Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Mối quan hệ của kaito và Ria cứ như vậy, kéo dài tận hai năm sau...

Tiếng gió đầu mùa thồi mạnh vào khuôn mặt cậu bé, khiến khuôn mặt nhỏ trắng bệch, thiếu hụt sự sống.

" Ria..Ria phải đi thật sao? "

Giọng nói non nớt cuả cậu bé khàn khàn, hòa nhịp vào trong tiếng gió thổi .

Bé Kaito giờ chắc cũng bảy tuổi rồi đi.

Thật mệt.

Ria nhìn Kaito bằng ánh mắt hối lỗi, mặc dù cô không có lỗi gì. Cô bé mặc một chiếc đầm đen, khuôn mặt nhỏ dịu dàng, sau khóe mắt hoe hoe đỏ, người khẽ run trong cơn gió lạnh.

Ria cắn chặt môi, khó khăn gật đầu.

kaito đột ngột dang vòng tay, ôm trầm lấy Ria. Mắt đỏ hoe như chỉ cần cô nói đều gì không hợp ý cậu, tức khắc sẽ khóc rống lên cho mà coi .

Đối với Ria chắc Kaito quan trọng nhưng mà.. vị trí thừa kế kia cô là người kiểm soát... nếu như bây giờ không nhanh thì.. sau này nhất định sẽ rất phiền phức. Cô thì lại không thích phiền phức..

" Ừ, phải đi. "

Ria dụi đầu vào trong lòng Kaito, nói nhỏ. Giọng nói lộ rõ vẽ chững chạc của một người lớn, một người đã trưởng thành tuy nhiên nó lại xuất hiên trong một cô bé nhỏ thì rất là kì lạ phải không?

Chắc do quá xúc động mà Kaito không để ý đến, hai mắt cậu rưng rưng nước mắt, hai tay nhỏ túm chặt lấy áo của cô bạn trước mặt. 

" Kai-chan không cho Ria đi! "

" Nhưng Ria phải đi. "

" ... "

" Ria sẽ trở về mà.... "

" .... "

" Đừng buồn. "

Ria ngước khuôn mặt dậy nhanh chóng vỗ lưng cậu thanh mai, miệng cong cong cười. Nhưng là một cô bé nhỏ chuyên nghiệp, Ria pha lẫn trong mắt là những cảm xúc buồn xao siết, tận cùng của tuyệt vọng và sự lưu luyến khó rời... Cô bé nhỏ Ria nói :

" Tám năm, tám năm nữa, hãy cho Ria thời gian, Kai-chan .... Được không? "

Kaito khuôn mặt cúi sầm xuống đất không rõ cậu đang nghĩ gì... Ha ha, cái gì mà nghĩ ở cái tuổi của cậu cùng lắm cũng chỉ là sự luyến tiếc, mong nhớ mà thôi.

Đừng mong chờ rằng cậu tự hứa với bản thân sẽ trở thành một tổng tài bá đạo và tìm ra cô để bảo ' em thật thú vị nhé ! '

Một chiếc xe ô tô đen dài, đi tới . Ria trong lòng ảm đạm, nhưng miệng vẫn treo một cười tiếc nuối, thoát khỏi cái ôm của Kaito, cô nhún lên, hôn 1 cái vào trên trán cậu. Rồi nhanh chóng chạy đi ...

 " Đừng mít ướt nữa Kai-chan ... cậu đang làm tớ chán đấy.. *

- - - - - - - - -

" Con chào chú Toichi. "

Ria cúi đầu chào bóng người đàn ông cao lớn, trong đôi mắt nhỏ tỏ ra vẻ u buồn, cô theo người hầu đi vào một chiếc xe đã đợi sẵn ngoài cổng, nhanh chóng rời đi.

" Mời cô chủ! "

Giọng nói của bác quả gia già mà ba mẹ cô để lại mang chút thương sót và đòng cảm.

Ria biết nhưng cũng không nói nhiều nhẹ nhàng leo lên xe, đôi lúc sự im lặng là cách giúp ta tăng cảm giác tồn tại nhất.

- - - - - - - 

Khi Ria đã đi xa.

Toichi ngồi bệt xuống,vén tóc Kaito lên

" Nhóc còn buồn à ? "

Bây giờ, hai mắt của Kaito đã đỏ hoe, nước mắt chảy dài hai má. 

" .... Cậu ấy sẽ sớm trở về đúng không ạ? "

" Ừ "

- - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Thật phiền phức.

Hiện tại ba mẹ cô đã chết, ừ đã chết.

Trong chuyến bay về dự sinh nhật thứ bảy của cô, máy bay hai người dùng có sự trục trắc không hề nhỏ, chớp mắt liền bỏ xác ngoài biển mặn.

Thật nhớ về buổi viếng tang, những tên họ hàng luôn miệng nói lỗi do cô.

Hày. Liệu họ có thấy bản thân thật ngu ngốc không ? Thiếu lịch sự trong một buổi tiệc buồn như vậy? Hình tượng kẻ ác của họ thật khiếm nhã.

Nhưng mà nếu nghe thấy những lời nói cay độc như vậy, sợ rằng Ria bảy tuổi đã ôm đầu khóc tự vẫn ở nơi xó xỉn mà rồi.

Nhưng chỉ là nếu a. Ria bây giờ là ai ?

Là ai nhỉ ?

Thật buồn cười .

Ria ôm trọn cái đầu gối cúi sâu mặt xuống cứ nhưng là khóc vậy, nhưng mà thật ra cô đang mỉm cười khúc khích. Nụ cười nguy hiểm ủa những kẻ biển thái.

Cô gái nhỏ bây giờ phải đi xang Anh để học cách tiếp quản Tập đoàn Nakamra kia a~

Không biết mọi chuyện sẽ tiếp diễn ra sao đây ?

----------

Ria tới Anh cũng chỉ đơn thuần là đi học nhưng với khả năng từ kiếp trước của cô, Ria hoàn toàn không cần học mà vẫn tiếp quản được cả cái tập đoàn lớn đấy.

Hoàn thành xong các chương trình học năm 10 tuổi, thân phận là người thừa kế mọi thành tích của Ria được coi là tài liệu mật. Tát cả nhưng cuộc trò chuện, bài học và thành tích ủa cô đạt được đều ghi chéo lại bằng tay - phương pháp nhàm chán nhưng lại khó bị trộm nhất.

Cơ mà sao lại có trộm trong khi tên trộm còn chẳng biết nó tồn tại !

Ria bắt đầu học kinh tế, chính trị năm 12 tuổi và hoàn thành sớm đúng dịp 14 tuổi.

Cô nhanh chóng đục phân công tiếp quản công ty, đừng nghĩ cô sẽ ra mặt, thật nực cười !

Sao không thử trò hơi boss bí ẩn nhỉ, thao túm tất cả và chỉ xuất hiện sau tấm màn đen huyền bí ? Nghe có vẻ rất vui đấy !

Ria tiếp nhận tập đoàn Nakamra nhưng chưa hề gặp mặt những người trong công ty một lần. À, trừ những người cha mẹ cô tin tưởng để lại. Hm... những người này thực có tài nhưng không có tham vọng, nên coi như cũng không cần cô tẩy não thêm là bao.

Ria bắt tay thực hiện phương án đầu tiên : phân công thanh lọc những nhân viên có tâm, ai bị phát hiện liền bị loại trừ. Tất cả đều bất ngờ, nhưng cũng không tỏ rõ quan điểm gì. Bọn họ làm việc trên thương trường , không phải một trò chơi. Đôi lúc người đồng nghiệp bên cạnh của họ chưa chắc đã thật sự tốt như họ nghĩ, lòng người khó đoán .

Sau một năm, tập đoàn Nakamra đã đứng đầu nay càng phát triển hơn trong tất cả các ngành. Nào là ngành kinh tế, bất động sản, công nghệ - thông tin,...

Đến khi cô được 15 tuổi, Ria bắt đầu đề nghị với CEO, bày tỏ muốn muốn được thư giản, nghỉ ngơi một khoảng thời gian dài.

Mọi người cũng không có ý kiến phản đối bởi mọi thành công có được sau một năm qua của tập đoàn đều có công lớn nhất của cô chiếm phần đông, hơn nữa cái tuổi này của cô.... Không ai có ý ngăn cản hay không đồng ý, đề nghị cả Ria được chấp thuận.

- - - - - - - - - - - - - - - - -- - -

Bước ra thế giới bên ngoài là một chuyện dễ đối với Ria, cô không yếu đuối hay sở hữu sự tò mò nguy hiểm . Mọi thứ đối với coi như là tẻ nhạt, không phải là cảm thám vẻ đẹp mà hớn hở gì hay bị anh đẹp trai nào đó đè liền mặt cũng không đỏ.

'' Xin... xin lỗi !!! '***' Một cậu nhóc chắc 16 tuổi đi, đẹp trai, khuôn mặt tuấn tú ửng đỏ, mái tóc có màu vàng ,không giống cô nó hơi tối. Đôi mắt có màu nâu. Là con lai ?

[ *** : Tiếng Anh , từ đây đến nguyên về sau luôn nha ]

Cậu nhóc này nhanh chóng đứng dậy, ga lăng đỡ cô lên :

'' Cô gái , em không sao chứ ? Thật lòng xin lỗi, lúc nãy tôi không chú ý.. nên va.. va vào em ...''

Ria cười '' Không sao đâu ạ, em cũng không có để ý đường, xin lỗi ''

Cậu nhóc này khá giống Shin-chan, hay đỏ mặt ngại ngùng...

'' Không phiền, anh có thể mời em một bữa ăn chứ ? Coi như là đền bù cho em ? ''

Saguru Hakuba nhanh ý mời chào, cô bé này thật xinh.

Ria thân thiện coi như không khách sao, đồng ý.

Hai người nhanh chóng làm quen, coi như khá hợp cách nói chuyện đi.

Ria có vẻ như cũng không mấy bất ngờ khi cậu bạn mới làm quen này là một thám tử có tiếng tại khu vực London này.

Bởi hai người ở trong hiện trường một vụ án a~

Giết người, cướp của.

Hung thủ đang ở đâu đó trong khu vực này thôi.

- - - - -  - - - - - - - - - - - 

Vụ án đầu tiên :3

Hiện tại ta nghĩ lại rồi, không cp với Kaito nữa, chơi solo đi nha.

Nữ chính là siêu siêu diễn viên nha đừng để chị lừa, chị là tra nữ, green tea đấy !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro