Vận đào hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Một Hắc Hạt Tử đến muộn hàng trăm năm để ghen tuông




"Ranh con, cậu ở đâu?"

"Em ở trong phòng khám mắt, có nhiều việc cần xử lý quá, không đi được, sư phụ tự mình lên đây đi."

Hắc Hạt Tử đóng cửa xe lại, xách cơm hộp đi vào bệnh viện, cúi đầu nhìn dòng tin nhắn của Tô Vạn, khóe miệng nhếch lên, thuận tay cất điện thoại vào lại trong túi, ngẩng đầu nhìn bốn phía, lắc đầu.

Ranh con, cũng không biết nói là ở tầng nào.

Xem ra thật sự bận đến phát ngốc.

Sau khi hỏi rõ phòng khám mắt là ở tầng 4, Hắc Hạt Tử đi lên lầu.

Đã gần đến giờ tan tầm, Hắc Hạt Tử đi vào phòng khám mắt, liền nhìn thấy một bệnh nhân đang ngồi trước mặt Tô Vạn.

Tô Vạn đang dặn dò chú ý với người nọ, nhìn thấy Hắc Hạt Tử đôi mắt sáng lên, nhưng bởi vì còn đang làm việc nên chỉ có thể gật đầu với Hắc Hạt Tử, xem như đã chào hỏi.

Hắc Hạt Tử không quấy rầy Tô Vạn làm việc, xoay người đi ra băng ghế ngoài trời chờ Tô Vạn tan làm.

Đi qua hai y tá, một tóc dài, một tóc ngắn, cả hai đều rất trẻ, có vẻ như đang thực tập.

Các cô gái ở độ tuổi này thường thích thảo luận về những tin đồn, chẳng hạn như bây giờ.

"Tiểu Linh, cậu có biết bác sĩ nhãn khoa mới tới gần đây lại được tỏ tình không?" Tóc dài chỉ vào phòng khám mắt nói.

Tóc ngắn gật gật đầu, "Biết, bác sĩ Tiểu Tô rất đẹp trai, còn chưa có bạn gái, có rất nhiều người theo đuổi cũng dễ hiểu."

Tóc dài thở dài, "Người theo đuổi anh ta rất nhiều, đáng tiếc nghe nói đều bị từ chối, hoa cao lĩnh chi hoa* đúng là không dễ hái!"

*nghĩa là cao không thể chạm, xa không thể với tới

Hắc Hạt Tử nhíu mày, Tô Vạn được tỏ tình rất nhiều lần?

Hắn chưa từng nghe Tô Vạn nói về chuyện này, cậu cũng không có chủ động nhắc tới.

Có vẻ cần phải nói chuyện với ranh con này.

Giờ tan tầm nhanh chóng đến, Tô Vạn thay quần áo đi làm, đi ra đưa Hắc Hạt Tử vào văn phòng.

Hắc Hạt Tử tiện tay kéo một cái ghế ngồi xuống.

Đứa nhỏ nhìn Hắc Hạt Tử với niềm vui không giấu được trong mắt, "Sư phụ, anh lại còn mang cơm hộp đến cho em, đồ ăn hôm nay có gì vậy? "

Nói xong cầm lấy túi xách trong tay Hắc Hạt Tử, mở ra, nhìn thấy hộp cơm đầy đủ liền cười, "Sư phụ, nhiều như vậy, em ăn không hết đâu!"

Hắc Hạt Tử búng một cái không nhẹ không nặng lên trán Tô Vạn, "Ranh con, không ăn nhiều một chút buổi chiều không có tinh lực để làm việc."

Tô Vạn cúi đầu múc mấy miếng cơm, ngẩng đầu hỏi Hắc Hạt Tử đã ăn chưa.

Hắc Hạt Tử nâng kính râm lên, "Sư phụ cậu có thể để bản thân đói sao? Trước hết không nói đến chuyện này, chúng ta nói về chuyện cậu được tỏ tình đi.

Tô Vạn nghe vậy sững sờ, nghẹn nuốt cơm trong miệng xuống, liền hỏi "Sư phụ, anh biết hết rồi sao?"

Hắc Hạt Tử không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn Tô Vạn.

Không thể không nói tiểu tử này sau khi dậy thì quả thật cực kỳ ưa nhìn.

Cũng không quá đáng ngạc nhiên nếu được tỏ tình.

Chỉ là Hắc Hạt Tử rất tò mò về cách Tô Vạn từ chối.

Nghĩ đến đây, Hắc Hạt Tử mở miệng nói, "Thế nào, ngạc nhiên vì tôi biết sao? Hả?"

Từ cuối cùng, âm rất thấp.

"Nói thử xem, được bao nhiêu người tỏ tình qua?"

Tô Vạn rụt cổ, đặt cơm lên bàn vội vàng mở miệng nói, "Sư phụ, anh nghe em nói, em không phải cố ý gạt anh, chỉ là gần đây quá bận nên quên nói. Về phần việc có bao nhiêu người, cũng không phải việc em có thể khống chế."

"Ồ? Vậy cậu từ chối thế nào?"

Cậu nghe vậy sững sờ, có lẽ là không ngờ sư phụ cậu lại hỏi như vậy, gãi gãi đầu, nói, "Em nói là, em đã thuộc về người ta, để bọn họ bỏ cuộc!"

Hắc Hạt Tử không nói gì, kéo Tô Vạn lên ngồi trên bàn, cúi đầu hôn một cái, tay vòng quanh eo Tô Vạn, "Xem ra tôi cần phải tuyên thệ chủ quyền một chút mới được."

Chóp mũi hai người đối diện nhau, có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương.

Khuôn mặt của cậu đỏ bừng, "Đây là nơi công cộng, sư phụ, anh chú ý hình tượng chút đi."

Nụ cười của Hắc Hạt Tử không thay đổi, "Bây giờ là giờ tan tầm, không ai quay lại đâu."

Thức ăn bị quét khỏi bàn trong lúc kéo.

Hắc Hạt Tử nhìn sàn nhà bừa bộn, nhếch miệng cười, "Quên đi, buổi trưa thời gian ngắn, chờ buổi tối tìm cậu tính sổ thật tốt, còn bây giờ nên đi ra ngoài ăn cơm."


---------

Tác giả: Hồng Nhan Tử

Nguồn: https://watsj.lofter.com/post/30f4428b_1cabf5ba5

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro