Chương 17:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô ra một bãi đất trống luyện tập chiêu thức 'dạ ảnh'. Vì cô phải ra lệnh bằng suy nghĩ của mình, nếu như mất tập trung một chút thôi thì sẽ như công cốc. Khoảng chừng 20 phút sau, cô đã đạt được thành quả như mong đợi. 'Dạ ảnh' không cần trở thành một thực thể, ở hình thái chiếc bóng cũng có thể tấn công tựa như Dark Shadow của Tokoyami. (mấy bạn đọc truyện Mọt Sách thì dễ nghĩ ra nha 😢)

Thì đột có vài giọng nói làm cô mất tập trung nhìn về phía phát ra âm thanh ấy.

-Khóa mục tiêu với đôi mắt lấp lánh! _Mandalay.

-Vồ mục tiêu bằng bộ móng hữu ích! _Ragdoll.

-Bất thình lình xuất hiện... _Tora.

-Bọn cô là những chú mèo siêu siêu dễ thương! _Pixie Bob.

-Biệt đội mèo hoang (phiên bản đầy đủ :3)

"Ơ kìa, tôi lỡ cười. Tôi phải xuống địa ngục thôi. "

-Và năng lực của bọn cô là "tìm kiếm"! Cặp mắt này có thể giám sát đến 100 người mà nó đã nhìn thấy! Bao gồm cả nơi ở lẫn yếu điểm của họ! _Ragdoll tạo dáng nghiêng người qua 1 bên nói.

-Năng lực "thổ lưu" của cô sẽ tạo ra những khu vực phù hợp với chế độ luyện tập của mỗi em! Kyaaaa! _Pixie Bob tạo ra một quả cầu đất lơ lửng.

-Năng lực của cô là "thần giao cách cảm"! Cô có gửi thông tin cho nhiều người cùng lúc! _Mandalay.

-Và cuối cùng là ta cùng với quyền cước đầy uy lực~ Những ai có năng lực cường hóa ra đây đi._ Tora.

"Nhìn thầy đáng yêu trong ngoặc kép vậy".

-Trại huấn luyện của chúng ta đã bắt đầu rồi đó. Nào, thử đấm một phát xem nào! _Tora quay lại nói với Midoriya.

-5% detroit smash! _Midoriya lấy đà đấm về phía Tora.

-Ái chà, vẫn còn dẻo dai phết nhỉ!? _Tora nghiên cong người về bên phải tránh đòn tấn công. _Vậy nghĩa là các sợ cơ của em vẫn chưa bị tổn thương gì! _Tora đứng thẳng người lại đấm vào mặt Midoriya.

-Vâng ạ.

-Nói to lên!

-Vâng ạ!!!

"May mắn thay mình không phải người đấm thử vào người chú Tora."

-Đây chính là "Plus ultra" phải không nào? Bắt đầu "ultra" thôi! _Mặt Tora tối sầm lại những chiếc gân hiện rõ trên khuôn mặt.

"Thế giới này đáng sợ vãi *beep* mau đưa tôi về nhà đi không có xuyên gì nữa!!! " _nội tâm gào thét.

-Yuuei cũng bận rộn lắm nên khó mà phân công nhân sự được. Kể cả là chỉ cho khoa anh hùng. Khả năng theo dõi tiến độ cũng như năng lực có thể bao quát cả một khu rộng lớn của người này là cách tốt nhất để giúp bọn chúng mạnh lên trong thời gian ngắn.

Luyện tập kết thúc 16h.

-Như cô đã nói rồi đó, mấy đứa chỉ phiền bọn cô chuẩn bị thức ăn hôm qua thôi! _Pixie Bob

-Từ bây giờ, nếu muốn một bữa ăn ngon thì mấy đứa tự sắn tay vào làm đi! Hôm nay có cà ri này! _ Ragdoll và Pixie Bob chuẩn bị thức ăn và các gia vị cho mọi người nấu ăn.

-Vâng ạ...

-Ahahahahaha, nhìn cả lũ đứa nào cũng ỉu xìu kìa! À mà đừng nghĩ mình chỉ cần nấu qua loa cho xong chuyện là được nhé! _Ragdoll quơ chân quơ tay nói.

"Chỉ có Mandalay là bình thường!"

-Nói mới nhớ... Vào những lúc thiên tai thảm hoạ, cung cấp thức ăn cho những người tị nạn ở nơi trú ẩn cũng là một phần của nhiệm vụ cứu... _Iida đang nói nhỏ thì đột nhiên lớn giọng_ Phải rồi! Đúng là Yuuei có khác chuyện gì cũng là có chủ ý cả! Ta cùng làm món cà ri ngon nào mọi người!!!

-Ò.... _ỉu xìu.

Thế là cả 2 lớp bắt tay vào bếp tinh thần vui vẻ. (đúng như câu "muốn ăn phải lăn vào bếp)

-Todoroki! Cho bọn tớ xin tí lửa đi! _Ashido đang nấu với cô thì thấy lửa yếu hẳn liền quay lại phía Todoroki hỏi.

-Bakugo, cậu không thắp lữa bằng cách kích nổ được à? _Sero nhìn thấy Ashido nhờ Todoroki nên hỏi thử Bakugo.

-Đừng có làm hư bếp đấy, Bakugo! _cô quay lại phía sau chọc ghẹo Bakugo.

-Xem đây, tiên sư nó!!! _Bakugo cáu lên.

-Thôi nào các cậu! Nếu mấy cậu cứ xin lửa người khác như thế thì làm sao có thể học tự nhóm lửa được chứ! _Yaoyorozu nói.

-Tớ xin lỗi mà~ _cô dùng giọng nịn nọt nói.

-À, không sao đâu. _Todoroki nhóm lửa cho nhóm cô nói.

-Hoan hô, cảm ơn nhé! _Uraraka nhảy cẩn lên.

"Dễ thương ghê". _cô nhìn Uraraka sau đó quay sang nhìn Todoroki thấy cậu nghĩ gì đó mà thất thần vô thức cậu mỉm cười nhẹ.

"Cậu ấy cũng dễ thương nữa". _đang nghĩ thì cậu quay qua.

-Mặt tớ dính gì sao?

-Ặc... Không có gì... _cô đỏ mặt quay sang chỗ khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro