chap 7 Chiếc nón phân loại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cánh cửa lâu đài tức thì mở ra. Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt, mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa.

"Nhìn giống cô hiệu phó trường tớ ghê" Cô quay sang thì thầm với Hermione.

"Bồ thấy vậy là bình thường mà, cô ấy cũng là hiệu phó của trường Hogwarts"

"Thật hả? " Cô ngạc nhiên nói.

"Trong thư cũng có ghi mà, Bellezza"Cô ấy cũng có vẻ ngạc nhiên nhìn cô.

"Ừ, nhưng thư thì mẹ tớ giữ nên tớ cũng không biết nữa, nhưng ngạc nhiên thật bộ cô hiệu phó ở trường nào cũng giống nhau sao?" Cô thấy câu hỏi của mình rất vô tri nhưng bây giờ cô vô tri thật.

"Đừng nghĩ nhiều, bồ đang khiến câu chuyện ngày càng đi xa đấy"

Bác Hagrid giới thiệu:

"Các học sinh năm thứ nhất đây thưa giáo sư McGonagall."

"Cám ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi."

Bà mở toang cửa. Sảnh trước rộng lớn, những vách tường đá được chiếu sáng bằng những bó đuốc to giống nhu ở nhà băng Gringotts. Trần lâu đài cao vòi vọi, và trước mặt bọn trẻ là một chiếc cầu thang cẩm thạch đẹp lộng lẫy lên các tầng trên.

"Đi thôi Bellezza đừng nhìn nữa bồ sẽ bị lạc mất" Hermione kéo Bellezza đang say mê đứng im nhìn xung quanh đi theo.

"Nơi này, quá mức đẹp đi, nghĩ đến việc học ở đây hàng ngày thôi cũng khiến tớ phấn khích rồi" Cô quay sang với khuôn mặt tươi cười nói với Hermione.

"Được rồi, bồ lo nhìn đường đi" Chứ nếu cứ nhìn mình như vậy thì sao mình trụ nổi trước nhan sắc này.

Cây đũa trong tay áo cô cứ nhấp nháy lên như thể đang phấn khích cùng cô vậy, nhưng tiếc là cô không thấy được.

Giáo sư McGonagall đưa đám trẻ năm thứ nhất vào một căn phòng nhỏ trống rỗng ở cuối hành lang. Chúng đứng túm vào nhau, nghểnh cổ ngóng chờ một cách hồi hộp lo âu.

Giáo sư McGonagall cất lời:

" Chào mừng các con đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá. Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của con cũng giống như gia đình của con trong trường Hogwarts. Các con sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi… với các bạn chung một ký túc xá."

"Có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tao nên những nam phù thủy và nữ phù thủy xuất sắc. Trong thời gian các con học ở Hogwarts thì thành tích các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà – một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, cho dù các con được chọn vào nhà nào đi nữa."

"Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường. Ta đề nghị các con sửa soạn cho tề chỉnh trong khi chờ đợi làm lễ."

"Ta sẽ trở lại khi nào các con chuẩn bị xong."

Bà giáo sư McGonagall nói.

"Giữ trật tự!"

Sau khi bà đi rồi thì cô mới quay đầu ra nói chuyện với Hermione. Dù sao cô cũng đọc đoạn này hai lần rồi nên bây giờ cô cũng chả muốn nghe lần thứ 3 đâu.

Nhìn Hermione cứ nhẩm cả đống thần chú đã học thuột lòng và đang tính xem hồi nữa nên xài câu nào trong buổi lễ phân loại, rồi lại nhìn học sinh xung quanh đang lo lắng sợ hãi thì cô không biết có nên nói cho mọi người biết về mũ phân loại không. Nhưng cuối cùng lại thôi, nhìn dáng vẻ lo lắng của mọi người khiến cô thấy buồn cười, nên cô muốn coi dáng vẻ sau khi thấy mũ phân loại xuất hiện ghê.

Không phải cô ác đâu, cô chỉ muốn mọi người có một kỉ niệm đáng nhớ năm nhất thôii, thiệt á:))

Khi đang suy nghĩ thì cô bỗng nghe mọi học sinh hét lên, khiến cô giật mình nhẹ rồi quan sát xung quanh.

Khoảng hai chục con ma vừa trường ra từ bức tường phía sau, lướt ngang qua phòng, trò chuyện với nhau, và không thèm để mắt tới bọn học sinh năm thứ nhất.

Hình như chúng đang gây gổ nhau. Một con ma trông giống một thầy tu tròn trĩnh đang nói:

"Tha thứ và quên đi, hãy nghe ta nói, chúng ta hãy cho hắn một cơ hội thứ hai…"

"Thưa huynh, chẳng phải chúng ta đã cho Peeves quá nhiều cơ hội sao? Thế mà hắn vẫn đi bêu riếu chúng ta đủ điều và huynh cũng biết đấy, nó đâu phải là một con ma thực sự… Ê, mà này! Cả lũ chúng bây làm gì ở đây hử?"

Con ma mặt đồ bó sát mình đang nói chợt nhận ra sự hiện diện của bọn trẻ. Nó hỏi nhưng không nhóc nào dám trả lời.

"Nè Hermione, tụi nó là ma thiệt hả" Mặt cô có phần xanh lại nhưng da cô đen quá nên không thấy được.

"Ừ, cậu sợ sao?" Tuy không thấy khuôn mặt xanh của cô, nhưng nhìn biểu cảm có phần xuống dốc nên nó nghĩ cô đang sợ ma.

"Cũng... Có chút chút" Cô ôm cánh tay Hermione, để cô ấy tránh cho cô mấy con ma đang lại gần.

Chợt vang lên một giọng sắc lạnh:

"Tiến tới trước lễ phân loại sắp bắt đầu."

Giáo sư McGonagall đã quay trở lại, Những con ma vội lặng lẽ trôi tọt vào bức tường đối diện, từng con một. Giáo sư McGonagall ra lệnh:

"Bây giờ các con sắp hàng một và đi theo ta."

Có vẻ là có kinh nghiệm từ lần trước nên mọi người đều lấy hai cô là tâm điểm tự động đi sau hai cô thành hai hàng. Mọi người cứ nối đuôi nhau ra khỏi phòng, băng ngang hành lang, xuyên qua vài cánh cửa đôi nũa rồi mới bước vào đại sảnh đường.

Cô chưa từng tưởng tượng nổi có một nơi nào lạ lùng và lộng lẫy đến như vậy. Gian phòng rộng mênh mông được chiếu sáng bằng hàng ngàn hàng vạn ngọn nến, lơ lửng trên không trung phía trên bốn dãy bàn dài, nơi tất cả học sinh của trường đang ngồi.

Trên mặt bàn là những dĩa vàng và cốc vàng lóng lánh. Ở đầu đại sảnh đường là một cái bàn dài khác dành cho giáo sư. Giáo sư McGonagall dẫn đám học sinh năm thứ nhất về phía chiếc bàn này, để chúng đứng thành hàng đối diện với những học sinh khác, có các thầy cô ở sau lưng.

Hàng trăm gương mặt chăm chú nhìn chúng, trông giống như những chiếc đèn lồng mờ mờ với những ngọn nến chập chờn thắp bên trong. Lẫn trong đám học sinh là đây đó những con ma ẩn hiện như làn sương bạc.

Đệt, đừng có nhìn cô chằm chằm được không, bình thường cô đã đủ chú ý rồi nhưng bây giờ còn đi đầu nên tất cả ánh mắt đều dồn vào khuôn mắt tiền này của cô, mẹ đẹp để con ra còn đẹp hơn thì là một cái tội mà.

Cô vừa định nhìn ra ngoài trời để tránh đi ánh mắt của mọi người thì nghe Hermione thì thầm.

"Nhìn ra ngoài trời sẽ bị hôn ám đó. Trong sách lịch sử Hogwarts có ghi như vậy."

Được rồi, tự nhiên cô thấy đầu mình nặng nề vô cùng không ngước lên được.

Đúng lúc giáo sư McGonagall đặt một cái ghế cao bốn chân trước mặt bạn trẻ năm thứ nhất. Phía trên cai ghế đó là một chiếc nón phù thủy hình chóp. Cái nón te tua, vá chùm vá đụp, và dơ cực kỳ.

Cô nghe thấy Harry nói, tuy nhỏ nhưng cô vẫn nghe được.

"Chắc họ sẽ phải bắt mình lôi ra được từ trong cái nón một con thỏ, hay trò gì đại loại vậy." Má cô mém nữa bật cười trước mặt giáo sư McGonagall rồi.

Mọi người ai cũng dán mắt vào cái mũ dơ bẩn đó như thể đó là bảo vật quốc gia quý hiếm vậy.

Chết cô từ nghĩ tự chọc cười mình rồi, tuy chưa cười ra tiếng nhưng môi cũng không chịu được mà mỉm cười rồi.

Rồi bỗng nhiên cái nón vặn vẹo, một miếng toạt gần vành nón mở ra như một cái miệng, và cái nón bắt đầu hát:

"Ờ này ta dẫu không xinh
Nhưng mà chớ xét ngoại hình
Xét về thông minh, sắc xảo
Đố nón nào qua mặt ta
Các người cứ đội nón hoa
Mũ cối, mũ nồi tuỳ thích
Không sao, ta đây chấp hết
Nón ta: phân loại Hogwarts
Những điều giấu chẳng nói ra
Ta đọc được từ trong óc
Hãy chải đầu và vuốc tóc
Đặt lên, ta nói cho nghe
Người nào vô Gryffindor
Cái lò luyện trang dũng cảm
Người nào vô Hufflepuff
Nơi đào tạo kẻ kiêng trung
Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng
Đáng tin, đúng người chín trực
Ai vào Ravenclaw được
Nơi đào luyện trí tinh nhanh?
Vừa ham học lại chân thành
Hoặc Slytherin cũng thế
Dạy cho ta đa mưu túc trí
Làm sai miễn đạt mục tiêu
Hãy đội lên! Hãy đội nào!
Đừng sợ sệt, nghe ta nói
Nghe ta nói, ta phân loại
Ngươi là ai, ở nhà nào
Hãy bình tĩnh, đội lên nào
Trong vành nón như tay ấm."

Kết thúc bài hát của chiếc nón, cả sảnh đường nổ tung trong tiếng vỗ tay. Cái nón nghiêng mình chào bốn phương tám hướng rồi đứng yên.

"Cũng hay phết" Cô tán dương nói.

Hermione nhìn cô như sinh vật lạ vậy. Thôi nào nó còn đỡ hơn trong mấy bộ đồng nhân Harry Potter đấy, người ta kể là nó dở kinh khủng nhưng nguyên tác nó đỡ hơn, ít nhất vẫn nghe được.

"Vậy chúng ta phải đổi cái mũ đó sao.. " Hermione lẩm bẩm tuy nhỏ nhưng cô đứng ngồi kế bên nên nghe thấy.

"Hermione, bồ nghĩ mình sẽ vô nhà nào?" Dù biết là Gryffindor nhưng cô vẫn muốn hỏi.

"Chắc là Ravenclaw" Hermione suy nghĩ một lúc rồi nói.

"Vậy sao, nhưng tớ nghĩ bồ sẽ vô Gryffindor đấy cả tớ nữa" Cô cười cười nói.

"Sao bồ chắc được, mà sao bồ lại muốn vô Gryffindor thay vì Hufflepuff vậy?"

"Tớ đoán thôi, còn vô Gryffindor thì là tớ không muốn giống mẹ đâu, tớ muốn sự khác lạ, tớ không muốn con tớ sau này vô Hufflepuff vì nghĩ là truyền thống gia đình đâu"Bellezza không nhìn Hermione nhưng vẫn trả lời đều đều.

" À tớ không phải chê Hufflepuff đâu đấy, nếu mẹ tớ không vô đó thì tớ sẽ vô Hufflepuff rồi, trong 4 nhà tớ thích Hufflepuff nhất sau đó mới tới Gryffindor"

"Vậy sao.." Sau đó Hermione không nói gì nữa, hai đứa tập trung coi cái mũ phân loại rồi im lặng chờ tới tên mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro