Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

___ Nhà Eunjung____

-Tuần sau Hyomin về hả?

-Uh.. cậu ấy nói nhớ tụi mình nên về

-Nhớ con khỉ á..... xạo thấy ớn

-Aisiii............ cái con cày................ cậu ăn nói đàng hoàng chút  được không hả? mở miệng ra là chửi thề này nọ à_ Soyeon

-Ya...._ Eunjung xoa chổ đầu vừa bị Soyeon cốc_ Tớ có chửi thề đâu hả?

-Cái giọng cậu trên đọt cây á.......... đáp xuống dùm cái coi_ Qri lên tiếng

-Giờ sao??? 2 ăn hiếp 1 phải không? được nước nhường lấn tới phải hơm_ Eunjung bẻ tay răm rắp

-Hì.. có ai đâu mà dám ăn hiếp cậu_ Qri bước tới nhẹ nhàng vuốt ve trước ngực dụ ngọt Eunjung_Thôi nào Eunjung xinh đẹp bớt giân nào, uống miếng nước hạ hỏa đi hen

-Ờ........... đúng đó, bọn tớ có làm gì đâu, chẳng qua là lo cho cậu bạo lực quá sau này ế chỏng vó thì khổ bọn tớ_ Soyeon giải bài nhưng càng giải càng rối

-Park So Yeon.. cậu chết với tớ....... cậu trù tớ ế đó hả?

-Ế. cái này tớ không trù nhá, tớ nói cậu nghe rõ ràng à

-Còn nói...... hôm nay xem cậu sống ra sao?

-Á........... cứu với bà con ơi............

Vậy kết cục là Qri ngồi lắc đầu uống nước, ăn bánh và xem phim 1 mình và ngồi nhìn 2 đứa bạn rượt chạy vòng vòng khắp nhà.......

Gần một tuần sau nó về nhà với một tâm trạng không được vui vẻ cho lắm. Giờ thi xong học kì , thời gian làm thêm của nó khá nhiều. Nó quyết định ngày hôm nay sẽ đi xin thêm việc làm , nó có thể làm gia sư , cũng có thể là nhân viên cho một quán ăn nào đó, nhưng nó hết lựa chọn để cuối cùng là phải đi làm trong bar.

Sáng nó đến lớp như bình thường , chiều nó làm thêm đến 5h tại quán caffe.Về nhà nấu cơm cho Dani xong nó thay đồ và đi làm tiếp đến khoảng 10h nó đi về. Lúc đầu nó xin làm vào chân rửa đồ , dọn dẹp trong khu vực trong thôi ,nhưng vì có một người làm việc tại khu bưng bê đồ cho khách nghỉ , thấy nó xinh xắn dễ nhìn nên đã cho nó vào chân đó. Lúc đầu , nó cũng không thích nhưng nghĩ đi nghĩ lại thôi thì cứ làm..... đến đâu được thì nó đến . Nhưng có lẽ như mọi chuyện không tốt đẹp với nó . Nó đụng mặt Eunjung, Soyeon và Qri trong phòng vip. Thoáng đầu hắn không để ý nên cũng không nhận ra nhưng vì nó cứ lấp lấp , ló ló khiến Eunjung sinh nghi rồi Eunjung đứng dậy và đến gần nó , cònSoyeon và Qri thì chỉ biết nhìn theo :

- Cậu làm gì ở đây vậy?

- Bộ cậu đui sao , hay phòng không đủ đèn cho cậu nhìn _ nó nói nhưng lại nhìn ra hướng khác

- Cậu điên à. Cậu biết ở đây nguy hiểm với con gái thế nào không hả?

-Cậu là con trai hả?

-Tôi khác .... cậu khác.... đi về đi

- Cậu bỏ tôi ra, tôi còn phải làm việc nữa

- Cậu cần tiền đến thế sao . Tôi có thể cho cậu....

- Bỏ ra. Tôi không phải loại ăn xin........... cậu đừng nghĩ có tiền là có tất cả

- Tôi không có ý đó, nhưng nơi này cậu không thể ở đây được

- Không phải chuyện của cậu......Tránh xa tôi ra_ Rồi nó bỏ đi.

- Con bé định làm gì nữa vậy_ Qri nhăn mặt

- Tớ cũng rối tung nên đây . _ Eunjung ngồi phịch cái xuống nghế

- Chắc em ấy nghĩ đây là thời gian rảnh cuối cùng trong ngày nên muốn đi làm ,nhưng không có công việc nào nữa nên đành làm cái này. _ Soyeon uống một ngụm bia rồi giải thích.

- Cậu nói có lí, kể ra cũng tội con bé_  Qri

- Lại chẳng khổ...... Giờ một con bé phải nuôi hai chị em đi học , lại có đứa em bệnh tật gì đấy _ Soyeon càu nhàu.

- Nhưng biết giúp em ấy làm sao bây giờ, chắc chắn là không nhận sự giúp đỡ của tụi mình ùi_ Qri nhìn 2 đứa bạn

- Đây mới là cả vấn đề _ SOyeon lắc nhẹ cái đầu .

- Nhưng nếu Jiyeon làm việc ở đây thực sự rắc rối lắm đó , ngoài kia toàn thằng dê cáo mý nhau. _ Qri

- Cậu cũng vừa quá hen, mấy thằng ngoài đó còn phải bái cậu làm sư_ Eunjung liếc xéo Qri 

-Thôi. xin dùm cái, tối ngày giỡn hoài, nhức óc muốn chết nè_ Soyeon xay xay thái dương

-Đồ mọt sách. ..........ngồi yên đi _ cả Eunjung và Qri đều đông thanh cùng một lúc một câu vào mặt Soyeon

- Tôi phải sợ 2 người á........ 2 người nên nhớ tôi là ai nha . _Soyeon nhảy tới chổ 2 đứa bạn bắt đầu tung đòn

-Ối seobang hôm nay dám đánh yeobo luôn hả.

-Ai sâu ta hum nay cũng đánh........ yaaaaaaaaaaaaaaaaa.............

-. Hôm nay nó bị ma nhập ùi, còn không mau chuồn đi còn ở đó seobang gì nữa.....

-Aaaaaaaaaaaa............

Rồi Soyeon lôi cổ 2 người kia lại , quật vào ghế. Thật sự là rất ít khi họ như vậy. Rất vui vẻ. Họ nô đùa như những đứa trẻ con. Nó khẽ mở cửa phòng vào. thấy cảnh tượng hú hồn đó , nó mỉm cười, rồi bước lại gần :

- Tôi mang đồ vào đây.

Nghe thấy tiếng nó 3 người kia như bị giât điện . Tách nhau ra và nhảy về chỗ ngồi . Thật sự là nếu ai quan sát cảnh này chắc không thể nhịn được cười mất. Soyeon thì đang cố gắg chỉnh lại vẻ đẹp trang nhã của mình qua tấm gương mà cô luôn mang theo bên mình, còn Qri và Eunjung thì cảy chuốt lại 1 chút .... vì sao ư????  Vì 3 người này rất ư là chú ý hình tượng của mình, lúc nào người ta cũng chỉ thấy được 1 Eunjung tao nhã, kiêu sa của 1 tiểu thư danh giá , là mẫu hình lí tưởng của không biết bao nhiêu người. 1 Soyeon không quá lạnh lùng đến đáng sợ nhưng đủ đẻ người khác phải ngắm nhìn và học hỏi thật nhiều ở cô,.1 Qri quý phái, sang trọng nắm giữ bao là bí mật mà mỗi khi cô bật mí là chuyện trên trời dưới đất không ai giải đáp được..... phải nói là hình tượng không thể phá bỏ được của bộ tứ nổi tiếng của CCM

- Thôi không phải cố _ nó cười

- Hả _ 3 người đồng thanh

- Tôi nói là không phải cố gắng chỉnh chu làm gì. Dù gì thì tôi cũng biết các cậu đã làm gì và kết quả là thế nào , thật đáng tiếc cho danh hiệu tứ đại mĩ nhân khi trao nhầm cho lớp này

- Này ...... cậu đừng nghĩ linh tinh đó _Eunjung nhìn chằm chằm vào nó

- Cậu biết tôi nghĩ gì nào?

- Thế em muốn nói gì. _ Soyeon nói

- Cũng đâu có gì , thấy gì thì em nói vậy thôi, bề ngoài vậy ai dè phỡn dữ dội

- Nhưng chốt lại là cậu muốn nói gì đây

- Thì là những người chỉ được cái mác bên ngoài thôi chứ  cũng chẳng ra gì

-Cậu thấy cái gì mà dám khẳng định như vậy hả?_ Eunjung

-Các cậu ở thế giới thứ 3

- Hả _ 3 người họ há hốc mồm

- Tôi cũng không hiểu sao các cậu lại có thể….. _ nó chỉ chỉ…_ lại còn 3 người nữa chứ. Eo ôi. Ghê quá đi

- Em đang nghĩ cái gì thế hả Jiyeon _ Qri đỏ mặt

- Không...... Tôi chỉ đang nói những gì tôi thấy

- Thế cậu thấy những gì? thế giới thứ 3 thì sao? chết hả?

- THấy tất cả , từ đầu và giờ là kết thúc..... không chết cũng chẳng sao

- Từ đâu . .........Kết thúc_ Soyeon ngơ ngác.

- Đừng gỉa nai nữa..... Lúc đầu thì 3 người như thế và giờ là bộ dạng tả tơi , dù các cậu đã cố chỉnh lại nhưng không thành.... thế đó.... mất hết hình tượng rồi... thôi tạm biệt nhá...

Lúc này 3 người họ mới nhìn lại mình toàn bộ một lần nữa. Thực sự thì không còn gì đễ diễn tả. Soyeon thì quần áo sộc sệch ,cũng chả biết là làm gì. Eunjung và Qri còn thảm hơn nữa lộ cả ra hết cái body chuẩn đẹp của mình nhưng không gây cho nó bất kì phản cảm nào. Rồi 3 người đứa nhìn nhau, gục mặt xuống bàn mà không nói được câu nào nữa. Nó cười , không còn là nụ cười nhếch mép khinh khỉnh mà là nụ cười thực sự. Nhưng đáng tiếc cho 3 con người kia đã không được nhìn thấy nụ cười của thiên thân giữa bóng tối. Nó ra ngoài và nói nhỏ một cậu mà không ai nghe thấy “ trẻ con thật”. Còn trong phòng lúc này, 3người kia đã không con biết phải làm gì nữa. Soyeon thì ngủ , Qri và Eunjung thì cùng ngồi uống bia vì xấu hổ trước nó, dó tới giờ chưa ai thấy cái hình ảnh lúc tả rơi lúc này của 3 đứa, vì tụi nó chơi với nhau , rồi cũng lại ngủ. Bỗng nhiên sao cả nó và 3 người kia đều cảm nhận được sự yên lành , dễ chịu......

___Quay về với nó____

Đúng như Eunjung nói , làm việc ở bar thực sự không dễ dàng chút nào. Đối với gia cảnh Eunjung thì khác, chuyện đi đó đi đây tiếp xúc chổ dông người, va chạm nhiều kinh nghiệm nhiều là chuyện bình thường nhưng với hoàn ca nhr nhà nó, vì muoons kiếm đồng tiền mà nó phải bươn chảy vào đây, chân ướt chân ráo và xảy ra cũng biết bao là chuyện....Có lần nó bê đồ uống cho một bàn nước có 3 người đàn ông và một người con gái trẻ.Vừa đặt đồ uống xuống thì có một người đàn ông kéo tay nó lại :

- Cô em ở lại uống với anh một li đi....

- Dạ . Cháu xin lỗi. cháu có việc phải đi.

- Việc gì quan trọng chứ. Ngồi đây với anh. muốn gì anh cũng cho.

- Bỏ tay cháu ra đi ạ, cháu còn phải làm việc.

- Con bé này , giả vờ gì nữa.

- Bỏ cháu ra đi _ nó lừ mắt , bực lắm rồi

- Mày làm cái gì thế hả , lừ tao á. _ ông ta đứg dậy cầm cổ áo nó.

- Chỉ tại chú , cháu bảo là cháu còn phải làm việc mà

“ CHÁT” . Con oát này , mày tưởng mày là ai mà giám cãi tao hả. _ ông ta tát nó một cái đau đớn.

- Phì. Cháu có quyền được cãi với những người ô uế như chú đó_ dù nhà nó nghèo nhưng từ nhỏ tới giờ mẹ nó không nó đánh nó một cái nào chứ không nói là tát. Hơn nữa mẹ từng dặn nó là đừng để người khác động vào mình quá đáng mà.

- Mày cũng chỉ là cái loại gái … loại không ra gì.

- Xin lỗi chú , cháu không phải gái. Chú cũng đâu có ra gì mà nói cháu_ nó nói nhưng mặt vẫn bình thường chỉ cười đểu.

- Mày… Mày biết gì không , tao không ra gì , nhưng tao có tiền, tao có tiền tao có thể làm được tất cả.

- Nhà giàu các người chỉ làm được đến vậy thôi sao. Chú có tiền thì chú làm được gì cháu không cần biết . Nhưng những đồng tiền chú cầm cháu tin nó thuộc loại dơ bẩn , bẩn như chủ của nó đậy ạ .

Ông ta tức điên nên , hất nó ra , đạp nó ngã . rồi đến vừa vừa đánh vừa chửi nó. Nó ôm đầu , chỉ cười , nó biết , nó không đau , nó là người học võ mà. Nó thấy ở khoe môi cay rát , nó đứng dậy , nhìn ông ta và cười :

- Vậy là xong chứ ạ . _ nó cười , đưa tay ngạt đi ít máu ở cạnh môi

- Mày nghĩ đơn giản vậy sao. _ ông ta giơ tay định đánh nó thì nó nắm tay khựng lại.

- Cháu không để chú động vào người cháu nữa đâu.

- Mày tưởng mày to sao. bọn bay đâu , đánh chết con ranh này cho tao.

Ông ta dứt lời thì khoảng 3-4 thằng to con chạy đến, nhìn nó cười nham hiểm .Nó đủ khả năng đánh trả nhưng nó không đánh được ở trong đây , đành chạy ra ngoài và dĩ nhiên là chúng đuổi theo. Mọi người thấy bọn họ chạy đi cũng chỉ nhìn theo rồi tắc lười , lắc đầu và dĩ nhiên ông ta cũng chỉ cười rồi ngồi xuống ghế uống rượu. Nụ cười của những con người dơ bẩn.Nó chạy tới một chỗ không người , thì bị chúng đuổi kịp. BỌn chúng đứng thành vòng tròn xung quanh nó , rồi mỗi thằng nói một câu ,nào là giờ cô em tính sao , nào là mày động nhầm người rồi con. Nó cũng chẳng con muốn nói gì, chỉ nói mỗi câu :

- Thế bây giờ mấy người muốn làm sao. Đánh thì đánh luôn đi ở dó nói nhảm hoài mệt óc lắm, tui còn phải về làm việc nữa

- Mày cũng gan gớm nhỉ , đừng tưởng là con gái thì tao tha

- Tao cũng đâu có cần.

Rồi chúng nó nhảy vào . Tay không nó đánh trả từng người một. Không thể làm chúng trấn thương ngay một lúc được nó đành đánh mỗi người một đòn vào điểm yếu trước để chúng giảm bớt sức , thì nó mới có thể hạ gục được mấy con trâu mộng này. Một lúc sau , chúng đều nằm lả hết dưới đất , nó cười rồinói :

- Cảm ơn mấy người đã nương tay. Nhưng đó không tốt đâu. độ lượng không phải lúc. Phì. _ rồi nó bỏ đi.

Quay về bar , nó gặp ông ta đang ngồi cạnh 2 cô gái lả lướt. Thấy nó còn yêu lành quay về , ông ta vô cùng tức giận :

- Con bé kia _ ông ta quát

Nó không bảo sao vẫn đi tiếp. ông ta tiếp tục gọi. Nhưng nó vẫn không quay lại. ông đứng dậy kéo vai nó :

- Sao tao gọi mày không thưa?

- Cháu có tên có tuổi biết chú gọi con bé nào. mà tại sao chú gọi cháu lại phải thưa, cháu và chú không quen không biết nhau mà

- Mày… sao mày vẫn có thể quay về nguyên vẹn

- Thế chú nghĩ cháu sẽ về như thế nào.

- Ai đã giúp mày , bọn đàn em tao đâu.

- Chẳng ai. Mà em chú chứ em cháu đâu mà cháu biết. Giờ thì xin chú buông tay ra để cháu còn đi làm việc cháu.

- Mày nghĩ thế là qua à. _ ông ta vơ một chai rượu đập vào đầu nó . Nhưng nhanh hơn thế , nó đã kéo một tay ông ta lên đỡ vào đầu nó và cuối cùng là gậy ông đập lưng ông. Với cái lực mạnh như muốn giết chết người ta tự đập vào mình thì mọi người biết sẽ như thế nào rồi đó. Ông ta đau điếng ngồi gục xuống và chửi  nó , và hứa sẽ đập nó chết. Nó chẳng quan trọng gì những lời nói đó.

Vào đến phòng trong chị quản lí hỏi nó :

- Em không sao chứ? , chị nghe mọi chuyện rồi

- Vâng . Em không sao.

- Nhưng em cũng phải cẩn thận đó , hắn ta đã từng làm loạn chỗ này một lần nhưng may có ông chủ nên mọi thứ êm đẹp , nhưng ai động vào hắn là hắn không tha đâu.

- Vâng, em sẽ chú ý ạ.

- Mà này. Con gái làm việc ở đây nguy hiểm như thế đó , nếu như có thể chị nghĩ em nên thay đổi kiểu tóc đi thì có lẽ không sao đâu.

- Là sao ạ. Em cắt ngắn đi sao chị?

- Giả trai đó , em hiểu không.

- Hả…. mà vâng. để em suy nghĩ chị à.

- Ừ. chị cũng muốn khuyên em thế thôi .

- Vâng em cảm ơn.

- Thôi muộn rồi . Lấy đồ về đi.

- Vẫn còn giờ làm của em mà.

- Không sao . Hôm nay chị cho về sớm . Thế nhá ...... Chị ra ngoài đây. Mà lần sau cố gắg đừng gây chuyện nữa nhá

- Vâng em sẽ không thế nữa đâu ạ Cảm ơn chị .

- Cái con bé này , cảm ơn suốt à.

- Hỳ. _ nó cười .

Nó thu đồ ra về. Trên đường đi nó vẫn cứ nghĩ về vấn đề chị quản lí nói. Nó không biết có nên nghe theo lời chị không , nó rất khó mới dữ được mái tóc dài này , nói bỏ một cái là bỏ thì quả thật là không dễ chút nào. Nó cần suy nghĩ nếu như kiếm được việc gì làm khác thì nó sẽ chuyển để giữ lại mái tóc này.Về đến nhà , nó nghe tiếng khóc là Dani. Nó phi vào như điên :

-Dani ..em làm sao thế.

- Chị ơi . Em đau lắm.

- Em uống thuốc chưa?

- Em uống lúc tối rồi.

- Cố chịu nha. Chị đưa em đi viện.

Rồi nó ra ngoài bắt xe cho Dani đi viện . Nó nhìn Dani phải chịu những cơn đau mà lòng nó thắt lại. Khổ cho con bé quá, em nó còn quá nhỏ để chịu đựng nổi đau này, nếu như nó có thể chịu đau cho Dani thì tốt biết mấy. Nó cứ ôm đứa em trong lòng nghĩ miên man cho đến khi đến bệnh viện. Nó đi thẳng vào phòng cấp cứu đặt cô bé lên giường rồi ra ngoài để bác sĩ làm việc.Ngồi ngoài nó lo lắng , cứ đi đi lại lại ngoài cửa phòng cấp cứu , tim nó đậpnhanh , toát mồ hôi lạnh .

1tiếng trôi qua. Bác sĩ mở cửa phòng.

- Cháu là gì của cô bé?

- Dạ là chị gái ạ .

- Bố mẹ cháu đâu?

- Dạ . Họ hiện không có nhà. Em cháu có sao không ạ?

- Cô bé cần được nằm viện để theo dõi , cháu đi theo bác để làm thủ tục .

- Vâng ạ.

Nói chuyện với bác sĩ và làm thủ tục xong nó vào phòng thăm Dani. Nó không dám nói với bác sĩ là bố mẹ nó mất vì nó sợ họ sẽ không yên tâm khi cho Dani nằm viện, giờ thì dù khó khăn đến thế nào nó cũng phải làm cho bằng được tiền để Dani điều trị.Nó tranh thủ lúc Dani ngủ nó đi tìm xem ở đâu làm thêm được nữa không nhưng mọi cố gắng giường như vô ích. Nó suy nghĩ cả đêm và đã quyết định bỏ đi mái tóc dài của mình để giả trai làm việc tại bar tiếp , chứ không thì nó không biết phải làm gì để kiếm tiền nữa.

Hôm sau ngày chủ nhật, khi nó vào viện thăm Dani sớm , và em nó đã phải thốt lên đúng như nó dự đoán

- Chị , tóc của chị .

- À. Hè rồi , nóng quá chị cắt đi đấy mà.

- Không đúng, chị quý bộ tóc của chị lắm mà. Chị nói dối em. chị bán tóc đúng không.

- Không mà. Chị chỉ cắt đi thôi , chị không bán đâu.

- Chị….

- Thôi , ăn hết bát cháu này đi rồi uống thuốc nha. chị có việc phải đi, trưa chị quay lại nha

- Vâng.

- À chị mag người gỗ cho em đây , nhớ ngoan đó.

- Em biết rồi. Chị đi cẩn thận nha.

- Ừ. Chị đi đây không muộn

Nó ra khỏi phòng , thở dài vì đã qua mặt được Dani, nếu Dani mà biết nó cắt tóc để đi làm thì chắc sẽ giận nó mất , dù Dani biết là chị làm thế vì mình , nhưng cô bé không muốn chị hi sinh quá nhiều vì mình . Giờ nó phải đi tập dợt lại 1 chút sắp tới nó có 1 trận bóng và nếu thắng trận này nó sẽ có đủ tiền trang trải cho tháng này.... rồi nó lại thở dài nghỉ đến lúc lên lớp , phải đi qua biết bao con mắt với bộ tóc mới và ngắn tũn thế này là cả vấn đề đối với nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro