Gặp Li Syaoran

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng hôm sau cô đã dậy từ rất sớm để tìm sách phép thuật, nhưng đã tìm 2 tiếng đồng hồ rồi mà không thấy cô lẩm bẩm
Meiling:Kì lạ mình đã tìm 2 tiếng đồng hồ rồi mà không tìm thấy gì cả (cô thở dài)
Đột nhiên có tiếng nói phát ra khiến cô giật mình.
Mẹ:Meiling con làm gì ở đây vậy sao mà nó bừa bội thế?
Hóa ra là mẹ làm cô tưởng ai. Cô đáp trả:
Meiling:Không có gì đâu mẹ con chỉ tìm một vài cuốn sách phép thuật thôi ạ. Mà con tìm hoài mà không thấy.
Mẹ:{bất ngờ}
Mẹ:"Con bé bắt đầu học sách từ khi nào vậy, mình nhớ lúc trước nó lười đọc sách lắm mà nhỉ? "
Meiling:Mẹ ơi
Mẹ:A! Hả
Meiling:Con gọi từ lãy giờ mà mẹ không nghe
Mẹ:Mẹ xin lỗi, con muốn tìm sách phép thuật sao?
Meiling:Vâng ạ
Mẹ:thế thì con phải tìm dì ylen, gì ấy có đó con thử hỏi dì   ấy xem?
Meiling:vâng ạ
Nói xong cô chạy tót đi luôn để lại đó là một đống lộn xộn với mẹ của mình. Về phía cô thì đang ở chỗ điện thoại và gọi cho dì của mình, đầu dây bên kia đến tiếng nói:
📲Wei:Alo!cho hỏi ai vậy?
Meiling:"là ông Wei"
📲Meiling:là cháu Meiling đay ạ.
📲Wei:Thì ra là cô Meiling, cô Meiling gọi có chuyện gì không?
📲Meiling:Ông Wei ông có thể cho cháu gặp dì ylen được không ạ! Cháu có chuyện muốn hỏi gì.
📲Wei:Cô đợi tôi một lát để toi đi gọi ngài ấy.
📲Meiling:Vâng ạ
Một lúc sau một giọng nói từ đầu dây bên kia chuyền đến:
📲Dì Ylen:Meiling cháu tìm ta sao?
📲Meiling:Con chào gì ylen.
📲Dì Ylen:Ừm, cháu  tìm ta có chuyện gì sao?
📲Meiling:Vâng,cháu tìm gì là vì muốn hỏi gì xem có quyển sách phép thuật nào không cho cháu mượn ạ.
📲Dì Ylen:{bất ngờ}Con bắt đầu đọc sách từ khi nào vậy Meiling?
📲Meiling:Dì Ylen gì nói vậy là sao,chẳng lẽ con không được đọc sách sao{Cô phụng phịu nói}
Từ đầu dây bên kia dì Ylen như nhìn thấy biểu cảm của cô thì phì cười. Li Syaoran vừa đi ngang qua thì nhìn thấy mẹ mình cười thì khó hiểu vì từ trước đến nay mẹ cậu nổi tiếng là người ngiêm khắc và ít cười.
📲Meiling: về truyện mượn sách có được không dì ylen.
📲Dì ylen:A! Được chứ. Để lát lữa ta bảo Syaoran mang sang cho con nhé!
📲Meiling:Dạ con cảm ơn gì. Con tắt máy đây
📲dì ylen:Ừm. Tạm biệt con
📲Meiling:Vâng
Vừa tắt máy dì Ylen đang mỉm cười, Syaoran thấy thế thì đi lại hỏi:
Syaoran:Mẹ sao vậy?
Vừa thấy Syaoran nụ cười bà tắt ngấm không còn cười nữa và quay trở lại thành một người nghiêm túc và trả lời cậu:
Dì Ylen:Không có gì đâu
Nói xong thì đi lại lấy một quyển sách phép thuật ra và đưa cho Syaoran và nói:
Dì Ylen:Syaoran lát lữa con mang quyển sách này cho Meiling hộ ta!
Syaoran bất ngờ nhìn vào bìa cuốn sách mà suy nghĩ:
Syaoran:"Đây chẳng phải là cuốn sách mà mẹ không cho mình đọc sao, sao giờ lại đưa nó cho Meiling. Mà cũng lạ Meiling lại muốn đọc sách sao."
Vừa đi vừa suy nghĩ vẩn vơ, trên đầu cậu bây giờ toàn dấu hỏi chấm to đùng. Cuối cùng cũng đến nhà cô cậu nhấn chuông:
Syaoran:(nhấn chuông)
Meiling:Da ngay đây(chạy ra mở cửa)
Meiling:Là huynh sao
Syaoran-san
Syaoran:Ừm. Mẹ bảo huynh mang quyển sách này cho muội.
Meiling:Cảm ơn huynh Syaoran-san
Syaoran:Ừm. Vậy huynh về đây.
Meiling:Tạm biệt huynh Syaoran-san.
Syaoran:"Cách gọi của muội ấy trông xa lạ quá "(vừa đi vừa nghĩ)
Tác giả:Cứ như thế này có ngày tông cột điện cho xem.
Tác giả:Đến đây thôi tạm biệt mình có việc rồi. Mình xin nói lại phần chú thích:
(456) Hành động
" 2446" Suy nghĩ
{578}biểu cảm
*VGU*nói, hét lớn
[256]nói nhỏ
/trời/lưu ý
💌:nhắn tin
📱:người nói  
📲:người nghe
/📲📱/nói chuyện qua diện thoại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tìnhyêu