.2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ta nắm tay người kế bên cười vui vẽ nói :" Anh hai sắp đến sinh nhật em rồi đó "

Nhìn Illumi trong mắt hiện lên đau xót nói :" Ừ "

Anh hai như thế ta rất muốn nói lên là ' Em biết tất cả rồi ' nhưng câu nói vẫn chưa thốt ra khỏi miệng thì đã bị người khác cắt đứt.

" Milluko con đi đâu thế có biết mẫu thân lo cho con lắm không! "

Tiếng la thất thanh đúng là từ Kikyo người đã sinh ra ta, vội vã buôn tay anh hai ra chạy đến người Kikyo nếu lấy váy người nói :" Dạ, mẫu thân con đi đọc sách "

"Ừm " Kikyo gật đầu nhìn qua Illumi rồi nói tiếp :" Vậy đi vào nhà với mẫu thân nào "

Trước khi đi theo Kikyo ta ngoảnh mặt lại nhìn Illumi đứng đó.

---

' Vút...vút '

Tiếng roi quang quẩn trong căn phòng tối từng đợt người kia quất xuống khiến thân hình nhỏ bé của ta không thể không run lên.

Hôm nay là sinh nhật của ta cũng là ngày đầu tiên khi bước vào 4 tuổi ta sẽ tập huấn mà người huấn luyện ta là.... Illumi.

Phụ thân ta thật là biết cách đối sử với con gái. Biết người ta để ý nhất là Illumi thì đem hắn lại làm chủ cuộc huấn luyện ta.

Càn ngày càng không thể hiểu ý của phụ thân, ông ấy muốn ta như thế nào.

Chán ghét Illumi? Xa lánh anh trai ta? Hay là nên sợ hãi đây?

Nhìn Illumi xuống roi không có chút lưu tình nào ta nghĩ anh trai quả nhiên là người được cả nhà công nhận ' tư chất làm sát thủ'

Huấn luyện kết thúc

Ta toàn thân đã hoàn toàn không của động nổi, máu từ thân thể nhỏ xuống từng giọt thấm ướt hết cả bộ kimono cô đang mặc trên người.

Dây xích đã mở khoá ta loạng chạng té ngã vào người Illumi mơ hồ nói không lên tiếng:" ..Anh...ha..i... "

Illumi nhìn em gái duy nhất của mình đã mất đi ý thức ngã vào người.Có đều hắn không nghĩ đến là lúc mất đi ý thức cô lại kêu hắn.

Em ấy sẽ hận hắn đó là đều hắn chắc chắn khi ra tay đánh rôi đầu, hầu như tất những đứa em trước đó đều như thế đầu tiên là Milluki, Killua...đều rất sợ hãi.

Mặc dù từ nhỏ Milluko đã bám theo và là người thân nhất nhưng điều đó không có nghĩa em ấy sẽ tha thứ khi qua sinh nhật lần này.

Tiếc là...hắn đã đoán sai...

Milluko vẫn kêu hắn trước lúc ngất xỉu... làm hắn vui vẻ, làm hắn chờ mong... nhưng cũng làm ta sợ hãi.

Sợ, sợ... khi em ấy tỉnh dậy thì sẽ hận hắn.

-+---+---hết-2---+---+-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro