Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô được sinh ra từ một mối quan hệ không mong muốn. Năm xưa mẹ và cha cô vì dại dột mà có cô. Chính vì đã làm mẹ mang thai nên cha đành phải lấy mẹ cô. Người cha ấy cũng không phải loại tốt đẹp gì, vốn dĩ ông ta là một phú nhị đại đã có bạch nguyệt quang của riêng mình. Nên từ khi cô ra đời ông đã luôn ghét bỏ cô, ông ta lúc nào cũng đánh đập mẹ con cô.

- " con đ*m chết tiệt nếu không phải vì mày thì ta đã có thể lấy em đấy rồi! " ông ta muốn lần say là lại gào lên mắng chửi mẹ cô.

- " đã vậy còn sinh ra một đứa con gái vô tích sự "

Cô luôn cảm thấy có lỗi với mẹ, bởi mẹ đã vì cô mà phải chịu nhiều đau khổ như vậy. Cô đã từng ước rằng mình không nên được sinh ra.

- " mẹ ơi... Đáng lẽ con không nên được sinh ra. Nếu không có con thì mẹ sẽ không phải chịu khổ như này " Celina ngẹn ngào nó với mẹ.

- " không đâu con yêu! Đối với mẹ con chính là món quà tuyệt nhất mà ông trời đã ban cho mẹ " mẹ dịu dàng an ủi cô.

Đến năm cô 7 tuổi cuối cùng mẹ cô cũng chết vì bệnh. Mẹ cô chết mà chả có đám tang nào được tổ chức cho bà cả. Không ai quan tâm đến cái chết của mẹ cô, bên ngoại không bên nội lại càng không để mắt đến. Đêm đó cô đã ôm con gấu bông nhỏ - di vật cuối cùng mà mẹ để lại cho cô, khóc cả đêm.

Ngay sau khi mẹ cô mất, người cha khốn nạn của cô đã ngay lập tức cưới bạch nguyệt quang của hắn và dẫn cô ta về nha. Từ ngày cô ta về nhà, không ngày nào là cô được yên ổn. Cô ta không lúc nào là để cô yên, hết gây khó dễ, lại lăng mạ, sỉ nhục cô, đến người giúp việc trong nhà cũng chả coi cô ra gì, họ luôn nhìn cô với ánh mắt khinh thường, ghê tởm vì cô là đứa con bị cha vứt bỏ. Những đứa trẻ bằng tuổi cô đều có cha mẹ ở bên quan tâm, chăm sóc, dạy bảo, yêu thương, được chơi đùa với bạn bè, cười nói vui vẻ. Nhưng cô thì lại không có được những thứ đó, những thứ mà đáng ra cô nên có trong tuổi thơ ấu. Cô bị gia đình ghét bỏ, bị bạn bè ghét bỏ, kì thị vì không có mẹ. Cũng vì vậy mà theo thời gian cô dần trở nên vô cảm, thờ ơ với mọi thứ.

Đến năm cô 9 tuổi, người mẹ kế kia đã sinh ra một đứa con trai. Thằng bé rất được yêu thương, gã cha của cô luôn dành nhưng gì tốt nhất cho cậu, mẹ kế thì luôn yêu chiều không ngừng. Cô đã từng nghĩ hẳn thằng bé đó sẽ luôn tìm cô kiếm chuyện giống như mẹ nó vậy. Nhưng không! Thằng bé vậy mà lại luôn bám lấy cô không buông, giống như một chiếc đuôi nhỏ, luôn làm nũng với cô.

- " chị, chị! Chị hai ơi! Chơi với em đi! "

- " chị hai oi, nhìn nè hoa đẹp lắm có đúng không? Em tặng chị đó! "

- " chị hai ơi, em đau quá! "

- " chị hai ơi! Nhìn nè đồ chơi mới cha mới mua cho em đó! Đẹp không chị? "

- " bánh ngon lắm! Em đút cho chị ăn nhé?"

- " chị hai ơi, em sợ quá! Chị cho em ngủ cùng chị đi "

Thằng bé ở đâu thì cô ở đó. Có thể nó sự xuất hiện của đứa em trai cùng cha khác mẹ này đã mang lại cho cô một chút màu sắc trong cuộc sống đầy bóng tối của cô. Nhưng suy cho cùng thì nó cũng là con của hai kẻ cô ghét, nên đôi khi cô cũng có ác cảm với cậu. Đến năm cô 18 tuổi, cô đã rời khỏi căn nhà lạnh lẽo ấy. Đó là một ngày mưa to, Kai, đứa em trai cùng cha khác mẹ luôn quan tâm cô đã quỳ xuống giữ trời mưa to để níu kéo cô ở lại.

- " đừng đi mà chị hai! Em xin chị đừng bỏ em lại mà! " Kai

Nhìn nước mắt của cậu hòa chung với nước mưa cô có chút động lòng. Nhưng cuối cùng cô vẫn nhẫn tâm bỏ ngoài tai lời cầu xin của cậu mà rời đi.

- " đừng lại ở đây thôi, Kai! Em có được tất cả rồi. Hà cớ gì mà em lại cứ luôn bám lấy chị chứ? " cô vô cảm nhìn Kai.

- " bởi vì...bởi vì em yêu chị... " Kai

- " chị à, em thực sự rất yêu chị! Đó không phải là tình cảm chị em đơn thuần... " Kai

- " em điên rồi Kai! " cô bất ngờ trước lời nói của Kai. Không ngờ cậu vậy mà lại có tình cảm không đúng đắn với cô.

- " sau này...chị và em sẽ không còn quan hệ gì nữa. Chị đã kí đơn cắt đứt quan hệ rồi. Từ giờ...chị...và em sẽ là người dưng " nói rồi cô gạt tay Kai ra rồi bỏ đi, mặc kệ tiếng kêu gào ở phía sau.

Đi đến một thành phố mới cô đã có một cuộc sống mới. Có những người bạn tốt luôn giúp đỡ, còn có một anh bạn trai luôn quan tâm, yêu chiều, ở bên bầu bạn để giúp cô xui tan đi những nỗi đau thời thơ ấu. Thế nhưng rồi một ngày anh ta đã phản bội lại tình yêu cô dành cho anh ta.

- " đồ khốn nạn! " cô tát mạnh vào mặt hắn.

- " tôi đã tin tưởng anh, yêu anh bằng cả trái tim, anh vậy mà lại làm vậy với tôi! Ruột cuộc anh coi tôi là cái gì chứ?! " Celina vừa mắng chửi vừa nước mắt lưng tròng.

Tên bạn trai đó vậy mà lại là một tên tra nam khốn kiếp. Cô chẳng qua chỉ là một trong rất nhiều con mồi của hắn mà thôi. Ngày hôm qua đó trời cũng đã mưa rất to. Cô bước từng bước thấn thờ trên đường lớn. Đột nhiên có vài chiếc xe màu đen bao vây lấy cô, những tên mang áo đen đột nhiên chuộc thuốc cô rồi bắt cóc cô lên xe.

________________________________

- " đây là đâu vậy? " sau khi tỉnh dậy cô thấy mình tay chân bị chói chặt trên chiếc ghế, xung quang cô là một mảng tối đen như mực.

Trong lúc cô còn đang mơ hồ không hiểu chuyện gì thì bỗng cô cảm nhận được một vòng to lớn đã ôm cô từ phía sau.

- " a-ai vậy? " cô bất đầu sợ hãi, tim đập càng lúc càng nhanh.

- " chị à... Không phải chị quên em rồi đó sao?~ " một giọng nói trầm của đàn ông thì thầm vào tai cô.

- [ chị? Chị nào chứ? ] Celina

- " nè có khi nào anh bắt nhầm người không? Tôi...làm gì có em... " Celina

- " không! Không nhầm đâu! Làm sao em có thể nhầm được chứ? Chị là người em yêu mà! Là người mà em đã mất nhiều năm để tìm kiếm "

Hắn đứng trước mặt cô, đưa bàn tay to lớn đặt lên mặt cô để cô nhìn thẳng vào hắn. Cô nhìn khuôn vừa xa lạ, nhưng cũng vừa quen thuộc.

- " chị hai ơi! "

Bỗng hình ảnh đứa em trai năm xưa bị cô bỏ rơi hiện ra trong đầu cô.

- " K-kai? Là...là em đó sao? " Celina

- " đúng vậy! Em biết là chị sẽ không quên em mà, chị của em. Cuối cùng chị cũng thuộc về em rồi " Kai

Ai có thể ngờ đứa em trai đáng yêu khi xưa, giờ đây đã lột xác trở thành một người đàn ông to cao, vạng vỡ. Kai từ khi sinh ra đã để mắt đến người chị trầm tính của mình. Không biết từ khi nào mà cậu đã yêu cô mất rồi. Cậu đã luôn nghĩ chỉ cần cậu yêu chị đủ nhiều thì chị cũng sẽ yêu cậu như cách cậu yêu chị. Nhưng rồi chị lại bỏ rơi cậu, cậu như phát điên, trở nên cáu gắt với cha mẹ, trở thành một tên máu lạnh trong mắt người ngoài. Sau nhiều năm tìm kiếm người mình yêu, cậu cuối cùng cũng tìm được cô. Để cô không thể rời khỏi cậu lần nữa cậu đã giam cầm cô lại. Để cô mãi là chim hoàng yến bên cậu mãi mãi.

Sau nhiều năm bị Kai giam cầm, mất đi sự tự do, cô đã t.ử.tự để giải thoát cho mình.

- " CHỊ THÀ CHẾT, CŨNG KHÔNG MUỐN Ở BÊN EM SAO? TẠI SAO CƠ CHỨ? TẠI SAO CHỊ LẠI KHÔNG CHẤP NHẬN TÌNH CẢM CỦA EM CHỨ? TRẢ LỜI EM ĐI, CELINA! " Kai gào lên và tìm cách ngăn không cho máu ở cổ của cô chảy ra.

- " quá đủ rồi...Kai...chị đã quá mệt mỏi rồi...vĩnh biệt... " Celina nói lời cuối cùng rồi chút hơi thở cuối cùng mà chết.

________________________________

- phần kể về quá khứ của nữ 9 hơi dài nhỉ?:)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro