Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cha ơi cha!"

Trên con tàu cá voi Moby Dick, Râu Trắng ngồi an nhàn trên chiếc ngai của mình, nhâm nhi chén rượu đầu tiên của bữa xế liền nghe thấy tiếng gọi ý ới phát ra từ con gái bảo bối của mình. Đặt bát rượu xuống, ông cười tươi, bế cô con gái đáng yêu lên hỏi:

"Kotori, có chuyện gì vui sao?"

Kotori hiện mới 7 tuổi, là em gái út được cả băng yêu thương nâng đỡ hết mực chiều chuộng cho nên con bé vô cùng trắng trẻo đáng yêu, cộng thêm cái tính nhanh nhẹn hoạt nên rất được lòng người. Nó cười tươi giơ ra một trái cây đầy hoa văn xoắn ốc, vui vẻ nói:

"Cha nhìn nè, còn nhặt được một trái ác quỷ đó, mau khen con đi!!"

Đàn con của Râu Trắng bất ngờ, không ngờ cô em gái dễ thương hột me của cả nhà lại được thần may mắn mỉm cười nha. Râu Trắng trầm ngâm nhìn trái ác quỷ, quay sang hỏi anh đầu dứa, đội trưởng đội 1 - Marco.

"Marco, con xem đây là trái gì?"

"Là trái Chou Chou no Mi, trái này đặc biệt lắm đó, yoi"

"Đặc biệt?": Cả băng tụ tập hết đến dưới chân Râu Trắng, chăm chăm chú ý nhìn trái ác quỷ trên tay nó.

"Vì nó không xếp được vào hệ nào cả, yoi"

Mắt nó sáng hơn đèn ở hai mắt con sư tử Thousand Sunny nhìn trái ác quỷ trên tay, hớn hở cắn một miếng, mà chính nó cũng đã quên mất một điều mà ai đọc One Piece đều biết.

Trái ác quỷ tởm muốn vã ra luôn ấy.

Cắn được một miếng mà mặt nó xanh như lá chuối, chạy nhanh thục mạng ra boong tàu nôn thốc nôn tháo khiến hội anh trai lo lắng không thôi. Sau một khoảng thời gian tưởng như cả thế kỉ đã trôi qua, cuối cùng nó cũng thôi cảm giác muốn tự tử vì cái vị xúc phạm dạ dày này, nhưng mà sau lưng nó mọc đâu ra bốn cái quạt to tổ chảng khiến mọi người bất ngờ. Thấy ánh mắt kì dị của các anh, nó chầm chậm nhìn ra sau.

"Oa!!! Cha nhìn nè, lưng con mọc ra bốn cái quạt nè!! Nhìn như cánh bướm ấy!!"

Không biết vô tình hay cố ý, bốn cái quạt vỗ nhẹ một cái khiến nó bay một đường parabol tuyệt đẹp đáp thẳng xuống biển báo hại Thatch phải nhảy xuống vớt nó lên.

Máu nóng dồn hết lên đại não, cái miệng nhỏ của Kotori rất biết nghe lời chủ mà văng ra vài tiếng chửi thề vô cùng hoa mĩ, đồng thời phun hết toàn bộ số nước biển khi nãy nó lỡ uống ra bên ngoài. Nhìn lũ con của mình đứa thì vỗ lưng con gái, đứa nháo nhào hỏi han, đứa thì đứng thuyết giáo dù chẳng ai thèm nghe,..., Râu Trắng chỉ lẳng lặng nở nụ cười.

Sau khi rửa ruột thành công, nó bị Marco thuyết giáo một trận. Nó tròn mắt, ngơ ngác nhìn anh, lòng tự hỏi bản thân đã làm gì sai, nó đâu có cố ý bay xuống biển đâu chứ!!

"Cái gì vậy? Em đã làm gì sai? Marco nii-san, em vô tội mà!!!!"

Marco chỉ dừng lại khi Râu Trắng can thiệp, chứ ông nhìn bản mặt ngây thơ vô số tội của con gái mình mà thấy thương. Ngày hôm sau, Kotori được các đội trưởng đem đi huấn luyện làm chủ trái ác quỷ, dù nó mới chỉ lỡ tay làm cháy tàu của đội 1 vài lần, nướng chín Marco khi anh ở trạng thái thú mấy lần, làm Jozu bỏng nặng gần chục lần, nghe " người mẹ quyền lực " thuyết giáo cả ngày trời thôi, không có gì quá nổi bật đâu, và đến cuối cùng, nó cũng làm chủ được năng lực trái ác quỷ.

Ngoài học cách kiểm soát, nó còn được Marco dạy bay, được Vista luyện kiếm, có cả Jozu dạy một vài thế võ cơ bản... Sau rất nhiều cố gắng, nó cũng đã mạnh lên rất nhiều, nhưng nó luôn cảm thấy rằng bản thân chưa đủ mạnh để sát cánh cùng cha và các anh.





Bây giờ cũng đã 6 năm trôi qua, nó cũng đã 13 tuổi, hàng ngày vẫn cùng các anh đi khắp nơi ở Tân Thế Giới, nghênh chiến với rất nhiều băng hải tặc, và hôm nay có một băng hải tặc đặc biệt mà nó đã chờ đợi từ rất lâu rồi.

"Cha, ở hòn đảo đằng kia có một băng hải tặc đang giao chiến với người cá kìa!!"

Nó từ trên cột buồm tàu nhảy xuống, Râu Trắng đang ngồi uống rượu nghe vậy cũng không bình luận nhiều, ông chỉ nói rằng

"Cứ để bọn họ đánh nhau, khi nào kết thúc ta sẽ lên đảo xem sao"

Nó cũng không nói gì thêm, nhanh nhẹn chạy đến bên cạnh ông ngồi chờ đợi. Nó biết thừa người trên hòn đảo kia chính là Ace, và người cá chính là Jinbei, Kotori vô cùng kiên quyết rằng cha mình sẽ dễ dàng bắt Ace lên con tàu này thôi. Nghĩ đến đó mà nó không cách nào giữ nổi cơ miệng lại, miệng nhỏ cứ thế ngoác ra tạo thành một nụ cười vô cùng dâm tà.

Ace nii-san, anh đến rồi, vậy là Marco nii-san sẽ không còn cu đơn nữa, hahahaha!!!

Nó ngồi cười như con bị mất nhiễm sắc thể số 21 khiến mọi thuyền viên của băng đứng xung quanh nhìn nó với ánh mắt kì thị. Nhận ra bản thân đang mất hình tượng kinh khủng, nó ho khan vài tiếng để trở về thần thái thục nữ bình thường, dù rằng nó biết thừa là không thể vãn hồi được hình ảnh thục nữ gì gì đó.

Bố già dẫn đầu đi ra ngoài, trên vai ông là con nhỏ Kotori đang âm thầm cười biến thái, đằng sau là các đội trưởng ngầu lòi đi theo bố. Trận chiến nảy lửa trên hòn đảo kia cuối cùng cũng kết thúc, và người chiến thắng chung cuộc là chàng thanh niên trẻ đang bốc cháy toàn thân, mọi người cũng rất nhanh chóng xác định được rằng người này đã ăn trái quỷ.

Kotori âm thầm đánh giá, cơ bụng 6 múi, cơ ngực rắn chắc, gương mặt điển trai, nụ cười đầy tự tin, ôi zời ơi, anh dâu của tôi có khác, á há há há!!

Râu Trắng có vẻ rất hứng thú với Ace nên đã quyết định chính bản thân ông sẽ xuống dưới đó đáu với anh một trận, trước khi đi Kotori cũng buông lời đe doạ chắc chắn là không kinh dị với ai chứ với ông thì lại khác.

"Cha, nhớ giảm lực tấn công, chút nữa con mà phát hiện tàu mà có vết nứt, đừng hỏi vì sao con cắt bớt lượng rượu đó"

Ông khẽ đổ mồ hôi hột, vậy là không được đánh toàn lực rồi. Haruta cho tàu lùi lại gần 3m, gì chứ lúc bố đi đánh nhau, tàu không nứt thì cũng bị vỡ một mảng nào đó, nguyên ngày hôm đó chỉ có thể ngồi sửa lại tàu thôi, mệt vật vã ra luôn ấy.

Cuối cùng Ace thua, còn bị Râu Trắng vác lên tàu, còn bị ông gạ làm con và nó âm thầm gạ làm anh dâu.

Nhưng Hoả Quyền nào chịu, ngày đầu tiên lên thuyền mà mặt hầm hầm như bị ai cướp mất chồng. Đã thế tối nào cũng đi ám sát Bố Già rồi lại để ông đấm một phát cho bay ra tận mạn thuyền, đôi lúc lại bay theo một đường hypebol tí nữa là về với biển cả Tân Thế Giới rồi, may mà có nó hoặc là anh đầu dứa cứu chứ không là lại qua bên kia đoàn tụ với gia đình thì khổ lắm. Công việc ám sát ấy kéo dài đến tận 100 ngày, và 100 ngày ấy luôn khiến Kotori cùng Marco mệt mỏi vì phải sửa chữa lại cái góc thuyền và bức tường phòng bố, mệt muốn ngất thôi!!!!

Ha lô mọi người, mị đã trở lại rồi đây!! Sau mấy tháng ngâm mình trong biển nước thì mình cũng đã trở lại, vì sau khi đọc lại truyện mình cảm thấy không được như ý muốn cho lắm nên đã tạm thời gỡ xuống để beta lại. Bây giờ truỵen sẽ chỉ viết về One Piece thôi và nội dung cũng có thay đổi so với bản đầu, mong mọi người tiếp tục ủng hộ lại cho mình nhé! Love you ^^~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro