Chương 21: Hỗ trợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





 Kỷ Uyên đến làm cho Kỷ Hiểu Lam thật cao hứng, hai cha con hầu như nói cả đêm nói, cuối cùng ngủ chung. Cho dù ngày thứ hai Kỷ Hiểu Lam tinh thần không tốt mà đi vào triều sớm, cũng khó trách trên mặt vẻ hưng phấn.

Kỷ Hiểu Lam về phía sau không bao lâu, Kỷ Uyên cũng dậy rồi, dùng xong điểm tâm sau liền lặng yên ở thư phòng đọc sách, làm cho mọi người thì không khỏi không cảm khái không hổ là con trai Kỷ tiên sinh, thật là một khắc cũng rời không được sách .

" cha nào con nấy!" đang nói chuyện Tử Vi xoa mắt buồn ngủ mông lung mà đi tới.

" hôm nay Hạ đại tiểu thư làm sao sớm dậy vậy?" Tiểu Nguyệt thấy thế không nhịn được trêu chọc, những người khác kể cả Thanh Mai cũng không có ý tứ tiến lên ngăn lại, thật là Tử Vi ngủ nướng đã ngủ đến tình trạng nhân thần căm phẫn, ít khi thấy nàng thức dậy sớm như vậy không thể không nói là một chuyện lạ.

Không đề cập tới việc này cũng được, nhắc tới việc này Tử Vi đầy bụng bực tức, đêm qua muộn cũng không biết thế nào, đầu óc luôn hiện lên hình ảnh Phúc Khang An nhìn chằm chằm cây quạt cùng cái ánh mắt tràn ngập thâm ý kia, trái lo phải nghĩ mà không thể nào bình tĩnh, khó khăn lắm chỉ có mơ mơ màng màng ngủ. Lúc đầu cũng không có gì, nhưng rạng sáng Kỷ Hiểu Lam cũng không biết nổi điên cái gì, từ trước đến nay hắn đều lặng yên thức dậy lâm triều, hôm nay cũng biết là vì cái gì ngân giọng hát không có quy củ một đường rửa mặt chải đầu ra cửa, lúc đầu Tử Vi gần ngủ tự nhiên bị đánh thức. Đợi Kỷ Hiểu Lam đi rồi muốn ngủ một hồi bất giác hết lần này tới lần khác cái bụng không tự chủ thầm thì gọi, nhịn nửa ngày nhịn không được, Tử Vi không có cách nào khác chỉ có thể run rẩy mà mặc quần áo rời giường, dự định ăn điểm tâm, cầm quyển sách lại chui vào trong chăn nghỉ ngơi. Nhưng những thứ này như thế nào cùng Tiểu Nguyệt bọn họ nói, định đem mọi chuyện đều đổ lên người Kỷ Hiểu Lam, dù sao hắn cũng có một phần không tính là oan uổng hắn:" đều do Kỷ gia gia hát quá lớn tiếng, làm cho ta không dược ngủ ngon. "

" đây đúng là không phải, tiểu tiểu thư nhìn sắc mặt người không tốt, hay là lại đi nghỉ ngơi đi."Thanh Mai lại nhìn Tử Vi sắc mặt đau lòng vô cùng, vội vàng khuyên nhủ. Vừa nghe lời ấy những người còn lại đều ở trong lòng liếc mắt, Tử Vi có thể trở nên lười như hôm nay, Thanh Mai không thể không kể công, nàng thật hận không thể ngay cả cơm thì thay nàng ( Tử Vi ) ăn thậm chí đi ngủ thì thay nàng (Tử Vi ) ngủ.

" ta là tính như vậy, chẳng qua bụng có chút đói." Tử Vi không thể không biết có gì không đúng, thản nhiên phụ họa, mọi người đều là hắc tuyến.

" cũng không thể đói lâu, điểm tâm lập tức sẽ được mang lên." Thanh Mai nghe xong quả nhiên vội vàng thay tiếng ứng phó, dẫn theo Kim Tỏa nhanh chóng mang lên đến một chén đậu hủ, bánh quẩy cắt gọn, còn có một đĩa Tử Vi nói sinh tiên.

Tử Vi ánh mắt sáng lên, đều là thứ nàng thích ăn, vội vàng cầm chiếc đũa liền ăn, Thanh Mai thì ý vị ở bên cạnh nói điểu tâm còn nóng. Mọi người triệt để hết chỗ nói, cũng may ngược lại đến lúc đó Tử Vi xuất giá Thanh Mai đương nhiên của hồi môn cũng không sợ sau này.

Ăn uống no đủ, tinh thần Tử Vi tràn đầy phấn khởi mà hướng thư phòng Kỷ Hiểu Lam tìm sách xem. Những người khác ai cũng bận rộn, nhưng lại đã quên nhắc nhở nàng trong ấy sớm đã có người, chính là Thanh Mai phản ứng kịp ngẫm lại Kỷ công tử cùng tiểu tiểu thư nhà mình sai này thế hệ cũng cũng không sao

Cũng coi như sai có lỗi, thời điểm Tử Vi đến thư phòng đúng lúc Kỷ Uyên xem xong một quyển sách nên đi ra ngoài sân nghỉ ngơi. Tử Vi đối mặt cái giá đầy sách của Kỷ Hiểu Lam, suy nghĩ một chút quyết định vẫn là đem Hồng Lâu Mộng ra xem một lần. Nhưng mà, Tử Vi nhìn phòng lương, nếu là giống như Mạc Sầu có công phu tốt như vậy, một phút chốc liền có thể bay đến đỉnh, mà nàng chỉ có thể . . . Tử Vi thở dài, chồng trên hai cái ghế trèo lên. Hai cái ghế này cứ như vậy chồng lên không có người trông coi, lại thêm Tử Vi ở phía trên nhón mũi chân lên bản thảo ở tủ sách, dĩ nhiên là loạng choà loạng choạng, khiến cho Tử Vi khẩn trương không ngớt, tay chân cũng không biết để vào đâu, trong lòng cũng hối hận, thế nhưng ngươi càng sợ cái ghế đong đưa được lợi hại hơn. Cuối cùng Kỷ Uyên đi dạo xong sân trở về nhìn thấy Tử Vi từ chỗ cao hai cái ghế rớt xuống, nhất thời tam hồn ngũ phách đều sợ đến bay, vội vàng chạy vào muốn tiếp lấy Tử Vi. Thế nhưng Kỷ Uyên không biết võ công, cho nên mục đích anh hùng cứu mỹ nhân không thành công, ngược lại chật vật cùng Tử Vi té thành một cục.

" làm ta sợ muốn chết." Tử Vi theo bay loạn sách bản thảo trong chui ra đầu tới, đứng dậy bất chấp liền reo lên.

" chỉ có ta là người vô tội." Kỷ Uyên thấp giọng thầm nói, lại đem mở trang giấy che mặt mình, chuẩn bị xong rồi nói một chút cử chỉ lỗ mãng của Tử Vi, nhưng ánh mắt lại mới vừa nghiêng mắt nhìn qua tờ giấy kia, không khỏi bị văn tự trong đó làm kích động, chỉ lo xem, nào còn nhớ những thứ khác, liền đứng dậy đều quên.

Tử Vi cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại, trông coi đầy nhà trang giấy bay loạn, lòng nóng như lửa đốt, đây chính là bản thảo tay Hồng Lâu Mộng, tương lai sau là bảo vật quốc gia, cũng là chứng cứ phạm tội của Kỷ Hiểu Lam bây giờ, lộ ra một tấm chính là thiên đại sự tình, vội vàng bò dậy, nhanh chóng nhặt từng cái lên, nghĩ còn phải sắp xếp trình tự không khỏi đầu lớn như bò. Phải gọi người hỗ trợ, nhưng là a tỷ bọn họ sớm đi mua thức ăn, Thanh di bọn họ kinh động ngược lại không tốt, vậy làm sao bây giờ ? Thừa dịp trước khi Kỷ gia gia trở về phải dọn dẹp xong!

" sách hay!" đang nghĩ ngợi lại nghe được trong thư phòng truyền đến thanh âm của một người khác. Ngẩng đầu nhìn lên, lại hắc tuyến không thôi, chỉ thấy Kỷ Uyên còn vẫn duy trì tư thế ngã nằm dưới đất, tay cầm trang giấy hò reo khen ngợi.

Trách không được vừa rồi không thấy đau nhức ở đâu, hóa ra là hắn làm đệm lưng, có lòng nói lời cảm tạ nhưng nhìn hắn hoàn toàn trầm mê trong sách căn bản đã quên sự tồn tại của nàng lại không cam lòng bĩu môi, mèo mù đánh lên con chuột chết, mặc kệ hắn.

Tử Vi cúi đầu lại kiểm một cái biết bản thảo sách, đột nhiên linh quang lóe lên, không phải muốn tìm người giúp một tay sao, đây không phải là thí sinh tốt nhất ở chỗ này sao. Tử Vi ngẩng đầu, lại ngạc nhiên phát hiện Kỷ Uyên đã không biết từ lúc nào từ dưới đất bò dậy ngồi xuống ghế, một bên vừa lật lấy bản thảo sách vừa thưởng thức trà, trong miệng còn nói rằng:" tờ này trình tự dường như không đúng, không phải ở chỗ này."

Tốt, ta ở chỗ này làm lao động, hắn nhưng ở nơi này giả bộ đại gia, đây cũng quá không công bằng ! Nghĩ tới đây, Tử Vi nổi lòng khó dằn, hoàn toàn đã quên cái này căn bản là chính phiền phức cô ta gây ra, đi ra phía trước liền đem trang giấy trong tay Kỷ Uyên đoạt lấy:" ngươi không dọn dẹp thì đừng quấy rầy người khác dọn dẹp, Kỷ thúc thúc!" một câu cuối cùng xưng hô kêu cực kỳ kỳ quái.

Cũng may Kỷ Uyên trải qua kích thích ngày hôm qua, lại làm trong một đêm tâm lý kiến thiết, tuy là đáy lòng vẫn còn ở quấn quýt, nhưng nét mặt đối với Kỷ thúc thúc xưng hô ngược lại không phải là để ý như vậy nữa, thế nhưng Tử Vi lời nói cuối cùng làm cho hắn phát hiện hoàn cảnh nhà mình đã một mảnh bề bộn, kinh hô:" Tại sao có thể như vậy!" nói xong cũng không đợi Tử Vi nói liền ngồi xổm xuống tự mình kiểm bản thảo sách.

Cảm tình ngươi bây giờ mới phát hiện! Tử Vi nhìn trời liếc mắt, cũng tiếp tục việc làm trên tay. Chẳng qua thỉnh thoảng nhìn về phía ánh mắt nghiêm túc của Kỷ Uyên, mới vừa buồn bực sớm mất, thay vào đó là một sự xấu hổ, dù sao sự tình là nàng gây ra, một câu nói không Kỷ Uyên lại giúp thu thập cục diện rối rắm, tuy là rất có thể bởi vì yêu sách thành điên cuồng, nhưng không thể phủ nhận hắn là một tên không tồi.

Tử Vi tự tay đi nhặt một tấm bản thảo sách cuối cùng, Kỷ Uyên cũng chánh hảo tự tay đi đủ cuối cùng này một tấm sách bản thảo, tay của hai người không cẩn thận thiếp với nhau, vội vàng thật nhanh văng ra, mỗi người quay mặt chỗ khác.

Có loại cảm giác chạm điện, Tử Vi đối với mình tay suy nghĩ xuất thần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro