Đồ khốn tôi không phải là vợ anh [chap 5 - 6 - 7]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5. 

nó lên phòng gọi con mình dậy lúc này cũng đã 6h sáng , gọi thằng bé dậy rồi đánh răng rửa mặt thay đồ cho nó rồi cùng xuống bếp nấu ăn , nó muốn tự tay nấu ăn cho con mình , vì thằng bé gầy quá . hai mẹ con tíu tít trong bếp , còn hắn ngủ như cún con say sữa trên phòng nó . rồi nó tìm chìa khóa xe đưa con đi học 

- thiếu phu nhân , có cần tôi đưa đi không ạh ? 

- không cần đâu , cảm ơn anh , tôi biết lái xe mà . 

- vâng , phu nhân đi cẩn thận .

- cảm ơn anh . 

nó mỉm cười rồi mở cửa xe cho cu Bo lên xe , nó thắt dây an toàn cho cu Bo rồi lái xe đến nhà trẻ Phúc Lợi < kid bịa á > nơi cu Bo đăng ký theo học . một cô giáo trẻ ra đón cu bo 

- chào mẹ rồi vào cùng các bạn nào cu Bo - cô giáo

- con chào mẹ .

- cu Bo ngoan , đến tối mẹ lại đến đón nhé -nó

- vâng ạh 

- phiền cô để ý đến cháu , nó hơi yếu -nó

- vâng đó là trách nhiệm của chúng tôi , chị đừng lo -cô giáo

- cảm ơn chị .-nó

nó mỉm cười vẫy vẫy tay chào cu bo rồi đi ra xe , nó không về nhà mà đi đến cái vực mà nó bị rớt xuống trước đây , tìm đường xuống đó , tìm lại giấy tờ ,may quá , giấy tờ tùy thân của nó vẫn còn và quan trọng hơn cả là cái thẻ ATM trong đó còn có tầm hơn 10 tỷ . số tiền mà nó tự kiếm được trước đây . 

nó về nhà lên phòng , hắn vẫn ngủ , nhìn cái tướng hắn ngủ , nó chỉ muốn phi thẳng lên giường đập cho hắn một trận cho bõ tức . 

- dậy đi , đồ con sâu ngủ . anh nướng cháy giường tôi rồi đó - nó hất chăn ra khỏi người hắn ném thẳng cái gối vào mặt hắn .

- yên nào , cho ngủ thêm chút nữa - hắn làu bàu 

- dậy , đi làm . mau - nó quát . hắn lập tức bật dậy ngơ ngác nhìn căn phòng - nhìn gì mà nhìn , xuống khỏi giường tôi , để tôi còn ngủ , hôm qua anh hại tôi cả đêm không được ngủ rồi đó 

- ờ . - hắn chỉ biết ờ rồi thôi , chả hiểu gì nữa luôn .

hắn nhớ là hôm qua hắn say , rồi hắn về cùng 4 người rồi ...bây giờ hắn nằm đây , tại căn phòng nó . hắn gãi gãi đầu , làm cho cái đầu rối bù cả lên 

- anh còn ngồi đó hả ? 

- sao tôi lại nằm đây ? 

- còn hỏi nữa , nửa đêm hôm qua thằng điên nào dẫn bồ về nhà rồi la hét và nằm ăn vạ dưới nhà ấy . rồi báo hại tôi cả đêm không được ngủ vì giặt đống chăn ga gối đệm cho anh kìa , nôc' cho đẫy vào rồi về nôn hết ra giường , tôi cảnh cáo , tôi chỉ làm lần này thôi đấy , còn lần sau anh chết chắc đó . cút xuống khỏi giường tôi - nó thẳng chân đá hắn xuống giường và chui vào chăn ngủ . 

hắn nhăn nhó xoa xoa lưng rồi đi về phòng , căn phòng đêm qua hắn làm bừa bộn , hôm nay đã gọn gàng sạch sẽ , chắc là nó làm hắn nghĩ vậy . làm vscn rồi thay đồ , đi xuống dưới bếp kiếm gì đó ăn 

- chị bếp , có gì ăn không ? 

- dạ thiếu gia , có đồ thiếu phu nhân nấu rồi để trên bàn đó ạh 

- ờ 

hắn ngồi vào bàn mở lồng bàn rồi ngồi ăn , nó nấu ăn ngon cực , vậy mà giờ hắn mới biết điều đó , mới chỉ có bữa thứ hai được ăn thôi là hắn đã thấy hạnh phúc rồi . ước gì nó ngày nào cũng làm để hắn được ăn ngon chứ đầu bếp của gia đình còn kém xa nó quá < kinh > . hắn đến công ty , hôm qua nguyên một ngày hắn không đến , chắc có nhiều việc lắm đây . 

vừa thấy hắn vào phòng làm việc , cô thư ký riêng xinh đẹp của hắn đã xà vào lòng hắn , khiếp nhìn con này ăn mặc .....kiểu gì mà hở hết trơn không mặc còn kín hơn . áo thì hở rốn hở cả ngực , váy thì hở ...hết sạch sành sanh . 

- anh . hôm qua không đến làm người ta chờ mãi - nũng nịu lay lay hắn làm mặt hờn dỗi 

- ngồi dậy qua bàn làm việc đi - hắn lạnh lùng 

- anh .......

- không nói nhiều , đi - hắn lừ mắt 

- hứ . em không làm . 

- vậy được . cô bị đuổi việc ngay từ giờ phút này . đi ra khỏi phòng làm việc của tôi - hắn nói mà không thèm liếc lấy cô thư ký một lần , mắt dán thẳng vào máy vi tính và đống hồ sơ trên bàn .

- anh .....sao anh lại ......

- tôi bảo đi ra , không nghe thấy sao ? - hắn gắt 

cô thư ký ấm ức không nói được câu nào , cầm túi sách hậm hực đi ra khỏi phòng hắn đóng cửa cái rầm . làm rung cả chỗ ngồi của hắn . 

- đứng lại . - hắn hét 

- hỳ hỳ em biết là anh sẽ gọi em lại mà - cô thư ký hớn hở . 

- cô đứng đó đợi tôi - rồi hắn gọi cho ai đó - quản lý Hạ lên phòng gặp tôi . cho anh 5 phút để chuẩn bị 

- vâng thưa tổng giám độc 

đúng 5 phút sau quản lý tên Hạ lên đến phòng hắn . đưa tay lên gõ cửa 

- vào đi 

- chào tổng giám đốc , anh gọi tôi có việc gì ạh ? 

- đuổi việc cô ta , chuyển cô ta xuống làm quét dọn để trả nợ cho tôi vì phá cửa phòng làm việc của tôi , số nợ là 1 tỷ , cho cô ta làm việc đến khi nào trả xong thì thôi . lương tháng của quét dọn ở đây là bao nhiêu ? 

- thưa tổng giám đốc . lương tháng của quét dọn là 5 triuệ một tháng .

- được rồi riêng cô ta thì giảm một nửa , 2 tiệu 500 ngàn một tháng . đi làm ngay đi 

- vâng . - mời cô .

hắn vẫn không ngẩng mặt lên mà chỉ ký ký viết viết làm cái công việc đang ngập đầu của hắn . cô thư ký ức không nói được lời nào , mặt tái mét , đúng là hắn đưa cô lên tiên được thì cũng đưa cô ả xuống địa ngụ được nhục không còn cái nhục nào hơn . 

buổi tối chuẩn bị cho cu Bo đi ngủ xong , nó đi lên phòng sách của gia đình , nhìn thấy hắn đang ngồi hý hoáy ghi ghi chép chép gì đó nhưng nó mặc kệ , nó coi như không nhìn thấy hắn , nó kiếm vài cuốn sách về hội họa mỹ thuyaatj , thời trang và kinh tế rồi ngồi xem , trớc đây nó học mấy trường liền rồi , mỹ thuật , thiết kế thời trang và trường kinh tế . đừng thắc mắc tại sao nhé , bởi vì nó học giỏi nên học nhảy cóc đó mà . 

hắn nhìn nó ngồi đọc sách say sưa không thèm để ý tới hắn thì ức lắm 

- cha , cô mà cũng biết chữ cơ à ? đọc mấy thứ đó có hiểu gì không đó ?

- ......................... - im lặng 

- ê đồ khùng . co khồn nghe tôi nói gì hả ? bộ điếc à ? 

-..........................- im lặng 

- này ..ba la ba la ba la ........

- anh bị dở hơi à ? bị chập chỗ nào à ? ngồi im đi , không là tôi gọi 3TK đó 

- 3TK là cái gì vậy ? 

- ngóc không tả được . là trung tâm thần kinh đó anh rõ chưa 

- cô ................ thôi tôi không châp đồ không biết gì như cô 

- có chấp thì anh cũng đâu có kịp tôi ? nên không chấp là hơn .

- cô ........

- tôi làm sao ? tôi biết tôi đẹp rồi , anh không cần cà lăm như vậy đâu . thôi ngồi im đi để tôi còn đọc sách . 

hắn tức không nói nên lời . nó từ sau cái vụ tai nạn đó đã thay đổi , thay đổi thành một người hoàn toàn khác , không còn là một cô gái yếu đuổi dịu dàng ăn mặc luộm thuộm nữa mà thay vào đó là một cô gái đanh đá mạnh mẽ , xinh đẹp và biết cách ăn mặc và hơn hết giám đổi đầu với hắn . nó ôm đống sách đi về phòng , ở đây nhìn thấy hắn chắc nó không đọc nổi chứ nào quá . hắn không nói gì chỉ nhìn theo dáng nó đi ra khỏi phòng , lúc đó hắn chỉ muốn lao vào ôm lấy nó thôi . mái tóc dài mượt , toàn thân tỏa ra một mùi thơm dịu nhẹ , với bộ váy ngủ màu hồng phấn , nhưng hắn đã không làm được điều đó vì nó đi quá nhanh . hắn tự cốc vào đàu mình vài cái như kiểu muốn nói " tỉnh lại đi cưng " vậy . 

nó đi về phòng đọc hết đống sách đem về rồi chui vào chăn ngủ .............còn hăn thì không tài nào ngủ đươc vì cái hình ảnh của nó lúc nãy lại hiện ra trước mặt hắn .........

6. 

mẹ con nó đang tíu tít dưới nhà bếp , hôm nay là chủ nhất cu Bo không đi nhà trẻ . hai mẹ con nó đang làm cơm , nó muốn tự tay nấu ăn cho con hơn là để người làm làm cho , mới chỉ có một tuần thôi mà nhìn thằng nhok đã khá hơn rất nhiều , có vẻ mập hơn được chút xíu , nhìn vào đã thấy có tý da tý thịt . hắn cũng không đến công ty . hắn ngồi trong phòng sách nghiên cứu gì đó rồi xuống dưới nhà xem mẹ con nó làm , từ ngày nó tai nạn khỏe lại , căn nhà này đã có chút sinh khí vì có nhiều tiếng cười hơn và đặc biệt có tiếng trẻ con thường xuyên hơn < cu Bo nói chuyện đó mà > 

một tuần nay bữa nào hắn cũng có mặt ở nhà để ăn cùng mẹ con nó và không đi đêm nữa , hết việc công ty là về nhà . nó cũng thấy lạ nhưng không thèm hỏi , nó hầu như chẳng bao giờ nói chuyện với hắn . nó và hắn dường như hai thế giới tồn tại song song vậy . cu Bo thì xuốt ngày bám váy mẹ , ngoài ra chẳng theo ai , hắn thì thằng bé không theo rồi , nhìn cái tướng lạnh như tiền kia của hắn thằng bé thể nào mà chả sợ , không sợ hơi phí .

- Bo - hắn kêu .

- dạ , ba .

- qua đây với ba con . 

nó vẫn ôm cu Bo trong lòng nhìn hắn thách thức , kiểu " ngon nhào vô " và cùng cu Bo tít mắt xem hoạt hình . lâu lâu lại phá lên cười và vỗ tay . hắn tức xì khói , nhíc lại gần hai mẹ con nó . kéo lấy cu Bo ra khỏi lòng nó đặt vào trong lòng mình . hắn nhìn nó nhướn mày kiểu " cô thua rồi nhé " vậy . nó mặc kệ , dù sao hai người cũng là cha con mà tách ra sao được , thấy hắn thương con nó cũng bớt được một nỗi lo , lo sau này thằng nhỏ ...........

- tôi đưa hai mẹ con đi công viên nhé - hắn nói 

- gì ? 

- tôi nói là tôi sẽ đưa hai mẹ con đi công viên chơi 

- cu Bo , con đi không ? - nó hỏi

- dạ , con thích lắm . mình đi nha mẹ - cu Bo nghe được đi chơi là hớn hở lắm lăng xăng kéo hắn lên phòng thay đồ .

nó nhìn hắn thay đồ cho con mà phát bực cả lên , đúng là vô dngj mà , mỗi cái việc thay đồ cho con bất kỳ thằng đàn ông nào cũng biết làm còn hắn thì không . chọn đồ chả hợp gì cả , nó đành phải thay lại . hôm nay nó mặc quần bò , áo phông và tóc cột cao , đi đôi giầy cao gót , trông thật nổi bật . hắn cũng đóng bộ lịch lãm < chắc định cua gái đó mà > kaki nâu , sơ mi trắng , nike trắng .

đến công viên , hắn mua kem cho cả nhà < ba cái đó > đứng xem thú trong công viên , thằng bé dật dật quần hắn 

- gì thế Bo ? 

- con muốn đi .........

- aizzzzzzzz , đợi chút , chịu khó nhịn , đừng có bậy ở đây đó . - hắn nhăn mặt sốc cu Bo đi , nhìn cái tướng hắn chạy cũng đẹp nữa , đúng là con người hoàn hảo mà . nó khoanh tay đứng nhìn hai cha con hắn chạy đi . 

phải nói hắn đẹp trai , cao ráo , dáng hắn ít nhất cũng phải 1m80 , chân hắn dài thật . nó đi cả giày cao gót cũng chỉ có cao bằng tai hắn < trời chị cao vậy ^^ > .

cả gia đình đi đến đâu cũng là tâm điểm của sự chú ý , ba người đi đến đâu cũng như là tỏa sáng đến đó vậy , hàng ngàn ánh mắt ghen tỵ và ngưỡng mộ nhìn vào ba người . hắn đã có vợ và con đi bên cạnh nhưng mà cái mặt của hắn thật là có tài cua gái , gái vẫn bám theo sau ầm ầm và reo hò ầm ỹ .

- con kia là vợ của ảnh hả ? sao sấu vậy trời < nhìn lại đi cưng , người ta đẹp như hoa hậu đó , đồ mặt rỗ ạh > 

- xinh mà , còn xinh hơn cả hoa hậu nữa đó 

- càn lâu , xấu hoắc à , không đẹp bằng tôi nữa .

- trời đừng có đu dây điện , à không dù là cáp treo bà nà thì cô cũng bị rơi thôi , thôi xuống đi cho người khác nhờ , xấu mà còn bày đặt .

- không đúng sao ? cô ta xấu hoắc , ảnh chỉ lấy về theo lệnh của ba mẹ ảnh thôi chứ ảnh làm gì yêu loại người xấu như thế ? đã xấu lại mồ côi , lại còn không có học nữa < mày là người có học đó hả ? từng lời nói của kẻ có học là thế này à ? thấy gớm . > 

người ngưỡng mộ thì nói một kiểu , người ganh tỵ ghen ghét nói một kiểu . nó nhếch mội cười khinh bỉ , còn hắn thì im lặng không nói gì , hắn không đoán được trong lòng nó đang nghĩ gì , bị người ta đụng chạm vậy mà không có phản ứng gì sao ? 

một cô gái đụng phải hắn , cô gái khá xinh ăn mặc khá được không đến nỗi hở hang hàng hóa nhưng cũng thuộc hạng cáo già giả nai . hắn nhíu mày , cô gái ngã xuống đất . hắn bất ngờ , nó thì đứng im , tay nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của con mình , còn tay kia của thằng bé là hắn nắm . 

cô gái kia khóc , nhiều người xúm lại xem , hắn cũng chẳng hiểu gì , tự đi , tự đụng vào hắn rồi tự khóc . còn nó thì đang nhịn cười , cu Bo thì đưa hai hột nhãn < đôi mắt > nhìn ba rồi quay sang nhìn mẹ rồi lại nhìn người đang ngồi dưới đất đó 

- có chuyện gì thế nhỉ ? 

- không biết được , thấy tự nhiên ngồi khóc trước mặt người ta như vậy không biết có chuyện gì 

- giời ơi , chắc lại thấy trai đẹp nên ăn vạ đó mà .

- đúng là ghê gớm thật . 

- mà sao hắn ta không chút phản ứng thế nhỉ ? 

- bộ mù hả ? vợ con người ta bên cạnh kìa , làm gì có chuyện đi động vào người khác ? 

- cũng phải vợ cậu ta xinh thế cơ mà . thằng bé con kia dễ thương quá . 

hàng loạt những lời bàn tán vang lên 

- thôi đứng dậy đi , ngồi đó ăn vạ không ích gì đâu , đường rộng thế này không đi lại cứ nhằm mặt ck tôi mà đi vào . mọi người thấy sao ạh ? vợ chồng con cái chúng tôi đi rất gọn đúng không ? và đường còn rất rộng , không ai động vào cô gái này hết , vậy mà cô ấy lại ngồi trước mặt chồng tôi khóc , với một người vợ khi thấy chồng mình bị người khác làm cái trò này thì mọi người sẽ làm gì ạh ? - nó nói từng lời hướng vào cô gái kia như xoáy vào lòng vậy 

- phải rồi , đứng dậy đi , đừng có ăn vạ nữa , đứng dậy đi .- nhao nhao 

cô gái quê quá không biết làm gì đành ấm ức đứng dậy , không chịu buông tha còn cố tình vịn và hắn nữa , và loạng choạng ngã vào người hắn , hắn bị nó kéo qua một bên khiến cô gái xuýt thì ngã lần hai . cô gái hạm hực mím môi nhìn nó tóe lửa . hắn vẫn im lặng không nói gì . cúi xuống bế cu Bo lên và cầm tay nó bước đi , nhưng cô gái đó lại níu nó lại , hắn khững lại quay lại nhìn .

vẫn là một cuộc chiến tranh trong im lặng . nó cũng chả báu bở gì hắn nhưng trong giấy đăng ks kết hôn , trên danh nghĩa pháp luật nó và hắn là vợ ck nên nó không thể cho nhưng loại vớ vẩn này động vào hắn được , mặt nó hơi tái < đã báo cơ thể nào vốn sẵn yếu đuối mà , từ khi nó nhập vào mới khác thôi > . 

- cô làm gì vợ tôi vậy ? - hắn thấy người nó hơi run lên và mặt tái xanh hắn mới mở mồm 

- ....cô ...cô ta không xứng với anh .- cô gái đó nói 

- hơ . việc gia đình tôi không cần cô quan tâm . xứng hay không tự tôi biết . không lẽ cô xứng với tôi hơn cổ ? 

- vâng . em đẹp , em giàu , em có học . em mới xứng với anh 

- ồ . vậy sao ? thế mà nãy giờ hành động của cô lại nói lên cô là người vô giáo dục chứ . vạy là tôi nhầm sao ? cô là người có học vậy xin cho tôi hỏi con người như thế nào mới được gọi là người hoàn hảo ? - nó chen và . 

-..............................- im lặng không nói được 

- không nói được chứ gì ? vậy để tôi nói cho mà nghe : người nào tự biết mình kém cỏi thì người đó gần đạt đến sự hoàn hảo . đơn giản thế mà cũng không biết à ? - nó nói chuyện mà ai cũng phải khâm phục , dịu dàng dứt khoát , lời nào lời nấy ăn sâu vào tiềm thức mỗi người .

- cô ....- cô gái đó đưa tay lên định tát nó , nó cho cô gái đó tát mình một cái nhưng đến tay bên kia nghĩa là tay phải đó , nó chụp lại . hắn thấy nó bị tát thì bực mình ghê lắm , thằng nhok Bo thì khóc thét lên vì mẹ mình bị đánh . hắn phải dỗ dành mãi mà không được .

" rắc " tiếng xương gãy nhỏ khẽ vang lên chỉ đủ để người trong cuộc nghe thấy . mựt nó vẫn tái mét như bị đánh đến sợ hãi vậy , tay kia nắm lấy cánh tay cô gái , ánh mắt rưng rưng kiểu sắp khóc , nhưng thực chất nó đã dùng lực bẻ gãy cánh tay cô gái đó và khả năng tàn phế đến với cô gái là rất cao , vì nó đã ra tay thì không bao giờ được lành lặn . nó rơi nước mắt khóc kiểu như bị đánh đau khóc vậy . còn cô gái thì cảm giác nhói đau ở tai và không còn cảm giác được gì nữa , chỉ thấy cổ tay mình đau và không cử động được thôi . 

- tôi và cô không quen không biết , sao cô lại hành động ngu ngốc đến vậy ? vậy mà cũng xứng là người có học sao ? về mà đợi tin gia đình phá sản đi - hắn đe dọa , động ai chứ động đến người của hắn thì dù có là ai đi nữa hắn cũng tìm hiểu cho ra và cho cả gia đình tán gia bại sản thân bại danh liệt , không ngóc đầu lên được 

- yên tâm đi , tai cô có 100^ nguy cơ tàn phế - nó cúi xuống tai cô gái thì thầm đủ để cô gái nge ngoài ra thì không ai biết nó nói gì . cô gái mặt xanh lét , vội vã chạy đi , vừa chạy vừa quay lại nhìn vẻ mặt sợ hãi 

- về thôi , không đi chơi nữa - nó khều hắn 

nó vào nhà khuôn mặt vẫn điềm tĩnh , cu Bo tự đi lên phòng , thằng nhok biết điều nên để khong gian riêng cho ba mẹ mình 

- việc vừa rồi ........

- không cần anh quan tâm , chẳng qua tôi không muốn bồ của anh có loại vô xỉ như vậy nên tôi giúp anh loại một người thôi , sao ? muốn cảm ơn tôi không ? 

- cô ....không phải lúc nãy khóc sao ? 

- khóc ? anh nhầm rồi . đó không phải là khóc , chẳng qua là tôi thừa nước nên cho nó đi ra bớt chút thôi . 

- cô nói gì cô ta mà cô a có vẻ sợ hãi vậy ? 

- nói gì đâu ? tôi chỉ nói cánh tay cô ta có 100% khả năng tàn phế thôi 

- tại sao ? 

- tôi mà ra tay thì không ai không có thương tật , anh từ nay cẩn thận cho tôi , không thì tôi ..........- " rắc " nó bóp cái ly trong tay làm hắn rùng cả mình - sẽ như nó đó .

hắn thoáng giật mình . tay nó không bị sao hết . hắn thở phào nhẹ nhõm , hắn cứ lo nó sẽ bits tay . hắn từ bây giờ phải nhìn lại nó rồi . 

- chán nhỉ ? đúng là lâu ngày không xử dụng đến sức , cả cái ly cũng bóp khong xong nữa ,- nó nhìn mấy mảnh thỷ tinh dưới sàn nói 

- cô ....... đã thay đổi . cô có phải là vợ tôi không nữa vậy ? 

- nghe rõ đây " đồ khôn' , tôi không phải là vợ anh " nó nói rồi đi thẳng lên trên lầu bỏ lại cái mặt ngơ ngơ của hắn đứng chết lặng dưới nhà .....

Kid sẽ đổi lại ngôi kể . gọi hắn = Long . nó = Nguyệt .

7.

Long đứng chết trân dưới nhà , lần thứ hai nghe Nguyệt nói câu " tôi không phải là vợ anh " đúng là từ ngày ở bệnh viện về Nguyệt đã hoàn toàn thay đổi , tính cách mạnh lẽ , lạnh lùng và quết đoán hơn chứ không nhút nhát như trước , từng lời nói của Nguyệt như xoáy sâu vào lòng Long . hai bàn tay nắm chặt người khẽ run lên < tức đó mà > đá mạnh chân vào ghế rồi cũng đi thẳng lên trên phòng . 

người làm cũng thấy mừng vì thiếu phu nhân đã thay đổi . nhìn thiếu phu nhân mình mạnh mẽ thế này còn hơn là yếu đuối như trước . 

ba người đang ngồi ăn cơm , Nguyệt chăm bón cơm cho con , Long ngồi ăn lâu lâu nhìn vợ con mình , ngoài ra khong nói một câu nào cả , có nói cũng đều bị Nguyệt móc họng thà không nói cho yên thân . đang ăn thì Quế Hoa xông sồng sộc vào nhà , hùng hổ vô tư như đây chính là nhà của cô ta vậy .

- tiểu thư Quế Hoa , cô chú ý cho , thiếu gia cùng thiếu phu nhân và tiểu thiếu gia đang dùng bữa , phiền cô ngồi đây đợi họ dùng xong bữa rồi có chuyện gì nói sau - quản gia vẫn điềm đạm .

- ông là cái gì trong cái nhà này mà giám ra lệnh cho tôi ? - Quế Hoa trừng mắt 

- quản gia - quản gia vẫn điềm tĩnh 

- chỉ là một quản gia cỏn con mà giám nói chuyện với tôi sao ? tránh ra một bên đi - Quế Hoa quát 

- thứ nhất tôi là quản gia của gia đình này do chính ông bà chủ giao cho nhiệm vụ . thứ hai cô không là ai trong gia đình này nên tôi không cần nghe theo lời cô . thứ ba là con gái đi đến nhà người khác nên lịch sự chút . thứ 4 cô làm thế này không ra dáng một tiểu thư danh dá mà rất giống du côn ngoài đường . thứ 5 phiền cô ngồi xuống ghế và uống trà dợi thiếu gia , thiếu phu nhân cùng tiểu thiếu gia . - ông quản gia điềm tĩnh nói rồi quay lưng bước vào trong , khiến Quế Hoa tức nghẹn lời , một tiểu thư quen được nghe nịnh nọt nuông triều chưa bao giờ chịu ủy khuất , nay lại phải chịu sự xỉ vả từ một quản gia . cô ta tức lắm .

- tôi sẽ bảo anh Long đuổi việc ông - Quế Hoa tức tối hét theo sau 

- cô cứ tự nhiên - ông quản gia quay lại mỉm cười nói 

điều này càng làm cho Quế Hoa tức thêm , không những câu nói không có uy lực mà lại còn bị chế diễu , bực tức ngồi mạnh xuống ghế cầm tách trà lên uống và phun thẳng ra ngoài hết vì nóng < ngon > cái tội uống trà mà không để ý , trà người ta mới pha xong  . đặt mạnh tách xuống bàn , Quế Hoa tức tím cả mặt . môi mím chặt , toàn thân run run . 

- ủa chú Triệu . nhà mình mới mua chó à ? - Nguyệt quay ra hỏi quản gia .

- dạ thiếu phu nhân ........đâu có ạh ? - ông quản gia ngạc nhiên không hiểu thiếu phu nhân mình hỏi vậy có ý gì .

- ờ . cháu tưởng nhà mình mới mua chó , tại cháu thấy nó xũa và phá nhiều quá đó mà , vậy là cái gì vậy chú ? - Nguyệt với ánh mắt cún con nhìn ông quản gia . 

- dạ tiểu thư Quế Hoa đó ạ thưa thiếu phu nhân - ông quản gia mỉm cười hiểu ý thiếu phu nhân . đúng là thiếu phu nhân ngày càng thay đổi , chỉ là cách đói xử với người làm trong nhà vẫn rất tốt không thay đổi .

- à . - Nguyệt à lên một tiếng rồi quay sang Long . - ê , chồng , bồ của chồng đến kìa , ra đó coi thế nào đi , không chấc lại cắn hết người làm trong nhà đó . không biết cô ta có tiêm phòng dại chưa nữa , chồng nhớ xem kỹ rồi đưa đi tiêm nhá . - Nguyệt mỉm cười . Long nhìn nguyệt tức nghẹn lời . 

Nguyệt cười tủm tỉm , và vừa ăn vừa bón con . thằng bé ngoan ngoan ăn thun thút . xong Nguyệt bế con lên phòng , bỏ lại Long cùng Quế Hoa dưới nhà . nhìn thấy Nguyệt bế con lên Quế Hoa tính gây chuyện nhưng không kịp vì ngay sau đó Long đã theo sau lên , vội chạy đến bên Long , đúng thật là trơ trẽn mà . đến nhà người ta lại còn không biết giữ ý tứ và phép tắc , thấy chồng người ta mà cứ tươm tướp tươm tướp cả lên . chạy đến ôm cổ Long 

- anh .....em nhớ anh quá , mấy ngày qua sao anh không gọi điện thoại cho em ? sao anh không đến với em ? hay em dọn đến ở đây với anh như trước đây nhé . - Quế Hoa nũng nịu nói . 

- em bỏ anh ra coi , anh khong thở được rồi này . nghe này , em là con gái chưa chồng , không thể tự tiện dọn đến nhà người ta ở được , em nên ở nhà thì hơn . - Long vẫn điềm tĩnh lạnh lùng .

- không , người ta muốn được ở gần anh mỗi ngày cơ - làm nũng 

- còn vợ , còn con anh ? - Long nhíu mày 

- cô ta ? từ bao giờ anh coi cô ta là vợ vậy ? chẳng phải trước đây anh đã hứa là sẽ l dị với cô ta để cưới em sao ? vì thế em đến trước có sao đâu ? nha anh . - năn nỷ 

- không - dứt khoát 

- anh bị cô ta bỏ bùa mê gì rồi đúng không ? em không tin là tự nhiên anh tỏ ra như vậy và đối xử với em như vậy , có phải là tại cô ta ? vậy thì em sẽ không tha cho cô ta đâu - hậm hực 

- im ngay , tôi cấm cô đụng đến cô ấy . nếu không đừng có trách tôi - Long nạt nhẹ 

- anh .......... hừ , anh được lắm . rồi anh sẽ biết thế nào là sự trả thù của tôi - Quế Hoa hậm hực đi ra khỏi nhà Long . hắn nhếc môi cười khinh bỉ nhìn Quế Hoa . cô ta cũng chỉ như bao cô gái khác đối với Long mà thôi , khi nào chán thì Long vứt thế thôi , chơi với loại gái thế này như chơi với búp bê ấy mà . nếu không phải cô ta có giá trị lợi dụng , nếu không phải cô ta là con gái của tập đoàn đứng thứ ba trong nước thì Long có thèm vào mà giữ đến bây giờ ấy . 

trên phòng Nguyệt . lấy điện thoại ra ấn số gọi : 

- a lô - bên kia một giọng con trai trầm ấm vang lên 

- Du . - Nguyệt gọi 

- ai vậy ạh ? - Du hỏi lại 

- chị đây - Nguyệt nói 

- chị ? chị nào ? - Du thoáng ngạc nhiên 

- chị Dung đây , gặp nhau tại chỗ quán chị em mình hay ngồi trước đây nhé . ngay bây giờ . - Nguyệt nói 

- được , nhưng tôi không biết chị là ai , chị mà dở trò thì đừng trách tôi đấy - Du đe dọa , đương nhiên không thể tin được rồi , bởi lẽ chị gái mình đã bị rơi xuống vực và chính Du là nguyên nhân sâu xa mà , nếu có ai đó giám mạu phạm thì ....... chàng trai đẹp trai baby hiền lành tốt bụng sẽ lập tức trỏ thành một con mãnh thú ngay . 

Nguyệt thay bộ đồ rồi đi xuống dưới nhà , lấy chìa khóa xe , đi ra khỏi nhà , tự mình lái xe đến quán ruột của hai chị em trước đây . chọn đúng cái bàn mà hai chị em thường ngồi . nhìn ra cửa , một thanh niên đẹp trai khuôn mặt baby dễ thương dáng người cao ráo đi vào . vào đúng chiếc bàn mà trước đây hai chị em hay ngồi . 

- xin lỗi , người gọi cho tôi có phải là chị ? - Du lạnh lùng .

- Du , em ngồi đi . đừng căng thẳng như vậy . chị đúng là chị của em - nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt nói vậy Du cũng ngồi xuống . hai tách cafe được đem lên , một đắng một không , theo đúng kiểu của hai chị em . 

- sao chị biết tôi thích cafe đắng ? 

- thì chị đã nói chị là chị của em mà - bẹo má Du . < vâng anh Du đẹp trai dễ thương của chúng ta đã 20 tuổi nhưng vẫn ha bị chị gái bẹo má bởi nó rất mịn và dễ thương y trang con gái ạh > 

- á , đau . - Du chu môi xoa xoa má kêu đau 

- bằng chứng thứ hai nói lên chị là chị của mày đó Du - cười nham hiểm , nhìn cái kiểu cười này Du cũng mường tượng lại trước đây mỗi lần bẹo má cậu xong , chị cậu thường cười kiểu này , cái kiểu đắc ý . 

- chị có thể nói một só bằng chứng noi lên chị là chị tôi ? - Du vẫn điềm tĩnh . 

- #@%$^&(**)(*^$@#%^*(()(%&))_(^$@*)))^$(&%$%& ba la ba la ba la .....- kể với tốc độ nhanh nhất có thể - đúng chưa ? 

- đúng , nhưng nếu là chị hai tại sao chị lại .......- ngập ngừng 

- nghe này baby của chị < ặc chỉ có cái kiểu này nói chuyện với em trai > chị bị rơi xuống ...ba la ba la ba la ba la .......vậy đấy , thế là bây giờ chị có khuôn mặt đẹp không tỳ vết này he he . - cười không thấy tổ quốc đâu 

- đúng là chị hai rồi , cái kiểu cười này , cái cách nói chuyện này ...........- Du mừng húm . 

- dạo này ba mẹ khỏe không em ? - Nguyệt hỏi 

- ba mẹ vãn vạy chị hai . chị có định sẽ về nhà mình nói chuyện này với ba mẹ chứ ? - Du hỏi 

- chị muốn lắm , nhưng sợ ba mẹ không tin . 

- đừng lo , có em mà . 

- ok , vậy chị về , chị nhớ ba mẹ lắm . 

- vậy về luôn nha , mai là ba mẹ đi Mỹ rồi , mấ tháng mới về lận 

- ưkm' . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro