Trận Chung Kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Shogun giơ Mộng Tưởng Nhất Đao lên trời, sau đó chém thẳng xuống. Một kiếm này của nàng mang theo sức mạnh khủng bố, không gian chi lực cũng theo đó mà phát động. Một kiếm đi qua, khắp nơi đều bị phá hủy, quả cầu năng lượng mà Thượng Quan Lưu Vân tạo ra cũng bị chém làm đôi. Cuối cùng lại bị không gian chi lực cắn nuốt đến không còn.

Nhưng như vậy vẫn chưa là kết thúc, nhát kiếm của nàng vẫn hướng thẳng về phía của Thượng Quan Lưu Vân.

Nhìn một chiêu khủng bố như này của Raiden Shogun, khuôn mặt vốn điềm tĩnh của hắn giờ đây lại hiện lên vẻ khiếp sợ. Hắn vội vàng vận dụng hết linh lực còn lại trong cơ thể cố gắng để né tránh đi đòn tấn công này.

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, hắn cũng thành công né tránh. Nhát kiếm Raiden Shogun chém ra sắp chạm đến khán đài của các đệ tử cũng bị trưởng lão hóa giải.

"Ta kỹ không bằng ngươi, trận này ta nhận thua." Sau vài lần thở dốc, Thượng Quan Lưu Vân đứng dậy chắp tay cúi người đối với nàng nói, sau đó tiêu sái đi xuống lôi đài.

Trận chiến này vừa kết thúc, vô số đệ tử cùng các vị trưởng lão phải nhìn lại thực lực của Shogun, không ai có thể nghĩ nàng lại nhẹ nhàng chiến thắng như vậy. Nếu như nàng phát huy ra toàn bộ thực lực lại không biết khủng bố đến nhường nào.

Ngay sau qua thời gian nghỉ ngơi, bây giờ đã đến mà cuối. Trận chiến giữa Raiden Shogun và Lâm Hiên.

Sau khi chào hỏi nhau, cả 2 lập tức lao vào giao thủ vài hiệp, bọn họ không dùng chiêu chức hoa mỹ hay thân pháp quỷ dị mà chỉ đơn thần là so kiếm chiêu với nhau.

"Lôi Động."

Lâm Hiên khẽ quát một tiếng, màu đỏ đại kiếm đột nhiên tràn ra tinh hồng quang mang, cùng trên thân kiếm kim sắc điện lưu, lẫn nhau hỗ động. Tầng tầng ám kình như sóng biển chém về phía Shogun.

Mộng Tưởng Nhất Đao trong tay nàng quang mang đại thịnh, đỡ lại chiêu của Lâm Hiên. Hai thanh kiếm giao phong, bắn ra khí kình rộng khắp lôi đài. Sau 1 lúc lẫn nhau tương đối, cả 2 nhanh chóng tách ra.

"Lôi Thần Nộ!" Lâm Hiên trường kiếm hóa thành hồng kim lưỡng sắc quang mang, một đạo kiếm mang với tốc độ khủng bố hướng về phía nàng mà đến.

Trong mắt Shogun nhanh chóng lướt qua một tia kinh ngạc, Mộng Tưởng Nhất Đao trong tay nàng cũng chém ra một nhát kiếm, dễ dàng chặn đòn tấn công của hắn.

"Chiêu này sẽ kết thúc tất cả!" Môi mỏng kẽ mở, một giọng nói thanh lãnh từ miệng nàng phát ra.

Chỉ thấy mắt của sáng sáng lên, sau lưng xuất hiện một vòng sáng màu tím, phía trên đầu hiện ra con mắt lôi phạt. Khí thế của nàng giờ đây khủng bố hơn bao giờ hết, lôi linh lực ở khắp nơi theo ý nàng tụ tập tới. Ngay tại lúc này, tất cả mọi người đều thầm kinh hãi, Lâm Hiên ở gần nàng nhất, có thể cảm nhận một cỗ hủy diệt lực lượng kinh khủng từ trên người nàng.

Raiden Shogun lúc này giống như là một vị thần hàng thế, trừng phạt chúng sinh.

"Bí Kỹ - Mộng Tưởng Chân Thuyết!"

Một nhát nàng chém ra tạo thành con mắt lôi phạt khổng lồ, trong nhát chém này ẩn chứa kiếm ý, lôi điện, không gian chi lực tạo thành một đòn cường đại đến mức khó tin. Dường như muốn hủy diệt hết thảy. 

Điên cuồng vận chuyển Trường Sinh Quyết, Lâm Hiên đem toàn thân linh lực tăng lên tới cực hạn, trong tay hồng viêm đại kiếm nổi lên kim sắc lôi đình quang mang, quét ngang mà ra.

"A!" Trong mắt hắn tràn ngập sự điên cuồng, toàn thân cơ bắp lực lượng ở Lôi Động Kiếm Pháp kiếm quyết, không ngừng kích phát tiềm lực trong cơ thể.

Phanh! Dưới loại áp lực này, linh lực trong thân thể hắn điên cuồng vận chuyển, cuối cùng phá tan linh mạch thứ 6, một cổ khí thế mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn bộc phát ra.

"Hửm?" Trên kim sắc khán đài, Phương trưởng lão sắc mặt nghiêm lại, trong mắt tinh quang lấp lánh, nhìn chằm chằm Lâm Hiên. Nguyên bản hắn cho rằng Lâm Hiên muốn bại, nói thật, Lâm Hiên có thể lấy được thành tích như bây giờ, đã ra ngoài dự đoán của hắn, không nghĩ tới hiện tại lại ra ngoài ý muốn.

Không riêng gì Phương trưởng lão, ngay cả những đệ tử bình thường cũng phát hiện Lâm Hiên biến hóa, tâm tình vốn bình thường lại kích động lên.

Lâm Hiên ở trong hoàn cảnh này đột phá, vốn hắn đã ở Ngưng Mạch Tầng 5, chỉ kém một chút là có thể đột phá, hiện tại dưới hoàn cảnh này trực tiếp làm hắn thành công đột phá Ngưng Mạch Tầng 6.

Ba tháng, từ Ngưng Mạch Tầng 3 đột phá đến Tầng 6, loại tốc độ này ở Huyền Thiên Tông chưa bao giờ có.

Hiện tại hắn dồn toàn bộ sức mạnh vào đòn tấn công của mình chống lại một kiếm của Shogun, chỉ thấy sức mạnh mà hắn phóng ra bị Nhất Tâm Mộng Tưởng cắn nuốt dần, nhưng bản thân nó cũng thu nhỏ lại. Dần dần cả 2 đòn tấn công của 2 người lẫn nhau triệt tiêu, biến mất trong hư không.

Lâm Hiên sắc mặt hiện tại trắng bệch.

Nếu nhìn kỹ, liền phát hiện trên da hắn bao trùm một tầng màu đen hoa văn. Xa xa nhìn lại giống như là hắc liên. Trọng tài cho rằng Lâm Hiên có bí bảo trong người, cho nên không có dò hỏi cái gì, nhưng từ trong ánh mắt của hắn vẫn có thể nhìn ra 1 tia khiếp sợ.

Hắc liên hoa văn dần dần biến đạm, cuối cùng hoàn toàn biến mất. Đóa hoa sen này từ Lâm Hiên có thể tu luyện tới nay liền rất kỳ quái, chỉ cần Lâm Hiên có sinh mệnh nguy hiểm, nó liền sẽ chạy ra bảo hộ, trái lại thần bí tiểu kiếm lại không có một chút động tĩnh gì.

"Tiểu Hiên Tử, ngươi không sao chứ?" Ở bên trong Huyền Thiên Tông, Tửu gia không dám tùy tiện ra tay, bằng không sẽ bại lộ chính mình, đến lúc đó Lâm Hiên đều trốn không thoát.

"Bị thương mà thôi, không có việc gì lớn." Lâm Hiên suy yếu nói.

Được đến Lâm Hiên đáp lại, Tửu gia gật đầu, không nói cái gì.

"Khá khen cho ngươi, vậy mà lại có thể cường ngạnh chống lại 1 chiêu này của ta." Shogun kề kiếm trên cổ Lâm Hiên, trong mắt có chút tán thưởng.

Bị kề kiếm ở trên cổ Lâm Hiên có chút rùng mình, mặc dù hiện tại hắn bị thương không nhẹ nhưng vẫn cảnh giác xung quanh, vậy mà nàng ta lại lặng yên không tiếng động xuất hiện ngay sau lưng của hắn. Điều này cũng làm cho hắn 1 lần nữa nhận thức về thực lực của nàng, có lẽ một chiêu vừa này nàng cũng hạ thủ lưu tình, nếu không phải trên lôi đài đấu với nhau phải biết điểm dừng thì có lẽ ngay lúc này hắn đã trở thành 1 cái xác lạnh rồi.

"Ta nhận thua." Lời của Lâm Hiên nói ra có chút bất đắc dĩ, tuy hắn vẫn còn giữ chiêu lại nhưng đó dù sao cũng là át chủ bài, phải để dành cho vòng thi đấu cuối. Không thể chỉ vì thắng ở cửa thứ 2 mà bại lộ hết được.

..................

Khoảng cách thi đấu ở cửa thứ 2 đã qua đi vài ngày, sau đó liền có nội môn đệ tử đi thông báo cho 3 người Raiden Shogun, Lâm Hiên và Thượng Quan Lưu Vân đến nhận thưởng. 

Tại thanh u tiểu viện, cả 3 vừa đứng chờ thì 1 thân đạo bào Phương trưởng lão liền xuất hiện

"Khen thưởng của 3 tên tiểu tử các người từ lão phu phụ trách, dựa theo quy định, đệ nhất danh khen thưởng một viên Thuần Linh Đan, một quyển Huyền giai trung phẩm Võ học, cùng một thanh Nhân cấp Bảo Khí."

"Đệ nhị danh là một quyển Huyền giai hạ phẩm Võ học cùng một viên Tiểu Hoàng Đan."

"Đệ tam danh là một quyển Huyền giai Võ học."

Phương trưởng lão không nhanh không chậm nói: "Raiden Shogun và Lâm Hiên, 2 người các ngươi tiến đến lĩnh đan dược."

Lâm Hiên cùng Shogun đi ra phía trước, phân biệt nhận hai cái bình sứ, sau đó cung kính lui ra. Shogun mở ra nắp bình, nhìn bên trong có một viên đan dược, mặt trên lưu chuyển nhàn nhạt màu xanh lơ, đáng chú ý là dược hương, ngửi 1 hơi là khiến cho người ta tinh thân thần sảng khoái.

Sau đó Phương trưởng lão ném cho nàng 1 cái nhẫn trữ vật, bên trong chính là phần khen thưởng còn lại của nàng.

"Được rồi, tiếp theo là đi Võ Kỹ Các!" Phương trưởng lão vung tay lên, đem ba người bao lại, sau đó như 1 ngọn gió bay đi.

Ba người chỉ thấy một đoàn sương mù đem thân thể họ bao vây lại, sau đó thân mình liền rời đi mặt đất, nhanh chóng phi hành. Bọn họ không nhìn thấy tình cảnh bên ngoài, nhưng dựa vào cảm giác mà đoán bản thân đang bay trên không trung.

Không bao lâu, cơ thể 3 người dừng lại, lần nữa đứng trên mặt đất, ba người vận chuyển linh lực, tức khắc tỉnh táo lại.

"Theo sát ta, không cần đi lạc." Phương trưởng lão dặn dò một tiếng, sau đó hướng về 1 phía đi đến.

Ba người vội vàng đi theo sau, tò mò nhìn phía bốn phía.

Lục thạch xếp thành đường nhỏ quanh co khúc khuỷu, dẫn tới nơi xa, 2 bên đường trồng rất nhiều hoa cỏ cây cối. Ở nơi xa, là một ít cung điện hùng vĩ, bị mây mù che lại, nhìn rất mờ ảo.

Trong lúc đi, bọn họ cũng gặp được một ít đệ tử, những người này đều là vẻ mặt vội vã, khí tức trên người dị thường cường đại, ngoại trừ Shogun thì 2 người không thể so được.

Càng đi, hai bên cây cối càng ít, chủ yếu là một ít nhà cửa ban công, hơn nữa bóng người cũng dần dần nhiều lên, không ít nội môn đệ tử vẻ mặt hứng thú nhìn ba người.

Phương trưởng lão mang theo ba đi qua nhà lầu, phòng ốc, cuối cùng dừng chân trước một nơi.

Phía trước là lầu các hình bát giác, tổng cộng có ba tầng, mỗi một tầng đều cao đến 5 - 6 trượng, ở trên cửa chính của tầng thứ nhất, có một tấm biển màu đen, mặt trên rồng bay phượng múa viết ba chữ to màu vàng: Võ Kỹ Các.

Ba chữ này bút lực cứng cáp, nhập mộc tam phân, bộc phát ra một cổ khí thế to lớn, làm người sinh ra sợ hãi.

"Mạc lão nhân, lão bằng hữu tới xem ngươi!" Phương trưởng lão cười nói.

Vèo!

Phương trưởng lão vừa nói xong, ba người chỉ cảm thấy hoa cả mắt, chớp mắt một cái liền phát hiện trước mặt đã đứng một lão nhân áo xám lưng còng.

Bọn họ hoàn toàn không thấy rõ lưng còng lão nhân là từ đâu mà tới, cứ như trống rỗng xuất hiện. Hơn nữa lão nhân này nhìn qua như là người thường, không có gì đặc biệt.

"Phương thuốc si, ngươi còn bỏ được từ đan phòng đi ra?" Lưng còng lão nhân cười mắng: "Như thế nào còn mang theo ba tiểu oa nhi?"

Mấy bạn ơi, hãy đề cử truyện giúp mình nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro