trước, Văn Triều Thanh cũng đã tìm anh để nhờ giúp đỡ nhưng khi đó anh bận rộn quay phim mới nên Văn Triều Thanh không gặp được anh, sau đó đã bị đại diện của anh là Cát Vân Thăng tự ý từ chối.

Đến khi Giản Kim Triệu biết tin, Bắc Đẩu phim ảnh đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất của "Bùn Lầy" và kiếm được rất nhiều tiền từ bộ phim này.

Văn Triều Thanh khẽ gọi "Kim Triệu?"

Giản Kim Triệu vẫn chưa mở trang đầu của kịch bản "Tôi có thể đầu tư bộ phim này"

Anh vốn định hỏi thăm về kịch bản, không ngờ Văn Triều Thanh lại chủ động tìm đến, cơ hội như vậy làm sao có thể bỏ lỡ?

Văn Triều Thanh không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như vậy, sửng sốt "Anh chắc chắn chứ?"

Giản Kim Triệu dứt khoát "Đương nhiên, tôi muốn làm giám chế và đầu tư cho bộ phim này. Về số tiền đầu tư cụ thể, để tôi xem kịch bản rồi đánh giá, được chứ?"

"Được" Văn Triều Thanh thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại có chút khó xử "Thực ra tôi còn một điều kiện nữa"

Giản Kim Triệu nhanh chóng phản ứng "Tôi biết, tất cả mọi thứ liên quan đến kịch bản và quay phim sẽ do anh quyết định, tôi không can thiệp"

Trước mặt anh là một người chậm nhiệt nhưng khi đối mặt với kịch bản và quay phim lại có sự cuồng nhiệt và bướng bỉnh.

Điều này, Giản Kim Triệu đã sớm biết từ khi quay "Hoa Nguyệt"

Văn Triều Thanh cuối cùng cũng thả lỏng "Kim Triệu, cảm ơn anh"

"Không cần khách sáo"

Giản Kim Triệu vuốt ve kịch bản, hỏi vấn đề quan trọng "Nếu là song nam chủ, anh đã tìm được diễn viên phù hợp chưa?"

Văn Triều Thanh lắc đầu "Ban đầu vốn dĩ nhà đầu tư mang theo một người, tôi cũng tìm được một người, nhưng khi nhà đầu tư rút lui, diễn viên còn lại cũng không muốn tiếp tục tham gia"

Giới giải trí là nơi rất thực dụng và phân chia rõ ràng, đạo diễn nổi tiếng thì dù là vai phụ cũng có người tranh nhau muốn, còn đạo diễn ít tên tuổi thì dù có đưa kịch bản diễn viên chính cũng không ai để ý.

Văn Triều Thanh nhìn Giản Kim Triệu, không còn sự câu nệ ban đầu "Kim Triệu, tôi không quan trọng diễn viên nổi tiếng hay không, chỉ cần phù hợp với nhân vật trong kịch bản, công ty anh có đề cử ai phù hợp không?"

"......"

Diễn viên phù hợp, thật sự có.

Giản Kim Triệu nghĩ đến gương mặt Du Diễn, không thể không cười, thật là trùng hợp.

Văn Triều Thanh nhạy bén cảm nhận được sự thay đổi trong cảm xúc của anh "Kim Triệu?"

"Hả?"

Giản Kim Triệu lúc này mới ý thức được mình đã thất thần, uống ngụm nước để che giấu. Anh nhìn Văn Triều Thanh "Triều Thanh, tôi muốn cho diễn viên mới trong công ty một cơ hội, nhưng điều động nội bộ có thể không công bằng"

"Thế này nhé, chúng ta công khai tuyển diễn viên"

"Diễn viên khác anh muốn thử vai ai tôi không ý kiến, nhưng bên phía Kình Ảnh, công ty tôi sẽ đề cử ba người"

"Chúng ta để mọi người cạnh tranh công bằng, anh thấy sao?"

Văn Triều Thanh không chút nghĩ ngợi "Được"

Giản Kim Triệu đã dành cho anh quyền quyết định tối đa, sao có thể không đồng ý?

Cả hai đều có tình yêu thuần khiết với kịch bản và điện ảnh, nên khi đạt được ý tưởng hợp tác, họ dứt khoát trò chuyện thêm về kịch bản rất lâu.

Đến gần trưa, cả hai đã thảo luận không ít chuyện quan trọng

Giản Kim Triệu nhìn đồng hồ "Cùng ăn trưa chứ?"

Văn Triều Thanh lắc đầu, ánh mắt không giấu nổi sự phấn khích "Không được, tôi muốn về chỉnh sửa lại những chi tiết anh vừa nói! Kim Triệu, lần sau tôi sẽ mời anh ăn cơm!"

Giản Kim Triệu không giữ lại "Được, nhưng để lại kịch bản và phác thảo nhân vật cho tôi"

Văn Triều Thanh gật đầu "Được, tôi đi trước, hẹn gặp lại"

"Hẹn gặp lại"

Văn Triều Thanh vội vàng trở về sửa kịch bản, bước đi nhanh nhẹn, hoàn toàn khác với lúc đến, cứ như hai người khác nhau.

Giản Kim Triệu bật cười, uống cạn ngụm nước cuối cùng.

Anh vừa ra khỏi phòng họp, vừa mở kịch bản và phác thảo nhân vật, trong đầu hiện lên hình ảnh Du Diễn đứng trước cửa sổ xe ngày đó.

- Giản lão sư, thật ra tôi là fan của anh từ lâu rồi.

- Tôi nguyện ý vô điều kiện tin tưởng anh, đi theo anh, nỗ lực để thành công trong ngành này.

- Tôi thật sự thích anh

Những lời nói của Du Diễn quanh quẩn bên tai, nhiệt độ của ngày hôm ấy dường như không hề giảm.

Giản Kim Triệu dừng bước, do dự vài giây, rồi chuyển hướng đi đến phòng huấn luyện.

.......

Phòng huấn luyện sáng sủa và sạch sẽ, bối cảnh trên tường là logo cá voi được ghép từ các cuộn phim, thiết kế rất đặc biệt.

"Tí tách!"

Chuông báo thức đúng giờ vang lên.

Huấn luyện viên hình thể vỗ tay ra hiệu "Được rồi, buổi sáng hôm nay huấn luyện dừng tại đây, mọi người nghỉ ngơi và ăn trưa đi, buổi chiều lúc hai giờ sẽ có lớp học lời kịch của Trâu lão sư, nhớ đến đúng giờ nhé"

"Vâng!"

Những tiếng đáp lại rải rác vang lên.

Khi huấn luyện viên bước nhanh ra khỏi phòng, một nam sinh trẻ tuổi bên trái trong nháy mắt ngồi phịch xuống.

"Trời ơi, tưởng rằng lớp hình thể ở trường đã đủ khắc nghiệt, không ngờ ở công ty này còn khắc nghiệt hơn"

Suốt 2 tiếng đồng hồ, chỉ có 15 phút nghỉ ngơi ngắn ngủi.

Sau khi huấn luyện xong, cảm giác như không phải đi đóng phim mà là tham gia đội đặc chủng vậy.

Nam sinh trẻ nói xong, vỗ nhẹ vào người bạn bên cạnh "Tề Châu, cậu không ngồi xuống nghỉ ngơi một lát sao?"

Cả hai đều là sinh viên chuyên ngành biểu diễn, lần trước khi 'Kình Ảnh' liên hệ với trường để chọn người, giáo viên đã đặc biệt để dành suất này cho họ.

Ban đầu, với lời mời này cả hai đều không nguyện ý tham gia, nhưng khi biết 'Kình Ảnh' là công ty mới của Giản Kim Triệu, họ liền thay đổi ý định.

Giản Kim Triệu là ai chứ?

Trong giới giải trí, không nhiều người vừa có nhân khí cao vừa có thành tích ảnh đế xuất sắc như anh, mối quan hệ và tài nguyên phía sau anh cũng là điều mà nhiều người ao ước.

Dù không rõ vì sao Giản Kim Triệu lại rời 'Kinh Cũng' để thành lập công ty mới, nhưng nếu được anh để mắt tới và trở thành người mới được công ty nâng đỡ, tương lai sẽ rất xán lạn.

"Đúng là hơi mệt thật"

Tề Châu cũng mệt lả, vừa định ngồi xuống nghỉ ngơi thì nhìn thấy Du Diễn ở bên cạnh.

Cùng một nội dung và cường độ huấn luyện, nhưng Du Diễn luôn hoàn thành xuất sắc, ngay cả hiện tại đến giờ nghỉ ngơi, anh vẫn duy trì được thần sắc nhẹ nhàng, không hề tỏ ra mệt mỏi chút nào.

Du Diễn lơ đãng trước cuộc trò chuyện của hai người họ, không nói một lời mà đi về phía tủ ở hàng phía sau.

Để thuận tiện cho việc huấn luyện, anh chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ màu đen, để lộ ra cánh tay với cơ bắp săn chắc và bờ vai rộng.

Tề Châu nheo mắt, cảm thấy có chút khó chịu không rõ nguyên nhân.

Không đợi cảm xúc đó tan biến, Doãn Thiên Sảng - nữ sinh duy nhất trong lớp huấn luyện, tiến tới trước mặt Du Diễn.

"Du Diễn, tối nay cậu có rảnh không?"

Cô nhiệt tình mời "Tôi có một kịch bản khá hay muốn mời cậu diễn cùng, có được không?"

Đây là đề tài biểu diễn mà họ được giao hôm qua:

Yêu cầu diễn một mình hoặc theo cặp, với chủ đề 'ái hận' để tiến hành diễn xuất trên màn ảnh.

Du Diễn dừng lại động tác uống nước, lạnh lùng từ chối "Xin lỗi, tôi định tự mình diễn một đoạn ngắn, cậu có thể thử tìm người khác"

----------- Hết Chương 8 -----------

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện 🥰

Chỗ nào không hợp lý hoặc có góp ý các bạn có thể comment và mình sẽ chỉnh sửa lại nhé !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro