Chap 31: Tính mạng an toàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝚂𝚊𝚗𝚣𝚞 𝙷𝚊𝚛𝚞𝚌𝚑𝚒𝚢𝚘: Ả ta bám dai như đĩa ý!

𝙺𝚒𝚗𝚐𝚊 𝙺𝚞𝚛𝚘: Tch- Sao mày cứ đánh võng thế nhờ!

𝙰𝚜𝚊𝚗𝚘 𝙺𝚎𝚣𝚒𝚗: Không lái vậy để ả ta bắn thủng lốp xe à?

𝙺𝚘𝚛𝚗 𝚆𝚎𝚗𝚝: Thôi đừng cãi nhau nữa! 

  Còn về phía Rindou, sau khi về nhà. Cậu liền đưa Ran vô bệnh viện nhanh nhất có thể. Bác sĩ tập trung phẫu thuật cho hắn. Để gắp viên đạn ra

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚒𝚗𝚍𝚘𝚞: Hy vọng là anh ấy sẽ không sao

𝙰𝚔𝚊𝚜𝚑𝚒 𝚃𝚊𝚔𝚎𝚘𝚖𝚒: Nó khoẻ như trâu ấy, mày không cần lo đâu

  Chỉ nói vậy thôi, rồi bầu không khí lại im lặng lại bao trùm hàng ghế này. Sau 3 tiếng trôi qua, cuối cùng đèn cũng tắt và bác sĩ cũng ra ngoài. Thấy bác sĩ đi ra, Rindou ngay lập tức chạy tới hỏi han tình hình

𝙷𝚊𝚒𝚝𝚊𝚗𝚒 𝚁𝚒𝚗𝚍𝚘𝚞: Anh ấy có sao không bác sĩ?

Bác sĩ: Đã phẫu thuật thành công! Nhưng bệnh nhân vẫn còn hôn mê, mời cậu vào thăm, cậu Haitani!

   Thấy bác sĩ như vậy cậu vui lắm. Nên cậu đã chạy vào trong xem. Khi đó, phía Aoi, cô vẫn chưa tỉnh. Yui bước vào căn phòng mà Aoi đang nằm. Ngồi bên cạnh cô là Sano Emma. Là người chị tư trong gia đình Sano

𝙷𝚊𝚗𝚊𝚐𝚊𝚔𝚒 𝚈𝚞𝚒: Ủa chị Emma! Chị về lúc nào vậy?

𝚂𝚊𝚗𝚘 𝙴𝚖𝚖𝚊: À mới sáng nay thôi em

𝙷𝚊𝚗𝚊𝚐𝚊𝚔𝚒 𝚈𝚞𝚒: sao chị không nói với em để em ra đón

𝚂𝚊𝚗𝚘 𝙴𝚖𝚖𝚊: Mới về có sáng nay à, vừa đặt chân xuống, nghe tin Aoi nằm viện nên chị chạy tới luôn

𝚂𝚊𝚗𝚘 𝙴𝚖𝚖𝚊: Chứ sợ mấy đứa ra đón, làm phiền mấy đứa ấy

𝙷𝚊𝚗𝚊𝚐𝚊𝚔𝚒 𝚈𝚞𝚒: Haha! Không phiền đâu chị, mà anh Shinichiro có về cùng chị không?

𝚂𝚊𝚗𝚘 𝙴𝚖𝚖𝚊: À có! Chắc giờ đang nói chuyện với Mikey

    Phía bên này, Shinichiro đang cố gắng nói chuyện với Mikey. Anh gõ cửa mãi Mikey mới chịu mở cửa ra 

𝚂𝚊𝚗𝚘 𝚂𝚑𝚒𝚗𝚒𝚌𝚑𝚒𝚛𝚘: Nào Mikey! Mở cửa ra nói chuyện với anh mày nào

𝚂𝚊𝚗𝚘 𝙼𝚊𝚗𝚓𝚒𝚛𝚘: Anh kiếm em có việc gì vậy?

𝚂𝚊𝚗𝚘 𝚂𝚑𝚒𝚗𝚒𝚌𝚑𝚒𝚛𝚘: Không có gì cả, mà em ổn không vậy?

𝚂𝚊𝚗𝚘 𝙼𝚊𝚗𝚓𝚒𝚛𝚘: Em vẫn ổn

𝚂𝚊𝚗𝚘 𝚂𝚑𝚒𝚗𝚒𝚌𝚑𝚒𝚛𝚘: Haizz! Mà em đang làm gì vậy?

𝚂𝚊𝚗𝚘 𝙼𝚊𝚗𝚓𝚒𝚛𝚘: Đâu có làm gì đâu

   Còn đám của Went, gần sáng mới về được nhà. Ai nấy cũng bờ phờ hết ra. Ai cũng nghĩ chắc là mấy người này chắc trãi qua thứ gì đấy tồi tệ lắm

𝙷𝚊𝚗𝚊𝚐𝚊𝚔𝚒 𝚈𝚞𝚒: Ủa mấy người bị làm sao vậy?

𝙺𝚒𝚗𝚐𝚊 𝙺𝚞𝚛𝚘: Chuyện dài lắm

𝙰𝚜𝚊𝚗𝚘 𝙺𝚎𝚣𝚒𝚗: Thôi đừng nhắc lại nữa

𝙺𝚘𝚛𝚗 𝚆𝚎𝚗𝚝: Quên đi

        --------------------End--------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro