Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  ───────ೋღ 🌺 ღೋ───────

8h30
Tại sảnh tập ₫oàn MIPW (𝘔𝘪𝘭𝘪𝘵𝘢𝘳𝘺 𝘐𝘯𝘴𝘵𝘪𝘵𝘶𝘵𝘦 𝘰𝘧 𝘗𝘳𝘪𝘷𝘢𝘵𝘦 𝘞𝘦𝘢𝘱𝘰𝘯𝘴), thiếu gia các gia tộc lớn nhất nước đều có mặt, mỗi người 1 biểu cảm, nhưng có điểm chung khá bất mãn, lười biếng.

Một số người, nhìn nhau 1 lượt đánh giá đồng đội bất đắc dĩ trong 1 thời gian. Đám người đứng khoảng 15 người nhìn chầm chầm cậu thanh niên trơ trọi 1 mình ngồi trên ghế.

"Này, tụi bây nhìn xem tập đoàn MIPW trước giờ đâu nhận con gái, sao nó vào được đây" anh ta vổ vai 2 người kế, tiếp là 1 loạt người nhìn cậu thanh niên.

"Mày nhìn sao chứ rõ ràng là nam nhân nhưng chỉ là dáng vẻ ẻo lả thôi" anh ta cười, đưa mắt nhìn cậu từ trên xuống dưới đánh giá từng đường nét trên cơ thể cậu.

"Haha... Đúng đúng là con trai mà cậu ta đến đây làm gì, không chừng tập đoàn làm hời cho chúng ta"

"Haha... Haha... Có thể lắm giúp chúng ta thỏa mãn 1 phần. " Tất cả họ đồng loạt cười ồ lên chưa từng xem xét biểu cảm vô cùng e ngại của cậu, họ thỏa sức vui cười, 1 người không thể nào ngăn nổi trong lòng dâng lên nổi xấu hổ, sợ hãi.

Cậu trai trẻ tay chân luống cuống, hơi thở nặng nề, không dám ngẩn mặt lên trong đầu ong ong nhứt nhói. Cậu muốn chạy ra khỏi đây muốn tìm 1 nơi kín người, nơi không ai thấy cậu có lẽ nơi cậu mơ ước là thiên đường nhưng với 1 người vô dụng như mình đối mặt chắc chắn là địa ngục, nhưng âm hồn ở dưới rất xấu xa cũng sẽ không tha cho cậu chỉ có thể duy trì cuộc sống nặng nề những lời khinh mạc.

Biện Nhạc Song Tử từ nảy đến giờ ngồi ở góc khuất tay đều bị nhiễm loạn ngữ của bọn người vô danh tiểu tốt, nhịn không được đưa mắt tìm kiếm người trong câu chuyện. Trong mắt hắn nhìn thấy 1 đứa trẻ khoảng 15-16 tuổi, thân ảnh mỏng manh, nam nhân da lại rất trắng, 'cậu ta thật thiếu dương khí á', làm người khác có cảm giác khó chịu.

End 2
  ───────ೋღ 🌺 ღೋ───────

Chấp này hơi ngắn bấm nhầm ' ₫ăng'

Đợi tôi đăng đc 5-6 chap thì tui vt chap ch₫ cho mấy bn cmt cp mình thích nha. Vt đc khoảng 5 chap tui vt 1 chap ch₫ nha.

Lần đầu vt fic nên văn không tốt vì đó giờ viết văn nghị luận, cách mạng không thôi nên sẽ thiếu gì đó á. 😃



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro