Chương 3: Hẻm Xéo và đũa phép của Fiona

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Theo chân giáo sư Pomona Sprout, gia đình Lewis đến Hẻm Xéo - nơi buôn bán mọi thứ của giới phù thủy. Để vào được Hẻm Xéo, họ phải đi ngang qua Quán Cái Vạc Lủng - một quán rượu và nhà nghỉ phù thủy, nằm trên một con đường Muggle là Charing Cross. Tuy nhiên, nó vô hình với dân Muggle. Quán phục vụ thức ăn, nước uống và phòng cho thuê. Quán là cầu nối giữa thế giới Phi Pháp Thuật với Hẻm Xéo với chủ quán là Tom - một người đàn ông ngoài tứ tuần với mái đầu hói. Với chiếc đũa phép nhiệm màu trên tay, giáo sư Sprout gõ gõ ba lần lên bức tường gạch sau quán.

"Ba dọc... hai ngang... Bên phải. Lùi lại nào cả nhà!"

Những viên gạch bị giáo sư Sprout sờ vào dường như rùng mình, chúng co lại và ở chính giữa hiện ra một cái lỗ nhỏ. Cái lỗ dần dần lớn ra, lát sau trước mặt họ là một cái cổng lớn đến nỗi cả gia đình Lewis lẫn giáo sư cũng có thể bước qua. Cánh cổng này mở ra một con đường trải đá cuội quanh co khúc khuỷu.

"Chào mừng quý khách đến Hẻm Xéo." Bà vui vẻ nói.

Thứ đập vào mắt Fiona đầu tiên là hàng đống vạc chất bên ngoài cửa hàng gần nó nhất - Quán Cái Vạc. Nơi này đầy rẫy những cái vạc đủ cỡ, bằng đồng có, bằng thau có, bằng thiếc có, bằng bạc cũng có. Một nhãn hiệu treo bên trên đống vạc cho biết: Tự khuấy – Xếp gọn được. Tiếp đến, nó nghe được tiếng ồn ào náo nhiệt của các phù thủy qua lại trên Hẻm Xéo. Tiệm quán, đồ đạc bày tràn ra ngoài, người ta mua sắm tấp nập. Có tiếng còi rè phát ra từ một tiệm âm u mang bảng hiệu Sở cú Eeylops – Tawny, Screech, Barn, Brown, và Snowy. Tiệm Nhà Bào Chế là nơi chuyên bán thuốc độc và thành phần độc dược. Dù có một thứ mùi rất khủng khiếp của hỗn hợp trứng thối và cải nhũn, nhưng tiệm vẫn rất "thu hút". Bên trong, Các thùng đựng nguyên vật liệu chất đầy trên sàn; những hũ dược thảo, các thứ rễ khô, và những bao bột sáng để dựa sát tường. Những bó da, những xâu mồi lửa, những móng vuốt co quắp thòng từ trên trần xuống. Sừng bạch kỳ mã được bán với giá hai mươi mốt Galleons một cái, và những con mắt bọ cam đen nhánh, nhỏ ti tí là năm Knuts một chung.

Những tiệm khác, cái thì bán áo chùng, cái thì bán kính viễn vọng và những trang thiết bị bằng bạc mà Fiona chưa từng nhìn thấy lần nào trong đời. Nhiều tiệm chất đầy nhóc những thùng đựng lá lách dơi và mắt lươn. Và hàng núi sách thần chú, hàng súc to, hàng cuộn lớn giấy da, rồi những chai quỷ dược, những trái cầu phép... Tất cả còn tuyệt vời hơn những gì mà Fiona đã từng tưởng tượng. Một nơi kì lạ nhưng thú vị vô cùng!

Giáo sư Sprout dẫn cả nhà Lewis đến một toà nhà trắng như tuyết, xiêu vẹo với tượng một con rồng to ở phía trên và cao hơn tất cả các cửa tiệm lân cận gọi là Ngân hàng phù thủy Gringotts. Gringotts được điều hành bởi yêu tinh, khách hàng phải băng qua một cánh cửa bằng đồng bệ vệ rồi 2 cánh cửa bằng vàng có khắc những dòng chữ:

"Khách lạ, mời vào, nhưng chú ý:

Hễ tham thì thâm.

Những ai hưởng mà không hiến,

Đến phiên thì trả gấp nhiều lần vay.

Vậy cho nên nếu khám phá được.

Dưới sàn, kho tàng không phải của mình.

Thì, quân trộm cắp, hãy coi chừng.

Cái mi lãnh đủ không phải kho tàng đâu."

Tiền tệ ở giới phù thủy khác với giới Muggle. Thay vì dùng bảng Anh thì nơi đây dùng những đồng xu để trao đổi, mua bán. Đồng vàng gọi là Galleons, mỗi đồng vàng bằng mười bảy Sickle bạc, và mỗi Sickle bằng hai mươi chín Knuts đồng. Sau khi đổi tiền xong, Fiona được dẫn đi may đồng phục ở tiệm "Trang phục cho mọi dịp" của phu nhân Malkin rồi lại qua tiệm sách Thêm và Bớt. Cuối cùng là thứ mà mọi phù thủy Anh quốc đều cần phải có - đũa phép ở tiệm của ông Ollivander. Tiệm bán đũa phép tốt tuy nó nhỏ hẹp, tồi tàn và dơ. Trên cánh cửa ở ngoài tiệm có một dòng chữ quảng cáo bằng vàng đã bị tróc ra: "Nhà sản xuất đũa uy tín từ năm 382 trước Công nguyên". Từ Hẻm Xéo nhìn vào cửa sổ bám đầy bụi chỉ thấy một cây đũa phép đặt trên chiếc gối màu tím bạc màu. Bên trong tiệm có hàng ngàn cái hộp nhỏ và được chất gọn gàng từ sàn nhà lên tới trần. Fiona vào trong đã được một lúc mà chẳng thấy ai, định bụng gọi thì chợt một giọng nói dịu dàng vang lên:

"Chào cháu."

Ông Ollivander chẳng biết từ lúc nào đã đứng phía sau Fiona. 

"Cháu chào ông. Cháu đến để mua đũa phép ạ!" Tuy giật mình nhưng nó vẫn lễ phép trả lời lại.

"Tất nhiên rồi! Những bé ngoan thì luôn xứng đáng với điều tốt nhất. Nào, cháu tên gì nhỉ?"

"Cháu là Fiona, Fiona Lewis."

Cụ lấy từ trong túi ra một cuộn thướt dây có dấu khắc bạc.

"Tay nào của cháu cầm đũa?"

" Cháu nghĩ là tay phải ạ."

" Giơ tay lên. Vậy đó."

Cụ đo từ vai đến ngón tay của Fiona, rồi đo từ cổ tay đến cùi chỏ, từ vai đến sàn, từ tay đến đầu gối, và vòng quanh đầu. Trong lúc đó cụ nói:

"Mỗi cây đũa phép của hiệu Ollivanders đều có lõi bằng chất liệu pháp thuật hùng mạnh, cháu Lewis à. Chúng tôi dùng lông đầu bạch kỳ mã, lông đuôi phượng hoàng, và gân rồng. Không có cây đũa Ollivanders nào giống cây đũa Ollivanders nào, bởi vì không hề có hai con bạch kỷ mã, hai con phượng, hay hai con rồng nào giống y như nhau. Và dĩ nhiên, cháu không thể nào tạo được quyền phép tương tự khi sử dụng cây đũa của phù thủy khác."

Fiona bỗng nhận ra cái thước đo đang đo khoảnh cách hai lỗ mũi của nó, tự động làm công việc một mình. Cụ Ollivanders đã bỏ đi tới chỗ mấy cái kệ, lấy xuống vài cái hộp.
Khi cụ nói:"Xong rồi."
Thì cái thước đo tự động buông mình rớt xuống sàn.

"Được rồi, Lewis, thử cái này xem. Gỗ nho và gân rồng. Hai tất rưỡi, xinh đẹp và linh hoạt. Cứ cầm nó lên vẫy một cái."Cụ bảo.

Fiona cầm cây đũa và quơ một vòng nhỏ. Nhưng cụ Ollivanders giật lại cây đũa ngay tức thì. 

"Không, không. Thử cây này. Gỗ mun và lông kỳ lân. Hai tấc tám."

Nó vừa cầm cây đũa lên thì ông Ollivander lại lắc đầu và lấy cây đũa phép ra và để cây khác thay vào. Việc chọn đũa trở nên lằng nhằng hơn khi đến cây đũa thứ tám mà vẫn chẳng có cây nào phù hợp với nó.

"Tưởng ta bịp hả? Đừng lo. Chúng ta đang tìm một cây phối hợp hoàn hảo nằm đâu đây trong đám đũa này. Để ta nghĩ cái nào, à phải rồi, cái này thì sao? Gỗ dẻ gai và lõi tim rồng. Hai tấc chín và độ mềm dẻo không thể uốn cong. Một cây đũa phép với sự kết hợp khác thường giữa sự khoan dung và quyền uy, phải cần người thông minh và vị tha mới chế ngự được nó. Rất thích hợp trong môn Biến hình và Chăm sóc sinh vật huyền bí.

Fiona cầm lấy cây đũa. Nó thình lình cảm nhận một luồng hơi ấm truyền vào đầu ngón tay. Nó giơ cây gậy lên cao trên đầu, ngoắc một cái giữa đám bụi lưu niên trong tiệm. Một chuỗi những tia lấp lánh vàng đỏ bắn ra từ đầu đũa y như pháo hoa, tạo thành những điểm sáng nhảy múa trên tường. Cả người Fiona như bay bổng lên không trung, nó như lạc vào những giấc mộng cõi thần tiên, tiếng nước chảy róc rách, chim hót véo von, mùi nhẹ nhàng của hoa oải hương và mùi thanh mát của cây cỏ lúc ban mai hòa quyện vào nhau. Cảm giác khoan khoái chưa từng trải qua này bao phủ lên người dễ chịu vô cùng.

"Đúng, chính nó. Đó là cây đũa của cháu Lewis à!" Ông Ollivander nhìn nó mỉm cười.

Fiona trả cụ bảy đồng Galleons vàng để mua cây đũa, và cụ Ollivanders cúi chào tiễn nó đến tận cửa.

Sau khi tạm biệt giáo sư Sprout khi kết thúc chuyến mua sắm ở Hẻm Xéo. Fiona về nhà mà lòng thì ngập tràn mong đợi cho năm học đầu tiên tại ngôi trường phép thuật chỉ mới nghe qua lời kể này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro