16. George Hunter

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chap này xin phép gõ luôn số vì tao lười gõ chữ.

---

Sau buổi họp đêm qua cô đã ngủ rất ngon mà không sợ bị Kakucho gank nữa vì anh ta có việc bận rồi, tôi với Rindou và Mango rủ nhau sang phòng tôi chơi bài+đánh fai fai, cả lũ không thừa một câu chửi nào cả đến nỗi Koko sang dọa cô

"Mày không đi ngủ là tao alo Kakucho đấy ?"

Rén quá nên cô giải tán mẹ rồi nhưng mà đéo hiểu kiểu gì mà Rindou lại ở lại phòng cô ngủ, thôi thì cô cũng không quan tâm lắm, chưa nhắm mắt thì Rindou nói.

"Mày có anh trai không hay là mày có còn người thân không ?"

"... Nếu nói thế thì Kakucho đối với tao là anh trai còn Izana..Chắc chắn là người anh trai mà tao ngưỡng mộ nhất rồi"

Cô cười buồn, cứ nghĩ đến Kakucho là y như rằng tôi lại nhớ Izana, anh ấy khi còn sống thật sự quá đau khổ và cô đơn, cô ước gì bản thân mình có thể hiểu rõ hơn về anh ấy cũng như che đạn cho anh..

Rindou im lặng rồi quay sang nằm nhìn cô, chống tay lên đầu.

"Không, ý tao là anh trai ruột"

"à thì...Mẹ kế của tao là em gái ruột của mẹ ruột tao, sau sự đổ vỡ hôn nhân của bà ta cũng như người chị gái qua đời thì đã lấy bố ruột tao về làm chồng và có một đứa con trai riêng của bà hơn tao 6 tuổi  tính đến nay là 22 tuổi rồi, anh trai tao tên Ryoshi ..."

"Kể tiếp đi không sao đâu"

Rindou thấy được sự lo lắng và buồn bã trong mắt cô khi cô nhắc tới 3 người mà cô yêu thương vô cùng giờ đây lại biến mất khiến cô cứ nhắc đến là buồn bã không thôi.

"Khi tao còn bé, anh trai tao luôn yêu thương tao, bố tao và mẹ kế không thề biết sự tồn tại của bọn tao nên chỉ lơ đi, bố tao nhiều lần điên tiết đánh đập tao, anh trai tao ra can ngăn nhưng lại bị ông ta nhốt chặt trong phòng vệ sinh, anh ấy chỉ có thể kêu gào lên van xin ông ta tha cho tao, mẹ ruột tao khi còn sống luôn bị ông ta nhốt vào  nhà vệ sinh để ông ta đánh đập tao thỏa mái, cái hình ảnh anh trai tao đập vào cửa và van xin ông ta làm tôi phải bật khóc vì vừa sợ vừa nhớ mẹ ruột...Lúc đó tao nhìn thấy mẹ kế không khóc và chả ngăn ông mà tao cảm thấy mẹ kế đang cười...bà cười vì điều gì ? Bà cười tao à ? Mà mày biết vì sao ông ta không hề đánh đập anh trai tao không ? Vì ông ta trọng nam khinh nữ, ông ta bao bọc anh trai tao rất kinh khủng kể cả mẹ kế cũng vậy..."

"Khi anh trai tao ở tuổi 13, anh ấy bắt đầu có dấu hiệu của trầm cảm và tự kỉ do áp lực gia đình và điểm số, không kể đến là còn bị bắt nạt, có lần anh tâm sự với mẹ kế rằng anh ấy bị trầm cảm và tự kỉ do bà và ông ta, do trường học và xã hội, anh ấy có một cái tâm lý cực kì bất ổn là anh ta thèm muốn giết người, bà ta kinh hãi anh tao rồi...đưa anh ta đi khám với bác sĩ tâm lý, bác sĩ bảo rằng anh trai tao có bệnh tâm lý này nọ này kia rất tồi tệ có khi là bị thần kinh ? Tao tự hỏi sao lúc đấy bà ta không khám cho cả mình và thằng chồng chết đẫm của mình đi thể nào cũng bị tống vào trại tâm thân hoặc nhà tù cũng nên ? Bà ta vì thấy con trai ruột của mình có dấu hiệu của tâm thần nên đã cho anh tao vào trại...Sau khi anh tao ở trong đấy thì anh ta được đưa về với con người rất khác, bà ta...đã ôm lấy anh ấy thật chặt rồi nói

Con đã thay đổi rồi, mẹ vui lắm

Nhưng...đôi mắt anh ấy lúc đó lạ lắm, nó vô hồn, nó trống rỗng, rồi anh ấy bị đưa vào phòng mình, bà ta nhẹ nhàng đóng cửa rồi vào bếp nấu cháo cho anh, tao lén nhìn bà ta làm cháo cho anh ấy và thấy bà ta cho thuốc an thần vào bát cháo đó...Bà ta...Chẳng phải hành động đó đang hủy hoại con ruột mình sao ?"

Và rồi cô bật khóc, lúc nhìn thấy anh trai mình từ trại về, cô đã đặt ra rất nhiều câu hỏi, cô ôm đầu nằm khóc.

Rindou thấy vậy cũng ôm lấy cô an ủi, cậu nghĩ đến đây là đủ rồi nhìn cô khóc cậu cũng buồn theo...Dù trước đây chính kiến bao nhiêu nước mắt của phụ nữ nhưng thứ nước mắt mà chính cô tiết ra làm trái tim cậu như bị một cốc nước chanh đổ vào rất xót, không phải là yêu cô hay thích cô mà cậu chỉ đau lòng khi biết được một quá khứ kinh khủng cho một đứa trẻ như cô, vậy mà cô vẫn sống tới nay, tự hỏi nguồn động lực nào khiến cô phải sống tiếp vậy ?

"Nín đi, không khóc nữa, thôi không kể nữa, tao xin lỗi..."

Sau một lúc dỗ dành cô, Rindou nằm bên cạnh nhìn khuôn mặt đang say giấc nồng kia mà nhăn mày ngồi dậy rồi đi khỏi phòng.

--

Tại Anh, thủ đô Luân Đôn, tối ngày X/X/20XX - ở một quán bar ngầm nào đó..

Một người trai trẻ đang húp từng ngụm cafe rất thưởng thụ, tay còn lại đọc báo, gã cứ thong thả như vậy trong khi  xung quanh gã ta toàn là những kẻ đang chĩa súng vào đầu gã...

Nhấp một ngụm cuối cùng gã ta đứng lên và đội cái nón, ngoại hình gã khá bảnh bao, cao 1m90 phối cùng với bộ vest nâu rất lịch thiệp nhưng công việc của gã lại chẳng dễ dàng gì cả.

"George Hunter, khôn hồn thì đưa tập thông tin mật cho bọn ta, nếu không ngươi sẽ ăn-"

Một trong số tên đang chĩa súng vào đầu gã, chưa kịp nói hết đã bị đục một lỗ không to không bé nhưng lại vừa khít viên đạn bắn ra từ khẩu súng lục của gã, khi viên đạn bắn ra cũng chính là lúc gã hành động, kỷ lục này gã đã đạt đến 10,5 giây giết được 18 mạng người, tuy ít nhưng đó cũng không phải chuyện dễ dàng đâu, ở đây có 15 kẻ đang muốn lấy mạng gã ta.

Thở dài, gã nới lỏng cà vạt rồi đi ra khói quán, đừng thắc mắc vì sao gã lại giết người trong quán bar đó bởi vì cái quán đấy là do thằng bạn cũng như đồng nghiệp mở, lo gì.

À quên không nhắc tới công việc của gã, bạn thử đoán xem công việc và nghề nghiệp của gã ta là gì đi thử xem nào ?

Tội phạm ? Hmm cũng gần đúng nhưng mà lại khác một trời một vực.

Sát nhân ? Không thề.

Sát thủ ? Cái này gần đúng rồi này.

.

.

.

Phải chăng các bạn đang nghĩ đến Điệp Viên ?

Đúng, gã này là một trong những điệp viên trẻ tài năng nhất tổ chức Wise, một tổ chức quân đội được lập ra để chống lại các tổ chức xấu như mafia, xã hội đen, tội phạm, sát nhân và tổ chức này còn có một mặt tối đầy rẫy kinh khủng về các thí nghiệm đen tối, George Hunter cũng là một thành viên trong công việc thí nghiệm đó, gã ta tuyệt đối trung thành với tổ chức, ai phản bội gã sẵn sàng giết dù là điệp viên nhưng gã cũng được xếp vào top những tội phạm danh tiếng nhất nước Anh, nói chung số lượng kẻ bị giết là số lượng nổi tiếng của gã càng cao dù cho không phải gã làm ?

Con người là thế, đừng hiểu chúng để rồi mệt mỏi làm gì.

Bỏ qua một bên về thông tin của gã, hãy đi tiếp tình huống hiện tại nào.

Gã lên một con xe oto cổ màu đen, nhìn rất đắt đỏ và sạch bóng chả thề dính bụi tí nào mà cái xe đó chẳng gã thuê đâu mà là chính gã mua nó với mức giá cao nhất trong một buổi đấu giá xe cổ của thế giới ngầm.

Tuy là thế nhưng được cái gã rất quý trẻ con với động vật, đó chính là lòng trắc ẩn của gã, biết rằng cái lòng trắc ẩn đó là một điểm yếu chí mạng của gã trong cái nghề hôm nay không chết thì ngày mai không biết sẽ ra sao.

Hunter có một gương mặt đẹp đẽ vô cùng, chả biết gen từ cha hay mẹ nhưng gã luôn bị mấy con ả gái bán hoa thích thú.

Mùi hương mà bạn có thể ngửi thấy mỗi khi ở bên cạnh gã là tiền và sự chiếm hữu vô cùng kinh khủng, gã ghét bị bỏ rơi, gã ghét bị phản bội, gã căm hận ai dám chạy trốn khỏi gã.

chỉ cần làm những những điều này vượt qua sức chịu đựng của gã thôi thì bạn sẵn sàng chứng kiến sức mạnh đáng sợ của gã ta rồi.

Đằng sau sự kinh khủng đó là một đứa trẻ có một quá khứ đau buồn, cả tâm lý và thể xác, cái tên  Hunter chỉ là một biệt danh mà nước Anh gọi gã còn George là cái tên do chính boss của tổ chức Wise đặt cho gã.

Còn tên thật thì...Gã không nhớ nữa rồi.

Gã chấp nhận cái tên mới này vì nó có thể thay đổi gã, còn cái tên thật chỉ là một thứ để chứng minh gã đã từng là một đứa trẻ yếu đuối và đáng thương, gã ghét bị thương hại nó khiến gã phát ói.

Gã ghét thuốc phiện nhất là an thần, cái gã cần chính là

Tình yêu.

--

"Nếu mày cứ ngồi đó mà khóc lóc trách phận than thân thì hãy xem lại mày đã sai trái điều gì đi trước khi tao hành động với mày trong 1 giây, lũ cặn bã"

--

kkk chap này sẽ đẻ thêm một O.C mới là nam cũng như anh trai của Yuri, mọi người có đoán được Georger Hunter có liên quan đến Ryoshi không?

Georger Hunter gần giống Sanzu ở điểm ghét phản bội cũng như trung thành tuyệt đối với boss và tổ chức.

Nhưng khác ở chỗ là Hunter ghét thuốc phiện, nhất là an thần còn Sanzu thì có vẻ là nghiện thuốc phiện hoặc là cắn thuốc để kiềm chế sự điên dại của mình.

Dell hiểu kiểu gì mà tôi lại có ý định ship Hunter với Sanzu nữa, nhưng mà nếu thế thì ai nằm trên ??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro