9 - Nghe trong gió có tiếng anh về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chika nằm sấp trên giường, ngoe nguẩy chân vui vẻ đọc manga, ăn bim bim, uống Cola.

"Aiyo thầy Gojo dạo này lại đẹp trai hơn nữa rồi! Đúng là người chồng thọ mệnh của em."

Tuyệt thật, phải nói là đã lâu lắm rồi Chika mới thong thả ăn bánh uống trà thanh tịnh tâm hồn như vậy. Bình thường toàn là nằm khóc lóc thảm thiết, không thì cũng là vote cho idol sút quần. Hiếm hoi lắm mới có thể thư thái như thế này chắc hẳn là vì việc của anh Fukumoto chiều nay nên đã trút bớt một gánh nặng trong lòng Chika, khiến cô vui vẻ hơn hẳn.

"He he bố mẹ đi công tác cả rồi, một mình ở nhà bật nhạc kiểu này cũng thích thật chứ. Quẩy giật đùng đùng không sợ bị trảm."

Thật ra thì cũng không bình thản đến thế... Chika đang nghĩ về lời mà Fukumoto Aki nói ban chiều. Tình cảm của cô, cô là người rõ hơn ai hết mới phải vậy mà thứ cảm xúc thầm kín ấy lại bị một người xa lạ mới gặp lần đầu hoàn toàn thấy rõ chỉ sau một buổi đi chơi. Đừng nó anh Fukumoto lại có thể nhìn thấu tâm can của người khác đến thế, Chika không tin đâu. Trên đời chẳng kẻ nào lại xuất chúng đến vậy cả nếu không bọn lừa đảo mất hết việc mất.

Rút cục tình yêu của cô dành cho Sano Manjirou ấy phải lớn đến đâu mới không tài nào che dấu nổi, bộc bạch hết ra trong ánh mắt như vậy chứ. Nhưng cảm xúc của của người còn lại Chika không biết, anh ấy là đã quên hay còn nhớ. Còn thương tại sao lại chia tay. Mà hết thương tại sao lại lo lắng cho cô ấy hết lần này đến lần khác. Này Sano Manjirou em cứ nghĩ em là khó hiểu và phiền toái nhất rồi chứ, ai cho anh cướp ngôi vị rồi quanh quẩn trong đầu em hoài vậy? Đồ đáng ghét này nữa.

Trong lúc Chika đang quằn quại, đập đầu vào gối bình bịch vì chú phốc sóc vàng nào đó, từ phía bên ngoài cửa vang lên tiếng động cơ xe máy, không cần nói thì Chika cũng biết là ai. Tiếng ống bô xả của CB250T cô ấy đã nghe đến mòn tai rồi. Anh ta đến nhà cô? Vào giờ này? Để làm gì?

Chỉ hai từ thôi. Tính sổ.

Ý nghĩ máu me loé lên trong đầu Chika. Chết tiệt quãng thời gian yêu đương ngọt ngào thật sự đã che mờ mắt cô, làm cô quên mất Sano Manjirou là ai rồi. Người ta là tổng trưởng băng đảng bất lương đấy! Người người nơm nớm kính trọng trong lo sợ vậy mà cô lại hỗn hào, không biết thân biết phận. Hết để chửi đánh mắng rủa đều đã làm cả. Xem ra tối nay Chika không bình an vô sự đâu...

Chika phi xuống giường, giảm tiếng nhạc đến mức nó bé như tiếng muỗi kêu, lao đến bên cửa sổ và kéo tấm rèm lại, sự hoảng loạn, sợ hãi, kinh hoàng che lấp hết tâm tình của cô thiếu nữ nhỏ. mọi hành động giờ đây bỗng khó khăn lạ, cách mà đôi chân Chika run rẩy từng đợt hệt như một chú thỏ trắng tội nghiệp đang đứng trước nanh vuốt sắc lẹm của một con sư tử. Cô nhóc cố chạy nhanh hết sức xuống cầu thang hòng khoá cửa nhà lại, nhưng tiếng bô xe dừng một cách đột ngột và tiếng lách cách chân chống vang lên khi Chika vừa xuống đến chân cầu thang cho cô biết xem ra cô tự mình đâm đầu vào chỗ chết rồi.

Cốc, cốc, cốc.

Tiếng gõ cửa gỗ như gõ thẳng vào hộp sọ của Chika, kinh hãi đến tột độ, dường như trái tim cô vừa ngừng đập trong ba cái tiếng gõ chết tiệt ấy. Sợ thì sợ nhưng đã phóng lao thì phải theo lao. Chika từ từ bước từng bước ra cửa chỉ cần kéo chốt thì coi như đã bảo toàn được cái mạng nhỏ này.

Lần nữa tiếng gõ lại xuất hiện chỉ là lần này nó điên cuồng hơn gấp bội phần kèm theo sau là từng hồi chuông cửa dài như cả thập kỉ. Ừ nghỉ mẹ đi, về trấn giữ ở phòng ngủ thôi chứ đứng đây thêm lúc nữa chắc Mikey vào xơi thẳng luôn ấy chứ. Và Chika biết bản thân đã lựa chọn đúng khi ánh sáng trắng xanh từ mặt trăng dần chiếu rọi lên tấm lưng cô, len lỏi vào từng ngóc nghách trong nhà.

Mikey mở cửa vào rồi.

Khoảng khắc ấy tim cô nhóc thật sự là rơi mất luôn rồi nhưng cái bản năng sinh tồn và động lực sống để còn chửi mấy đứa hỗn làm đã tiếp cho Chika thêm chút sức mạnh để chui tọt vào phòng ngủ, khoá trái lại và ở đó run rẩy.

Những bước chân chậm rãi như đệm điệu nhạc du dương tử thần. Chẳng cần vội vã, Mikey từ từ đi đến căn phòng cuối dãy hành lang nơi anh ta biết rõ, cô nhóc chết tiệt kia đang trốn chui trốn lủi ở đó. Đôi đồng tử của Chika càng lúc càng bé lại, đôi tay xinh đẹp ôm lấy khuôn miệng ngăn những tiếng rên rỉ sợ hãi tuôn ra từ cuống họng. Cô có thể cảm nhận luồng sát khí kể cả khi cách một lớp cửa gỗ. Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt!

Cô sẽ chết mất!

"Chi-chan..."

Giọng khàn đặc trầm như nốt G thấp trên đàn piano, phía sau là chuỗi tiếng gõ nhẹ nhàng trái ngược hoàn toàn với âm điệu từ miệng anh. Chika sợ đến mức nước mắt lưng tròng, rúm ró nép sau vào cánh cửa, không có đủ dũng khí trốn vào chăn luôn. Những tiếng gõ dần nhanh hơn, vội vã hơn, điên cuồng hơn, trở thành những tiếng đập điên loạn rung trời lở đất. Núm tay nắm cửa liên tục bị vặn nắn thành cái dạng gì không biết. Chika giương mắt nhìn tay nắm như muốn rụng ra đến nơi mà nước mắt lưng tròng muốn khóc, phần vì tiếc cái cửa, phần vì sợ bị nhị vị phụ huynh trảm phần nhiều thì vì sợ cái tên người yêu cũ bất lương kia sắp cắt tiết mình. Mẹ nó Chika tự hỏi phải chăng kiếp trước mình quá xinh đẹp khiến hoa ghen liễu hờn nên giờ bị trả thù tàn ác như thế này đây hả? Đúng đời!

"Chi-chan mở cửa ra. Anh biết em ở trong đó."

Âm điệu của Mikey khác xa với cái cái cách anh ta đang phát rồ phát dại ngoài của phòng Chika, nó cứ thều thào, đều như vắt tranh. Rót vào lòng Chika loạt cảm xúc gay gắt khó chịu. Cô nuốt nước bọt, chỉ biết ôm lấy bản thân đang run lên từng hồi mà vỗ về an ủi. Mặc cho tên ác ma ngoài kia vẫn không ngừng gọi tên yêu cầu Chika để anh ta vào phòng.

Có lẽ cô nhóc sẽ chỉ ngồi đó, yên lặng và đợi đến khi Mikey bình tĩnh lại mà bỏ về. Nhưng... những cái đập giờ đã biến thành huých mạnh, chỉ sau hai ba phát Chika đã cảm nhận được tấm gỗ dày va vào lưng cô đau điếng. Cả người bị xê dịch chút ít, cô bò trên sàn nhà hoảng sợ khi ngoái cổ lại đằng sau ánh đèn từ hành lang hắt vào phòng ngủ tối, bộ bang phục cùng đôi bốt trắng đang sừng sững đứng sau Chika, dùng đôi mắt của một con thú săn mồi để nhìn cảnh cô gái nhỏ lê lết trên sàn gỗ.

Bằng một tốc độ điên rồ, trong tích tắc cả người Chika bị nhấc bổng lên, ép chặt vào bức tường. Mikey chèn thân vào giữa hai chân cô, dùng lực đạo mạnh mẽ áp đảo bóp lấy đôi má phúng phính, nước mắt sinh lý không kiểm soát được mà tràn ra khỏi mi mắt rơi lên ngón tay thô của anh. Trong suốt thời gian quen biết cả thời gian yêu nhau đây là lần đầu tiên Chika chứng kiến con người cuồng nộ này của Mikey, khác hoàn toàn với vẻ lờ đờ, bất cần đời đáng yêu mà cô hay thấy. Giờ đây chỉ có sát khí và sự sợ hãi bao quanh lấy hai thân thể này.

Mikey chằm chằm nhìn cô, con mắt đen sâu hoắm không lối thoát. Tay từ bóp má dần chuyển thành mân mê hai cánh môi đỏ hồng ướt át rồi trườn đến phía sau gáy Chika, tay còn lại thì túm lấy cổ tay cô ép lên cao. Môi chạm môi, người con trai hết cắn rồi liếm láp đoá môi, thậm chí còn chẳng ngoan ngoãn ra sức tách hàm răng trắng sứ ra rồi luồn lưỡi vào. Tiếng lép nhép xấu hổ vang vọng trong không khí, lưỡi của Mikey như con rắn độc liên tục luồn lách trong khoang miệng tội nghiệp của Chika. Không có chỗ nào mà chiếc lưỡi chết tiệt ấy không đi qua, đi đến đâu đều phun nọc độc khiến miệng cô nhóc tê râm ran, nó mút lấy lưỡi nhỏ, trêu chọc nó, đảo nó qua lại như một điệu Tango chết chóc.

"Đôi môi ngọt ngào này, gã ta cũng đã được nếm thử rồi sao?"

Đoạn Mikey rời bỏ môi Chika, ép sát mặt vào cổ, vào lồng ngực cô, thỉnh thoảng lại cắn cắn vài cái trêu đùa. Chika tức nhưng không làm được gì, chỉ biết mặc kệ cho anh người yêu cũ tha hồ nghịch ngợm với bản thân.

"Sao? Nói tôi nghe xem?"

Mikey tiếp tục hỏi, nhận lại chỉ là sự im lặng từ Chika. Cô nhóc quay mặt đi, kiêu kì không thèm nhìn thẳng vào mắt Mikey.

"Em không nói là không phải hay là do không dám? Asakawa Chika, em và gã lúc sáng hai người đã đi xa hơn cả một nụ hôn rồi ư? Nói cho tôi nghe xem?"

Vẫn là sự im lặng đến cứng đầu, cương quyết không hé môi dũ chỉ một câu. Sự chịu đựng của ai thì cũng có giới hạn mà giới hạn của Mikey thì để tôi nói cho bạn nghe nó còn ngắn hơn đường tình duyên của bạn với crush nữa. Anh ta thẳng tay bế Chika lên, ném mạnh vào giường làm cả người cô nảy lên, đau điếng, đầu thì ong ong, cảnh vật rung chuyển trái phải, mờ mờ ảo ảo. Mikey trèo lên, đè thân mình vào cô thiếu nữ non nớt, rút thắt lưng buộc tay cô nhóc lại, dí mặt mình sát với mặt Chika, gằn giọng.

"Nghe này Asakawa Chika, em đi hẹn hò với người khác, nắm tay, tán tỉnh, hôn môi thằng khác. Em nghĩ tôi đơn giản là nhắm mắt cho qua được nên em cho rằng kể cả em làm tình với kẻ khác tôi cũng sẽ làm ngơ sao? Thỏ con hư đốn?"









_________

Đáp án kì trước:

E. Tác giả hỗn làm!!!






Tiểu kịch trường:

Chika: Vl mụ già xấu xa tà đụ độc ác dăm mận quỷ quái. Mụ cho tình tiết như chơi tàu lượn siêu tốc vậy?

Rô: Aiya người ta sẽ không nói là do đầu óc có hạn, không biết nên kéo dài tình tiết thế nào nên viết nhanh nhanh để end đâu kiki.

Chika: Đồ quỷ bà bà... Đầu quân xuống địa ngục đi!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro