i n t r o

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có những điếu tình chưa bao giờ là tắt,

Có những vết hằn không thể nói là mơ,

Có kẻ tương tư, hay có kẻ đợi chờ,

Nhưng tình một thoáng, dường như là khó đủ.

Nhớ ai nhớ bóng hình si dại,

Để kẻ lang thang, lòng hóa mênh mang ?

Thi sĩ vẫn trông ai chẳng đáng,

Lời trót đổ như đám củi than.

          Thanh Nguyệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro