Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau.... vì hôm nay là chủ nhật nên 2 đứa rảnh rỗi

- Hôm nay cậu phải chở tớ đi mua thuốc cho Dani nè , rồi nấu cơm cho tới ăn nè và quan trọng hơn là cậu phải cho tớ đi xem trận đấu tối nay nữa.....hehe 

- Mặt cậu cười gian chết được..... ủa mà sao cậu biết ? 

- Hà hà. Thế mới là bạn của Pặc Dino cậu chứ. Tớ còn chuẩn bị cả quần áo luôn rồi nè. 

- Hơ. ... cậu ranh mà quá đi....

-Tớ mà lị

-Đi thôi...

Sunny  về nhà nó chơi. Ăn uống rồi cho Dani uống thuốc. Cô bé đi ngủ, nhìn gương mặt khi ngủ của cô nhóc thật sự dẻ thương vô cùng.... sau đó 2 đứa mới hì hục thay quần áo để đi tới trận đấu. 

9h30.

Tại sân bóng rổ sau khu công trình đang thi công tại trung tâm thành phố.Liệu có ai nhận ra nó không. Nó mặc một chiếc áo phông trắng rộng thùng thình và khoắc ngoài là một chiếc ao khoắc đen với một chiếc mũ to lù che hết mộtvùng chán . Nó phải che khuôn mặt mình bằng chíêc khẩu trang đen có hình đầu lâu trắng. Cũng ăn mặc gần như giống nó , Sunny ngồi ở một góc khuất của sân để không ai chú ý đến mình nhưng vẫn đủ quan sát nó thi đấu. Trận đấu bắt đầu

. Là bóng rổ đường phố nên việc đánh khi cướp bóng là chuyện rất bình thường. Nó luôn phải vận dụng hết kĩ thuật của mình để tránh những đòn đá không thương tiếc. Chiều cao khá hạn hẹp đối với một cầu thủ bóng rổ nhưng khả năng dẫn bóng của nó luôn xuất quỷ nhập thần không ai có thể đoán trước được. Trận đấu chỉ có 2 người , nó và một  tên to cao nữa. chỉ cần dẫn bóng qua người hắn là nó dễ dàng ném bóng vào rổ từ vạch 3 điểm. Tỉ số trận đấu luôn nhấp nhô vì cả hai bên thực sự đều rất mạnh . Sắp hết giờ , nó thực sự rất sợ . Bóng đang trong tay nó , nhưng gần như các kĩ thuật dẫn bóng của nó đều đã bị hắn nhìn ra một chút chỗ hở. Nó biết , vào thời gian cuối hắn sẽ tấn công những đòn cực mạnh nếu không phải là một cười to khoẻ thì khó mà đỡ được.Nó đành liều một  phen . Dẫn bóng qua chân hắn và lách người đập bóng lên cao , nhưng hắn đã đạp thẳng vào chân trái của nó một cách không thương tiếc, nó không thể thua. Nó chỉ đau chân trái thôi nó còn chân phải. nó móc đòn chân phải ra sau đập vào đúg huyệt vai của hắn , tiếp túc là một đòn tay tại quai hàm nhanh chóng đón bóng và ném vào rổ. Nó thắng. Đưa mắt nhìn Sunny , nhỏ đang típ mắt lại vì thành tích của bạn mình. Nó được tiền thưởng như thoả thuận, cầm số tiền trong tay nó thực sự hạnh phúc . Nó đã phải luyện tập rất lâu và đây cũng chíh là lí do mà tối nào nó cũng ra khỏi nhà muộn , đâu như ai kia đoán.

Sunny hí hửng kéo tay nó : 

- Cậu chơi hay quá . 

- Hì. Có gì đâu mà. 

- Mình về thôi. 

- Ừ. Mà cậu bắt đầu chơi từ bao giờ thế. 

- Cũng mới từ năm ngoái. 

- Lí do . 

- Trời. Chuyện cũng dài lắm. 

- Hic . kể tớ nghe đi. 

- Vậy vừa đi vừa kể nha. 

1 năm về trước. Hôm nay nó đi làm về muộn . Vì vậy nó đi đường tắt về nhà. Đi qua phía sau khu công trình xây dựng nó thấy một đám đông người đang tụ tập.Nó tò mò đi tới thì mới biết là họ đang chơi bóng rổ đường phố. Nó cũng thích bóng rổ lắm. nhưng ở trường lại không có câu lạc bộ bóng rổ cho nữ. Hơn nữa nó cũng không có điều kiện để đến tập tại cái club thể thao trong trung tâm thành phố. Bỗng có cặp nam nữ nhắm chừng 30 đến vỗ vai nó : 

- Làm gì vậy cô bé. 

- ơ. Dạ cháu.... à không....em

- Em thích bóng rổ lắm sao _ Cô gái lên tiếng hỏihỏi

- Vâng ạ ! Nhưng …. 

- Em có thực sự đam mê bóng rổ không. 

- Dạ có chứ. 

- Vậy em có sẵn sàng học không , anh chị có thể dạy. 

- Thật không ạ.

-Sao lại không nhỉ?

-Dạ có ạ.... em cám ơn anh chị nhiều lắm 

Đợi khi trận đấu kết thúc , mọi người về hết . Nó đứng đối diện với 2 người lạ mặt ấy

- Em sẽ phải vượt qua thử thách của anh chị thì mới được

- Vâng. Em sẽ cố

-Anh là Nickhun... còn kia là vợ anh Victoria

-Vâng, em tên là Jiyeon, Park Ji Yeon, xin anh chị chỉ dạy thêm ạ

Nickhun quay qua nhìn vợ mình mĩm cười và đáp lại đó là cái gật đầu nhẹ của người đó Cầm quả bóng trên tay anh ném thẳng thật mạnh vào mặt nó. Nó ngã, rất đau. Nhưng nó vẫn đứng dậy. Chỉ nhìn anh ,đôi mắt đó , không ai đoán được điều gì cả. Tiếp tục một quả bóng mạnh từ cao xuống nữa . Nó chỉ kịp dơ tay nên đỡ trên mặt . Khoé môi nó rát và mặn .

Thì ra là chảy máu. Nó vẫn chống tay đứng dậy . Vẫn vị trí đó. Nó liên tục bị Nickhun ném đến không biết bao nhiêu quả bóng , khiến người nó như muốn rời ra từng bộ phận vậy. Nó đau , đau lắm chứ. Nhưng hình như cái đam mê trong người nó đã là nghị lực để nó vượt qua nỗi đau này. 

- Jiyeon, tốt lắm_ Victoria bước ra vổ nhẹ lên vai nó

-Giỏi lắm nhóc_ Nickhun cũng nhìn nó cười

- Dạ. _ nó vẫn đang không hiểu chuyện gì xảy ra

- Anh đã thấy được niềm đam mê trong em. Vậy từ nay anh chị sẽ là thầy em. OK?

-Em...em cám ơn anh chị nhiều lắm ạ

- Sao lại là anh chị...phải là thầy mới đúng chứ

- Vâng ạ. ! _ nó cúi đầu chào một cách lễ phép. 

-Nhưng nói trước nhé.... thầy này khó lắm đó.... không tập trung là bị đánh đòn như chơi

-Á.... đánh á

-Sao thế? chưa gì đã sợ rồi hả?

-Dạ không.... em chỉ sợ thầy mang tiếng bạo lực học đường thôi.... nhưng mà không sao có gì em về khoe với mẹ em , em không nói với bất kì ai đâu hihi

-Hả?_ 2 người trố mắt ngạc nhiên nhìn Jiyeon

-Sao.... sao vậy ạ.... em chỉ đùa thôi mà_ Jiyeon lắm bắp

-Haha.... Ria em xem con nhóc này mới đó mà trêu chọc chúng ta rồi kìa

-Dể thương quá đi mất

-Dạ...._ Jiyeon ngạc nhiên,nó cứ tưởng là bị 1 trận tơi bời rồi chứ không ngờ 2 người này còn tỏ ra thích thú mới ghê

- Jiyeon này, em phải nhớ , bóng rổ đường phố không dành cho con gái , vì thế em phải cải trang để người ta không nhìn ra em là ai. Và bóng rổ đường phố là một môn vô cùng bạo lực. Họ có thể đập em bị thương thật nặng để cướp bóng mà không có luật nào bắt phạt được nên em phải hết sức chú ý . Hãy biết bảo vệ mình khi chơi bóng rổ đường phố. Em có chắc là còn giám chơi không. 

- Em chắc ạ. 

- Tốt lắm.....

Sau khi Jiyeon đi khỏi

-Cô bé đó có tố chất đó

-Uh.... anh nhìn ra trong cô bé có nét gì đó giống em

-Giống em sao?

-Uh..... đam mê và niềm tin cùng với tài năng nữa

-Anh chỉ giỏi cái miệng

-Biết đâu sau này trong cái thế giới đêm này sẽ xuất hiện 1 Devil thứ 2 rồi sao

-Uh... anh liệu hồn mà chỉ dạy Jiyeon cho ra hồn đấy

-Anh biết rồi bà xã

 Từ đó Nickhun dậy nó tập hàng ngày vào giờ này , khi các trận đấu kết thúc , nó đều ở lại để luyện tập. Qua bao ngày tháng cần cù và chăm chỉ , nó đã trở thành như ngày hôm nay . Với nó như thể chưa là thành công , nhưng nó đã vượt qua chính mình , vượt qua thân phận là một đứa con gái để đến với bóng rổ đường phố . Bất chấp mọi nguy hiểm để đạt được niềm đam mê của mình. 

- Hết rồi đó

- Ui. Cứ như trong phim ý. Thích thế. 

- Hờ. Thích gì mà thích chứ. chỉ có thầy Khun với cô Vic biết  tớ là con gái khi chơi bóng đó, giờ thì cậu nữa là người thứ 3

- Thế thầy với cô đó  giờ ở đâu. 

- Thầy về quê vợ rồi hihi . Trước khi đi thầy có tặng tớ một quả bóng, cô tặng một bộ quần áo để tớ đi đấu . Nhưng tớ chẳng bao giờ  động vào nó vì đó là thứ duy nhất để tớ nhớ về thầy. 

- Woa.... ngưỡng mộ cậu ghê

- Có gì đâu chứ. Trước tớ chỉ định chơi cho thích thôi , nhưng sau này vì biết tới chuyện thi đấu có thể có tiền nên đã tham gia , một cách để thêm thu nhập hì...

- Thảo nào. Mà cậu thường ra khỏi nhà vào buổi tối lắm hả?

- Ừ. Cũng hơi. Khi nào Dani ngủ rồi thì tớ khóa cửa lại rồi đi. 

- Cậu không sợ nguy hiểm sao, con gái mà đêm hôm khuya khoắc lại đi ra ngoài 1 mình như vậy

- Cậu nhìn tớ thế này coi có  giống con gái không mà nguy hiểm cơ chứ. Ngố thế_nói rồi nó nhấn đầu Sunny

- Hì . hì. Hôm nay cho tớ ngủ ké nhà cậu 1 bữa nhá.

- Gì..... sao cậu ngủ ở nhà tớ được

- cÓ gì mà không được chứ.

- Không được mà. Còn chưa xin phép bác nữa. 

- được hết. Tớ xin phép từ lâu rồi . Hì hì.

- Bất lực. 

-Hehe.....

2 đứa nó tay trong tay đi trên đường về.

-Ủa mà Jiyeon, như những gì cậu kể thì cô Vic gì đó chắc cũng là 1 dân chơi bóng rổ hả?

-Uh

-Nói vậy là cô ấy chơi giỏi lắm phải không

-Ầy... chuyện đó là dĩ nhiên rồi, không phải giỏi mà  là rất giỏi

-woa... thật hả? 

-THầy khun dạy cô ấy đấy, giờ thì cô luôn thắng hihi

-Giỏi vậy sao... hôm nào thầy cô về cho tớ đi theo với nha

-Thật ra là thầy Khun nhường cô thôi

-À... tớ cũng đoán ra chuyện này 

-Haizaaaa.... ước gì sau này có người iu mình như thầy khun thế nhỉ? vừa đẹp trai vừa giỏi lại vừa lãng mạn nữa

-Cậu hả? mơ đi nhá.... Sunny tớ không có thì thôi chứ ai mà gớ vô cậu có nước nhập viện thôi

-Ya... tớ nhịn cậu lâu ùi nha, nói xấu tớ hoài thế mà nghe được à...

-Plè cậu có gì đẹp đâu mà tớ nói xấu

-Được lắm.... cậu nhớ nhé.... bo xì cậu luôn

-Á.... Jiyeon đợi tớ.... tớ sợ mà lắm....

2 bạn trẻ vừa đi vừa chọc nhau, Sunny chân ngắn lại phải lẽo đẽo chạy theo cái đứa bạn thân trời đánh để năn nỉ vì vừa mới chọc giận con khủng long đáng sợ. Mà cũng không hiểu là 2 người này nghĩ gì mà đêm hôm khuya khoắt vẫn còn dung dăng dung dẻ trên đường không biết nữa. Nhưng giờ nó đã bỏ đi bộ quần áo bóng rổ đường phố mà thực sự là 2 cô gái xin xắn ( vừa thay quần áo rồi ý) .Thực sự mà nói thì con gái đi đêm vô cùng là nguy hiểm. Và đúng như thế. Gần về đến con hẻm . 2 đứa nó gặp một lũ côn đồ đi ngược đường , nhìn kĩ ra thì chẳng thằng nào ra hồn cả . sunny  thấy lo sợ còn nó thì đã chuẩn bị tinh thầnc hống trả rồi.Chúng đến gần 2 đứa nó. Nó kéo Sunny sau lưng mình. Việc quan trọng nhất bây giờ là nó phải bảo vệ Sunny. 

- Đứng yên sau lưng tớ nhá. 

- Híc. Jiyeon à....cẩn thận đó. 

- Được rồi. Tícứ cầm cây  trên tay , thằng nào xông đến thì đập nha.

- Tớ....tớ  sợ quá

- Thôi nào. Bĩnh tình đi . Cứ đầu nó mà đập. 

- Ừ. 

Một thằng cạo 1 bên đầu , đi lên nhìn 2 đứa nó :

- Sao giờ này 2 cô em vẫn còn ở đây , bị lạc sao. 

- Tránh xa tụi tao ra. _ nó nói rất bình thường

- Ồ kinh quá ha. Tụi này không tránh thì em làm gì được nào _ rồi tên đó cười ha hả thật kinh tởm . 

- Thôi. Đi với tụi anh đi. _ một tên nữa đi nên, đưa tay cầm lấy cằm nó, rồi cười. 

- Bỏ ra. _ nó ngước nên nhìn hắn , đôi mắt đầy sự căm thù.

- Ôi. Kinh chưa kìa. _ hắn cười ha hả. 

Nó không nói gì. Cầm lấy tay của hắn chặt thật chặt sau đó vặn ngược lại sau ,ém cổ ăn 2 cái lên gối và đòn cuối là đòn chẻ chân từ độ cao gần 2m xuống ngang lưng. Hắn thét nên như con thú điên rồi nằm vật xuống đất. 

- đã bảo là bỏ ra cơ mà. Hưrrrrrrr. _ giọng nó bình thường, nhìn kẻ nằm dưới chân nó cười , nụ cười nhạt hết mức

- Mày cười gì , con nhỏ láo toét kia. 

- Tao cười tên ngu ngốc không biết lượng sức mình , cười cái loại chỉ biết ăn chơi phá hoại , ức hiếp con gái nhà lành , dù không có tao trong đó , nhưng tao khinh. được chứ. 

- Mày… mày đánh đc 1 thằng liệu 5 thằng tụi tao mày đánh làm sao. 

- Tuỳ mày thôi. 

Nó vừa rứt câu thì cả 5 thằng đều xông nên. Nếu như là mình nó thì cũng không vấn đề gì là khó khăn lắm , nhưng đi cạnh nó còn có Sunny , nó không thể để Sunny xảy ra chút vấn đề gì. Nó lao thẳng vào đám đông . Rút trong cặp nó là một cay típ nhỏ , cứ ai đến chỗ nó, nó cũng đều dùng típ đập , đầu tiên là tay sau đó là cổ , cuối cùng là lưng bụng và chân . Tên cầm đầu như nhìn ra chỗ hở của nó là Sunny đã lặng lẽ vòng ra sau túm Sunny. Trong tay Sunny có cây , Sunny cứ đập đập tứ tung vậy mà cũng vào mặt hắn mấy cái . Tuy thế nhưng hắn vẫn tóm được Sunny.

- Đánh thế đủ chưa._ Hắn cười ha hả nhìn Jiyeon nói

- Ý gì. Nói thằng ra. 

- Mày đánh hết lũ em tao vậy tao đánh đứa bạn mày chắc là hoà. 

- Sunny…. _ nó quay ra sau thì đã thấy Sunny nằm trong tay 1 thằng côn đồ. Nó quay lại nhìn thẳng vào hắn _ Mày. Thả bạn tao ra, đồ hèn

- Đơn giản vậy sao. 

- Mày muốn gì. 

- Mày thay vào chỗ bạn mày đi. 

- Đừng mà....Jiyeon à kệ tớ đ... cậu mau chạy đi _ Sunny gào nên. 

- Im . _ Hắn quát 

- Đừng động vào cậu ấy.... Tao đồng ý với mày. Thả Sunny ra. 

- Mày tự trói tay vào đi. _ tên đó ném cho Jiyeon cái dây

- Được thôi. _Nó bắt lấy cái dây rồi tự chói tay mình vào. Đi đến trước mặt Sunny

- Thả Sunny ra. 

- ĐƯợc thôi

- Chạy đi. Đừng quay lại . Tớ tự lo được . _ nó nhìn Sunny

- Không được.... Jiyeon à tớ không thể bỏ đi được

- Chạy đi . Nhanh lên, tớ không sao _ nó hét nên . 

Sunny khóc vừa chạy vừa nhìn nó . Sunny không biết làm gì , Vẫn nghĩ là mình chạy để tim người cứu. Vừa chạy 1 đoạn Sunny bị ngã , đau lắm nhưng phải đứng dậy để tim ngươì cứu nó. Nó đang gặp nguy hiểm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro