Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quay lại với nó bây giờ , tay bị trói ra , và bị giữ chặt . Nó vẫn rất bình tĩnh .Tên cầm đầu đến trước mặt nó . Nhếch mép một nụ cười đểu rả :

- Thế nào. Mày còn muốn đánh lại tao nữa không? ( cái đồ vũ nữ với con gái -_- , dám gọi gái bằng mày luôn)

- Nếu như còn cơ hội. Tao không chịu thua đâu. _ nó cười. bước rộng chân ra một chút nó cúi xuống tóm lấy chân thằng đang giữ mình rồi quay lại cho hắn một đòn vào chân vào bụng đau điếng. Nó giật lùi , cố gắng tháo dây chói ở tay ra. Còn tên cầm đầu chỉ đứng đó , hắn ta cười , một nụ cười ngạo nghễ:

- Khá lắm. Nhưng liệu mày còn có thể chạy được nữa không.

Hắn lập tức tấn công nó , nó chỉ có thể tránh , không thể đánh đòn trả được vì tay nó vẫn đag bị trói mà. Nhưng thực sự rất khó , nó đã lãnh nguyên một cú đá móc của tên đó. Nó gã. chống cả 2 tay xuống đất , đau rát ,. Cổ tay nó đỏ cả nên rồi , nó không biết phải làm gì nữa. tên đó cười , một nụ cười kinh tởm

- Thế nào. Mày còn muồn chống lại tao nữa không

Nó không trả lời , chỉ lúi húi tháo cái dây ở tay nó ra. Thấy thế hắn rất tức , tiếp tục đạp nó một cái nữa. Nó vẫn không phản ứng .

- Sao tao hỏi mày không trả lời hả con nhỏ kia.

Vì quá tức giận hắn đã túm tóc nó và kéo dậy. Tên đó định đánh nó tiếp nhưng thật không may trong thời gian hắn tức giận nó đã tháo xong sợi dây chói ở tay và nhẹ nhàng xoay người , vòng tay vào tay hắn , sốc lách , vẫn chiêu quen thuộc , ém cổ nên gối, nhưng lần này nó không còn kết thúc bằng đòn chân nhẹ nhàng đó nữa, nó để hẳn đừng dậy , nhìn nó bằng ánh mắt căm thù rồi lại tấn công nó như một con thú hoang , nó lé , tránh nhanh như sóc , nó giật lùi và cúi xuống nhặt cái típ . Tên đó dựa thời cơ đá thẳng vào mặt nó nhưng nó như đoán trước được , nó cười và cầm cả cái típ chặn chân hắn. Xoay típ và đập thẳng típ vào đùi hắn . tiếp là một cái đá thẳng vào bụng móc lên cầm khi hắn cúi xuống ôm chân. Đón quyết định là chiếc típ được đặt ngang vào cổ tên đó.

Một chiến trận 5 người nằm lăn lốc trên đó , chẳng ai chết nhưng đủ nằm giường bệnh vài tuần là ít. Nó vơ lấy cái balô , đeo vào và lấy điện thoại gọi cho Sunny, Sunny nhanh chóng nghe máy :

- Alô.

- Cậu đang ở đâu đấy?

- Jiyeon à, cậu có sao không?

- Tớ không sao. Nhưng cậu đang ở đâu vậy?

- Huhu. Tớ khống biết.

- Được rồi. đứng yên đó đi nha.

- Ừ.

Nó chạy thẳng con đường vừa Sunny chạy. Phải thật lâu nó mới nhìn thấy Sunny đang ngồi co cóp ở bên đường. Nó chạy đến trước mặt cô bạn thân của nó , vừa nói vừa thở

- Hờ…. hơ… cậu ....cậu… không sao… chứ?

- JIyeon ơi. Huhu. Tớ sợ quá . _ Nhìn thấy nó Sunny nhảy nên ôm chầm , khóc oà như một đứa trẻ con.

- Thôi được rồi. Tớ không sao rồi mà. Ngạt thở. Xin lỗi để cậu sợ nhá.

- Xin lỗi gì chứ. Xoay người gtows xem cái coi kiểu gì cũng xây xác cho xem _ Sunny nhìn người nó .

- Tớ không sao đâu mà.

- Không sao cái gì , môi chảy máu rồi này..... biết ngay mà

- Oài. nhẹ mà. Mà cậu nhìn cậu kìa sao quần áo lại lấm lem thế này.

- Thì tớ vừa chạy đi tìm người giúp thì bị ngã.

- Trời ơi. Thấy chưa hậu đậu lắm cơ, giờ này thì lấy đâu ra người giúp cơ chứ,ngố quá cơ.

- Hic.

- Thôi về thôi muộn lắm rồi. Mai còn đi học nữa.

- Ừ.

Có lẽ đường về nhà của 2 đứa nó đã an toàn rồi.

Tại quán bar:

- Sao chưa thấy Eunjung đến nhỉ _ Qri thắc mắc

- Chắc đang đến thôi. _ Soyeon nhâm nhi ly wicky

- Helu....tới rồi đây. _ Eunjung mở cửa đi vào.

- Đấy thấy chưa. Nói tào tháo tào tháo tới liền. _ Soyeon cười

- Sao hôm nay đến muộn thế. Mọi hôm cậu vẫn đúng giờ lắm mà.

- Ba mẹ tớ gọi điện về. Có truyện quan trọng . Haizz!

- Chuyện gì vậy.gì

-Cũng không có gì.,... vẫn là chuyện lần trước thui, ba kêu tớ về trông cty chứ gì nữa

-Á..... mà cũng đúng ùi, tui thấy cậu về đi là vừa, kiếm chuyện đi ăn chơi hoài_ Qri

-Tui đập 1 phát là cậu bay qua Việt Nam luôn bây giờ tin không? nghĩ sao mà kêu tui về cái chỗ đó, tui còn chơi chưa có đã đâu

-Yeonie.... Eunjung lại ăn hiếp yeobo nữa kìa_ Qri câu tay làm nủng với Soyeon

-Hihi...... yeobo yên tâm đi .... cậu ta mà đá yeobo qua tới Việt Nam thì Soyeon này cũng bay ngay qua bên đó chơi luôn, đỡ tốn tiền 1 vé máy bay....hihi.... càng khoái

-Trời... vậy cũng được nữa hả?_ Eunjung

-Sao không? Tui thích qua  Việt Nam chơi lắm luôn, về mới được có 2 lần à..... lần sau nhất định phải ở chơi lâu lâu 1 chút mới được

-Đúng đó.... tớ thích nhất là phở Việt Nam ..._ Qri_ nó ngon ta nói.....

-Còn có bánh xèo nữa nè....._ Soyeon

-Canh chua cá kho tộ nữa..._ Qri

-Trời ơi nhắc tới thèm quá đi_ Soyeon

-Nè... nè thôi thôi đi hen..... 2 người song kiếm hợp bích vậy là đủ rùi...quay về với hiện tại dùm đi, đang rầu thúi ruột đây

-Có gì đâu mà rầu, thích thì làm không thích thì thôi, với lại nếu cậu chưa muốn thì nói với chú Ham 1 tiếng, cho chú ấy thời gian chính xác khi nào cậu sẽ về là OK chứ gì....._ Soyeon

-uk....mà thui bỏ qua cái này đi, tui có cái này cho 2 người xem nè, vui lắm_ Eunjung quay lại móc cái điện thoại trong túi ra bấm bấm cái gì đó

-Cái gì thía..._ Soyeon chồm qua

-ĐỢi tí..... rồi xong rồi nè.....P-0 Eunjung đưa cái điện thoại ra trước mặt Qri và Soyeon, đập vô mắt 

 2 người là hình ảnh của cái đêm mà Jiyeon xung tả hủ đột với mấy tên gây xự trong khu ổ chuột.... nó với 3-4 đứa em đánh nhau với bên kia, trớ trêu  thay có người ăn cơm nhà lo chuyện hàng xóm đã quay lại cảnh đó và không ai khác chính là fan cuồng của 4 đại mĩ nhân chúng ta

-Trời. đây không phải là Jiyeon sao?_ Qri kinh ngạc

-Thì nó chứ ai nữa_  Eunjung nhết miệng cười, nụ cười thấy rõ sự gian manh luôn

-Không ngờ cậu ta có võ lộ hại quá

-Coi như lần này nó xui gặp phải tớ... chẳng qua chỉ là 1 đứa du côn sống ở khu ổ chuột ấy thôi mà xem tớ trị nó như thế nào , cái tội dám khinh thường tớ

-À mà đâu cậu có cái này vậy_ Soyeon

-Thì Suzy đưa tớ ấy, cái này quay hôm tối thứ 7 thì phải, lúc nãy gặp cậu ấy ngoài đường rồi cậu ấy đưa cho tớ xem

-Vậy giờ cậu định làm gì?_ Qri

-Tớ có trò này vui lắm nè.... 2 cậu có muốn chơi chung không?

-Trò gì vậy?_ Qri

-Soyeon sao vậy, đang hứng nghen nhìn mặt cậu cái là mất hứng luôn rồi_ Eunjung quay qua nhìn vẻ mặt Soyeon có nét gì đó chán nản

-Haiza.... tớ có chuyện này muốn nói với cậu?_ Soyeon nói

-Chuyện gì?

- Liên quan đến con nhỏ Jiyeon đó. _ Soyeon lắc đầu.

- Gì nữa đây _ Eunjung nhăn nhó.

- Bố mẹ con nhỏ đó là ân nhân của bố mẹ tui, bắt tui gì là bảo vệ , và quan tâm đến nó để coi như đền ơn, khi nào họ về nước rồi lại tính.

- Ặc. Sao lại thế _ Eunjung tỏ vẻ khó chịu

- Tui cũng không biết nữa. Nhưng cậu biết rồi đấy , tui không bao giờ ngược ý bố mẹ mà.

- Thế trò chơi phải dừng lại à. _ Qri ngơ ngác.

- Không được...... . chưa bắt đầu sao bắt tui dừng _ Eunjung cãi

- Ừ. Eunjung nói đúng đó._ Soyeon

- Thế giờ cậu định làm sao? _Qri

- Thì tớ rút ra khỏi cuộc chơi thôi. Tui không thể tham gia nhưng cũng không muốn ngăn lại , nên rút vậy 2 người cứ thoải mái.

- Vậy thế còn chuyện đứng đầu trong kì thi tới này cậu vẫn làm chứ hả _ Eunjung nghiêng nghiêng đầu

- Dĩ nhiên , nhưng chắc chỉ được một lần thôi.

- được rồi. ok _ Eunjung cười ._Ngày mai tớ sẽ cho nó 1 cơ hội, nếu không xin lỗi bọn mình thì coi như nó tiu

Sáng hôm sau khi đi học , ngồi sau xe Sunny cứ xuýt xoa :

- Jiyeon à . Tay cậu thực sự không sao chứ . đỏ lừ nên rồi. Hay tớ với cậu đi mua thuốc rồi hãy đễn trường nha.

- Khổ quá..... tớ không sao thiệt mà, cậu ddwungf lo, chắc tại hôm qua dây trói chắc quá thôi.

- Hic. Sao cậu tự trói mà không lỏng một chút.

- Tại tui nhìn mấy tên đó giang hồ quá, sợ lơ là có gì chúng nó hại cậu ùi sao

- Hic. Cũng tại tớ vô dụng quá.

- Nói cái gì thế. Đến trường rồi. Xuống thôi.

- Ừ.

Thật ra mà nói thì tay nó bầm hết cả nên rồi, cũng không đau lắm nhưng Sunny cứ lo lắng hoài làm nó thấy ngại. Không muốn người khác chú ý nên hôm nay đi đâu nó cũng buông ống tay áo xuống , đóng cúc gọn gàng .Từ sáng tới giớ , Eunjung đến lớp cứ nhìn nó bằng con mắt lạ lạ mà cũng chẳng nói gì , chỉ thỉnh thoảng cười , 1 nụ cười khó đoán.

Cô giáo vào lớp , nở một nụ cười khá thân thiên :

- Chỉ còn khoảng 2 tuần nữa là chúng ta làm bài kiểm tra học kì rồi , nên các em nên chăm chỉ và giúp đỡ nhau để đạt điểm cao trong kì thi này nha.

- Vâng ạ ! _ tiếng trả lời dõ dàng dưới lớp.

- Nói tới lại buồn ngủ . Haizz! _ Eunjung ngao ngán nằm dài ra bàn

- Ngủ à. Tui ngủ ữa. Hôm qua về muộn quá. Giờ buồn ngủ chết mất _Soyeon ùa vào rồi cũng nằm dài ra luôn

- 2 ông ngủ , tôi cũng ngủ , không thức biết nói chuyện với ai _ thế là Hoàngcũng nằm xuống luôn

-Ơ.... có 3 đứa mà 2 người ngủ hét e rùi tui tám với ai đây.... thui ngủ luôn cho rồi_ Vậy là cả Qri cũng nằm dài ra bàn tranh thủ chợp mắt

Cô giáo đứng trên bục giảng cũng chỉ biết lắc đầu.RỒi nói “ Lớp tự học “. Sunny hí hửng :

- Jiyeon.... cậu có nhiệm vụ là dạy tớ học đó nha

- Ơ.... cậu kém hơn tui á.... mơ à

- Kém chứ , kém xa , xa ơi là xa luôn

- Thôi đi chị ơi, thế mà còn bảo kém nữa thì thế nào mới giỏi đây.

- Tớ có nhiều ơi là nhiều chỗ không hiểu ..... cậu chỉ tui đi

-Quyển từ điển của cậu mà cũng có lỗ hỏng nữa hả,,, chuyện lạ à nha

-Tui nói thật mà.... rồi sao? có muốn chỉ hay không nói đại 1 tiếng đi

-Bất lực. Đâu ở đâu mà nhiều ơi là nhiều chổ không hiểu đâu

- Đây nè. Đây . cả đây nửa ._ Sunny chỉ chỉ trên quyển sách

- Sao lắm thế. _ Nó quay phắt sang nhìn Sunny

- Hỳ. ai mượn nói mà cậu không tin, giờ mà cậu không chỉ thì tui có nước cạp bắp mà ăn

- Trời,được rồi. Chỗ này … đó…như vầy.... như vầy nè...@#%^&**&^%$#@. Hiểu chưa_ Nói một hồi , nóquay sag hỏi Sunny

 -Rồi. Hỳ. _ Sunny cười típ mắt

- Trời ơi. Cậu đừng cười vậy nữa.

- Hả. Sao lại vậy _ Suuny phụng phịu ngạc nhiên

- Dễ thương thế , sao tui chịu sao được. Nhỡ tui yêu cậu thì sao._ nó cười

- Ơ. … _ Sunny đỏ mặt rồi quay nên nhìn nó _ thế nghĩa là trước giờ cậu không yêu tui hả? giận rồi. _ Suuny quay mặt đi , nhưng nở một nụ cười thật tươi , nó đâu thể biết chứ

- Ơ kìa, tớ đùa thui mà, đừng có giận_ Nó lay lay người Sunny _ Thế giờ tôi phải làm sao.

- Cậu cho tớ mượn cậu một buổi chiều ngày hôm nay được không. _ Sunny quay phắt người lại , nhìn nó bằng đôi mắt cực gian

- Hả. Làm gì nữa vậy.

- Đi đi mà. Nhá . Chiều nay đi cùng tớ

-Được rồi.

- Jiyeon ơi. Đi bê đồ với mình được không. _ Lớp trưởng đến bàn nó cười và nói

- Ừ. Được chứ.

- Tks cậu nha_ Luna_ lớp trưởng.

- Gì thế. Khách sao quá đấy.

- Hì. Mình đi thôi .

- Ừ. Tớ đi đây _ nó quay lại chào Sunny

Trên đường đi , nó cùng Luna nói chuyện khá vui vẻ :

- Giờ mình đi đâu vậy

- À. xuống phòng thầy tổng phụ trách bê hồ sơ của lớp về cho cô ý mà.

- Cô làm gì vậy

- Tớ cũng không biết nữa. Chắc cũng chẳng có gì quan trọng đâu.

- Ừ.

- À mà Jiyeon này , cậu thấy thế nào về 3 người mới của lớp mình

- Hả.....à... 3 người đó đó hả không duyệt được điểm nào, chỉ có cái họ đẹp thôi

- Trời. Chắc cậu là người duy  nhất nói câu đó đó.

- Sao lại thế.

- Thì 3 người họ trước đã là ngôi sao của trường rồi.

- Trước á. Là sao.

- À . Họ hơn mình một tuổi mà . Học 1 năm ở trường mình rồi , hầu như ai cũng biết đến luôn. Năm ngoái nghỉ 1 năm để đi thi bóng rổ đấy chứ. Năm nay lại về học với tụi mình nà,

- Ừ. Thế sao cậu biết chứ.

- Nghe mấy anh chị trong đoàn nói chứ , cũng có rõ lắm đâu.

- Ừ ừ. Bóng rổ à. _ nó lẩm bẩm

- Cậu nói gì vậy

- À không có gì đâu.

Ra chơi, nó với Luna vẫn còn bị giam ở phòng giám thị, mấy chồng hồ sơ năm thình bão  lụt nào của cô nó hôm nay lại được dịp lôi ra xử lí triệt để báo hại 2 đứanó mệt bở hơi tai

-Này nhóc..._ Jiyeon vừa mới từ phòng vệ sinh bước ra sau khi hoàn thành xong công việc thì có tiếng người quen quen vang lên

-Lại là cậu nữa à.... rảnh rỗi không có gì làm thì đi ngủ đi đừng có ở đó kiếm chuyện với tôi_ Nó bực bội khi nhận ra người kêu nó không ai khác chính là Eunjung

-Tui không có rảnh mà đi kiếm chyện với cậu, nếu cậu chịu xin lỗi 3 đứa tui thì tui bỏ qua cho.... nếu không thì....

-Thì sao hả?

-Cậu sẽ phải hối hận đó

-Hừ... buồn cười thật đó, kêu tôi xin lỗi mà trong khi chưa biết mình mắc phải lỗi gì, với lại nói cho các cậu biết đừng tưởng nhà giàu thì làm gì cũng được nhá, hiếp người hơi bị quá đáng rồi đó

-Coi cậu còn cứng miệng được bao lâu,_ Sau đó Eunjung lấy điện thoại mở cho nó xem cái clip đó, sắc mặt Jiyeon có chút thay đổi, nhìn thấy vẻ mặt xanh ngắt của Jiyeon, Eunjung đắc ý nói tiếp_ sao hả?

-Cậu dùng cái này dọa tôi đó hả?

-Cậu nghĩ thử coi

-Muốn làm gì thì làm đi, không cần hỏi ý kiến tôi đâu_ Jiyeon lấy lại vẻ bình thường rồi bỏ đi

- nếu như không muốn bị đuổi khỏi trường này thì biết thân biết phận mình 1 chút đi, cho cậu 3 ngày suy nghĩ, nếu không thì đoạn clip này sẽ được phát cho bản tin buổi sáng ở trường đó_ Eunjung với nói theo sau khi Jiyeon quay lưng bước đi, không hiểu sau thái dộ của Jiyeon làm cho Eunjung có chút gì đó hụt hẫng và chịu nữa

____sao kì vậy ta, có ý gì đây :v____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro