Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Cậu là Ryosuke Kira, cậu bạn trong trận đấu hôm qua đúng chứ?

- Ừ đúng đúng là tôi_Kira

Honoka nhìn từ xa mà âm thầm đánh giá cô không thích người này , vẻ ngoài bảnh trai đi kèm sự thân thiện thì đúng là không ít nữ sinh muốn theo đuổi , đấy là với họ còn với cô bình thường Cậu chàng Kira này cũng chưa hẳn là có tài năng hoặc do cô không thấy được tài năng của cậu ta

 Honoka bước vào trong. Bên ngoài trông cũng tầm thường mà bên trong trông khác thật. Không chỉ có 2 người họ mà còn thêm hàng đống người nữa, ước lượng cũng phải trên 100. Đang còn ngạc nhiên với số lượng đông đảo, xung quanh vang lên tiếng thử mic:

- Moshi moshi, ehem, xin chào những viên ngọc thô của giới bóng đá.

Trên bục xuất hiện người đàn ông cao gầy, quả đầu nấm đầy ấn tượng, giọng anh ta vang lên:

- Có thể các cậu chưa biết, trong toà nhà này chứa đến 300 người, đều dựa theo tiêu chí của tôi đề xuất nên các cậu mới xuất hiện ở đây, các tiền đạo dưới 18. Tôi đây chính là Jinpachi Ego, nhiệm vụ của tôi là giúp Nhật Bản thành 1 đội có thể đăng quang world cup.

Tiếng xì xào bàn tán về lời nói của Jinpachi, chăc họ cũng nghĩ như vậy. Dù Nhật Bản có giỏi đến mấy cũng khó mà lọt vào được vòng chung kết WC, vì ngoài họ ra có rất nhiều người tại quốc gia này theo đuổi ước mơ ấy mà không thành chỉ bởi các đội địch quá là mạnh.

- Nói cho vuông thì thế này, Nhật Bản còn thiếu đúng một yếu tố để trở thành đội bóng mạnh nhất

Lại là tiếng mic ấy phá tan sự lộn xộn của căn phòng.

Ông ta bắt đầu giải thích về những vấn đề trong bóng đá, ít nhất thì bạn hiểu nhưng cũng không hẳn là đồng tình. Ông ta nói rằng không cần đồng đội, nên dựa vào khả năng của bản thân thì sẽ dễ giành chiến thắng hơn. 

Cũng không hẳn vậy, 'cái tôi' mà ông ta nhắc tới quả thực sẽ giúp ít nhiều cho họ. Dù gì đột ngột thay đổi mindest của họ như vậy có phải hơi gấp gáp không? Có giải thích cũng cặn kẽ thên nào thì thứ họ được dạy từ lúc bước vào giới bóng đá là chơi theo nhóm chứ không phải cá nhân. Đúng là sau những lời nói của ông ta ai cũng sẽ thấy đây hẳn là một kẻ điên.

Nhưng nếu họ đủ tỉnh táo, có thể thích ứng với môi trường sớm thì việc thay đổi bản thân để mình hoàn thiện hơn thì tham gia dự án này quả không phải lựa chọn tồi.

- Này này, đừng có tự ý xì xào cắt lời tôi, nghe cho rõ nào. Vì để bóng đá Nhật Bản mạnh hơn, tôi đã thực hiện 1 cuộc cách mạng bóng đá, vì mục đích đó, tôi đã dựng nên khu vực gọi là Bluelock

Ego tiếp tục nói về Bluelock . Sống ăn, ở, ngủ nghỉ chung trong toà nhà đó, và đương nhiên là đếch được về nhà.
Honoka  : Cái này căng à nha!

- Nếu muốn tồn tại trong Bluelock và trở thành tiền đạo thì phải đánh bại tất thảy 299 người trong này. Và những kẻ bị loại sẽ không có tư cách tham gia các giải trong nước nữa.

Đám người quay qua nhìn nhau như phát tín hiệu . Cậu bạn lạ mặt nào đó trong đám đông dơ tay ý kiến

- Tôi không đồng ý với anh lắm, đối với hầu hết chúng tôi, đồng đội là ưu tiên số 1, nhất là người tham gia vào giải quốc gia nói riêng, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận thể loại này.

Bọn họ đều đồng tình với lời phát biểu của cậu ta. Honoka dường như bị World Cup làm mụ mị đầu óc, em lên tiếng phải đối ý kiến của cậu ta

- Nếu chỉ tham gia giải trong nước thì chả ai biết đến sự tồn tại của cậu cả đâu. Về việc chiến đấu cùng đồng đội thì nó là hiển nhiên nhưng có lẽ cậu đã quá tự tin vào đồng đội rồi đấy. Giả sử, cậu trong trận bóng đá, đối thủ dẫn trước cậu 1 điểm, sau đó cậu có thể dẫn bóng đến trước khung thành, nhưng rồi 1 tên đồng đội nào đó nói với cậu rằng bên tôi đang trống, hãy chuyền cho tôi chắc chắn là cậu chuyền rồi, cơ hội ngàn năm có 1 mà, đặt hết hi vọng vào đồng đội rồi hắn đá hỏng, cảm giác lúc đó thế đó thế nào đây, khó chịu, dằn vặt, hay căm thù?

Cậu bạn kia nghệch mặt ra, Honoka khinh khỉnh nói

- Dựa vào đồng đội quá cũng không tốt đâu.

Ego nhàn nhạt nói tiếp

- Nếu có thành kiến với luật thì cút đi, tôi không đào tạo những kẻ vô dụng, chấp nhận đi những chàng trai. Bóng đá là môn thể thao chiến thắng với 11 cầu thủ? Ấu trĩ, người ghi bàn nhiều nhất mới là cầu thủ xuất sắc nhất, đó là quy luật từ xưa rồi.

Kira Ryosuke-người vừa nãy tranh luận với Honoka lại phải bác lời Ego 1 lần nữa. Cậu ta nêu dẫn chứng cụ thể từ những tuyển thủ người Nhật. Nhưng bị Ego chê thảm hại ngay sau đó, ngôn từ quyết liệt dẫn chứng của anh ta đè bẹp cái suy nghĩ của Kira, cậu ta dường như cứng họng không thể nói gì hơn.

Ego chốt hạ 1 câu.

- Niềm vui của các cậu không khác gì ngoài ghi bàn, các cậu phấn khích trong khoảng thời gian ấy, đó chính là tiền đạo đúng chứ? Hãy bước qua cánh cửa này, các cậu sẽ được đào tạo bài bản

Dứt câu, Isagi đã lao vụt lên như cơn gió, não bộ Honoka chưa kịp loát đã bị Isagi bỏ lại phía sau. Sau khi nhận thức lại , Honoka cũng theo đuôi lướt qua Ego không quên lầm bầm 1 câu

- Ai quan tâm tới hậu quả chứ, chỉ cần khiến tôi trở thành tiền đạo số 1, tôi không ngán ai đâu. Kể cả phải khiến cho bọn họ tuyệt vọng đến nỗi không thể ngóc đầu lên nổi

Ego nhoẻn miệng cười, hắn ta rất thích những suy nghĩ này, dứt khoát và ngu muội. Isagi và Honoka tiếp sức cho 298 người phía sau đồng loạt nháo nhào ra phía cửa. Họ lúc đầu phản bác giờ lại xuôi theo. Đúng là những kẻ chẳng có chứng kiến.

Họ cũng đã rời đi, giờ thì cô cũng chạy vào phía cánh cửa bên kia.Sau khi bước qua cánh cửa định mệnh kia, Honoka đã được đưa lên một chiếc xe bus. Trong xe có ông già đeo kính mang tên Jinpachi và một cô gái tên Anri . Người con gái đó cũng rất xinh nha, mái tóc đỏ hồng ngắn được cuốn một nửa ra sau. Đôi mắt màu ánh hồng, cô ấy mặc trên mình bộ đồ trông rất ra dáng người lớn. Hai người ấy ngồi chung với nhau, cô ngồi ngay hàng ghế của Anri và Jinpachi.

- Cuối cùng cũng chịu đến con giặc cái_Ego

- Ông không nói chuyện đàng hoàng với tôi được à ông già bốn mắt_Honoka

- Trông y chang cái thằng Honoto đó_Ego

- Không giống nii-chan chẳng lẽ giống thằng hàng xóm . Bộ ăn mì tôm nhiều quá nên não bị úng nước hay gì . Mà tôi có nhiều điều muốn nói với ông đây_ Honoka

- Sủa _Ego

- Gâu gâu_ Honoka

- Nhóc là chó à ?_Ego

- Ông bảo tôi sủa thì tôi sủa thôi . Ý kiến ý cò gì_ Honoka

- Cái thứ ngang ngược_Ego

- Rồi đó làm sao_ Honoka

- Nói đi_Ego

- Anh tôi đang ở Pháp đúng không ?_Honoka

- Đúng rồi làm sao_Ego

- Ông phải hiểu là tôi đang đóng giả nii-chan một Honoto đang ở Nhật với một Honoto đang ở Pháp sẽ khiến người ta hoài nghi đó ba_Honoka

- Ta biết chứ nó tính toán từ trước rồi_Ego

- Tính toán từ trước là sao?_Honoka

- Nó đã bàn bạc với các thành viên trong đội của nó và được đồng ý . Việc của nhóc đã đóng vai 1 Honoto sao cho giống nó là được . Cấm được lười và trốn tập_Ego

- Có cái con c-_ Honoka

- Con gì ?_Ego

- Con heo=)))_ Honoka

- Ngoan ngoãn nghe lời cấm báo bọn ta_Ego

- Sao ông có thể chấp nhận yêu cầu ngu ngốc của nii-chan . Sao mấy người cứ thích đẩy tôi vào đây vậy_Honoka

- Hơn nữa tên nhóc đó đưa ngươi vào đây để trị cái tính báo đời của nhóc còn gì_Ego

- Bộ ông lo cho tôi khi ở cùng với bọn đực rựa à ? Nể tình ông quen nii-chan sao ông không lo cho tôi nữa chứ ?_ Honoka

- Mắc gì phải lo. Ta còn lo cho đám cầu thủ ở đây nè , chỉ sợ nhóc nổi khùng đánh cho bọn nó bị nhập viện_Ego

- Chào em như nãy Jinpachi nói, chị là Anri, chị sẽ giúp đỡ anh ta thực hiện cho xong cái dự án này_Anri

- Ơ vâng rất vui được làm quen với chị, chị Anri_ Honoka

- Em ở đội V nhé_Anri

- Vâng cám ơn chị_ Honoka cùng Anri đi ra ngoài

-------------

Sarita xin gửi lời đến độc giả : 

Tôi đầu tiên định mỗi ngày đăng 1 chap , nhưng bằng 1 cashc thần kì nào đó , hôm nay tôi định đăng 10 chap cho nó nóng=)))

Có ngày Deadline dí nhiều chết tắc thở mất

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro