2. Đồng kỳ luôn muốn bẻ chính ta (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đang lúc Haruno Miya còn đắm chìm trong suy nghĩ của mình, hắn không có để ý tới có năm ánh mắt từ nãy đến giờ vẫn cố ý như vô tình mà trộm quan sát hắn.

Matsuda Jinpei, Furuya Rei, Morofushi Hiromitsu, Hagiwara Kenji, Date Wataru. Bọn họ năm người đều trùng sinh trở lại.

Lúc này đây, gặp lại đã từng đồng kỳ kiêm bạn tốt của bọn họ, người mà bọn họ yêu quý lại vô cùng tín nhiệm còn xem như em trai mà hết mực chiếu cố _ kẻ phản bội, Haruno Miya_ trong lòng mỗi người đều cảm xúc ngổn ngang.

Có phẫn nộ, có hận ý, có không dám tin, có vô pháp lý giải, cũng có tràn ngập thất vọng.

Người kia rõ ràng có vẻ ngoài tốt đẹp như vậy. 22 tuổi, khí chất vẫn là thiếu niên trời quang trăng sáng, khuôn mặt thanh tú non nớt làm người đối hắn không dậy nổi cảnh giác.

Cuối cùng vô tình nhất là hắn, tàn nhẫn nhất cũng là hắn.

Bọn họ đều bị hắn lừa dối, không một người có thể thoát khỏi hắn ngộ hại.

Rõ ràng lúc còn ở trường cảnh sát đã hứa tốt là 6 người sau này sẽ cùng nhau phấn đấu, tại chức trường sáng lên nóng lên.

Kết quả vừa tốt nghiệp Furuya Rei và Morofushi Hiromitsu đã không thấy tăm hơi, có lẽ là đi làm nhiệm vụ cơ mật ở đâu đó.

Hagiwara Kenji, Matsuda Jinpei, Date Wataru bọn họ ba người lo lắng cho hai tên bạn tốt đang dấng thân vào nguy hiểm mà không ngờ tới trước hết xảy ra chuyện ngược lại là chính bản thân mình.

Tốt nghiệp chưa đến một tháng, Hagiwara Kenji không thể hiểu được trở thành người thực vật.

Matsuda Jinpei bởi vì muốn truy tra chân tướng, tìm kiếm thủ phạm, đã xin điều chức từ đội cảnh sát cơ động bài trừ chất nổ sang đội điều tra khóa 1.

Đề nghị xin điều chức cứ bị trì hoãn khiến Matsuda Jinpei vô cùng bực bội, tính tình của hắn cũng ngày càng táo bạo thấy rõ.

Kết quả trong lần kiểm tra tố chất tâm lý thường niên hắn bị đánh giá là không còn đạt tiêu chuẩn, tạm thời không thích hợp tiếp tục đương cảnh sát. Matsuda Jinpei gần như là không thể tin được sự thật này.

Điều khiến Matsuda Jinpei càng không thể tin hơn là hắn cư nhiên bị người cầm tù. Mà thủ phạm không ai khác chính là một trong những người bạn thân của hắn _ Haruno Miya.

Suốt 3 năm trời, Matsuda Jinpei cứ cách một đoạn thời gian sẽ bị tiêm vào trong người một vài loại thuốc không tên, không rõ nguồn gốc. Mỗi lần như vậy hắn toàn thân đều mềm nhũn không sức lực. Không thể trốn chạy, nhiều lắm chỉ có thể động động miệng mắng người.

Hắn mắng Haruno Miya, chất vấn đe dọa, thậm chí cũng từng hạ mình cầu xin quá. Nhưng bạn tốt ngày nào hiện tại như thay đổi thành một con người khác.

Bộ dạng vẫn tốt đẹp như vậy, giọng điệu vẫn thân cận như vậy, nói ra lời nói lại làm người không rét mà run.

Có một lần Haruno Miya mang theo hơi men mà đến, hắn giống như có chút say, cười nhẹ mà nói với đang nản lòng thoái chí Matsuda Jinpei rằng: "Yên tâm ở lại đây không tốt sao? Jinpei-chan làm thực nghiệm thể tốt như vậy, tôi thật là luyến tiếc thả cậu đi. Về phía Hagi thì cậu không cần lo lắng đâu, tôi sẽ thay cậu chăm sóc cậu ta. Dù gì thì... Hagi cũng là thực nghiệm thể đầu tiên của tôi mà. Aizzz, tiếc là lần đầu tiên thiếu kinh nghiệm nên hơi quá liều, Hagi thế mà trở thành người thực vật rồi. Thôi thì tạm để đó quan sát thêm đoạn thời gian vậy. Nên cứ yên tâm đi, một khi tôi còn chưa có chết, tôi sẽ không để Hagi nhà cậu chết sớm như vậy đâu."

Matsuda Jinpei sau khi nghe xong hai mắt trừng lớn, tròng mắt như muốn nứt ra, phẫn nộ hắn dồn hết sức lực cũng chỉ có thể khởi động một chút thân thể đang vô lực, làm dây xích trên tay trên chân leng keng vang.

Lúc này Haruno Miya lại khẽ thở dài, một bộ thương xót quan tâm, thực tế ngữ khí trào phúng cùng ác liệt trong ánh mắt không thèm che giấu:

"Jinpei-chan cần gì phản ứng lớn thế? Nếu sớm biết chỉ vài câu nói đã có thể làm trạng thái tinh thần của cậu dao động nhiều như này, lúc trước tôi cũng không phí công bỏ thuốc kích thích thần kinh vào thuốc an thần và thuốc kháng áp tôi đưa cho cậu."

"Cậu cũng giống như Hagi vậy, một đám ngu ngốc, người khác đưa đồ bảo dùng liền dùng, một chút phòng bị cũng không có."

"Jinpei-chan nhìn xem, để có thể đá cậu khỏi sở cảnh sát tôi đã phí rất nhiều tâm tư đâu. Đối quyết định của bên trên động tay động chân cũng không phải chuyện dễ."

Nói nói ngữ khí của hắn xen lẫn chút oán giận: "Huống hồ cậu quả thật quá ưu tú, bọn họ suýt nữa là không chịu nhả ra."

Nói tới đây Haruno Miya bỗng nhiên cười tít mắt, hắn xích lại gần chỗ Matsuda Jinpei, vươn ra cánh ta khẽ vuốt ve rồi nhè nhẹ vỗ về khuôn mặt anh tuấn của bạn cũ: "Thế nào, Jinpei-chan? Tôi đã làm tốt lắm đúng không? Cậu lại thử khen khen tôi như trước kia xem?"

Lần đó, trên cánh tay không tỳ vết của Haruno Miya vinh hoạch một dấu răng.

Một người không có bao nhiêu sức lực, dồn hết phẫn nộ động miệng lên vẫn là thực tàn nhẫn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro