Chương 3 - Xin lấy côn thịt nhồi đầy tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không khí lạnh tiến vào khiến thân mình An Ngôn run lên, ánh mắt Lý Hạo làm càn trực tiếp nhìn vào tiểu huyệt bị cố ý mở ra, lỗ nhỏ hồng nhuận khép lại mở ra mang theo vài phần dâm mỹ mê người. Mà so với Lý Hạo cảm thụ bất đồng, An Ngôn chỉ cảm thấy từng luồng nhiệt lưu từ phía sau trực tiếp truyền đến trái tim! Drap trải giường đáng thương cũng từ trong tay cậu bị biến hoá đủ loại hình dạng.

Mông thịt co dãn cực tốt ở trong khống chế của Lý Hạo mỗi một điểm đều hiện ra vô hạn mị lực, mà bên trong thịt huyệt cũng đang hàm chứa thuốc bôi trơn màu trắng, giống như chờ đợi côn thịt hắn cắm vào. Ban đầu bị tức giận dần dần được trong cảnh đẹp này trấn an, mà dưới sâu trong thân thể dấy lên là dục vọng khiến bản thân Lý Hạo sửng sốt. Dù là trước kia, hắn cũng rất ít khi có ý định tiến tới làm người khác như vậy. Xem ra chính mình trong khoảng thời gian này nghẹn lâu lắm rồi, Lý Hạo ở trong lòng thầm nói.

Chụp lấy phiến mông bên trái, làm càn ở mặt trên gặm cắn một trận, mỗi một lần đầu lưỡi đụng chạm qua đều có thể kéo động một trận run rẩy mới. Chỉ có thể nói phản ứng của bé gà này thật sự rất ngây ngô. Dưới đáy lòng dâng lên nhiều phần trìu mến, Lý Hạo xuống tay cũng dần dần hòa hoãn lại. Nhìn cặp mông bị mình nhéo đến xanh tím, hắn đau lòng ở mặt trên liếm láp một lần, cho đến khi toàn bộ mông đều là nước bọt của hắn, hắn mới chậm rãi dừng lại. Mà ánh mắt cũng tùy ý rơi vào điểm mấu chốt cuối cùng.

Lý Hạo nhíu nhíu mày, tự hỏi đến tột cùng có muốn tiếp tục nữa hay không. Lúc mới bắt đầu xấu hổ và giận dữ đến sau khi hưởng thụ, An Ngôn giống như vừa trải qua thời kỳ trưởng thành đáng sợ. Cảm giác đầu lưỡi ấm áp ở trên mông mình du tẩu khiến trong lòng cậu phát run, mặc dù xấu hổ nhưng lại muốn cứ vĩnh viễn như vậy. Lý Hạo tạm dừng cậu tất nhiên biết, vốn tưởng rằng hắn mệt mỏi, không nghĩ tới sau khi chơi đùa với đầu lưỡi đoạt lấy nước bọt trong khoang miệng của cậu cuối cùng lại chuyển qua địa phương kia của bản thân!

Tim An Ngôn đập càng nhanh hơn, ngón chân cuộn lại cong thành độ cong tuyệt vời. Cái mông nâng lên cao thêm ở không trung nghênh đón một nam nhân khác đến liếm lộng, mỗi một nơi từng bộ phận đều được tinh tế chiếu cố.

"A.... đó, chỗ đó.... Ưm, lại, lại sâu chút.... Rất, rất nhẹ, thô, cứng tiến vào.... Tiến vào...."

Đầu lưỡi linh hoạt quét qua quét lại nếp uốn, mang đến cho cậu cảm giác như rơi vào đám mây, thế nhưng khi đầu lưỡi chen vào cửa huyệt, cậu mới chính thức lý giải cái gì gọi là khao khát. Đầu lưỡi mềm mại cùng dương vật tráng kiện không giống nhau, linh hoạt có thừa, cường độ lại ít hơn. Từ ban đầu thoải mái cũng dần dần chuyển thành bất mãn. Nhẹ nhàng đung đưa eo lưng của mình, An Ngôn khóe mắt rưng rưng quay đầu nhìn nam nhân đang cười xấu xa không thôi, "Dùng cái khác, tiến vào...."

Đầu lưỡi ở trên huyệt khẩu đánh cái vòng, ngẫu nhiên còn nghịch ngợm từ cửa huyệt chen vào một ngụm nhỏ. Nhưng mà khi An Ngôn đang chờ đợi đầu lưỡi xâm nhập, cái vật nhuyễn kia lại giảo hoạt tránh đi, chỉ tiếp xúc với bên ngoài cúc huyệt. Dương vật hai người đã sớm đứng thẳng, An Ngôn đã bắn qua một lần, mà Lý Hạo một lần cũng chưa ra.

"Muốn cái gì tiến vào?" Thanh âm không nặng không nhẹ mang theo khí tức nóng ướt ở bên mông vang lên, đang trong thời kỳ mẫn cảm đầu vai An Ngôn run lên. Kích thích khó tả từ bên hông lan tràn đến phía trước, trên hai cái trứng đều dính tinh dịch của cậu, đỉnh dương vật cũng dần dần tiết ra dâm dịch.

Hai chữ côn thịt đã ở bên miệng, nhưng dù thế nào cậu cũng không nói nên lời. Chịu đựng tra tấn sau huyệt, tâm An Ngôn lơ lửng giữa lý trí và sa đọa.

Thời gian từng chút một trôi qua, khi kiên nhẫn của Lý Hạo sắp bùng nổ, An Ngôn rốt cuộc nói ra hai chữ kia. Mông nhỏ cao cao dựng thẳng nhẹ nhàng lắc lư, An Ngôn đã bỏ xuống tự tôn phòng thủ, chỉ vì có thể được sung sướng đêm nay.

Mồ hôi trên mặt dồn nén dục vọng, côn thịt tráng kiện của Lý Hạo trực tiếp đỉnh vào bên trong lỗ nhỏ đã bị hắn liếm ướt. Không hề nghi ngờ, thỏa hiệp của An Ngôn khiến tâm trạng Lý Hạo thích chinh phục người khác được thỏa mãn lớn nhất.

Ánh mắt nhìn An Ngôn mảnh khảnh, mâu sắc Lý Hạo càng ngày càng trầm: "Một khi đã như vậy, tôi đây liền đem côn thịt to của mình nhồi đầy lỗ nhỏ thèm khát của em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro