Chương 8: Toan Nghê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở về lại thôn trang.

Thạch Lâm Hổ và những người khác đem sự tình của Thạch Thiên và Thạch Hạo nói cho người trong Thạch tộc.

Bất kể là ai bên trong Thạch tộc đều là bộ dáng khiếp sợ nhìn đến Thạch Thiên.

Bọn họ không nghĩ tới Thạch Thiên lại có thể lợi hại như vậy a.

"Làm sao có thể? Thạch Thiên không phải là không thể tu luyện được sao?"

"Tiểu Thiên, ngươi làm sao làm được a?"

"Đây cũng khiến người ta quá chấn kinh rồi!".

Bên trong Thạch Thôn tất cả mọi người vẻ mặt đều là kinh ngạc nhìn Thạch Thiên có chút không thể tin nổi a.

Bây giờ Thạch Vân Phong cũng là một mặt kinh ngạc khiếp đảm nhìn Thạch Thiên, mở miệng nói: "Thạch Thiên, ngươi qua đây".

Thạch Thiên chậm rãi đi tới.

Thạch Vân Phong liền sử dụng bí lực dò xét thân thể của Thạch Thiên.

Sau đó liền cau mày nói: "Cái này.... điều này là xảy ra chuyện gì a? Thể chất của ngươi vẫn không thay đổi, mà sao ngươi bây giờ lại có thể học được bảo thuật?".

Thạch Thiên gật đầu nói: "Ngày hôm đó khi ta ở cùng Tử Vân không biết thế nào mà ta đã học được Thanh Lân Ưng bảo thuật này, bất quá ta vừa mới học được nên chưa có kịp nói a".

Thạch Vân Phong sau khi nghe xong thì cảm thán một tiếng: "Xem ra ngươi có thể học được bí thuật phù văn a".

Trong những ngày kế tiếp.

Thạch Thiên nhìn về phía vũ khí của bọn họ thu được.

Bởi vì những vũ khí đó được khắc rõ phù văn mặc dù chúng chỉ là vũ khí bình thường, nhưng mà dưới sự ngộ tính cấp Max của Thạch Thiên thì chúng cũng có thể đốn ngộ một số thần thông a.

Kí chủ quan tưởng khiết kiếm, đốn ngộ kiếm thuật cơ bản

Kí chủ quan tưởng trường mâu*, đốn ngộ trường mâu thuật cơ bản 】

*Trường mâu = Cây Búa

Mặc dù chỉ là một số đồ vật cơ bản, nhưng đối với Thạch Thiên mà nói nó rất trọng yếu để đặt làm nền móng.

Thạch Thiên cũng thu được một số bảo cốt phù văn, bất quá tất cả chúng đều là bình thường không có loại nào có thể so sánh được với bảo thuật Thanh Lân Ưng của Thạch Thiên cô cả.

Những ngày tiếp theo Thạch Thôn rất an bình, nhưng sâu trong sơn mạch thì lại không được bình yên thỉnh thoảng sẽ có những con thú hống kinh thiên, làm cho những dãy núi đều bị lay động những tảng đá cũng phải lăn lộn.

"Tộc trưởng, Toan Nghê kinh khủng kia ở sâu trong sơn mạch có lẽ sẽ chết vì tuổi già, gần đây đã gào thét, giãy dụa". Có người đến bẩm báo, thông báo cho Thạch Vân Phong.

"Đó là một dị chủng Thái Cổ a, ở trong sơn mạch cũng xem như trở thành bá chủ. Nếu như có thể lấy được thi thể của nó lấy đi chân huyết khắc bảo phù nguyên thủy lên cốt cách có thể sẽ thu lại được một bảo vật kinh thiên động địa a!".

Thạch Thiên cũng biết được tin tức này.

Bảo thuật Toan Nghê, Thạch Thiên cô cũng muốn có được a!.

Hơn nữa tinh huyết của Toan Nghê cũng vô cùng trọng yếu đối với Thạch Hạo.

Nếu cô và Thạch Hạo đều học được bảo thuật Toan Nghê vậy thì sự thăng tiến của cô cũng sẽ là quan trọng a.

Còn nữa Thạch Thiên cô cũng biết là khi tranh đoạt bảo thuật Toan Nghê sẽ có rất nhiều dị chủng Thái Cổ xuất thế, nếu như cô từ xa quan sát bọn họ thì cô sẽ thu được bảo thuật của họ a.

Đến khi đó Thạch Thiên có thể trở nên cực kỳ cường đại, thẳng tiến đến cảnh giới không ai có thể vượt qua a.

Cho nên đây là cơ duyên thì vô luận thế nào Thạch Thiên cô cũng không thể bỏ qua.

Trong khoảng thời gian này Thạch Thiên cũng học được bảo thuật của Thạch tộc, nhưng nó không phải là bảo thuật đặc biệt cường đại gì, nhưng có lẽ đối với Thạch Thiên đang ở giai đoạn này có thể tăng lên sức mạnh rất nhiều.

Thạch Thiên hiện tại ngoại trừ thể chất kém một chút thì gần như có thể xem là đệ nhất cao thủ trong Thạch Thôn a.

Cho dù là Tiểu Bất Điểm Thạch Hạo chỉ sợ cũng khó có thể là đối thủ của Thạch Thiên.

Thạch Thiên ở trong Thạch Thôn chuẩn bị cho ngày đó và nó cuối cùng cũng đã đến rồi!.

Một tiếng rống kinh thiên động địa làm những dãy núi và khe núi đều lay động, bách thú nơm nớp lo sợ run rẩy quỳ rạp xuống đất, những con ác điểu toàn bộ bay lên trời tán loạn để đào tẩu. Núi đá lăn xuống cây cối rung động toàn bộ sơn lâm đều đang rung chuyển.

Toan Nghê đi ra ở nơi sâu nhất của sơn mạch bước ra khu vực bên ngoài vì nó sắp chết vì tuổi đã già, nó muốn tìm một nơi để chôn cất.

"Nó thật sự phải chết vì già, e rằng là chỉ trong hai ngày tới a".

Toàn bộ Thạch Thôn đều chấn động khi nghe được tin tức này, nếu có thể lấy được thi thể của Toan Nghê thì sẽ là một bảo vật khổng lồ a, chân huyết của nó chắn chắc là một loại thần dược tuyệt hảo a.

Mọi người trong Thạch Thôn đều biết thể chất của Thạch Hạo nếu có được bảo huyết của Toan Nghê này nhất định sẽ thăng tiến một bước.

Ngoài ra còn có Thạch Thiên nếu lấy được mật cốt phù văn của Toan Nghê, thì sẽ nhường cho cô học bảo thuật Toan Nghê này.

Đến khi đó Thạch Thôn của bọn họ nhất định sẽ là vô địch khắp thiên hạ rồi.

Thạch Vân Phong mang mọi người trong tộc tiến đến vị trí của Toan Nghê ở.

Đương nhiên hiện tại Thạch Thiên và Thạch Hạo đã trở thành chiến lực của Thạch Thôn, thì không thể nhàn rỗi cũng cùng đi theo.

Mọi người của Thạch Thôn phi nước đại suốt một chặn đường tiếp cận nơi tọa lạc của Toan Nghê, họ cảm nhận được một luồng khí tức kinh khủng khiến người ta cảm thấy mười phần áp lực, đó là Vạn Thú Vương chết mà tạo thành.

"Thật yên tĩnh". Bọn họ cảm nhận được điều gì đó dị thường đúng vậy nơi này quá yên tĩnh rồi, không hề có một chút thanh âm nào cả cứ giống như nơi này một mảnh chết chóc.

Thậm chí không có lấy một con chim tước nào ở đây chứ đừng nói chi là đến động vật a, ngay cả những con côn trùng đều trốn trong động mà ẩn núp nằm im lìm không nhúc nhích, bên trong núi rừng một mảnh hoang vắng yên tĩnh một cách chết người.

"Toan Nghê trước khi tọa hóa nó đã đánh chết không ít hung thú, đã quấy rầu đến Đại Hoang nên nơi này chim bay cá nhảy tất cả đều trốn chạy sạch sành sanh". Thạch Lâm Hổ nói.

Mọi người tiếp cận Toan Nghê đứng ở phía xa nhìn nó.

Chỉ thấy Toan Nghê hiện tại đang nhắm chặt hai mắt tựa hồ là sắp đi ngủ a.

Thạch Thiên đột nhiên lên tiếng: "Mọi người hãy chờ một chút".

Mọi người liền quay đầu nhìn Thạch Thiên vẻ mặt hiện lên sự khó hiểu.

Thạch Thiên thấy thế liền mở miệng nói: "Nơi này ngoại trừ chúng ta ra thì còn có rất nhiều người a".

Thạch Vân Phong cũng gật đầu đáp: "Thạch Thiên nói không sai nơi này quá an tĩnh ngược lại càng thêm khác thường".

"Vậy chúng ta làm sao bây giờ?". Mọi người lên tiếng hỏi.

"Đừng nôn nóng chờ đợi cơ hội, tính mạng vẫn là trọng yếu nhất, cho dù chân huyết của Toan Nghê có kinh thiên động địa hoặc là có bảo vật nghịch thiên để lại thì cũng phải bảo toàn tính mạng mới có thể lấy được nó a". Thạch Vân Phong nghiêm mặt nói.

Mọi người đều đồng loạt gật đầu.

Mà tại thời điểm này những người khác thôn đã bắt đầu tiếp cận Toan Nghê.

"Ngao rống...".

Liên tiếp xuất hiện năm con mảnh thú mỗi một con đều to bằng một ngôi nhà, lộ ra răng nanh trắng như tuyết vồ lấy đám người kia chúng cũng muốn tranh đoạt thi thể của Toan Nghê.

Cùng lúc này một thanh âm vang lên từ trên không trung cuồng phong gào thét vài con hung cầm( là con chim đấy) bay tới mỗi một con đều dài năm sáu mét đôi cánh của nó dang rộng ra chừng 11-12m chúng đồng loạt sà xuống xé xác sáu bảy người ngay tại chỗ, máu tươi đầy đất.

Đại chiến hết sức căng thẳng. Toàn bộ sân bãi trong chớp mắt chấn động.

"Ngao rống!" Quả nhiên những con thú bên trong núi liên tiếp hống lên, mãnh thú và hung cầm đã bị những con thú dữ trước đó bị Toan Nghê làm cho sợ hãi thì đồng loại quay trở về và bây giờ chúng cũng muốn đoạt lấy xác của nó để làm cho mình càng thêm cường đại hơn.

Không chỉ trong mảnh rừng núi này mà cả ở những ngọn núi phía xa xa kia tất cả các sinh vật mạnh mẽ đều đã đi ra, trong phút chốc chim bay cá nhảy đến và đi liên tiếp hiện tại toàn bộ sơn mạch đều sôi trào.

Mà bên phía Thạch Thôn đang núp ở phía sau chờ đợi cơ hội.

Ánh mắt Thạch Thiên nhìn chằm chằm vào Toan Nghê bảo thuật Toan Nghê này cô nhất định phải có được a.

Kí chủ quan tưởng Toan Nghê, thu hoạch được bảo thuật Toan Nghê cơ cấp!

Thanh âm của hệ thống lập tức vang lên trong đầu Thạch Thiên.

------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro