Chương 4 - Thiếu niên nước ngoài muốn chịch tôi?!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Va chạm giữa da thịt khiến cho An Ngôn trấn an lớn nhất, cây đao thịt ở trong cúc huyệt của cậu hung tàn dùng lực đạo mãnh liệt ra vào. Mỗi lần dương vật rút ra đều có thể mang theo mị thịt phấn nộn, thế nhưng giây tiếp theo lại bị Lý Hạo đẩy lại lần nữa về trong cơ thể.

Một chút lực dư thừa cũng không giữ đưa đẩy khiến An Ngôn thích đến mắt trợn trắng, miệng không chút nào cố kỵ kêu dâm một giây cũng không ngừng. Cái mông nhỏ ở trong tay Lý Hạo bị biến hóa hình dạng, khi đi vào sẽ đánh vài cái lên cái mông thịt tròn trĩnh, để có thể càng cho hắn khoái cảm xiết chặt hơn.

Rất nhanh, phiến mông trắng nõn trở nên vừa sưng vừa đỏ, An Ngôn nắm lấy drap giường chỉ cảm thấy trên mông nóng cháy đau rát. Bất quá rất nhanh lực chú ý của cậu lại bị lỗ nhỏ không ngừng mở rộng hút vào. Côn thịt Lý Hạo giống như mang theo khôn cùng ma lực, đi vào nhất định sẽ đụng vào điểm mẫn cảm kia, An Ngôn chịu không nổi nhất là cái này. Thịt nhỏ mỗi khi bị xâm phạm, liền sẽ sinh ra một loại sung sướng khác, từ nhục bích đến tràng đạo, lại đến trái tim, không cái nào có thể tránh được loại khoái cảm xâm nhập này.

"Thế nào, thích không?"

Không như dự tính của hắn, sau huyệt An Ngôn lại bắt đầu co rút lại. Lý Hạo cười lớn, ghé vào trên người An Ngôn bắt đầu một đợt chinh chiến mới.

Sáng sớm, cánh tay Lý Hạo duỗi ra, da thịt trơn trượt trong tưởng tượng không có như mong đợi xuất hiện trong bàn tay. Đợi sau khi hắn mở mắt ra, sắc mặt triệt để trầm xuống.

"Người đâu?"

Bên trong gian phòng trống rỗng, chỉ có hắn và drap giường hỗn loạn chứng tỏ An Ngôn từng đến qua.

Trong kí túc xá nam sinh của đại học S, một nam sinh thanh tú ôm đầu, đầy vẻ mặt đều là không thể tin nổi.

"Thật? Hay là giả?"

An Ngôn nhìn mấy dấu vết nhợt nhạt thâm xanh trên người mình, tự hỏi hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại. Ngón tay run rẩy từ từ duỗi chỗ khác thường không thôi phía sau, vừa đụng tới, cậu liền như bị điện giựt rụt trở về.

Sau huyệt dính nhớp nháp đã tinh tường nói cho cậu, tối hôm qua điên cuồng không phải nằm mơ! Cậu là thật sự bị một người xa lạ trong trong ngoài ngoài chịch mấy lần, lần cuối cùng khóc lóc cao trào thậm chí còn dừng lại ở chỗ sâu trong thân thể.

Tại sao có thể như vậy? An Ngôn một lần lại một lần tự hỏi bản thân.

"Ngày hôm qua ban ngày không phát sinh chuyện gì đặc biệt, mình làm sao lại tỉnh lại trên giường người khác?" Hơn nữa là trần như nhộng. Sau khi nhớ tới người nọ cười tà mị, An Ngôn vốn là hai chân mềm nhũn lại càng run rẩy. Điên cuồng va chạm, làm một ít chuyện làm người ta huyết khí sôi trào cùng lời nói hạ lưu, không thể không nói, người kia xác thật là tay chơi ở trên giường. Thế nhưng loại đãi ngộ này cũng không nên do bản thân mình là con trai đến thừa nhận chứ?

"Hoang đường.... Rất hoang đường......" Trong miệng là nói như vậy, thế nhưng từng cảnh tượng kia lại phảng phất mọc rễ trong đầu, mặc kệ cậu nhắm mắt như thế nào cũng chưa rời đi nửa phần. Vô lực bịt kín hai mắt của mình, An Ngôn nằm xuống, bắt đầu tự hỏi quan hệ phức tạp bên trong này.

Người thật sự có khả năng dưới tình trạng vô ý thức xuyên qua thời không khác sao? Hiện tại, An Ngôn thậm chí không xác định không gian của người kia có cùng vị trí bây giờ của mình hay không. Nếu không gian không phải là một, về sau tỷ lệ gặp mặt hẳn là nhỏ lại càng nhỏ đi? Xem nhẹ chút không muốn trong lòng, trên mặt An Ngôn rốt cuộc thêm chút ý cười.

"Lần này coi như bị chó cắn đi." Sau một lúc lâu, những lời này từ trong miệng An Ngôn chậm rãi xuất hiện, nói không rõ là cảm giác gì, tay che mắt của cậu dần dần xiết chặt.

Sau khi lau đi tinh dịch lưu lại trên người, tay An Ngôn rốt cuộc đưa tới cái chỗ xấu hổ không thôi kia. Tối hôm qua, nếu không phải chỗ này đòi hỏi khát cầu, có lẽ chính mình sẽ không nói ra loại lời nói dâm đãng đó. Vừa nghĩ đến bộ dạng bản thân nhếch mông lên cầu người khác chịch mình, cậu liền cực kỳ tức giận.

"Cho mày đói khát! Cho mày đói khát!" Không biết là đang mắng huyệt nhỏ hay là mắng bản thân, sắc mặt An Ngôn biến đổi liên hồi. Qua một lúc lâu, cậu vẫn là dựa theo dòng nước vói vào một ngón tay, chỉ một giây sau, cậu liền kiên trì không nổi xụi lơ trên mặt đất.

Ký ức xấu hổ tối hôm qua rốt cuộc hoàn toàn sống lại, mặc kệ là căn tính khí thô to kia ở bên trong tùy ý đưa đẩy sung sướng, hay là người nọ dùng lưỡi ở trên nếp uốn cùng bên trong lỗ nhỏ nhẹ nhàng chậm chạp đảo quanh, hết thảy mọi thứ đều từ chỗ sâu trong ký ức bị lật ra!

"Ưm.... A...." Thanh âm cứng nhắc ở bên miệng cuối cùng cũng phát ra, dĩ nhiên là bị biến đổi thành nửa rên rỉ. Cho tới bây giờ, An Ngôn mới cảm giác được sự tình không ổn. Ngón trỏ còn trong lỗ nhỏ bởi vì nguyên nhân run rẩy bị đâm vào hơn phân nửa, nội bích ấm áp thế nhưng bắt đầu tự động hút lấy. Từng đợt khoái cảm khác thường lại từ trong phía sau huyệt chạy ra....

Hoạt động thanh lý vẫn duy trì liên tục đến khi thân thể cậu cương lên mới thôi, trong lúc này, cậu đã dựa vào thoả mãn sau huyệt bắn qua một lần. Lần này bắn tinh rất nhiều, độ sâu gì đó cậu không muốn đi truy cứu, cậu hiện tại chỉ nghĩ đến cái giường nhỏ kia, ngủ ngon một giấc.

Vừa nằm xuống, mấy người bạn chung phòng kí túc xá liền vào tới. Bất quá bọn họ không có cảm thấy cái gì khác thường, lại nhìn đến An Ngôn còn nằm đó, chỉ hỏi thăm vài câu rồi làm việc của mình. An Ngôn cũng không muốn nói chuyện hôm qua cho bất kỳ ai nghe, sau khi ép bản thân nhắm mắt lại, ý thức của cậu rơi vào trong bóng đêm.

Nhẹ nhàng mà lễ phép gõ cửa ba tiếng, thanh âm già nua ở bên ngoài cửa chậm rãi vang lên: "Tiểu thiếu gia, xảy ra chuyện gì sao?"

Phil do dự một lát, cuối cùng vẫn là đáp không có việc gì. Quản gia bưng nến, nghi hoặc lên tiếng: "Ngài chắn chắn không có việc gì chứ?"

"Không có việc gì, bác đi xuống trước đi."

Cảm giác tiếng bước chân ngoài cửa càng đi càng xa, Phil mới thở thào nhẹ nhõm.

"Tỉnh tỉnh....." Vỗ nhẹ vài cái lên má của người trên giường, trên mặt Phil treo nhàn nhạt hưng phấn. Người này.... Chẳng lẽ là yêu tinh? Phil hiểu rõ hệ thống bảo vệ nơi này có bao nhiêu xuất sắc, tự nhiên không cảm thấy nam nhân quần áo cũng không mặc này sẽ có năng lực từ tầng tầng lớp lớp quản chế kia xông vào phòng mình. Nếu không có khả năng từ bên ngoài vào, vậy chỉ có một khả năng, người nọ là cổ bảo yêu tinh bên trong đây!

Nhớ tới truyền thuyết kia trong lòng Phil đập rộn, động tác liên quan cũng nhẹ hơn không ít. Nếu là đem yêu tinh dọa, vậy nhóc liền mất nhiều hơn được.

Có người đánh mặt mình? Lá gan ngược lại không phải nhỏ. Than thở vài câu, An Ngôn cuối cùng vẫn là không chịu được liên tục gây rối chụp mặt, từ trong ngáy ngủ tỉnh dậy. Nhưng ai có thể nói cho cậu biết, nhóc thiếu niên tóc vàng mắt xanh này là ai? Trong phòng ngủ của mình còn có người nước ngoài hả?

Không đúng! Nơi này.....

Rốt cuộc thấy rõ trang trí trong phòng này, cả người An Ngôn đều cứng tại chỗ. Bản thân...... Chẳng lẽ lại xuyên việt?

Bất đồng với An Ngôn đang dại ra, Phil mừng như điên hơn là giật mình. Thoải mái từ dưới giường bò lên trên giường, ngồi ở đối diện An Ngôn, mở miệng hỏi: "Anh là yêu tinh sao?"

"?" Thanh âm này rõ ràng không phải tiếng Trung, An Ngôn triệt để lâm vào rối rắm. Nếu có người dám nói này không phải xuyên việt, bản thân lập tức đánh nó! Bản thân bất quá chỉ là ngủ một giấc, làm sao lại xuyên việt? Chẳng lẽ lúc trước trở về phòng ngủ chỉ là ảo giác của mình?Hay là hiện tại vẫn là thấy sai lầm?

An Ngôn đang hoảng loạn trong ánh mắt chờ mong của Phil, hướng cậu đưa ra bàn tay tội ác....

"Ừm.... in ào (xin chào)" Câu hỏi bình thường bởi vì động tác của An Ngôn biến thành khẩu âm quái dị, An Ngôn vẻ mặt thảm thiết đem mặt từ trong tay Phil thu trở về. Xúc cảm rắn chắc này, là thật! Sau khi xác định bản thân không phải nằm mơ, An Ngôn xem như nhẹ nhàng thở ra. Nhìn lại Phil, cậu khoa tay mua chân vài cái động tác.

"Nhóc, nhóc gọi là gì, tên."

"Nơi này, là, nơi, nào?"

Một lát sau khi An Ngôn mệt mỏi buông tay xuống, cậu phát hiện lực chú ý của nhóc thiếu niên này không ở trên động tác của mình, ngược lại là một mực nhìn chằm chằm đầu vú.... của mình!

Điều này làm cho cậu nháy mắt nhớ tới buổi tối triền miên hôm qua, theo bản năng đem chăn đệm che chắn da thịt mình, cậu lại bắt đầu đong đưa biên độ nhỏ biểu thị hành động. Nếu ngôn ngữ không thông, chính mình chỉ có thể làm động tác này, nhóc thiếu niên này thoạt nhìn không ngu ngốc, hẳn là có thể lý giải.

Động tác thân thể ngốc nghếch ở dưới ánh nến hôn ám dần dần biến vị, tuy rằng chưa làm qua chuyện này với người nào, thế nhưng Phil đối với phương diện này vẫn là có chút hiểu biết. Yêu tinh đây là đang.... dụ hoặc mình? Nghĩ nghĩ, nhóc càng cảm giác phỏng đoán của mình là đúng.

Bạn nhìn đi, yêu tinh vì sao đi chỗ khác không đi, cố tình lại chạy tới giường nhóc? Còn nữa, yêu tinh không có mặc quần áo, nghe nói yêu tinh vẫn là sẽ mặc quần áo, hiện tại yêu tinh này lấy bộ dạng này xuất hiện trước mặt mình, khẳng định là vì thuận tiện cùng mình làm tình. Còn nữa, mấy động tác của yêu tinh này hẳn là dụ dỗ trước khi làm tình. Da thịt như ẩn như hiện dưới ánh nến da cam nổi bật lên một loại sáng bóng mê người, Phil chỉ cảm thấy toàn bộ máu của bản thân đều dồn về cái chỗ phía dưới.

"Yêu tinh, anh đợi chút, tôi cởi quần áo liền cùng anh làm." Hai mắt Phil so với vừa rồi muốn trầm thêm không ít, đáng tiếc là, An Ngôn đang làm động tác hết sức chăm chú không có chú ý tới điểm này. Khi thời điểm cậu muốn ngăn cản, Phil đã cởi sạch quần áo, chui vào đệm chăn.

Da thịt bóng loáng chỉ thuộc về thiếu niên không hề có trở ngại dán lên eo An Ngôn, một loại cảm giác khô nóng quen thuộc dần dần từ dưới bụng truyền đến.

"Cậu! Cậu làm gì?!" Nghĩ tới một ít khả năng không tốt lắm, mặt An Ngôn lập tức trầm xuống.

Đầu Phil đã đến gần trước ngực An Ngôn, nhìn đầu vú đứng thẳng kia, nhóc không chút do dự ngậm vào trong miệng. Yêu tinh tức giận, khẳng định là do động tác của mình quá chậm. Ừm, nhóc muốn động tác nhanh hơn, cùng yêu tinh chơi đùa một đêm.

Đầu lưỡi nhỏ ở trên quầng thâm bên vú qua lại du tẩu, thật giống như Phil đang hút sữa, mút vào viên đậu nhỏ này. Xúc cảm đầu lưỡi ở trong đầu An Ngôn phóng đại gấp trăm lần, không thoát được, tay đẩy ra cũng dần dần biến đổi cường độ nhỏ lại...

"A... Ưm..... Dừng, dừng lại....."Rên rỉ nhỏ vụn từ trong môi hồng tràn ra, Phil đang vùi đầu trên lồng ngực An Ngôn, miệng lưỡi ra sức chiếu cố đầu vú. Giữa hai người liên hệ duy nhất chính là tiếng kêu, mà rên rỉ của An Ngôn tự nhiên là cổ vũ lớn nhất của nhóc.

Dần dần, An Ngôn lẩm bẩm đã bị biến vị đạo. Ngay cả Phil đều có thể nghe ra ý dục vọng trong đó. Cảm giác không sai biệt lắm, Phil tính toán tiến đến chủ đề.

Chăn lớn trực tiếp bị xốc lên, che chắn trên người An Ngôn dĩ nhiên biến mất, duy nhất nhan sắc đậm, chính là đầu vú bị Phil ngậm qua không ít thời gian. Thân thể thanh thiếu niên tóm lại so với thiếu niên thành thục chút, không biết khi nào dương vật đang ở trong gió đứng thẳng nhẹ nhàng đung đưa, ánh mắt Phil sáng lên.

"Yêu tinh, thân thể của anh rất xinh đẹp." Lúc này Phil cảm thấy vô cùng may mắn mình bị buộc học các tri thức rộng lớn kia. Nếu tính yêu tinh cùng mình giống nhau, như vậy nhóc sẽ có biện pháp cùng yêu tinh làm tình. "Đừng nóng vội, rất nhanh sẽ cho mày đi vào trong thân thể yêu tinh thám hiểm." Nhìn căn côn thịt kia của mình, thanh âm non nớt của Phil chậm rãi vang lên.

Hỗn loạn, một mảnh hỗn loạn. Từ lúc bắt đầu khi Phil ngậm đầu vú mình, An Ngôn liền nhận thấy được không đúng. Trơ mắt nhìn bản thân từ ngồi biến thành nằm, mà thiếu niên ngoại quốc kia cũng tách chân ra ngồi trên người mình. An Ngôn không cảm thấy thiếu niên này là muốn mình chịch nhóc, sau khi bài trừ khả năng này, không phải chỉ còn lại lựa chọn mình bị thiếu niên này chịch sao?

Hành động sau đó của Phil liền xác minh ý nghĩ của An Ngôn, nhưng dù đoán đúng, cậu một chút cũng không cảm thấy vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro