Chương 9 : Gặp gỡ Ron Weasley

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những toa xe đầu lửa đã đầy ắp những nhóc học sinh , có mấy đứa vẫn đang thò đầu ra ngoài cửa sổ nói chuyện với gia đình , mấy đứa nữa đang cự cãi giành ghế . Ginger chen lấn đám đông cho đến khi nó nhìn thấy Harry đang ngồi trong một toa trống , nó đẩy con Happy vào ghế của Harry , khệ nệ đem hành lí cất vào trong . Nó ngồi xuống cái ghế đối diện Harry , tựa đầu vào cửa sổ , hơi khuất nhưng vẫn nhìn thấy gia đình Weasley đứng ở sân ga và chuyện trò .

Tàu lửa bắt đầu chuyển bánh , Ginger nhìn thấy bà Molly đứng vẫy tay theo các con và cô con gái út vừa khóc vừa chạy theo đoàn tàu cho đến khi tàu tăng tốc độ bỏ xa cô bé . Ginger và Harry vẫn ngoái lại nhìn cô bé và bà Molly cho đến khi họ khuất sau khúc quanh của đoàn tàu . Qua cửa sổ toa tàu , mấy ngôi nhà lướt nhanh , trong lòng hai đứa không tránh khỏi hồi hộp . Hai đứa nó không biết nên làm gì và sắp phải làm gì .

Chợt cửa toa tàu của Harry và Ginger bật mở , một cậu nhóc trong đám anh em tóc đỏ vừa nãy thò đầu vào , nó chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh Ginger , hỏi :

-"Có ai ngồi ở chỗ này không mấy bồ ? Mấy toa khác hết chỗ rồi ."

-"Cứ tự nhiên " Ginger nói rồi ngồi xích vào trong cho cậu nhóc ngồi ké

-"Ê , Ron"

Hai người anh sinh đôi của thằng bé ló đầu vào , một đứa nói :

-"Ron nè , tụi anh lên toa giữa nhe - Thằng Lee Jordan có một con nhện lông khổng lồ ở trên đó ."

Ron làu bàu bằng khuôn mặt bị xị khi nghe tới thứ hai anh em sinh đôi đó nhắc tới :

-"Ừ"

Hai anh em sinh đôi lách qua toa kế . Cánh cửa ngăn toa đóng lại sau lưng chúng .

-"Bồ có vẻ ghét nhện quá ha ?"

-"Sao bồ biết vậy ? Mình ghét nhện nhứt trên thế giới này . Thề với Merlin , những con nhện lắm chân ấy làm mình thấy gai hết cả người ."

-"Chú ý tới chút thôi là biết mà . Nhưng mà nếu mình không nhầm thì bồ là Weasley đúng chứ ? Mái tóc đỏ này hẳn là độc quyền của một mình nhà Weasley mà ."

Thằng nhóc nghe vậy thì hơi hơi cúi đầu xuống , ngượng ngùng nói :

-"À phải , mình là Ronald Weasley , mấy bồ gọi mình là Ron cũng được "

-"Mình là Ginger Potter"

-"Còn mình là Harry Potter , rất vui được gặp bồ"

Vừa nghe thấy hai đứa nó giới thiệu xong thì Ron đã ngẩng phắt cái đầu dậy , ánh mắt dường như không thể tin nổi nhìn vào chúng :

-"Vậy hai bồ chính là hai anh em sinh đôi huyền thoại nhà Potter đấy sao ? Vậy đúng là bồ có cái......a....cái..."

Rồi nó chỉ lên trán của Harry.

Harry đưa tay vén mái tóc bù xù của nó lên , lộ ra vết thẹo hình tia chớt . Ron nhìn đăm đăm vào nó . Rồi đưa mắt sang nhìn Ginger .

-"À , mình không có vết thẹo trên trán như anh Harry đâu , cũng kì lạ thật nhưng mà ở tay mình có một cái thẹo như bị ai cứa vào ấy , giống như kiểu cái gì đấy nó vụt qua người mình rồi thành một cái thẹo nho nhỏ thôi ".

Rồi nó lại quay ra hỏi :

-"Vậy đó là chỗ mà Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy đã....."

-"Phải" Harry nói

-"Nhưng mà hai đứa mình cũng chả nhớ gì về chuyện đó nữa cả"

-"Không nhớ gì hết trơn luôn sao ?"

-"Đúng vậy , Ron . Lúc đấy bọn mình nhỏ xíu à ."

-"Đúng , đúng . Nhưng mình có nhớ một chút xíu....ờm...có thứ ánh sáng xanh lè xoẹt qua , nhưng không nhớ thêm được gì nữa."

Ron nghe vậy lại ngồi nhìn chăm chăm Harry cùng Ginger , rồi như chợt nhận ra hành động của mình là khiếm nhã , nó bèn quay mặt nhìn ra bên ngoài khoang tàu.

Harry cũng tò mò muốn biết về Ron không kém . Thằng nhóc hỏi Ron :

-"Cả nhà bồ đều là phù thủy hả ?"

-"Ơ..phải...mình nghĩ vậy.....Hình như má mình có nhắc tới một người anh họ làm kế toán , nhưng cả nhà mình đều không hề nhắc tới ông ấy."

-"Vậy là bồ biết nhiều pháp thuật lắm hả ?"

-"Mình nghe nói gia đình Weasley của bồ cũng là một trong những gia đình thuần huyết phải chứ ? Nhưng mà sao mình không thấy họ của bồ xuất hiện trong danh sách 28 gia tộc thuần huyết vậy Ron ?" Ginger tò mò hỏi

-"Chuyện này mình cũng không rõ nữa . Nhưng mà ba má mình nói rằng tổ tiên của họ cũng từng kết hôn với Muggle nên cũng không thể tính là thuần huyết . Dù sao cũng chỉ là giả thuyết ba má mình đưa ra thôi ."

-"Mà mình nghe nói hai bồ sống cùng Muggles từ nhỏ phải không ? Họ ra làm sao thế ?"

-"Khủng khiếp"

-"Tệ hết sức . Nhưng mà không phải hầu hết mọi người đều xấu đâu . Chỉ có dì dượng và tên anh họ của tụi mình mới vậy thôi . Nhưng mà phải nói là ba người anh của bồ tuyệt thật đó " Harry nói.

-"Năm người lận"

-"Mình là đứa thứ sáu trong nhà đi học ở Hogwarts . Bao nhiêu là áp lực đè lên đầu , phải xứng đáng là em của mấy ổng . Anh Bill và Charlie đã ra trường , anh Bill đứng đầu bên nam sinh , còn anh Charlie là đội trưởng đội bóng Quidditch . Bây giờ anh Percy lại là huynh trưởng . Anh Fred và anh George thì quậy lắm nhưng mà ai cũng thích tính tiếu lâm của hai ảnh . Ai cũng mong mình phải giỏi như những ông anh của mình , nhưng nếu có giỏi thì cũng chẳng được tới đâu , vì những điều nên làm thì mấy ảnh đã làm hết từ đời nào rồi . Mình phải mặc áo dài cũ của anh Bill , xài cây đũa phép cũ của anh Charlie , đến con chuột của mình cũng là con chuột già mà anh Percy không thèm chơi nữa".

Ron vừa nhắc tới con chuột già một cái thì Ginger ngồi bật hẳn dậy , làm hai thằng bé đang nói chuyện vui vẻ giật bắn cả mình.

-"Có...có chuyện gì thế ?"

-"Bạn có thể cho mình mượn con chuột đó của bạn được không Ron?"

-"À ,à , được chứ ".

Rồi thằng bé móc con chuột xám nhỏ xíu mập ú đang ngủ say tít từ trong túi áo nó ra , đưa cho Ginger xem . Con nhỏ túm lấy cái đuôi con chuột , giơ lên trước mặt , xoay ngang xoay dọc .

-"Quả nhiên là mất một ngón chân".

-"Nó tên là Scabbers , vô dụng hết chỗ nói . Hiếm khi nào thấy nó thức lắm , lúc nào nó cũng ngủ . Anh Percy được ba thưởng cho một con cú vì được làm huynh trưởng . Nhưng mà ba má không đủ tiền .....Ý mình nói là mình xài đỡ con chuột của anh Percy cũng được ".

Hai tai của Ron ửng đỏ khi nó nói xong . Thằng bé nghĩ nó đã nói quá nhiều . Nó bèn quay mặt đi , nhìn chăm chăm ra ngoài cửa sổ.

-"Con chuột này của bồ sống được bao lâu rồi ? Ý mình là nó xuất hiện trong nhà bồ từ bao giờ thế ?" Ginger hỏi

-"Con chuột này sao ? Mình cũng không rõ nữa nhưng mà hình như anh Percy có nói qua với mình là con chuột này có mặt trong nhà cũng được 13 năm rồi đó ".

-"13 năm sao ? Với tuổi thọ trung bình của loài chuột thì con Scabbers này của bồ sống rất lâu rồi đó . Có khi thành tinh luôn cũng được ."

Ginger vừa nói vừa híp mắt lại nhìn vào con chuột vừa mới ngủ dậy của Ron . Nó cũng dường như nghe hiểu được ý nói của con nhỏ mà như có như không nhìn lên Ginger với ánh mắt dè chừng . Ginger nở nụ cười khiêu khích với con chuột rồi trả nó lại cho Ron.

Trong lúc cả ba đang trò chuyện vui vẻ thì chiếc xe lửa đã lao vun vút đưa họ ra khỏi London . Cả ba đứa nhỏ cùng lúc nhìn ra ngoài cửa sổ , im lặng ngắm cảnh vật lướt nhanh bên ngoài .

Tới khoảng mười hai giờ rưỡi , có tiếng xủng xoẻng bên ngoài hành lang và một bà già má lúm đồng tiền , tươi cười đẩy cửa toa , bước vào hỏi :

-"Dùng món gì không các cháu".

Ginger cùng hai thằng nhỏ không hẹn mà cùng quay đầu ra nhìn nơi phát ra âm thanh . Harry và Ginger đi vội nên hai đứa chưa ăn gì cả . Harry đứng dậy chạy ra xe đẩy mua một đống bánh kẹo . Ron thì vẫn ngồi im , hai tai ửng đỏ , lúng búng nói mình có mang theo bánh mì để ăn trưa rồi.

Hồi ở nhà dượng Dursley , hai anh em nó không được có một cắc bạc nào để mua kẹo , nhưng giờ túi nó rủng rỉnh đầy những đồng tiền vàng , đồng bạc đủ để mua hết đống chocolate Mars Bars nhiều đến nỗi nó ôm không xuể . Nhưng cái bà tươi cười này lại không bán Mars Bars . Bà chỉ có kẹo dẻo các vị Bertie Bott , kẹo cao su thượng hạng hiệu Drooble , chocolate ếch nhái , bánh bí ngô , bánh bông lan , kẹo que cam thảo , và nhiều thứ lạ lùng khác mà Harry chưa từng nhìn thấy bao giờ . Harry muốn biết hết các món và cho Ginger ăn cùng nên thằng nhóc mua mỗi loại một ít , và chỉ phải trả cho bà bán hàng có mười một đồng bạc Sickles và bảy đồng xu Knuts.

Khi Harry bưng tất cả vô toa , trút một đống xuống ghế ngồi thì Ginger - một con mọt đồ ăn ngọt hai mắt sáng trưng mà xông vào bóc ra ăn , Ron thì trong mắt nhìn hai đứa :

-"Bộ hai bồ đói lắm hả ?"

-"Không phải đói đâu , mà là rất đói đó Ron à . Sáng giờ mình và anh Harry chưa có ăn gì hết , da bụng dính hết vào dạ dày hai đứa mình rồi nè."

Vừa nói Ginger vừa bóc que kẹo cam thảo ra ăn . Mùi cam thảo thoang thoảng thơm thơm trong miệng Ginger khiến nó thích mê . Kiếp trước nó ăn qua không biết bao nhiêu thứ kẹo thơm ngon rồi nhưng mà hình như đều không bằng que kẹo cam thảo nó đang ngậm trọng miệng . Vị ngọt ngọt như mật ong như tan chảy trong miệng của con nhỏ , nó vừa ăn vừa lắc lắc cái đầu . Harry và Ron thấy một màn này cũng không nhịn được mà cười . Ginger cầm một hộp chocolate ếch nhái đưa cho Ron .

-"Bồ cho mình sao ?"

Ron ngạc nhiên hỏi Ginger .

-"Ăn đi Ron , dù gì nhiều như vậy thì tụi mình cũng không ăn hết , nên bồ ăn cùng tụi mình cho vui."

Harry bên cạnh vừa nhồm nhoàm thanh chocolate , vừa ậm ừ mời Ron ăn cùng.

-"Nè Ron , đổi cho bồ cái bánh này nè , ăn đi " Harry chìa tay ra đưa cho Ron cái bánh bông lan.

Lại cầm một mớ chocolate ếch nhái , Harry hỏi Ron :

-"Cái gì đây ? Đâu phải ếch nhái thiệt , đúng chứ ?"

-"Không đâu Harry , nó chỉ là một câu thần chú thôi . Nhưng để coi cái thẻ bên trong là gì ? Mình còn thiếu Agrippa."

-"Là cái gì thế ?" Ginger vừa nhồm nhoàm một đống bánh kẹo trong miệng , vừa quay ra hỏi Ron

-"Ờ phải , hai bồ đâu biết đâu ha . Mỗi một gói chocolate ếch nhái đều có giấu bên trong một tấm thẻ để người ra sưu tầm chơi . Thẻ có hình của những phù thủy nổi tiếng ấy mà . Mình sưu tầm được khoảng chừng năm trăm cái , nhưng còn thiếu Agrippa và Ptolemy".

Harry mở bao sôcôla ếch của mình, rút ra một cái thẻ. Trên thẻ có hình của một người đàn ông.

Ông đeo một cặp kiếng hình bán nguyệt, có cái mũi dài khoằm, râu tóc dài bạc trắng xoã xuống như thác đổ. Phía dưới chân dung ông có ghi tên: Albus Dumbledore. Harry nói :
- "Vậy ra đây là cụ Dumbledore"

Ron nói

- "Phải rồi! Đừng có nói với mình là bồ chưa hề nghe đến cụ Dumbledore đấy! Cho mình một con nhái đi, biết đâu trong đó có thẻ Agrippa... Cám ơn bồ..."

Harry lật tấm thẻ lại, đọc ở mặt sau:
Albus Dumbledore đương kim hiệu trưởng của Hogwarts
Được coi là phù thủy vĩ đại nhất của thời hiện đại, Dumbledore đặc biệt nổi tiếng nhờ đã chiến thắng phù thủy phe hắc ám Grindewald vào năm 1945; nhờ khám phá ra mười hai công dụng của máu rồng, cùng công trình của ông với cộng sự Nicolas Flamel về thuật giả kim. Giáo sư Dumbledore thích nhạc thính phòng và trò chơi ném ki mười chai.

Harry lật lại trước mặt tấm thẻ, vô cùng kinh ngạc khi thấy chân dung cụ Dumbledore đã biến mất.

- "Oái cụ đi mất rồi!"

- "Chứ sao! Chứ bồ nghĩ cụ rãnh mà ngồi lê la với mình cả này ở đây à?" Ron nói.

- "Nhưng cụ sẽ quay về thôi... Oa , chán quá, lại thẻ Morgana nữa rồi. Mình đã có tới sau bà Morgana! Bồ có muốn giữ tấm thẻ này không? Bồ có thể bắt đầu sưu tầm thẻ từ bây giờ".

Ánh mắt của Ron không rời được mớ chocolate ếch nhái chưa mở bao bì.

- "Cứ tự nhiên". Harry mời. "Nhưng mà bạn biết không, ở thế giới Muggles, chụp hình rồi là người ta ở yên trong hình".

- "Thiệt hả? Họ không nhúc nhích gì sao?" Ron tỏ ra rất ngạc nhiên. "Kỳ quái thiệt!"

-"Không kỳ quái chút nào đâu Ron". Ginger nói " Cũng giống như mấy bức ảnh ở thế giới phù thủy của bồ thôi , mỗi một thế giới một khác mà."

Harry đăm đăm nhìn tấm thẻ. Nó thấy cụ Dumbledore đang khép nép bước trở lại vào tấm thẻ và mỉm cười với nó. Ron thì xem ra khoái ăn chocolate ếch nhái hơn là ngắm nhìn những ông bà phù thủy lừng danh, nhưng Harry thì không sao rời mắt khỏi họ được. Chẳng mấy chốc nó không chỉ sưu tầm được chân dung cụ Dumbledore và bà Morgana, mà có cả ngài Hengist xứ Woodcroft , Alberic Grunnion , Circe , Paracelsus , và Merlin . Cuối cùng là bà tu sĩ cổ giáo Ái Nhĩ Lan Cliodna đang gãi mũi . Một hồi sau, Harry thôi không xem bà gãi mũi trên hình nữa , chuyển sang mở mấy gói kẹo dẻo hình hạt đậu đủ vị , hiệu Bertie Bott , chia cho Ginger.

Ron nhắc nhở Harry:

- "Phải cẩn thận với mấy món này đấy! Khi họ nói là đủ vị thì có nghĩa là đủ các vị. Bồ biết, đủ các thứ vị có từ vị chocolate , vị bạc hà , vị mứt , nhưng cũng có vị rau dấp cá , vị thận heo , vị lông bò . Anh George có lần bị tẩu hỏa nhập ma vì các vị đó rồi!"

Ron nhón một viên kẹo hình hột đậu xanh, nhìn ngắm cẩn thận, rồi phun vô một góc.

- "Ẹ! Đắng nghét! Vị rễ non".

-"Còn của mình là vị lòng bò". Ginger vừa nói vừa nhả viên kẹo nó đang ăn ra tay , vứt ra ngoài cửa sổ.

Nhưng cuối cùng cả ba cũng thích thú nhấm nháp sạch món kẹo dẻo các vị . Harry nếm được vị bánh nướng, dừa, đậu nướng, dâu, cà ri, cỏ, cà phê, cá mòi, và còn nhấm thử một tí kẹo xám trông rất buồn cười mà Ron chẳng hề đụng đến. Cái đó hóa ra có vị cay như tiêu. Ginger vừa nhìn vừa cười lăn lóc.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro