Hagi 12. Vọng Minh Nguyệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đời này, thứ làm người dày vò nhất không phải không có được, cũng không phải có được rồi mất đi, mà là mất mà tìm lại rồi lại mất đi.

Hagiwara Kenji vừa mới phát hiện bạn thân Aya-chan của hắn chính là Ayame-chan nhà hắn. Quá mức đột ngột khiến hắn tạm thời chưa biết phải đối mặt với người kia thế nào.

Tương nhận sao? Ở cạnh nhau mấy năm thời gian, có rất nhiều cơ hội để trực tiếp ngã bài. Nhưng Bushida Aya vẫn luôn giấu đi xuống. Huống hồ cả tên lẫn ngoại hình đều phải thay đổi, chứng tỏ Ayame-chan có nổi khổ riêng của mình.

Nghĩ đến vết bổng trên người Ayame lúc mới gặp, Hagiwara Kenji bỗng chợt thấy hít thở không thông.

Còn không tương nhận sao? Hagiwara Kenji cảm thấy không cam lòng. Hắn tìm kiếm cùng chờ đợi lâu như vậy, hiện tại người ở trước mặt, bảo hắn làm như một người khác xem làm sao được?

Đừng nói cái gì Bushida Aya là Bushida Aya, Masaki Ayame là Masaki Ayame, bọn họ không giống nhau.

Đó chẳng qua là thí lời nói! Làm gì có "bọn họ", chỉ có "hắn" thôi. Chỉ có Ayame-chan, hỗn đản Masaki Ayame giả vờ làm như một người khác đã trở lại bên cạnh hắn.

Sau đó lại một lần nữa đi mà không một lời từ biệt.

Khi ấy sắp tới thi đại học, hắn sợ nếu trực tiếp nói rõ ràng sẽ làm tên kia phân tâm. Hắn cũng chưa nghĩ tới biện pháp ứng đối thích hợp. Nếu Ayame-chan thật sự gặp chuyện gì rắc rối, hắn đang nghĩ xem nên như thế nào thuyết phục người để hắn được trợ giúp. Làm bạn mấy năm nay, Hagiwara Kenji biết tình trạng hiện tại của Bushida Aya, hắn không muốn để Ayame-chan phải một mình đối mặt mọi chuyện.

Kết quả Hagiwara Kenji chưa kịp làm gì, người kia đã không thấy. Chẳng những người mất tích, còn như thế nào cũng không liên lạc được.

Trời biết lúc đó Hagiwara Kenji là lo lắng tới cỡ nào. Hắn như thể phát điên khắp nơi tìm người. Cuối cùng là ở cảnh sát nơi đó biết được tin Bushida Aya xuất ngoại rồi.

Hắn khi đó biểu hiện tương đương bình tĩnh. Hắn còn có thể mỉm cười trấn an Jinpei-chan rằng: "Tốt xấu gì lần này chúng ta đã biết được Aya-chan hướng đi. Hắn không có việc gì thì tốt rồi."

Thực tế đâu? Từ việc "lần này" bị nhấn mạnh đủ thấy Hagiwara Kenji cũng không có bình tĩnh như hắn biểu hiện. Hắn trong lòng rối thành một đoàn. Lo lắng, phẫn nộ,... đủ loại cảm xúc hỗn tạp bên nhau. Không ai biết ngay lúc đó trong đầu hắn chỉ có duy nhất một suy nghĩ: 'Nếu lúc phát hiện hắn trực tiếp đem người khóa lại thì tốt rồi.'

Người ta vẫn nói nhân sinh chính là phân phân hợp hợp, người tới, người đi, không cần quá mức để ý. Bởi vì rất nhanh thôi sẽ lại có người sau tới thế vào vị trí của người trước. Chỉ cần đạm nhiên đối mặt trước chia lìa, đồng nghĩa với việc sẽ không cảm thấy thương tổn.

Nhưng thật sự là không thương tổn sao? Con người không phải vật phẩm, vị trí có thể đứng, nhưng mỗi người là duy nhất, ai có thể thay thế cho ai?

Cùng là vị trí ở bên cạnh hắn, Jinpei-chan và Ayame-chan cũng là không giống nhau. Chưa từng có ai thay thế cho ai, cũng chưa từng có ai bị ai thay thế.

Với hắn, bọn họ ai cũng là duy nhất, ai cũng đều quan trọng cả.

Jinpei-chan làm bạn với hắn thời gian lâu hơn, cho dù không có huyết thống mà hơn cả huynh đệ ruột.

Ayame-chan là từ khi còn nhỏ đã cắm sâu trong lòng hắn không thể giải khai được khúc mắc. Là người đầu tiên hắn "thích" đến không kiềm chế được. Ở tuổi đó không suy xét đến tình yêu, nhưng tình cảm của một đứa trẻ chính là thuần túy và nhiệt liệt nhất.

Ayame rời đi đã có đoạn thời gian, Hagiwara Kenji vẫn chưa hoàn toàn ổn định lại được. Số điện thoại của tên kia đã trở thành không hào, khung chat hiển thị dấu chấm thang, gọi đến thay vì tiếng đổ chuông đã đổi thành thanh âm lạnh băng thông báo không chuyển được.

Ấy vậy mà Hagiwara Kenji vẫn cứ lặp lại làm như không biết mệt.

Rồi bỗng có một ngày, Jinpei-chan cùng với hắn nói điện thoại bị cấn màn hình nên gửi loạn mã tới hòm thư điện tử của Aya-chan, bên kia cư nhiên thể hiện "đã xem".

Hagiwara Kenji nghe xong hai mắt sáng ngời. Người một khi lâm vào phiền não, đầu óc sẽ không suy nghĩ chu toàn được. Bởi vì chưa bao giờ gặp qua Aya-chan sử dụng hòm thư điện tử, hắn cư nhiên đã quên mất vụ này.

Từ khi đó, Hagiwara Kenji mỗi ngày sẽ đều đặn nhắn tin cho Ayame.

Hắn không có trực tiếp chất vấn hay có lời nói gì quá khích, hắn gửi đến chỉ là những lời hỏi han quan tâm bình thường. Ayame-chan từ khi còn nhỏ đã ăn mềm không ăn cứng. Tích thủy trường lưu là biện pháp tốt, cứng đối chỉ có nước phản tác dụng.

Kiên trì một đoạn thời gian, Hagiwara Kenji rốt cuộc đợi đến " đã xem".

Quan hệ giao tế của Hagiwara Kenji rất tốt, mọi người đều thích cùng hắn giao lưu. Mỗi lần hắn gửi tin cho ai luôn là được nhiệt tình đáp lại. Hắn nghĩ cũng chưa từng nghĩ sẽ có một ngày hắn sẽ vì người khác "đã xem" mà thấy thỏa mãn.

Hắn thế mà có thể kiên trì như vậy cả năm trời. Mỗi ngày gửi đi tin nhắn, chỉ vì chờ người khác "đã xem".

___☆☆___
24.04.2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro