Chương 5: Nhập học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vì hôm nay là ngày cô tới Teiko nhập học nên vẫn có chút hơi lo lắng. Tối qua vì hưng phấn nên cô bây giờ hơi bị thiếu sức sống. Vỗ vỗ mặt để làm bản thân tươi tỉnh hơn, nhìn kĩ lại bản thân ở trong gương thấy không có gì bất ổn mới dám đi xuống nhà.

- Ohaiyo Sugi-san, Shougo-san.

Cô lên tiếng chào khi thấy 2 người họ đang ngồi chờ cô tại bàn ăn.

- Ohaiyo Tomi-chan

- Ohaiyo Tomio

Hai người kia gật đầu đáp lại, đợi cô tới bàn ăn rồi mới bắt đầu ăn sáng.

Ăn xong thì cũng sắp 7:00, cả 3 cùng bắt đầu đi tới trường nhưng do Sugi là học sinh Cao Trung nên là không cùng đường. Tới ngã 4 anh chào tạm biệt cô và Haizaki rồi khoắc cặp đi thẳng.

Shougo vì nhận được cuộc gọi từ ai đó nên đã đi trước. Chỉ còn lại mình, cô vốn chán khi nhớ lại bản thân thế nhưng lại quên hỏi Shougo đường tới Teiko.

Đang không biết làm sao thì cô nhìn thấy Aomine Daiki và Momoi Satsuki cũng đang đi về phía mình.

Tại sao cô biết ý hả?

Vậy để cô nhắc lại nha...cô là kẻ xuyên việt, là linh hồn võng du tới thế giới này =))

Ha hả...thấy cô mấy ngày qua không đả động nghĩ cô quên?

Ồ nâu nâu...do nguyên thân là trẻ mồ côi không nơi nương tựa nên cô mới phải diễm vai: thỏ trắng ngây thơ đầy yếu ớt trước mặt hai người kia.

Chứ nếu không cô cứ sống vất vưởng hết quãng đời còn lại đi.

Chờ hai người kia tới gần thì đi ra đứng chặn đường. Cô không giỏi bắt chuyện người lạ nhưng giao tiếp cơ bản vẫn biết chút ích nên...cứ tiến thôi.

- Xin hỏi...Teiko đi đường nào ạ?

Đang trò chuyện thì bị âm thanh mềm mại, thanh lãnh vang lên làm họ giật mình.

Mắt nhìn hai người trước mặt đơ đơ mà thở dài khua tay:

- Oi oi bạn gì đó êi...tỉnh tỉnh...

Momoi là người đầu tiên tỉnh táo, khẽ huých người bên cạnh vẫn còn trên mây về lại mặt đất.

Nở nụ cười thương hiệu, cô gái tóc hoa đào lên tiếng:

- Cậu là học sinh Teiko? Nhưng mình chưa thấy cậu ở trường bao giờ.

Gật đầu lễ phép, cô mặt đơ trả lời làm cô nàng và chàng trai nào đó thấy quen quen, hơi giống một người a~

- Mình hôm nay là ngày đầu tới nhập học. Thỉnh chiếu cố.

Aaaa...hảo cái khả ái thiếu nữ thật đáng yêu. Cô nàng tóc hoa đào khẽ gào thét trong lòng. Tay vồ tới nắm tay cô, hưng phấn vừa lắc vừa nói làm cô giật mình:

- Mình cũng là học sinh Teiko. Để mình dẫn cậu đi.

Chưa kịp để cô phản ứng, cô nàng kia đã kéo cô chạy đi một mạch, bỏ qua cái thiếu niên nào đó vẫn còn đứng ở kia.

(taza: hảo đáng thương "nhìn Aomine chấm chấm nước mắt"/ Aomine:...)

Vì cả 3 chưa giới thiệu bản thân cho nhau biết nên mình tạm gọi họ như vậy. Mong mọi người hiểu cho *cúi đầu_ing*

Cô bị kéo đi mà ù ù cạc cạc chưa load kịp mọi chuyện. Tuy vậy vẫn hảo tâm nhắc nhở người đang hưng phấn chạy phía trước kia 1 việc:

- Cô gái, bạn của cô vẫn còn đứng ngơ ngác kìa.

Cô nàng kia được nhắc nhở thì cười lúng túng đứng lại. Quay về phía sau hét lên:

- Dai-chan nhanh lên. Sắp trễ học rồi.

Thiếu niên Châu phi nào đó bị âm thanh khủng bố gọi hồn cũng đã trở về Trái Đất.

Vỗ đầu mình một cái rồi chạy đuổi tới nơi 2 cô gái đang đứng. Tới nơi thì cục cằn chỉ trích:

- Cậu hơi quá đáng rồi đó Satsuki. Dám bỏ tớ lại.

Cô nàng bị chỉ trích khẽ cười đầy hối lỗi. Cô nhìn 2 người họ hồ nháo mà bật cười. Tiếng cười như chuông gió vang lên làm 2 con người đang trành trọe nhau phải dừng lại.

Nhìn cô cười mà mặt cả hơi đỏ ửng hết cả lên. Thiếu cái bốc khói trên đỉnh đầu.

Thiếu nữ mỉm cười trong làn mưa hoa, mái tóc màu bạch kim ôm cổ khẽ bay trong gió. Đôi mắt màu xanh ôn nhu nhìn về hai người kia.

Cô không mấy quan tâm vẻ bề ngoài, cũng ít khi cười ra tiếng nên không biết sức công phá của nó lớn tới đâu.

Mà có biết thì cô cũng không quan tâm đâu =))

Cười chán cô mới lên tiếng:

- Xin giới thiệu. Tôi là Hashibira Tomio, 13 tuổi. Hôm nay tới Teiko để nhập học.

Chắc hai người kia vẫn còn đang thả hồn đi đâu đó làm cô phải lay mạnh mấy cái họ mới chịu tỉnh.

- A...mình là Momoi Satsukhi, 14 tuổi. Còn đây là Aomine, cũng 14, cậu ta cũng là thanh mai trúc mã của mình.

Momoi vuốt mũi che đậy sự xấu hổ rồi mới giới bản thân và cậu bạn của mình.

Cô gật đầu coi như hiểu.

3 người tiếp tục đi tới trường, vừa đi vừa nói chuyện khá là vui vẻ. Chủ yếu là hai cô gái nói, còn Aomine thỉnh thoảng mới chen vô câu thôi.

Tới trước cổng trường, Momoi ngỏ ý muốn dẫn cô tới phòng hiệu trưởng làm đơn nhập học. Cô cũng sảng khoái đồng ý vì cô không rành về trường.

Momoi đưa cô tới trước cửa phòng hiệu trưởng xong mới chịu rồi đi.

Gõ cửa, đợi bên trong cho vào cô mới đi vào. Cúi đầu chào hiệu trưởng, cô lễ phép nói:

- Chào thầy, em là Hashibira Tomio. Hôm nay tới đăng kí nhập học ạ.

Phía kia, hiệu trưởng nhìn đánh giá cô một lượt rồi đưa cô tập bài kiểm tra nói:

- Đây là bài kiểm tra năng lực đầu vào, em có 2 tiếng để hoàn thành. Vì em khá lâu không đi học nên nếu đạt tiêu chuẩn tôi sẽ đặc cách cho em nhập học.

Nghe thầy hiệu trưởng nói một vài thứ quan trọng khác rồi mới đem bài kiểm tra ra bàn ngồi làm.

Nhìn bài kiểm tra, cô nhẹ nhướn mày nhưng cũng không nói gì mà cắm cúi làm.

Tầm hơn 1 tiếng thì cô hoàn thành, nộp bài để thầy hiệu trưởng chấm. Cô đứng im cúi đầu chờ nhận xét.

Cầm tờ đáp án mà không khỏi ngạc nhiện, tất cả các bài đều hoàn thành suất sắc. Tuy vẫn có một vài lỗi nhỏ nhưng nếu chỉ coi đáp án thì cô sẽ là bài có điểm tuyệt đối a.

Gật đầu hài lòng, nhấn máy gọi cho phòng giáo vụ kêu giáo viên lên. Ông nhìn về phía cô hài lòng gật đầu:

- Chúc mừng em chính thức được nhập học, Hashibira Tomio. Nhớ cố gắng phát huy.

- Em cảm ơn.

Cảm kích gật đầu rồi theo giáo viên đi nhận lớp. Đứng trước cửa lớp 2A chờ giáo viên vào ổn định trật tự, cô nâng khóe môi theo chỉ thị đi vào.

Cầm phấn viết lạch cạch trên bảng, cô cúi đầu giới thiệu:

- Hashibira Tomio, xin được chỉ giáo.

Sau khi đứng thẳng lại, cô mỉm cười tuy không rức rỡ như lần cười với Haizaki và Sugi nhưng vẫn làm cả phòng học nháo nhào:

- Xin được chỉ giáo

- Xin được chỉ giáo, Hashibira-chan

- ....

Cô giáo thấy lớp ồn ào như cái chợ nên tức giận cầm thước đập cái rầm xuống bàn. Sau khi thấy cả lớp không dám ho he nữa thì mới quay lại cười bảo:

- Hashibira-chan ngồi cạnh Midorima-kun nhé. Bàn thứ 4 dãy hai đó.

- Dạ vâng.

Cô ngoan ngoãn gật đầu cười.

Á hự...tất cả ôm tim chảy máu mũi. Sao trên đời lại có cái manh nữ hài tử thế này. Thiên a...ông làm thế chúng con sống sao_trích "suy nghĩ tập thể lớp 2A"

Đi xuống ngồi cạnh Midorima, cô mân môi cười chào:

- Hashibira Tomie, thỉnh nhiều chiếu cố.

Lúc sắc con ngươi khẽ lóe sáng "là cô ấy".

Không tự nhiên đưa tay, cậu ngạo kiều nói:

- Midorima Shintarou, thỉnh chiếu cố.

Vì hôm nay chỉ tập trung giới thiệu bản thân, làm quen giáo viên và chép thời khóa biểu nên chả mấy chốc tiếng trống báo kết thúc giờ học đã vang lên.

Cô đang định đi ra ngoài thì bị ai đó gọi dật lại:

- Hashibira-san, chờ một chút.

(Khi làm bài kiểm tra thì cô chủ yếu nhắm vào mấy bài khó để xin vượt lớp. Tuy nhiên mấy bài dễ cô cũppppng không bỏ trống đâu nha~)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hànbăng