04 Anh ơi, cho em...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by William_1405

Truyện chỉ được đăng tải tại wattpad  William_1405

16/08/2024

-----

Tề Hành nào có dễ dàng ngoan ngoãn bị yếu thế. Cậu đã học theo mấy video trên mạng suốt nhiều ngày mà vẫn không hiểu được tinh túy, lại không có can đảm làm thật, chỉ có thể lén lút uống một chai rượu để say, để bỏ qua cảm giác xấu hổ, đi quyến rũ Lục Sở.

Bây giờ đã bắt đầu rồi, nên làm cho nghiêm túc. Cậu không chỉ lén lút kéo Lục Sở lên giường, mà còn lén lút kéo tay Lục Sở về phía mình, ưỡn ngực lên cho Lục Sở sờ vào.

"Không, không được!" Lục Sở vội vàng đẩy người ra, nếu Tề Hành thích thì họ có thể ở bên nhau, hôn thì cũng được, nhưng nếu mới bắt đầu đã đụng đụng chạm chạm, thậm chí là lên giường, không phải là rất thô lỗ sao. Hơn nữa, hôm nay Tề Hành mới tròn 18 tuổi, vừa mới trưởng thành, làm như vậy không ổn lắm.

Tề Hành bị đẩy xuống giường vẫn không chịu bỏ cuộc, cậu nắm tay Lục Sở, kéo áo len của mình lên, chủ động mở chân, để lộ thứ giữa hai chân.

Bộ phận thừa hơn so với những cậu trai bình thường hơi mở ra, để lộ môi âm hộ đầy đặn cùng âm đế phấn nộn, dâm thủy không ngừng chảy ra từ đó. Hoa huyệt nhiều ngày không được thỏa mãn đang háo hức mời gọi người trước mặt.

"Anh ơi, em khó chịu quá... Giúp em với... bên trong thật ngứa..." Cậu trai dưới thân nhìn người đàn ông phía trên với vẻ mặt đáng thương, tựa hồ muốn mời gọi.

Tề Hành sợ rằng không thể làm cho Lục Sở hài lòng, đã phải chịu đựng sự xấu hổ, bôi thêm không ít xuân dược dưới hạ thân, giờ là lúc thuốc phát huy tác dụng, cảm giác trống rỗng khiến Tề Hành khó chịu phát điên, chỉ muốn tìm một đồ vật lấp đầy nơi đó, ngừng lại cơn ngứa ngáy khó chịu.

"Cầu xin anh... cho em đi, anh ơi..."

Cảnh tượng dâm đãng trước mắt không ngừng kích thích Lục Sở, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực như sắp nhảy ra ngoài.

"Thật sự muốn sao?" Lục Sở nghe thấy giọng mình bình tĩnh một cách bất thường.

"Thật, thật ạ, anh ơi... cho em..." Tề Hành bắt đầu cởi áo của Lục Sở, xốc chiếc áo trắng lên, ngón tay thon dài chơi đùa trên cơ bụng rắn chắc. Bộ ngực tròn trịa áp vào ngực Lục Sở qua áo len.

"Vậy thì đừng hối hận!" Nói xong, Lục Sở liền đẩy Tề Hành xuống giường, vội vàng cởi áo trắng trên người, cúi người đè lên, kéo khóa quần jeans, thả ra cự vật đã cương cứng từ lâu vì bị Tề Hành trêu đùa.

Cự vật thô cứng màu xanh tím nhìn có chút đáng sợ, quy đầu còn đang rỉ ra dịch lỏng, gân xanh nổi rõ ràng, dài gần bằng cánh tay trẻ con, trực tiếp chạm vào mông thịt đầy đặn của Tề Hành.

Lục Sở giữ giọng hỏi: "Thực sự không hối hận?"

"Không hối hận mà, anh ơi, cho em..." Tề Hành ôm cổ Lục Sở, đòi hôn, môi mềm của cậu lại một lần nữa gặm cắn cơ ngực rắn chắc của Lục Sở.

Nghe vậy, Lục Sở không còn do dự nữa, một cú thúc mạnh đưa côn thịt của mình vào trong cơ thể Tề Hành, dịch nhầy hoa huyệt phân bố trước đó đã làm tốt nhiệm vụ bôi trơn. Có lẽ vì tức giận với sự liều lĩnh của Tề Hành, Lục Sở đâm chọc rất hung hăng. Côn thịt thô to đột ngột cắm vào hoa huyệt vốn đã chật hẹp của Tề Hành, cậu không chịu nổi, cơn đau làm cậu tỉnh rượu một nửa. Tề Hành đau đớn cựa quậy, nhìn vào nơi giao hợp của hai người, phát hiện kích thước của Lục Sở là thứ cậu chưa bao giờ thấy, còn lớn hơn cả những diễn viên trong phim, làm cho hoa huyệt hồng hào của cậu căng ra, tựa như sắp rách đến nơi, trong lòng dâng lên cảm giác sợ hãi muốn trốn chạy, "Không, không được, quá lớn, tôi..."

"Muốn chạy? Hửm, lúc này rồi, cậu nghĩ rằng còn có thể chạy sao?" Lục Sở nào để cho cậu chạy, kéo chân cậu trở lại, cơ thể hạ thấp, toàn bộ đã vào trong.

"Á á á!" Tề Hành đau đớn rên rỉ, không cách nào đẩy nam nhân đang đè lên mình ra, chỉ có thể cầu xin: "Đau... Anh... nhẹ chút~..."

"Ngoan, một lát sẽ hết đau!" Lục Sở cũng không dễ chịu gì, huyệt nhỏ chật hẹp không ngừng co rút khiến hắn suýt nữa phải đầu hàng. Nhưng cảm giác bị bao bọc chặt chẽ thực sự quá sướng khiến hắn không thể không bắt đầu ra sức thao làm.

Lục Sở vừa đâm chọc bên dưới vừa xoa nắn ngực trái mềm mại phía trên của Tề Hành, đem nó chà đạp thành đủ loại kiểu dáng, cũng không quên chăm sóc bên còn lại, hắn ngậm lấy núm vú hồng nhuận, bú mút đến phát ra tiếng nước tấm tắc.

Tuy động tác đâm chọc không theo quy luật nhưng lại rất sâu, mang đến cho Tề Hành không ít khoái cảm, tay cậu bấu chặt lên vai Lục Sở, "Ưm... A~ Thật nhanh...Chậm một chút..."

"Anh... nhẹ chút... nhẹ chút đi... A~..."

(H này chắc con lai giữa thanh thủy với văn màu(╬▔皿▔)╯)

-------------

Đêm xuống.

Sau một phen lăn lộn, trong phòng chỉ còn lại sự yên tĩnh lắng đọng.

Tuy nhiên, trong không khí vẫn còn đọng lại những dấu vết của sự tình dâm loạn trước đó. Một người nằm trên giường, mệt mỏi nhưng thư giãn, cơ thể vẫn còn cảm nhận rõ những gì vừa xảy ra. Hoa huyệt bị căng rộng đang không ngừng co rút, lượng lớn nước dâm từ khe nhỏ không ngừng trào ra.

Áo len đã sớm không biết bị ném ở đâu, da thịt với những dấu hôn đỏ chói hoàn toàn bại lộ trong không khí.

Tề Hành híp mắt nằm im, hai bé thỏ nhỏ trước ngực phập phồng lên xuống theo từng nhịp thở.

Lục Sở lẳng lặng đẩy cửa bước vào, mang theo một phần bánh kem. "Hôm nay là sinh nhật của cậu, tôi vốn muốn tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho cậu. Bất quá, giờ chỉ còn vài phút, đại khái là không kịp nữa rồi nhưng tôi vẫn muốn cậu nếm thử miếng bánh này, được không?"

Tề Hành nằm yên, không còn hơi sức để phản ứng. Lục Sở đỡ nhẹ cậu dậy, đặt miếng bánh trước miệng cậu. "Ăn đi, tôi vì cậu mà đặt bánh dâu đó."

Tề Hành hơi hé miệng cắn vào, cảm nhận vị ngọt của bánh kem tản ra trong miệng. Lục Sở nhân đó ngậm lấy môi mọng đang vui vẻ ăn bánh. Liếm mút no nê rồi hắn mới hơi tách ra, khóe môi hơi nhếch lên, "Ừm, ngọt y như tưởng tượng của tôi, chỉ là...", hắn lại dùng ánh mắt tinh tế miêu tả đôi môi xinh đẹp của Tề Hành,"Không có ngọt bằng cậu."

Lục Sở lấy một phần bánh khác, bôi kem lên xương quai xanh tinh tế của Tề Hành, sau đó đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên, in lên đó một dấu hôn đỏ chói.

Lại nhìn một lượt đánh giá thân thể Tề Hành. Khóe miệng cong lên, "Ngoan, cậu rất đẹp~"

Nam nhân tiếp tục bôi kem lên ngực cậu, ở nơi đó hắn có thể nghe được trái tim Tề Hành bởi vì khoái cảm mà nhanh chóng nảy lên, thanh âm thịch thịch thịch giống như gãi lên trái tim Lục Sở.

Màu bơ kem che kín núm vú đỏ hồng, theo thân mình phập phồng rung động trong không khí.

Kích thích Lục Sở một ngụm ngậm hết, dùng răng nanh không ngừng trêu đùa.

"Ưmm~" Tề Hành vừa mới lần đầu làm tình nào chịu nổi nam nhân trêu đùa như vậy, ham muốn vừa lặn xuống bị khơi mào, trên mặt nhiễm sắc đỏ ửng mê người, cần cổ thiên nga hơi ngửa về phía sau, tạo cơ hội cho người phía trước làm xằng làm bậy.

"Anh ơi...... A~......"

Nghe được kia hai tiếng "Anh ơi", Lục Sở nào còn giữ nổi bình tĩnh, đem chân người dưới thân tách ra, đặt lên cánh tay chính mình, đôi tay hung hăng xoa bóp vòng eo thon thả, đỉnh hông liền đem dương vật lần nữa đi vào hoa huyệt.

Lại tiếp tục một phen đâm chọc...

-------

"Reng reng reng——"

Nắng sớm buổi sáng xuyên qua khe cửa nhẹ nhàng chiếu vào phòng, "ngượng ngùng" mà nhìn hai thiếu niên đang nằm trên giường.

Chỉ thấy một chiếc chăn mỏng nhẹ nhàng phủ lên cả hai, Tề Hành nằm gọn trong vòng tay của Lục Sở, yên lặng dựa vào ngực nam nhân mà ngủ ngon lành.

Một cánh tay đặt ngang bụng cậu, dưới sự che chắn của chăn không biết đang đụng chạm nơi nào. Ngực trái còn bị bàn tay to của nam nhân xoa nắn chơi đùa trong vô thức, ngay cả trong giấc mơ cũng không tha cho cậu. Tề Hành bị tiếng chuông làm khó chịu, ngủ không yên, hai tay vô tình đẩy nhẹ nam nhân bên cạnh.

Lục Sở mơ màng mở mắt, chưa kịp nhìn rõ tình hình trước mắt, đã nghe thấy điện thoại của mình đang reo.

"Reng reng reng——"

Lục Sở mò mẫm xung quanh, vẫn không thấy chiếc điện thoại đâu, biết được âm thanh phát ra từ dưới giường, cúi mắt nhìn, mới thấy điện thoại của hắn đang rung liên tục trong túi quần dưới chân giường.

Hắn nhướng mày, lúc này mới nhớ ra tối qua hai người lăn lộn với nhau, quần áo khi ấy hẳn đã bị vứt bừa bãi trên sàn.

Xuống giường, lấy điện thoại ra, màn hình hiện rõ ba chữ lớn ""Bà" Tưởng", hắn nhấn nghe, chưa kịp mở miệng đã nghe thấy tiếng gầm của mẹ Tưởng từ đầu dây bên kia.

"Có chuyện gì vậy! Mẹ gọi nhiều cuộc như thế, sao lại không nghe máy!"

Lục Sở chỉ có thể dịu dàng dỗ dành: "Mới sáng sớm mà mẹ. Cuối tuần hiếm có, không thể để con trai mẹ ngủ thêm chút nữa sao?"

"Mẹ chỉ muốn hỏi con, con nói sẽ tổ chức sinh nhật cho Tề Hành, làm chưa?"

"Con trai của mẹ nói rồi, mẹ còn không yên tâm sao? Tề Hành tối qua vui lắm, chỉ là chơi quá khuya, giờ cũng chưa dậy." Lục Sở nhìn Tề Hành đang nằm trên giường với vẻ không thiện chí.

Quả thực "chơi" rất vui vẻ, con trai của mẹ tuyệt vời lắm. Tề Hành vui vẻ đến mức để lại bao nhiêu vết xước trên người con trai mẹ, lại bị con trai của mẹ làm đến nỗi nước mắt đều chảy ra.

"Bánh cũng đã ăn rồi. Bánh dâu tây rất ngon."

Chỉ có điều phần lớn bánh đã dùng vào việc hư hỏng, cuối cùng lại đều vào bụng con trai mẹ. Nhưng không sao, con trai mẹ đã dùng những thứ khác để đền bù.

Bà Tưởng bên kia còn muốn nói gì đó, Lục Sở không muốn nghe nữa, giường ấm áp mềm mại còn đang chờ, tại sao phải nghe mẹ mình giáo huấn. Hắn qua loa trả lời vài câu rồi cúp máy.

Quay người lại, thấy người đang nằm trên giường đã kéo chăn mỏng lên gần hết, chỉ còn lại phần bụng lộ ra, đôi chân thon dài mở rộng, lộ ra hoa huyệt phấn nộn mềm mại, nhìn kĩ còn thấy nơi đó hơi sưng lên một chút.

Lục Sở động lòng, lại leo lên giường đem người ôm vào lòng, hôn hôn vài cái. Hắn không quan tâm, người tối qua là tự mình dâng đến thì bây giờ đã là của hắn rồi.

Một tay lại không kìm được chạm vào bé thỏ tròn trịa, đầu không ngừng cọ vào mặt Tề Hành, rồi lại nhận ra có điều gì đó không ổn.

⟪Hết chương 4⟫


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro