Quyển 1 : Chương 1 : Bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Nào , đã đến lúc rồi...."

-- Harry Potter , Ginger Potter , dậy ngay !

- Dạ - Harry nói :

- Ginger ơi , dậy thôi em.

Tôi cảm thấy khá khó chịu vì bị đánh thức quá sớm như vậy , cộng thêm phải nghe cái tiếng bước chân uỳnh uỳnh chạy lên chạy xuống của tên Dudley đã đủ làm tôi đau đầu rồi . Phải , tôi chính là một con sâu ngủ , và một con sâu ngủ thì tất nhiên sẽ cảm thấy khó chịu vì sự làm phiền như vậy , kể cả có là anh trai yêu quý của tôi . Nhưng còn cách nào khác đâu , tôi vẫn phải lết xác xuống giường , chải tóc vệ sinh qua loa rồi xuống tầng.

-- Ôi , Dudley con yêu , con nhìn đi , đây là quà sinh nhật của con đó con yêu , 37 món tất cả .
Tôi vừa bước ra tới cửa phòng bếp mà đã nghe thấy tiếng gầm rú vang trời của tên lợn béo Dudley Dursley đó :

-- 37 MÓN SAO , ÍT HƠN NĂM NGOÁI TẬN 2 MÓN .

-- Nhưng cục cưng , có nhiều bọc quà to hơn năm ngoái mà con trai .

-- CON KHÔNG QUAN TÂM , TO HƠN , NHƯNG MÀ ÍT HƠN NĂM NGOÁI TẬN 2 MÓN , LÀ 2 MÓN.

Ôi ! Chết tiệt - Tôi thầm nghĩ : " Cái quái gì thế , nhận quà là tốt lắm rồi mà còn kêu ca , đúng là tên lợn béo đáng ghét " .

À nhưng mà cũng đúng thôi , với những người từ lúc sinh ra tới giờ chưa được tổ chức sinh nhật lấy một lần như tôi và anh Harry thì sao mà hiểu được . Tôi lặng lẽ đi vào trong bếp , đứng cạnh anh Harry .

- Đúng là đồ đáng ghét - Tôi lầm bầm

- Hả ? Sao cơ ?

- À đâu , không có gì , anh cần em giúp gì không ?

Phải , tất nhiên là tôi nói chuyện với Harry rồi , tôi thề là sẽ không có chuyện giữa tôi và tên Dudley đó có thể nói chuyện một cách tử tế như vậy , tôi thề đấy .

- Ginger , trông chừng món thịt muối cho tao , liệu hồn đừng để nó cháy .

Cái giọng choe chóe của dì Petunia vang lên , tôi lặng im đứng cạnh cái chảo thịt muối , lật qua lật lại rồi cho ra đĩa .

- Để anh bê dùm cho , em ra ghế ngồi trước đi nào .

- Dạ !

Tôi bỏ đống đĩa ở đó , lững thững ra ghế ngồi đợi . Phải nói rằng , tuy dì Petunia và dượng Vernon là dì dượng ruột của chúng tôi , nhưng hình như là họ rất ghét ba má tôi , trông như kiểu nếu ba má tôi còn sống thì chắc 2 người họ đã bị dì dượng tôi không thương tình mà cạch mặt lâu rồi , nhưng đó chỉ là nếu thôi . Mà nếu thật như vậy thì chúng tôi cũng chả phải sống trong cái căn nhà đáng ghét chết tiệt này .

Anh Harry sau khi bê đống đồ ăn vừa chuẩn bị mang ra bàn , anh ấy liền chạy ngay ra chỗ tôi ngồi xuống , tôi cảm thấy với cái tình hình này thì khả năng cao tên lợn béo Dudley này lật tung cái bàn ăn này lên là chuyện bình thường , có vẻ như anh Harry cũng có cùng suy nghĩ với tôi - là chuyện thường thôi tại 2 chúng tôi là anh em sinh đôi mà , tâm linh tương thông cũng không có gì quá kì lạ , anh ấy đánh mắt qua tôi , tôi lập tức hiểu ý mà cuống cuống ăn nhanh đống thức ăn trong đĩa rồi cùng anh ấy ngồi im hóng chuyện .

Có lẽ dì Petunia cũng nhận ra được nguy cơ hiểm hóc đó bởi vì dì vội nói :

-- Ba má sẽ mua thêm cho con 2 món quà nữa khi đưa con đi chơi bữa nay , được chứ cưng ? Hai món quà nữa nha ?

Dudley suy nghĩ chốc lát , trông nó suy nghĩ có vẻ vất vả quá , cuối cùng mới thốt lên được 1 câu :

-- Vậy là...con sẽ có ba mươi...ba mươi...

-- Ba mươi chín món , con yêu à !

Đúng là tên Dudley ngu ngốc , có việc cộng trừ mà cũng không xong

Tuy là dì Petunia rất ghét chúng tôi , hận không thể 1 phát tống cổ chúng tôi ra khỏi nhà nhưng ít ra bà ấy cũng đàng hoàng mà cho chúng tôi học qua tiểu học , có lẽ chỉ vì sợ mất mặt với hàng xóm bạn bè nên bà ấy cho chúng tôi đi học . Nhưng nói chung là có vì lí do gì đi nữa thì bà ấy cũng cho chúng tôi ăn học đàng hoàng , chuyện này là sự thật và tôi cũng không có gì để nói nếu bà ấy có thể đối xử với chúng tôi tốt hơn một chút . Nhưng như vậy là quá đủ rồi , tôi cũng chả trông chờ gì thêm vào chuyện này .

Nửa giờ sau , không hiểu nhà Dudley có bị đập não vào đâu không nhưng chúng tôi được ngồi trên chiếc xế hộp xịn của dượng Vernon mà tới sở thú . Nói chứ đây là lần đầu tiên anh Harry được tới sở thú mà , còn tôi thì kiếp trước không biết đã đi mòn dép bao nhiêu lần cái sở thú nên cũng không có gì quá chờ mong vào chuyến đi này .

Nhưng trước khi đi , dượng Vernon kéo chúng tôi qua một bên , dí sát cái mặt hồng hào to tướng của ông vào mặt 2 đứa chúng ôi mà dặn :

-- Hai đứa bây nghe rõ đây , hai đứa chúng mày hôm nay mà giở trò quỉ quái nào ra , thì cả hai chúng mày sẽ bị nhốt trong hầm từ giờ cho tới Giáng sinh , rõ chưa ?

Anh Harry hứa :

- Con và Ginger chắc chắn sẽ không làm gì hết , con hứa đấy , thưa dượng...

- Dạ , vâng , con biết

Sau đó dượng Vernon thả chúng tôi ra rồi mở cửa xe ngồi vào , chúng tôi cũng hớt hải chạy theo sau mở cửa vào trong .

Harry James Potter

Ginger Lily Potter



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro