Đồ khốn tôi không phải là vợ anh [ chap 8 ~~> 19 ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8.

hai chị em ra xe , cùng lái ra khỏi quán và đi thẳng về căn biệt thữ giữa lòng thành phố . hai chiếc xe đỗ xịch trước sân căn biệt thự . Nó cùng Du bước ra khỏi hai chiếc xe . người làm đứng hai hàng chào Du cùng khách . 

- ba , mẹ ! - Du cười chào ba mẹ 

- ờ Du . sao hôm nay về sớm vậy con ? mà ai đây ? bạn gái con hả ? - bà Loan mẹ Du hỏi

- dạ không . là chị hai đó mẹ - Du nói 

- ba , mẹ - nó rưng rưng . 

- căn cứ vào đâu mà con cho cô gái này là chị hai con ? - ông Hùng ba Du nói mắt vẫn dán vào tờ báo kinh tế .

- tất cả mọi thứ về con , về chị hai . cô gái này đều nắm rất rõ không sai một chút nào . ba mẹ biết đấy , chị hai là người tinh tế , nên mọi thứ chị ấy sẽ nhớ rất rõ dù là nhỏ nhất mà - Du vẫn cười mỉm nói 

- con ạh , không thể chỉ dựa vào những thứ đó đâu , không may một ai đó đã theo dõi từ trước về mọi hoạt động của hai chị em con thì sao ? đừng có dễ tin người như vậy , ba biết con thương chị hai con , và ba mẹ cũng vậy , ba mẹ cũng hương chị hai con như con vậy . vì thế nên không thể dựa vào vài lời nói mà tin được con ạh - ông Hùng đặt tờ báo xuống . nhìn vào con trai điềm tĩnh nói 

- ba .... con tin chị ấy là chị hai con , nếu không phải là chị hai con thì không bao giờ tạo cho con cảm giác than thuộc được - Du nhíu mày cố nói 

- Du . ba con nói đúng . nếu là chị hai con thì tại sao trong thời gian qua không về nhà mà lại bây giờ mới tìm về ? - bà Loan nói 

- chị hai , chị nói gì đi , chị phải chứng minh rằng chị là chị em và là con của ba mẹ đi - Du hơi buồn nói .

- thưa ba , thưa mẹ . sau khi con bị rơi xuống vực kia . thân xác con đã tan nát , nhưng hồn con không được xiêu thoát , con cứ lởn vởn trong không khí , con cũng đâu muốn điều đó , một cô hồn không nơi nương tựa , con không về nhà không phải con không muốn mà là con không thể về được , gió cứ cuốn con đi , một linh hồn thì đâu tự ý làm theo ý mình được . một hôm , con bị gió cuón đến cổng một căn biệt thự lớn , ở đó có cái thân xác mà con đang nương náu đây , và con bị chính con người này hút đi theo không thể phân khai ra được . con cũng không hiểu tại sao lại như vậy . con cứ theo thân xác này đã hơn một tháng nay , cô ấy đi đâu thì con bị cuốn đi theo đến đó . khi cô ấy ở nhà thì con ở ngoài , nhưng không thể rời nơi đó đi . một ngày cách đây không lâu , cô gái đó bị bồ của chồng mình thuê người sát hại . khi được đưa vào viện thì hồn cô ấy đã lìa khỏi xác . và xin con hãy sống tiếp cuộc sống của cô ấy . con cũng không hiểu tại sao cô ấy lại biết tên con . điều này làm con khó hiểu . một là người sống một là linh hồn con cũng không hiểu được tại sao cô ấy biết mà xin con làm việc này . ba mẹ biết đấy , con theo ba không tin vào tâm linh , nhưng việc này .............. làm con tin và tâm linh . 

- cứ cho điều đó là thật đi thì cũng không thể chứng minh được cô là con gái chúng tôi được - ông Hùng vẫn điềm tĩnh . còn bà Loan thì có chút rung động , bà tin vào tâm linh , có ma , có thiên đường có âm tào địa phủ . - cô hãy nói về cấu trúc căn nhà này xem . nếu cô là con gái chúng tôi thì sẽ biết về nó , vì chính con gái và con trai chúng tôi là người thiết kễ ra căn nhà này khi chúng mới 13-14 tuổi .

- vâng , căn nhà gồm bốn tầng nếu tính cả tầng thượng thì 5 tần . ....ba la ba la ba la .......con cùng Du có chung sở thích , nên phòng tụi con cửa sổ không dùng chấn song , mà chỉ dùng kính , kính cách âm . cửa sổ cao ngang tàm ngực của người trưởng thành .....ba la ba la ..........

- đúng , chính xác . không sai một chút nào . - ông Hùng ngạc nhiên 

- con sinh ngày 10-2-1988 , còn Du ngày 27-8 năm 1992 . ba sinh ngày 16-6-1968 , mẹ sinh ngày 23-7- 1970 . - nó nói tiếp . 

- nó đúng là con của em và anh đấy , mình ơi , con gái về với chúng ta rồi . ôi con tôi . thế con sống có tốt không ? - bà Loan rưng rưng ôm nó vào lòng 

- vâng . nếu là thân xác này của trước kia thì nó không tốt chút nào , nhưng bây giờ là con thì đương nhiên nó phải tốt rồi mẹ . con là người mạnh mẽ mà . thân thể này có một đứa con , và giờ nó là con của con . thằng bé đã được bốn tuổi . nhưng tội nghiệp lắm mẹ . thân thể ốm nhom do không được ba mẹ chăm nom . - nó nói giọng buồn buồn 

- tại sao ? sao lại như vậy ? - bà Loan khó chịu hỏi 

- chuyện là , thân xác của con đây được ba mẹ của chồng con bây giờ cưới về từ cô nhi viện nên chồng con bây giờ không thích và để mặc cho bồ của anh ta đày đọa , xuốt ngày phải làm việc như một người làm , chia cắt hai mẹ con , còn anh ta thì không quan tâm đến con trai . thằng bé xuốt ngày bị nhốt trong phòng , ăn uống lại không đủ chất nên gầy còm tội nghiệp lắm mẹ ơi . - nó nói 

- có chuyện đó nữa à ? - ông Hùng giờ đây mới lên tiếng 

- dạ . đáng lẽ ra con nên về đây với ba mẹ từ ngày con mới xuất viện nhưng mà con sợ mọi người không tin con , con đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều con mới quết định đến đây . con nhớ ba , nhớ mẹ , nhớ em , con quết định về đây con cũng đã xác định rằng nếu ba mẹ không nhện con thì cũng được , chỉ cần con thấy được ba mẹ vẫn khỏe là con vui rồi . - nó rưng rưng khóc . 

- ba mẹ tin con - ông Hùng nói , ông là người làm việc gì cũng cân nhắc , quết định chuyện gì cũng chắc chắn , nên lời nói bao giờ cũng đi đôi với hành động . - ba sẽ cho người làm lại dấy tờ tùy thân cho con , đừng lo lắng . 

- mình nói thật chứ ? - bà Loan quay sang ong Hùng .

- từ trước tới nay tôi đã nói dối bà lần nào chưa ? - ông Hùng nhìn bà Loan cười

- con cảm ơn ba . mai con sẽ đưa cu Bo con trai con qua đây - nó lau nước mắt vui vẻ nói . 

- ờ đưa cả thằng chồng mày qua đây cho ba , mà thằng đó tên gì ấy nhỉ ? - ông Hùng nói 

- dạ Nhật Long ạh - nó nói 

- Nhật Long à ? cái tên này nghe quen quen . - ông Hùng đăm chiêu 

- hắn là tổng giám đốc tập đoàn Tài Phát mà ba , sao không quen tên cho được - nó nói . 

- à , ra thế . ừh được rồi , mày ở đây chơi rồi tối về , ba đi làm giấy từ cho mày . - ông Hùng đứng dậy đi lên lầu 

- ơ thế còn con thì sao ạh ? - Du xụ mặt .

- anh thì ngồi đó xem phim hoạt hình đi . phim siêu nhân của anh kìa - bà Loan trêu con trai 

- mẹ ............ con lớn rồi đó . 20 tuổi , 20 tuổi mẹ biết không ? hứ . - Du nói 

- vâng mẹ quên mất rằng anh đã 20 tuổi , hồi nhỏ chẳng phải hai đứa tranh nhau xem hoạt hình còn gì . - bà Loan trêu .

- tụi con bây giờ lớn hết rồi mẹ . nhưng mà phim hoạt hình hay đấy chứ ạh ? - nó cười nháy mắt với em trai .

- trời .....hết nói nổi . em đi chơi . không ở nhà nữa . - nói rồi Du hạm hực đi ra khỏi nhà . bà Loan và nó cười nhìn theo sau . 

- cái thằng này , không biết khi nào mới lấy được vợ - bà Loan lắc đầu 

- mẹ đừng lo , nó chỉ nhõng nhẽo với mẹ khi ở nhà thôi , mẹ mà được nhìn thấy nó ở công ty chắc mẹ không tin nổi nó là con mẹ đâu , lạnh lùng quyết đoán , tài giỏi . - nó nói

- mẹ biết chứ . nếu không ba đã không giao công ty cho nó quản lý ở cái tuổi 20 này rồi - bà Loan nói đầy tự hào 

hôm đó về nhà nó thì cũng đã hơn 6h tối , cu Bo đang ngồi đợi nó ở ngoài thềm , nhìn cái dáng nhỏ xíu của cu Bo nó lại thấy lòng mình thắt lại . xuống xe nó chạy lại chỗ con mình .

- cu Bo 

- a mẹ về . mẹ đi đâu không cho cu Bo đi với nè . 

- mẹ đi công chuyện mẹ xin lỗi con trai . mẹ sẽ làm đồ ăn cho con ngay bây giờ nhé . 

- dạ .

- ngoan lắm . 

nó bế cu Bo xoa xoa đầu con và bước đi vào trong , nó nhìn thấy hắn ngồi trên ghế , bên cạnh là Quế Hoa đang ngồi , khi nhin thấy nó Quế Hoa ôm lấy tay hắn , hắn không nói gì , ngồi im cho Quế Hoa ôm . 

- cô mới đi đâu về ? - hắn lạnh lùng hỏi 

- tôi đi đâu mặc kệ tôi - nó đặt cu bo xuống rồi quay qua hắn nói bằng giọng lạnh lùng không kém gì hắn - tôi không rảnh bồ bịch như ai kia đâu .

- cô ....... - hắn tức không nói nên lời , hất tay Quế Hoa ra 

- tôi về nhà tôi , được chưa - khong biết nghĩ thế nào nó nói cho hắn biết 

- nhà ? cô cũng có nhà sao ? - Quế Hoa khinh bỉ nói 

- ồ , vậy theo cô thì tôi nứt từ tảng đá ra à ? xin lỗi tôi không được thồn thông quảng đại như Mỹ Hầu Vương đâu . - nó nói móc . 

- mày ......- Quế Hoa tức tím mặt 

- tôi làm sao ? tôi biết tôi đẹp rồi , cô không cần nói đâu , nhưng tôi không đến nối chơ chẽn đi cướp chồng người khác như cô đâu đại tiểu thư Phùng Quế Hoa 

rồi nó bế con đi và trong bếp và không quên nói vọng ra - mai anh đi cùng tôi về nhà ba mẹ tôi , họ muốn gặp anh - nó cố ý nói để Quế Hoa nghe thấy 

hắn không nói gì , bỏ mặc Quế Hoa ở ghế , hắn đi lên phòng . Quế Hoa với đôi mắt rực lửa nhìn vào trong bếp nơi mẹ con nó đang làm bữa tối

9. 

giới thiệu nhân vật chút nhỉ ^^ 

Huỳnh Nhật Long tổng giám đốc tập đoàn Tài Phát đứng đầu toàn quốc . đẹp trai tài giỏi lăng nhăng lạnh lùng ........

Nguyễn Hoàng Dung < Nguyệt > xinh đẹp .........

Nguyễn Thế Du em trai Dung < Nguyệt > => hai người là con của chủ tịch tập đoàn Thiên Ưng đứng thứ hai toàn quốc .

Phùng Quế Hoa . tiểu thư nhà họ Phùng tập đoàn Phùng thị một tập đoàn mang tiếng đứng thứ 4 toàn quốc nhưng đều dựa vào nguồn vốn do Tài Phát và Thiên Ưng rót vào để trụ vững , nếu một trong hai công ty rút vốn thì khả năng phá sản của tập đoàn Phùng thị lên đến 70% . xinh đẹp chẻnh trọe , luôn muốn có được Long . 

nó lẳng lặng cùng con trai nhặt rau trong bếp , làm bữa tối . từ ngày nó xuất viện và khỏe trở lại tì bữa ăn nào cũng là do nó tự làm , nó muốn tự tay làm cho con mình . niềm mơ ước của nó trước đây là sau này có con nó sẽ tự nấu cho con mình ăn . đến khi làm xong , không cần gọi thì hắn cũng biết đường tự mò xuống để ăn . nó vẫn im lặng không nói câu nào với hắn . 

- cô nói rằng mai đi về nhà cô ? là về cô nhi viện đó hả ? - hắn bất giác hỏi 

- hỏi nhiều , mai đi rồi biết . thân phận tôi không thấp kém đến nỗi không có nhà đâu . hử - nó cười với hắn một nụ cười đểu nhất cuộc đời nó . 

hắn im lặng không nói câu nào thêm , nhưng trong đầu hắn đang suy nghĩ , một suy nghĩ không thể nào lý giải nổi . đó là nó đang nói đến thân phận nó , nếu như vậy thật sự nó là ai ? có phải chỉ đơn giản nó tức hắn nên mới nói vậy ? liệu có phải nó là mồ côi thật sự không ? có phải từ nhỏ nó đã sống trong cô nhi viện thật sự không ? nó còn bao nhiêu thứ mà hắn chưa biết đến ? .....

nó chuẩn bị đồ cho con trai trên phòng để chuẩn bị về nhà ngoại . ba mẹ nó đã hoãn lại chuyến đi Mỹ lại vài ngày để gặp cả gia đình của nó . chuẩn bị cho con trai xong nó mới chuẩn bị cho mình . nó mặc một bộ váy áo sẻ vai , rất hợp với dáng của nó , mái tóc được nó thả tự nhiên , đi đôi giầy cao gót < nó từ trước tới nay toàn đi giầy cao gót , chưa bao giờ đi giầy bệt trừ khi ở trong nhà > bế con trai ra khỏi phòng . hắn quần kaki đen , và vet đen bên trong là áo sơ mi trắng , đi đôi nike trắng . trông hắn thật đẹp trai hoàn hảo . nó đợi hắn ở dưới nhà . hắn chuẩn bị gì mà còn lâu hơn cả mẹ con nó . 

- không phải anh trang điểm đến bây giờ mới xong đó chứ ? còn lâu hơn mẹ con tôi đó - nó móc hắn 

- cô ....... thôi , đi . không nói chuyện này nữa . hôm nay tôi phải hoãn một cuộc họp để đi cùng cô rồi đó 

- ồ , Huỳnh tổng , xin lỗi vì việc này nhé . 

- mau lên đi , cô làm tôi .........muốn đổi ý đó 

- hơ , nếu anh có thể - nó nói đầy vẻ thách thức . 

nhưng vì tính tò mò hắn làm sao có thể bỏ qua việc này được , hắn nuốt cục tức vào lòng và mở cửa xe cho mẹ con nó cùng vào rồi lái xe đi ra khỏi nhà . hắn lái xe theo chỉ dẫn của nó , hắn cứ làm theo thôi , đến trước cổng một căn biệt thự khá lớn , hắn xuy nghĩ " không phải chứ ? chẳng phải cô ta mồ côi sao ? hay là con của giúp việc nhà này nhỉ ? chắc vậy rồi 

 " hắn nghĩ vậy đó , haizzzzz , chị ấy mà biết thể nào anh cũng .......tàn tạ thân xác cho coi . một người ra mở cổng cho nó . thấy nó bước ra thì cúi đầu chào 

- tiểu thư . cô mới sang 

- vâng . chị không cần làm vậy , chị đi làm việc của mình đi , để tự chúng tôi được rồi 

- dạ tiểu thư . 

" khong phải chứ ? " hắn nhăn mặt nghĩ . nó bế con đi cạnh hắn , hắn đút hai tay vào túi quần < kiêu thế > đi cạnh nó , người làm đứng hai bên cúi chào nó cùng hắn , nó gật đầu chào mọi người . hôm nay Du cũng không đến công ty mà ở nhà xem mặt thằng cháu cưng và cái thằng anh rể đáng kính của mình . vừa thấy nó bế con vào , bà Loan đã chạy ra . 

- ôi cháu tôi đây sao ? đáng yên quá , lớn thế này rồi sao ? nhưng mà sao ốm quá . - bà Loan mừng húm 

- con chào ba mẹ - nó cười nói - chào ông bà ngoại và cậu út đi cu Bo 

- con chào ông bà ngoại , chàu cậu út - cu Bo làm theo lời mẹ 

- con chào ba mẹ .- hắn cúi đầu tay đã cho ra khỏi túi quần " cô ta đúng là không đơn giản mà , đây chẳng phải chủ tịch tập đoàn Thiên Ưng sao ? cô ta là con gái ông ta sao ? " 

- ờ mấy đứa đi vào nhà nào . - ông Hùng nói .

- ba mẹ đã phải dời lịch đi Mỹ lại và ngày chỉ để gặp thằng cháu ngoại này thôi đó . - bà Loan vui vẻ nói . 

- anh Long , anh đi lên đây cùng tôi - ông Hùng với khuôn mặt hình sự nhìn hắn và nói 

- vâng ạh ...- hắn thấy lạnh sống lưng với câu nói này của " ba vợ " 

hắn lủi thủi đi lên phòng cùng ba vợ và cậu em vợ , để lại nó cùng con và mẹ vợ ở dưới nhà . vào một căn phòng làm việc to rộng của hai ba con ông Hùng ngồi vào ghế , Du cũng ngồi vào ghế , hai người với hai khuôn mặt hình sự . 

- anh ngồi đó đi - ông Hùng chỉ vào ghế 

- vâng - hắn răp rắp làm theo 

- tôi đã được ghe kể về anh rất nhiều từ con gái tôi . rất tốt , mới cỉ có 25 tuổi mà đã đứng đầu một tập đoàn lớn mạnh như vậy .- ông Hùng nói

- vâ ng , ba quá khen ạh - hắn nuốt nước bọt nói , lần đầu tiên hắn thấy sợ một người mà không phải ba mẹ hắn như vậy . người đàn ông này thật không tầm thường chút nào . 

- tôi nghe nói anh bồ bịch và không quan tâm đến con Dung nhà tôi ? - ông Hùng nói

- dạ ....vợ con tên Nguyệt ạh sao lại là Dung ? - hắn thắc mắc 

- đúng nó tên thật là Nguyễn Hoàng Dung . Nguyệt là tên nó ở cô nhi viện . vì một lý do đặc biệt chúng tôi phải gửi nó vào cô nhi viện . vì thân phận đó nên anh coi thường nó đúng không ? - ông Hùng nói 

- dạ ....con .......

- điều đó tôi biết , một đại thiếu gia một tập đoàn lớn như vậy lại phải lấy một người thân phận hèn kém thì .....như vậy cũng đúng , nhưng từ nay anh chú ý cho - Du nói bằng giọng lạnh lùng nư núi băng - chị ấy không đơn giản như anh ngĩ đâu . tuy chị ấy có tính cách ngang ngược lạnh lùng nhưng mà thực chất lại có một trái tim nhân hậu .

- tôi biết . - hắn nói 

- nếu từ nay tôi còn nghe anh không quan tâm đến nó và con thì anh cứ coi trừng , tôi mặc kệ anh là chủ tập đoàn lớn nhất nước thì tôi cũng làm cho anh thân tàn ma dại đấy - ông Hùng hăm dọa 

- vâng . con biết rồi thưa ba . - hắn vâng lời y trang như con cún con . 

- ha ha , vậy là được rồi . từ nay tập đoàn Tài Phát và Thiên Ưng sẽ hợp tác nhé anh rể . - Du cười lớn và đưa tay ra 

hắn nắm lấy bàn tay của Du , hai người bắt tay và cùng mỉm cười , ông Hùng thì không có biểu hiện gì , ông luôn luôn vậy mà .

nó cùng mẹ và con trai ở dưới nhà nói chuyện rất vui vẻ , thằng bé có vẻ rất thích bà noại , ngồi ngoan ngoãn trong lòng bà ngoại . bà Loan đặt cháu sang một bên đi lên phòng lấy một cái hộp to đi ra . mở hộp ra .

- đây , một chiếc vòng tay bằng vàng , hai chiếc nhẫn vàng mặt có đính đá mà xanh và hồng , cùng một chiếc nhẫn mặt kim cương , mẹ định bảo là sẽ làm quà cưới cho con , nhưng bây gờ thế này thì mẹ đeo cho con luôn nhé - bà Loan cười nói nhưng nước mắt lại rưng rưng .

- mẹ ....con cảm ơn mẹ - nó đưa tay ra cho mẹ đeo vào tay cho .

- còn đây cái hộp này là số vàng mẹ bảo để làm của hồi môn cho con - bà đưa cho nó một cái hộp khác bên trong đựng toàn là vàng < choáng ngợp quá đi > 

- con xin mẹ - nó đưa tay đón lấy 

- nè , chiếc vòng cổ bằng vàng nhỏ này ngoại đeo cho cháu ngoại cưng của ngoại nhé . cưng của ngoại dễ thương quá - bà Loan thơm một cái lên trán cu Bo và đeo sợi dây truyền nhỏ ào cổ cho cu Bo 

- con xin ngoại đi Bo 

- con xin ngoại nhé - cu Bo mân mê sợi dây trên ccor và chu moi nói thật đáng yêu . 

- ngoan lắm . à nè , ngoại còn có cái vòng tay bằng bạc nữa , ngoại đeo để cu Bo tránh gió nhé 

- dạ . 

nó mừng rơi nước mắt , lâu lắm nó không vui như hôm nay . mẹ nó cho nó bao nhiêu thứ , những thứ mà đáng nhẽ ngày cưới của một người con gái nào cũng được nhận , nhưg nó thì ........... thôi thì thế này cũng được , thế này thì cũng vui rồi . 

ba Loan cùng nó đích thân vào bếp , cu Bo ngồi ngoài ghế cùng ba , cậu và ông ngoại , cu Bo được ong ngoại và cậu mua cho rất nhiều đồ chơi < mua từ đếm hôm qua > siêu nhân , xe hơi mô hình , máy bay ..... hắn nhìn con chơi mà trong lòng rạo rực , cười nói rôm rả cùng Du và ông Hùng . 

cả ngày hôm đó hắn , nó cùng cu Bo ở bên nhà ngoại đến chiều mới về . vào đến trong nhà nó đặt cu Bo xuống để cu Bo tự lên phòng , còn nó thì ngồi vào ghế thở vì mệt .

- chú Triệu , chú cho con xin cốc nước được không ạh ? - nó vừa thở vừa nói 

- vâng nước đây mời thiếu phu nhân 

- cảm ơn chú 

- cho tôi một cốc - hắn nói 

- vâng . của thiếu gia đây ạh . 

nó tu một hơi hết sạch cốc nước . hắn uống hết phân nửa , cả hai ngồi im lặng không nói với nhau câu nào . rồi hắn đi lên phòng lấy xuống cái hộp nhỏ xíu mày đỏ mở ra lấy hai chiéc nhẫn một hắn đeo vào ngón áp út của mình , một hắn cầm tay nó đeo vào cho nó .

- anh làm gì vậy ? - nó nhú mày 

- thì làm cái công việc mà hôm cưới chưa làm hy hy - hắn cười toe 

- bệnh nặng rồi - nó bĩu môi 

- cha , xem nào , tay trái có 1.2.3 cái nhé , tay phải có thêm một chiếc nhẫn mặt kim cương nữa , tay vợ mình đẹp ghê , những ngón tay thon dài . đeo nhẫn rất hợp đó - hắn cười híp cả mắt 

, lần đầu tiên hắn cười nhiều như thế với nó 

- anh có bệnh không ? có sốt không ? - nó sờ chán hắn 

- đâu có đâu ? à mà có , anh bị bệnh rồi , bệnh vì vợ đó - hắn om nó vào lòng 

- aizzzzzzzz , cái thằng điên này , anh làm tôi ngạt chết rồi 

- đâu ? anh chỉ ôm vợ thôi mà , vợ chết anh sống với ai ? 

- ô hay , buông tôi ra coi . 

- không 

- buông ra 

- không mà 

ba la ba la ba la 

người làm trong nhà ai nấy đều phì cười vì hai người rất trẻ con , lần đầu tiên họ nhìn thấy thiếu gia của mình hồn nhiên như vậy . thật là một kỳ tích 

10.

hắn và nó cãi nhau chí chóe ở trên ghế . hắn thì cứ đòi ôm nó , còn nó thì cứ cố vùng vẫy ra khỏi vòng tay hắn . thành ra là tạo một tràng cười cho tất cả người làm trong nhà . cuối cùng nó thụi một thui vào bụng hắn làm cho tất cả người làm trong nhà cũng giật mình đồng loạt ôm bụng theo hắn . 

- aizzzzzzz , cái con người này ....em làm anh đau đấy - hắn ôm bụng nhăn nhó . 

- cho chết , từ nay cấm đụng vào tôi , nếu không anh chết chắc . tôi mặc kẹ ba tôi và em tôi nói gì với anh , nhưng tôi cấm anh động vào người tôi đó - nó trừng mắt 

- thôi mà vợ , tha lỗi cho anh đi mà ..ba la ba la ba la ........

- dừng . đề nghị Huỳnh tổng dừng ngay lại cho tôi nhé , tôi không muốn nghe nhé . - rồi nó hất mặt đi lên lầu làm hắn vừa tức vừa buồn cười .

mời chỉ có một thời gian thôi mà nó đã biến từ một con vịt xấu xí thành một con thiên nga lộng lẫy làm hắn choáng ngợp và bắt đầu biết yêu nó . nhưng mà hắn thật không ngờ được rằng trước đây nó luôn ủy khuất cầu xin hắn thì bây giờ nó lại ngược lại , không cần đến hắn , không thèm ngó vào mặt hắn lấy một lần . điều này thật làm cho hắn đau lòng . 

đăm chiêu nhìn theo dáng nó lên lầu hắn cười chua sót . có phải đã quá muộn rồi không ? nó không thích hắn nữa sao ? hai bàn tay hắn nắm thật chặt lại với nhau , mắt buồn so nhìn lên trên lầu , người làm không biết làm gì lúc này , ông Triệu vội ra hiệu cho mọi người tản ra , để không gian riêng cho thiếu gia . 

- thiếu gia - ông Triệu đến bên hắn vỗ về - cậu phải cố gắng thôi , thiếu phu nhân đã khác trước rất nhiều rồi , cô ấy không những nhân hậu mà còn rất quết đoán tài giỏi nữa , hãy cố gắng lên thiếu gia 

- cảm ơn ông . quản gia Triệu , tôi sẽ không bỏ cuộc đâu , dù sao cô ấy vẫn là vợ tôi mà - hắn ôn nhu nói với ông Triệu , ông Triệu là người hắn coi trọng nhất vì ông luôn làm hắn hài lòng về tất cả mọi việc .

ông quản gia vỗ vỗ vai thiếu gia mình an ủi rồi quay người bước vào trong để hắn yên tĩnh một mình . hắn cần suy nghĩ về những việc mà mình đã làm trong 4 năm qua đối với nó . hắn chưa từng nghĩ đến việc nó sẽ là con gái của chủ tịch tập đoàn Thiên Ưng . hắn chưa từng nghĩ sẽ đặt nó vào trong trái tim hắn . vậy mà giờ đây nó lại nghiễm nhiên chiếm lấy trái tim hắn rồi lại dửng dưng với hắn . hắn đau . < cho chết , ai bảo coi thường chị ấy làm gì ? > . trong đầu hắn trống rỗng , hắn không nghĩ được việc gì cả , hắn không thể làm được gì vào lúc này . việc hắn nghĩ được duy nhát là quyết tâm chinh phục bằng được trái tim của nó . phải , hắn sẽ cố gắng , nhất định là như thế . 

muốn làm được điều đó thì việc đầ tiên của hắn là cắt đứt mọi mối quan hệ lăng nhăng bồ bịch bên ngoài đã , rồi sau đó mới có thể làm được cái việc hắn đang muốn làm kia . hắn tự nhủ với lòng mình là phải như thế đã . 

- Dung này - hắn nói

- chuyện gì ? - nó khó chịu 

- mai em đến công ty làm nhé 

- cũng được đó , tôi đang tính là kiếm việc gì đó để làm . ê mà tôi làm gì ở công ty của anh ? khong phải làm lao công quét dọn đó chứ ? - nó nói kháy 

- không , làm thư ký riêng cho anh .

- trời . anh làm tôi xúc động nha , tim tôi mém rơi ra ngoài luôn đó . thế mấy em chân dài đến nach' của anh đâu rồi ? - nó nhếc môi 

- thôi mà đừng nói đến chuyện đó nữa - hắn nịnh nọt 

- rồi anh ra khỏi phòng tôi đi để tôi còn ngủ . 

- không , hôm nay anh ngủ cùng em . 

- ô hay cái thằng điên này . biến ngay , hay để tôi động thủ hả ? - nó trừng mắt . 

- em cứ việc thôi , dù sao anh cũng ngủ đây , đêm nay dù có chết anh cũng phải được ôm em ngủ hy hy 

- trời đất ơi . Huỳnh Tổng . anh xem lại mình đi , thật mất hình tượng . PHẮN NGAY 

- không , chết cũng không . 

- ôi tôi điên mất rồi . được , anh không đi thì tôi đi . 

- đi đâu ? 

- phòng sách 

- anh cho người dọn hết đồ rồi 

- thế thì tôi ngủ ngaòi phòng khách được chưa ? 

- cũng dọn rồi 

- tôi ngủ trê ghế 

- như vậy không được , người làm nhìn vào đó , không được không được 

- tôi sang ngủ với con 

- anh cũng sang 

- ôi .....điên mất rồi . cái thằng điên này . anh có muốn chết không hả - nó cầm cái gối ôm phang thẳng vào đầu hắn . 

- này nhé vợ bé nhỏ . anh là anh nhịn em hơi bị nhiều rồi đó . em nên thực hiện cái nghĩa vụ của một người vợ đi chứ ? - hắn nắm lấy tay nó ghì nó xuống giường nói qua kẽ răng nó vùng vẫy cũng không được vì sức nó đâu bằng sức của hắn đâu 

- anh mà làm gì thì .........ư ...ư .........cái.........- nó định chữi tiếp thì bị hắn hôn rồi hai tay nó thì bị hai tay hắn giữ chặt . hai chân thì bị hai chân hắn kẹp chặt , không nhúc nhích nổi < thảm rồi chị yêu >

11.

- vợ yêu , chịu thua chưa ? bây giờ anh mới biết rằng vợ thật tuyệt vời đó - hắn thì thầm vào tai nó làm nó tức phát điên . 

- đồ khôn' n.ạ.n anh muốn chết phải không ? có tin tôi đánh anh ba mẹ anh nhận không ra không ? thằng khôn' ? - nó chữi 

- ngoan nào vợ . anh biết là em không nỡ đâu - hắn thì thầm - đi ngủ thôi . không là anh làm gì gì đó em đừng có trách anh ....đó nha .- hắn dâm dê

- đê tiện . bỏ tôi ra coi - nó vùng vẫy 

- yên nào , để anh ôm em ngủ - hắn giữ chặt nó 

nó vùng vẫy một hồi rồi cũng mệt nên nằm im bắn ánh mắt hình viên kẹo bọc đồng nhìn hắn , hắn tủm tỉm cười nhắm mắt và ôm chặt nó trong lòng , khiến nó muốn thoát ra cũng không thoát nổi . nằm im bất động trong tay hắn và .....ngủ lúc nào không hay . sáng hôm sau tỉnh dậy nó thấy mình vẫn bị hắn ôm trong lòng , tính xông phi cho hắn một cái nhưng lại bị hắn ôm chặt hơn 

- yên nào vợ , hãy còn sớm . để anh ôm em thêm chút nữa đi nào . hôm nay để người làm chuẩn bị bữa sáng - hắn vẫn nhắm mắt 

- aizzzzzzzi . cái lão hâm này .- nó chu môi chữi 

đến khi bữa sáng chuẩn bị song thì hắn mới chịu dậy để nó dậy , nó lao vào phòng vệ sinh không quên nói với hắn 

- sang phòng cu Bo kêu nó dậy , nhẹ nhàng thôi , con tôi mà khóc là anh chết chắc đó Huỳnh tổng - nó hăm dọa

- tuân lệnh vợ yêu - hắn dơ tay lên , nó làm cái kiểu muốn ói đáp trả 

hên là đêm qua hắn không làm gì nếu không thể nào sáng nay hắn cũng bị nó đánh cho bầm dập cái mặt đẹp trai đó cho coi . sống với hắn thời gian khá lâu rồi mà nó cũng chả có tý ty tình cảm gì với hắn là sao nhỉ ? nó chỉ thấy hắn đáng ghét thôi , thế mà bao nhiêu cô gái trẻ xinh đẹp lại cứ muốn có được hắn lẽo đẽo theo hắn . thật là dại dột . nó nghĩ vậy đó . 

làm vscn xong nó lên làm vscn và thay đồ cho con trai mình rồi dắt con xuống ăn sáng .

- chú Triệu , hôm nay phiền chú đưa cu Bo đến trường giùm cháu nhé . à mà đi bằng loại xe bình thường thôi , không cần phô trương quá đâu - nó mỉm cười bế con lên ghế và nói 

- vâng thiếu phu nhân . - ông quản gia cúi đầu .

- anh đã thuê riêng hai vệ sĩ cho thằng bé rồi , bắt buộc phải theo bảo vệ nó . em không phản đối chứ ? - hắn nheo mắt 

- aizzzzzzzzzzzzzi cái .............. mà thôi , nó đi nhà trẻ mà ? anh làm gì mà ghê gớm vậy chứ ? anh tính dọa chết hết con nhà người ta hay sao mà cho hai vệ sĩ kè kè bên con ?- nó quay lại nói với hắn 

- thưa thiếu phu nhân , điều thiếu gia nói có lý ạh , nếu bọn bắt cóc tống tiền mà biết thì tiểu thiếu gia sẽ phiền phức , vậy nên .......- ông quản gia nói 

- aizzzzzzzzzi , thôi được rồi , tôi mặc kệ mấy người , dẫu làm sao con tôi an toàn là được rồi - nó khoát tay . 

- thế chứ . nào ăn sáng thôi - hắn cười híp cả mắt làm nó chỉ muốn đấm vào mặt hắn vài cái cho bõ ghét .

hắn và nó cùng lên xe đến công ty , cu Bo được đưa đi học , nó đã bảo không được phô trương rồi mà cũng còn có tới hai chiếc xe đi theo nữa , thật là làm nó muốn phát điên , làm cứ như cái kiểu tổng thống , đi đau cũng có cả đoàn xe vậy . nhưng thôi mặc kệ đi , dù sao thấy hắn biết quan tâm đến con cũng được rồi . 

nó đi cùng hắn bước vào công ty , khi nhìn thấy hắn , thì tất cả các cô gái đều nhìn hắn bằng ánh mắt .....tràn đầy dục vọng và ham muốn < ôi trời , dã man > , e thẹn , và chỉnh sửa lại tư thế , xem lại nhan sắc . hắn vẫn lạnh lùng điềm đạm không để ý đến , hình như trai mặt rồi thì phải . nó nhẹ nhàng bước đi bên cạnh hắn không nói câu nào , khuôn mặt vẫn không chút cảm xúc .

- cô ta là ai thế nhỉ ? sao lại vào cùng tổng giám đốc ?- thư ký A

- ai biết được ? nhìn xấu quá , chưa thấy bao giờ . - thư ký B

- ờ xấu thật , hay là nó lẽo đẽo theo chân tổng giám đốc ăn vạ ? - thư ký C 

- chắc vậy á . loại người như cô ta thì không thiếu đâu - thư ký A

- tội nghiệp tỏng giám đốc của chúng ta quá - thư ký B 

- làm cách nào để loại cô ta nhỉ ? nhìn cô ta đi bên cạnh tổng giám đốc tôi thấy tức quá đi , tại sao mình không được đi cạnh mà lại là cô ta chứ ? - thư ký C 

hàng loạt những lời bàn tan vang lên bên tai hắn , cái bọn vô năng này ngoài việc ngồi nhàn rỗi ra không biết làm gì thì tám chuyện , ngay cả việc của hắn cũng bị bọn này đem lên xào nấu , hắn khựng lại nhìn về phía ba cô thư ký . ánh mắt lạnh lùng khiến ba cô rùng mình nhưng vẫn cố làm dáng đẹp . hắn cầm tay nó kéo đến bên bàn ba cô thư ký mỉm cười , một nụ cười mà theo nó là nụ cười đểu nhất quả đất , mà cũng đúng , cái kiểu cười nhếch môi này của hắn có đánh chết hắn thì hắn cũng không bỏ khi mà hắn sắp đuổi việc một ai đó . 

- các cô nói hay quá . vậy hãy trừ khử cô ta ngay trước mắt tôi đi - hắn nói 

- dạ . - nuốt nước bọt - anh yên tâm , tụi em sẽ làm giúp anh - hùng hồn

nó nhìn hắn bằng ánh mắt rực lửa , muốn lấy nó ra làm trò cười hay sao chứ ? được lắn Huỳnh Nhật Long , anh chết chắc rồi , chuẩn bị tiền và thủ tục để đăng ký tạm trú trên viện dài hạn đi nhé . ba cô thư ký ong~ ẹ.o đi ra khỏi bàn đưa tay tính tát nó kéo tóc nó , .....nó nhanh hơn ba cô kia , nhẹ nhàng xoay người tránh và chụp lấy tay phải của từng người " rắc " tiếng xương gãy lần lượt vang lên làm ba cô ả đau đến tái mặt . 

- sao ? cảm giác thế nào ? thoải mái không ? các cô có 100% tàn phế tay phải - nó cười khinh bỉ , nhìn nó lúc này thật lạnh lùng và đáng sợ 

- cô......- ba cô ả không nói được lời nào 

- hay lắm vợ yêu , thế mới đúng là vợ anh chứ ? - hắn vỗ tay - còn ba cô , các cô biết đây là ai rồi chứ ? cổ là vợ tôi Nguyễn Hoàng Dung cũng chính là tiểu thư tập đoàn Thiên Ưng , các cô nghĩ mình là ai ? giám chê vợ tôi xấu ? các cô chán sống rồi nhỉ ? - hắn nhếc môi lấy điện thoại ra gọi cho ai đó rồi quay sang phía ba cô thư ký - các cô bị đuổi việc . yên tâm tôi sẽ có sắp sếp cho ba cô .

hắn nắm tay nó bỏ đi , để lại đằng sau ba khuôn mặt tái mét không còn một giọt máu . sau khi hắ và nó đi khỏi thì cũng có bốn người đàn ông mặc vet đen đeo kính đen đi vào và tiến về phía ba cô thư ký không nói không rằng một người đi đầu trong bốn người ra hiệu cho ba người còn lại đưa ba cô ả đi . 

hắn và nó đi đến đâu thì hàng loạt những ánh mắt ghen tỵ và ngưỡng mộ đi đến đó . nó xinh đẹp , kiêu xa . hắn đẹp trai phong độ . đứng giữa đám đông hắn cầm tay nó 

- tập trung lại đây - hắn ra lệnh . tất cả người làm tập trung lại một chỗ nơi có hắn và nó 

"-có chuyện gì thế nhỉ ? 

-không biết , lần đầu tiên thấy lão tổng gọi triệu tập 

- không phải lại có chuyện gì nghiêm trọng chứ ? 

- ai biết , đã thấy thế này bao giờ đâu ? 

- ba la ba la ba la ........" 

- giới thiệu với mọi người đây là cô Nguyễn Hoàng Dung , cũng chính là vợ tôi , từ nay cô ấy sẽ làm trong công ty chúng ta , mọi người hãy tôn trọng cô ấy như tôn trọng tôi . đừng để tôi nghe hay nhìn thấy bất kỳ một ai khi dễ cô ấy , nếu không hậu quả các người biết rồi đấy . - hắn lạnh lùng nói

- vâng , thưa tổng giám đốc . chào phu nhân - cả đoàn người cùng hô và cúi rạp người 

- chào mọi người . tôi là Hoàng Dung , có gì chưa biết mong mọi người chỉ bảo giùm - nó điềm tĩnh trước đám đông , tự tin . 

nhìn vào cái khí chất của nó thôi cũng đủ để làm cho mọi người kính nể và coi trọng rồi , xinh đẹp tao nhã , kiêu xa , và đặc biệt có vẻ gì đó hơn người .

- được rồi . tất cả giải tán và không được phép xào nấu chuyện này . tôi nghe thấy ai bàn tán thì coi như ......vĩnh viễn không ngóc đầu lên được . - hắn nói 

- rõ ạh . nhưng thưa Huỳnh tổng . cô gái này .......

- các người biết tập đoàn Thiên Ưng đúng không ? - hắn lừ mắt 

- vâng điều đó ai cũng biết Thiên Ưng là tập đoàn đứng thứ hai toàn quốc .

- vậy tì tốt . cô ấy chính là con gái của chủ tập đoàn đó . vậy được rồi chứ . GIẢI TÁN - hắn trừng mắt . thật phiền mà , không giới thiệu rõ thì không được mà càng nói thì tính tò mò của con người lại càng cao không có giới hạn .

nói đến Hoàng Dung con gái của ông chủ tập đoàn Thiên Ưng thì ai mà chả biết cái thành tích của cô , thông thạo hàu hết các thứ tiếng , đạt bằng xuất xắc mấy trường đại học có tiếng toàn thế giới khi mới ở tuổi 22 cách đây 2 năm . và đã từng có một dự án kinh tế làm chấn động cả giái kinh doanh trong vòng vài năm về trước . tóm lại Hoàng Dung là một người hoàn hảo về mọi mặt . khi nghe đến cái tên thì ai cũng phải nể sợ rồi . 

nó theo chân hắn vào phòng làm việc . một núi < nói thế cho oai thôi thật ra là một đống hồ sơ cao chất ngất trên bàn > hồ sơ cao chất ngất trên bàn làm việc của hắn đập vào mắt nó . hai người bắt đầu làm việc . hắn đến chỗ của hắn , nó vào chỗ của nó . bật máy tính lên nó bắt đầu kiểm tra trong máy , toàn bộ làm nó muốn phát điên lên , trong máy trống rỗng chẳng có một tài liệu gì cả .

- này - nó kêu hắn 

- chuyện gì thế vợ ? 

- anh thuê thư ký trong thời gian qua để làm gì mà trong mấy trống trơn thế hả ? thuê về chỉ để ngắm thôi à ? - nó lạnh giọng 

- ưkm' . 

- đưa mấy tạp hồ sơ kia đây . ném qua đây , anh làm tôi phát điên rồi đấy . - nó trừng mắt 

hắn đứng dậy lấy vài tập hồ so đưa cho nó nó cầm mà chính xác hơn là giật lấy từ tay hắn , nhập số liệu và bắt đầu làm việc , nhìn nó làm việc mà hắn choáng ngợp . 4 năm sống với nhau hắn nào có thấy nó động vào máy tính bao giờ đâu mà nó giỏi thế nhỉ ? nó lôi trong túi ra một chiếc laptop . hên là nó có chuẩn bị sắn nếu không thể nào cũng bị hắn cha hỏi mọi chuyện trong vòng 4 năm qua .hắn thấy nó lôi cái laptop ra thì thôi , mọi xuy nghĩ câu hỏi trong đầu tan biến ngay lập tức .

- dự án số 6 này không thể đầu tư - nó nói hai tay vẫn làm việc với bàn phím 

- tại sao ? - hắn nhíu mày 

- nó có nguy cơ bị lỗ vốn lên đến 80% . anh thừ biết tập đoàn Phùng thị không có khả năng mà . nếu tiếp tục đầu tư vào dự án này thì tập đoàn chúng ta sẽ phải chịu lỗ một khoản khá lớn , điều này anh nghĩ sao ? - nó dừng tay và nhìn về hắn 

- để anh sem lại 

- tùy anh . - nó nhún vai và tiếp tục công việc của mình

chap này có lẽ không hay . và nhiều bạn sẽ thắc mắc tại sao hắn phải khoe nó là con tâp đoàn Thiên Ưng với mọi người . Kid nói luôn . từ trước nay mọi người vẫn luôn cho rằng vợ hắn là một cô nhi nên hắn mới phải làm vậy . 

Kid ngắn gọn thế thôi nhé mọi người . 

tks mọi người rất nhiều

Kid !

12.

về cái chết của Dung trước đây . Du đã không cho ba mẹ thông báo ra ngoài , không làm đám tang , không khóc lóc , không hương khói gì cả . Du nói rằng bao giờ tìm cho ra kẻ đứng đằng sau vụ này thì sẽ cho chúng chết và lúc đó mới làm đám tang cho chị hai mình . ông bà Hùng -Loan cũng đành nuốt nước mắt để lui lại đám tang cho con gái cưng . 

đến bây giờ Du vẫn chưa tìm được một chút manh mối nào về vụ việc đó . bọn này hành tung quá kín . chắc chắn đàng sau chúng phải là một người có máu mặt nếu không thì sẽ không thể bí mật được như thế này . 

cũng may cho Dung và Nguyệt là có hai khuôn mặt gần giống nhau . và Dung tuy là con gái của một doanh nhân nổi tiếng nhưng mà không bao giờ xuất hiện trên trang bìa của một tap chí nào cả , nên chưa ai biết được khuôn mặt thật của Dung như thế nào trừ người trong gia đình , Dung đi học ở nước ngoài từ nhỏ đến năm 22 tuổi mới về Việt Nam nhưng cũng chưa ai được nhìn thấy khuôn mặt của Dung . Dung luôn chỉ ngồi máy tính làm việc và hầu như khôn g bao giờ đi ra khỏi phòng làm việc của mình . cho đến hôm em trai sảy ra tai nạn < là vụ đánh lén > thì Dung mới xuất hiện , mà khi đó Dung đội mũ nên cũng chưa ai nhìn được khuôn mặt của Dung ( Kid vắn tắt mọi vẫn đề ở đây , còn vẫn đề nào nữa chưa rõ các bạn cứ nói . Kid sẽ giải đáp tiếp nhé . ) 

cả hai chăm chú vào công việc của riêng mình , lâu lâu hắn bị nó nói vài câu cay cú uốt ức nhưng mà nó nói đúng . thuê thư ký riêng mà chả làm được cái nước gì , chỉ biết ăn mặc hở hang hàng hóa rồi nằm ......... ra cho hắn coi thôi . hắn tức lắm nhưng không làm được gì . đánh máy tính ầm ầm như điên , nó mặc kệ , hắn phá của hắn chứ đâu phải là của nó . 

- hiện công ty chúng ta đã có một dự án đang đầu tư vào Phùng thị đúng không ? hoặc là anh cho dừng ngay lại hoặc là anh tìm hướng giải quết khác bởi vì dự án này không mấy khả thi . anh đường đường đứng đầu một tập đoàn lớn mạnh mà sao vấn đề này anh không nhìn ra vậy ? hay gái làm cho anh mù mắt rồi - nó lạnh giọng 

- ........ cái dự án siêu thị đó à ? làm chơi thôi . anh biết là nó không khả thi mà , nếu lỗ vụ này thì cũng chỉ có vài tỷ thôi- hắn thản nhiên , đang tức đó mà .

- ok , vài tỷ . vài tỷ cũng là một vấn đề đó anh biết không hả HUỲNH TỔNG . - nó nghiến răng 

- ok , ok vợ yêu . mới có từ sáng đến giờ thôi mà em làm anh đau hết cả đầu rồi đó . làm ơn đi , em đừng nói với anh bằng giọng đó nữa mà . - hắn nói giọng van lơn 

- ok . vụ này tùy anh . nếu anh không muốn quỹ sau lên trang đầu tạp trí kinh tế vì lỗ vốn thì anh nghe tôi , còn không thì thế nào đó thì tùy anh - nó ném hồ sơ đó trả lại trên bàn hắn một cách gọn nhẹ 

- anh sẽ xem lại vụ này . còn bây giờ thì vợ chồng mình đi ăn cơm - hắn đứng dậy đi ra khỏi ghế . 

- đợi tôi . tôi lập lại mật mã cho máy tính của tôi đã

- để làm gì ? hệ thống an ninh ở đây tốt nhất thế giới đó vợ yêu

- tốt nhất thế giới . cái này tôi biết nhưng nếu để tôi phá hỏng hệ thống này thì không mất 1h đồng hồ đâu Huỳnh tổng ạh - nó nói mà mắt vẫn dán vào màn hình máy vi tính 

30 phút sau nó chuyển qua máy tính của hắn và 30 phút sau nó ấn phím enter cuối cùng . 

- xong , bây giờ dù có là hack chuyên nhiệp đứng hàng đầu thế giới cũng không phá nổi hệ thống bảo vệ của tôi lập ra < trời nổ vậy chị ? ~HD : yên tâm , đâu có nổ đâu , nhưng mà thằng Du yêu quý thì có thể phá được .~ Kid : trài * té ghế * > - nó đứng dậy tự tin nói 

- anh phá được thì sao ? 

- thì tôi không phải vợ anh * cười híp mắt đầy vẻ đắc thắng * - nó làm một câu khiến hắn tiu nghỉu . - đi thôi , đói quá rồi .

nó và hắn đi ăn trưa , và một nhà hàng sang trọng . hình như hắn qua đâu cũng là tâm điểm thì phải , vì qua đâu cũng thấy có người nhìn theo hắn bằng ánh mắt mê đắm hình trái tim . 

- khuôn mặt anh có tính sát thương hơi bị cao đó nhỉ ? - nó thì thầm 

- là sao ? - hắn thắc mắc

- anh không thấy anh đi đến đâu cũng có người ngất xỉu à ? như vậy không phải có tính sát thương thì còn là gì nữa - nó cười nhếch môi

- ưkm' . con trai mình sau này cũng vậy đó - hắn nói đầy tự tin 

- tôi không muốn con tôi dại gái như anh đâu à - nó hất mặt 

hắn khóc không được cười cũng không song . câu nào của nó cũng làm hắn phải suy nghĩ . hắn chỉ biết cười trừ cho qua chuyện và ngồi ăn yên ổn với nó , nếu hắn ho he câu nào thể nào cũng bị nó bật lại một cách phũ phàng cho coi . cái kiểu đó hắn thấm thía lắm rồi . chả dại gì nữa đâu .

tại một căn phòng kín nào đó . một đoàn người < nói vậy chứ có nhiêu lắm đâu có chừng 10 người gì đó > đang rất chuyên tâm vào công việc của mình hack dữ liệu của tập đoàn Tài Phát . bỗng nhiên bị chặn hết và không thể phá được mặc dù làm rất nhiều cách . 

- hệ thống bảo mật đã được thay đổi . chắc chắn có một cao thủ nào đó đã mã hóa lại nó . 

- không vào được à ? 

- hết cách . không phá được 

- chết tiệt, lũ ăn hại , uổng cái danh quá - một lão già béo ỵ hét ầm lên , tưởng chừng sắp thành công thì lại bị phá - có cách nào sâm nhập vào được hệ thống máy tính của tập đoàn đó không ? 

- không , hoàn toàn không , người này quá cao tay . 

- tôi không tin là thằng đó nó làm được việc này . hắn chỉ biết đến gái gú thôi . phải tìm cho ra bằng được kẻ đã làm giúp hắn việc này - lão béo đập bàn rầm rầm 

- được . chúng tôi sẽ cố gắng . ông chủ yên tâm 

- yên tâm , yên tâm , yên tâm cái đầu các ngươi - lão béo hét bao nhiêu công đổ xuống sông xuống biển hết thử hỏi không tức sao đành . 

nó và hắn ăn xong đi lên phòng làm việc hắn ngồi vào ghế của mình , nó thì đi vào phía chiếc giường ở trong phòng đó .

- bao nhiêu cô đã nằm trê chiếc giường này rồi Huỳnh tổng - nó quay ra hỏi 

- chưa có ai . nếu có thì em là người đầu tiên đó - hắn bật dậy khỏi ghế đến bên nó

- haizzzzzz , khó tin à nha , nhưng cũng tốt , đỡ mặc công phải gọi thầy về làm cho căn phòng này thanh tịnh trở lại - nó thở dài - đi ra đây tôi chỉ cho anh tại sao tôi phải lập lại mật mã cho công ty .

nó ngang nhiên ngồi vào chiếc ghế của hắn . tay nó bắt đầu làm việc , tốc độ đánh mày của nó phải nói là cao thủ của cao thủ . nó lần lượt chỉ cho hắn những chỗ còn sơ hở của hệ thống bảo mật trước , hắn thì chỉ biết gật đầu như dã tỏi và lâu lâu nhìn nó thôi . nó hack lại hệ thống đang hack số liệu của tập đoàn Tài Phát , làm hắn tiu nghỉu , hắn chưa từng nghĩ rằng sẽ bị người khác hack .

- anh đã thấy rồi chứ . hệ thống này tuy rằng nó đứng hàng đầu thế giới nhưng với những tay hack chuyên nghiệp thì nó chỉ như con muỗi thôi . 

- ưkm' . vợ anh cái gì cũng là số một - hắn cười toe toét 

- thôi đi , đồ điên . làm việc đi . - nó đứng dậy đi về bàn của mình . để hắn cười như khóc bên bàn làm việc của mình . 

13.

về nhà mệt mỏi nó đặt cái túi xách lên bàn rồi đi xuống dưới nhà , mở tủ lạnh lấy ra một đĩa hoa quả ngồi gọt rồi đem ra bàn ngoài phòng khách ngồi ăn cùng con trai . hắn cũng ngồi vào ghế bên cạnh . với tay lấy miếng lê đút vào mồm . từ trước tới giờ hắn chưa bao giờ à không ít khi ăn mấy thứ hoa quả này . 

- cu bo , qua đây với ba nào , để mẹ nghỉ ngơi , mẹ mệt - hắn ôn nhu kéo cu bo vào lòng mình . nó không phản đối . khá lâu rồi không phải làm việc căng thẳng nên hôm nay nó hơi mệt , một đống hồ sơ trình ình đó nó khong mệt mới lạ đấy . 

kéo chăn đắp cho con trai rồi nó mới đi về phòng . lây điện thoại ra gọi cho Du 

- chi vậy chị hai ? 

- em tìm hiểu ra được ai là người đứng sau vụ đó chưa ? < vụ đánh lén đó mà >

- chưa chị hai , em đang cho người tìm hiểu . chắc chắn bọn này cũng khá có máu mặt nên hành tung mới kín đáo vậy .

- ưkm' . cố gắng lên . bao giờ tìm được gọi chị . à hệ thống máy tính của tập đoàn em đã mã hóa lại chưa ? 

- chị yên tâm , việc đó em làm rồi . và người duy nhất phá được có lẽ chỉ có chị thôi . 

- ưkm' . thế thì tốt . vậy nhé . rảnh thì qua nhà chị chơi 

- vâng . thôi nhé chị , em đang bận giải quết nốt mấy cái hồ sơ .

- ưkm' . 

dập máy cất điện thoại chuẩn bị đi ngủ thì hắn lại lù lù đi vào phòng . nó quên mất chưa chốt trong . nhìn thấy hắn nó lại thấy ghét rồi . 

- lại nữa ? anh qua đây làm gì ? 

- thì ngủ chứ làm gì nữa ? 

- anh về phòng mình đi , sao lại qua phòng tôi làm chi ? 

- anh ngủ với vợ mà . 

hết cách nó để hắn ngủ bên cạnh mình , thật khó chịu kho hắn cứ ôm lấy mình nhưng nó không làm được gì , tốt nhất là nằm im cho nó an toàn . 

tại một căn phòng khác trong một căn hộ gần ngoại ô thành phố lão béo ị đang ngồi trên ghế theo dõi mấy tay hackers của mình làm việc . lão vẫn hy vọng sẽ moi móc được thứ gì đó từ tập đoàn Tài Phát . nhưng mọi thứ giường như chỉ là con số 0 . lão cho chuyển mục tiêu sang tập đoàn Thiên Ưng . cái mơ ước lên đứng đầu toàn quốc của lão luôn luôn làm lão phát điên . nhưng tất cả vô vọng , hệ thống mật mã của hai tập đoàn hàng đầu này không thể xâm nhập 

- không thể sâm nhập . thưa ông chủ

- m.ẹ k.i.ế.p , bọn này cao tay vậy sao ? tao không tin là tao không làm được gì . thằng báo đâu 

- dạ ông chủ .

- việc tao giao cho mày tìm hiểu đến đâu rồi ?

- thưa ông chủ . tập đoàn Tài Phát hôm nay có thêm một nhân viên mới nghe nói là vợ của thằng Long tống giám đốc tập đoàn tài Phát . 

- ưkm' ...- lão béo gật gù toan tính điều gì đó - cái con mà thằng đó cưới từ cô nhi viện về đó à ? nó thì làm được gì nhỉ ? 

- trong có vẻ rất yếu đuối . nghe nói dạo này hắn rất yêu vợ , thương con . điểm yếu của hắn chắc chắn là con vợ hắn và thằng nhóc con kia 

- được rồi . tao sẽ có tính toán sau , cứ theo dõi chúng nó cho tao - lão béo ra lệnh

- rõ .

có lẽ lão béo chưa biết được nó là ai , ai ai cũng chỉ biết được rằng hắn cưới nó về từ cô nhi viện chứ hoàn toàn không biết gì nữa cả . 

chuẩn bị đồ cho con trai để con đi học , nó gọi hai vệ sĩ riêng rồi thì thầm to nhỏ gì đó , hai người đó gật gật đầu rồi ra xe đợi cu Bo 

tại nhà Quế Hoa .

- Hoa . 

- ba gọi con ? 

- con biết Thế Du của tập đoàn Thiên Ưng chứ ? 

- vâng , sơ sơ , chưa gặp lần nào ạh 

- tốt .

- làm gì vậy ba ? 

- không gì . thôi đi đâu thì đi đi 

- vâng 

- để ý đến cái mặt của ba một chút đừng có xuất ngày đi gây sự lung tung .

- con biết rồi . nói mãi .

người đàn ông ba của Quế Hoa trầm ngâm toan tính điều gì đó trong đầu rồi đứng dậy sách cặp đi ra xe . nhìn cái dáng thật khiến người ta cảm thất mất cảm tình .

xuất quãng đường đến trường của cu Bo hai vệ sĩ cảm giác được có người theo dõi theo xe từ khi ra khỏi nhà . nên đã cố tình cho tài xế đi lòng vòng để cắt đuôi và gọi điện thoại cho nó

- thiếu phu nhân 

- có chuyện gì sao ? 

- có người theo dõi chúng toi và tiểu thiếu gia 

- cố gắng cắt đuôi chúng rồi hôm nay về tôi sẽ có sắp sếp .

- vâng , chúng tôi hiểu . 

nó cất điện thoại , xe nó và hắn cũng đang có người theo dõi , điều này cả nó và hắn đều biết , chỉ có điều là không nói ra . bon này theo dõi người ta thật lộ liễu quá , chả kín đáo chút nào hết . chúng đã muốn theo dõi thì nó diễn cho chúng xem đến cùng vậy . 

- này .

- gì thế vợ ? 

- tuyển nhân viên cho tôi . một người thôi , yêu câu là xinh , chân dài , tài giỏi .

- để làm gì vậy ? 

- có việc . cứ làm đi . nha 

- ưkm' . tùy em , nếu em muốn . 

- tks . 

nó đang toan tính điều gì đây ? tại sao lại bắt hắn tuyển nhân viên mà lại chỉ tuyển một người duy nhất ? lại còn bắt phải xinh chân dài và có tài ? hắn không hiểu ý nó nhưng cũng cứ làm theo nó và thông báo tuyển nhân viên được đưa ra 

- có kịch xem rồi ha ha - nó nói thầm với bản thân và nở một nụ cười đầy ẩn ý khiến người ta cảm thấy rùng mình ........

14.

ring ring ring......

- có chuyện gì ? - lão béo bật điện thoại nói bằng giọng rất là hống hách 

- tập đoàn Tài Phát ra thông báo tuyển nhân viên nữ . yêu cầu có tài dang chuẩn xinh .

- được rồi tao tự có sắp sếp - lão béo dập máy , nhìn cái mặt lão người ta chỉ muốn đâm một nhát chết luôn cho bõ ghét thôi

lão cho lái xe qua một quán cafe mang tên rất tối tăm " ĐÈn mờ " lão ta đi nhanh vào trong quán . đi lên căn phòng của con bồ mình , lão này xấu , xấu ma chê quỷ hờn xấu thậm tệ , xấu dã man , xấu tàn bạo , xấu vô nhân đạo mà lại có một con bồ xinh thế không biết . dáng chuẩn không cần chỉnh . số đo ba vòng đạt tiêu chuẩn nếu không muốn nói là thừa tiêu chuẩn < Kid hơi nổ > . vừa thấy lão thì ả tình nhân đã õng ẹ.o lả lượt đi đến nũng nịu 

- anh ..........< Kid : mắc ói quá > ............. sao hôm qua không đến , làm người ta chờ mỏi mòn , hôm nay phải đền cho người ta đó nha < Kid : * chạy nhanh vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo số bánh mỳ mới gặm song ra hết mặt tái mét may quá chưa phải nhập viện khoa hồi sức cấp cứu > - ả ẻ.o lả ngả vào người lão 

- cục cưng của anh < Kid : ôi trời con này còn nhỏ tuổi hơn con gái lão đó lão già ~ Lão Béo : đứa nào vừa nói đấy ? ~ Kid : ta là ma ha ha .........đồ trâu già gặm cỏ non ~ lão béo : hừ tao mà biết đứa nào đang nói là tao cho ra bãi tha ma ~ Kid : ta là ma , ta không sợ bãi tha ma ha ha ...........trâu già mà khoái gặm cỏ non , cẩn thận cỏ đó người ta phun thuốc diệt cỏ đó lão gia * bay lẹ * > anh bận mà . hôm nay anh có việc cho cưng nè .- lão béo nựng má ả tình nhân .

- anh hứa mua nhà mua xe cho em rồi mà sao chưa thấy nữa ? em ở đây thật chật trội hức - khóc nức nở 

- rồi rồi . đây chìa khóa nhà đây rồi . đi thôi . anh có việc cần nhờ cục cưng .

- yêu anh nhất đó , moa - ọe kinh quá đi 

lão béo đưa ả tình nhân đi ra khỏi quán , ra xe cho lái xe lái đi đến một căn biệt thưh khá to , cả hai dắt díu nhau vào đó , lên phòng . nhìn cái tướng béo ỵ của lão thật đáng ghét . đứng bên cạnh ả tình nhân mà mới có tới nách ả tình nhân . lên đên trên phòng . 

- đó em hài lòng chưa cục cưng ? 

- hy hy . yêu anh chết đi được , anh muốn em đền gì nào ? 

lão béo như chỉ chờ có thế đã lao vào ả tình nhân như con thiêu thân , xé toạc bộ váy mỏng trên người ả , tấm thân trắng nõn pho ra trước mắt lão . từng mảnh vải trên người lão cũng được vứt xuống nền một cách thô bạo , ả tình nhân lẳng lơ nằm xuống giường , lão béo vồ lấy ả , hai tấm thân một béo ỵ , một mảnh mai uốn lượn đan vào nha < thông cảm Kid đoạn này biến thái nhưng tả vậy không biết có đúng không  > được tầm 2h đồng hồ thì lão béo thả ả tình nhân ra thở hổn hển vì mệt < trâu quá còn gì > .

- anh yếu vậy sao ? chán anh quá - ả tình nhân phụng phịu khều lão . < con này trâu hơn . dã man > 

- cục cưng . anh già rồi . đâu còn xuân xắc gì nữa đâu mà khỏe nữa - lão già nịnh nọt 

cả hai mặc lại đò vào rồi ngồi nói chuyện , thì thầm to nhỏ gì đó , chỉ thấy ả tình nhân gật gật đầu thôi chứ không biết họ nói chuyện gì . rồi lão già sách cặp đi ra khỏi căn nhà đó . để lại ả tình nhân ngồi trên phòng . ngồi trước gương bàn trang điểm , ả ta cười một nụ cười cay đắng chua sót hay nụ cười đắc ý đây ? hay một nụ cười mãn nguyện ? nhìn tầm này thì ả ta cùng lắm chỉ có 18-19 tuổi thôi . trong khi lão béo tình nhân của ả già cóc đế , lại xấu xí lùn tịt . nhưng được cái lão lắm tiền nhiều của . coi như là một cái mỏ để ả đào khoét vậy .

tập đoàn Tài Phát :

nó ngồi trên bàn làm việc đối diện hắn , khuôn mặt hết xức hả hê dễ chịu , hình như nó vừa làm một việc gì đó ưng ý thì phải . còn hắn thì khuôn mặt méo mó nhăn nhó đến buồn cười . 

" cộc cộc " 

- mời vào - lấy lại phong độ hắn lạnh giọng nói 

- thưa tống giám đốc , đây là số hồ sơ xin việc hôm nay nhận được ạh - một thư ký đi vào ôm một đống hồ sơ .

- cô để trên bàn cho tôi - hắn nói

- vâng . 

rồi cô thư ký đi ra khỏi phòng , nó bay qua bàn hắn cầm từng hồ sơ lên xem gật đầu vẻ hài lòng . nhìn cái tướng nó bây giờ hắn bỗng thấy rùng mình một cái . dạo này hắn hay bị nó dọa cho rùng mình chết khiếp lắm , hắn cũng không hiểu tại sao lại sợ nó như vậy . 

nó lấy hồ sơ nhập tất cả các số liệu để tra cứu . tất cả đều tốt nghiệp trường cao đẳng đến đại học kinh tế chuyên ngành kế toán , duy chỉ có một bộ hồ sơ duy nhất nó không tìm thấy bất kỳ số liệu nào cả . hài lòng với kế hoạch của mình nó lấy bộ hồ sơ không tìm được dữ liệu ném qua bàn hắn 

- Trần Thị Thu Hương . nhận bộ hồ sơ của người này - hắn cười mà như khóc nhìn vào bộ hồ sơ . 

- ok , vợ bảo nhận ai thì nhận người đó đi . 

- ngày mai tôi sẽ và trong kia < nó chỉ vào phòng ngủ của hắn trong căn phòng làm việc này > làm việc , anh cho người chuyển bàn và máy tính vào trong đó cho tôi , và chuẩn bị một bàn giấy , máy tính vào đúng chỗ này ok ? 

- để làm gì vậy ? em định thử anh đấy à ? - hắn nhăn mặt .

- tôi không rảnh vậy đâu , bảo sao thì anh cứ làm vậy đi . tôi nói sao anh nghe vậy cho đến ngày kế hoạch của tôi thành công nếu không thì anh với tôi ra tòa biết chưa ? - nó hù hắn 

- biết rồi ....mà . anh sẽ nghe theo vợ - hắn nuốt nước bọt . chả biết từ bao giờ hắn lại thấy sợ nó thế này nữa .....thật thê thảm cho hắn .

15.

bữa ăn của gia đình nó , cu bo dạo này đã thấy có da có thịt , bụ bẫm như những đứa bạn cùng trang lứa với thằng bé . đã bớt nhút nhát hơn , ngồi tự xúc cơm ăn . nó vẫn tỉ mỉ gỡ từng miếng cá từng miếng thịt cho con, còn hắn thì và ăn vừa nhìn nó cùng con trai , bây giờ hắn mới thấy được cảnh gia đình hạnh phúc mà từ trước hắn đã từn không quan tâm và bây giờ hắn hối hận . 

thằng bé ngoan lắm , dường như thằng bé cũng biết dạo này mẹ bận nên không đưa mình đi học được nhưng thằng bé rất thương mẹ . bao giờ đi học về thấy mẹ thằng bé cũng chạy đến ôm và thơm một cái lên má mẹ mình .

- con trai , con thiên vị đó , còn ba nữa mà ? con không thơm ba sao ? - mỗi lần như vậy hắn đều tỏ ra ghen tỵ với nó 

- kệ lão già đó đi con trai , hy hy - nó nựng vào má con mình rồi để thằng bé qua chỗ hắn ôm cổ hắn , hắn khoái trí cười tít mắt , dạo này hắn cười nhiều hơn , nói nhiều hơn trước . 

- oa , xem nào , dạo này con trai ba lớn quá rồi nhỉ . nặng hơn trước rồi nhé - hắn bẹo má con trai nói

- còn phải nói sao ? có bàn tay tôi chăm sóc thì nó phải khác chứ - nó nói 

- ưkm' . anh biết rồi , vợ đừng nhắc lại chuyện cũ nữa - hắn trầm ngâm - chuyện gì thế cu Bo ? - hắn thấy con dật dật áo liền hỏi 

- xì xầm xì xầm - thằng bé ghé vào tai hắn thì thầm , mặt hắn các cơ co lại , hai hàng lông mày nhíu vào nhau 

- aizzzzzzzzzzzi , sao lúc nào con cũng làm ba bất ngờ vậy ? đợi xíu ba đưa con lên liền . nhịn nhá , đừng có bậy ra đó . - hắn bế thằng bé chạy nhanh lên cầu thang . nó phì cười nhìn theo . thằng bé thật là lạ lúc nào cũng vậy , muốn đi vệ sinh là lại khều hắn . làm hắn dở khóc dở cười còn nó thì cười khoái trí .

bàn giấy của nó được dọn vào bên trong một gian trong phòng làm việc của hắn , nó đến là chui vào trong đó ngay , còn bên ngoài thì cũng đã được chuẩn bị sẵn một bàn giấy khác cho nhân viên mới . hắn ngồi làm việc vẫn khuôn mặt lạnh lùng cố hữu đó , tay ký ký viết viết , làm việc một cách chăm chỉ

" côc cộc " 

- vào đi - hắn giọng lạnh lùng 

- chào tổng giám đốc , em là thư ký mới tên Thu Hương ạh - Thu Hương cúi chào hắn 

- vào bàn làm việc đi , giấy tờ tôi để trên bàn bên kia - hắn nói mà mắt vẫn dán vào máy tính của mình 

- vâng . - Thu Hương gật nhẹ đầu và ngồi vào bàn làm việc của mình 

Thu Hương mặc một bộ đồ công sở giản dị , lại càng tôn thêm vẻ đẹp của cô , một vẻ đẹp mộc mạc giản dị , nhìn vào máy tính và tập hồ sơ làm việc rất chăm chỉ . không lẳng lơ , không liếc ngang liếc dọc . đến hết giờ thì đi ăn , đến giờ làm việc thì lại vào làm , mái tóc mượt mà được búi gọn sau gáy . nó vẫn đi sớm về muộn trong không gian riêng của mình . mọi hành động , cử chỉ của nhân viên mới đều được nó đưa vào tầm mắt một cách tinh tế .

- tổng giám đốc , cafe của anh đây ạh , mời anh dùng - Thu Hương bê tách cafe đi vào 

- cô để trên bàn cho tôi . - hắn vẫn lạnh lùng như vậy . vẻ đẹp của Thu Hương làm cho bao anh chàng trong công ty sao xuyến nhưng chưa đủ để làm hắn xiêu lòng bởi vì vợ hắn đẹp hơn Thu hương rất nhiều < ám chỉ nó > 

- vâng . tổng giám đốc , anh làm việc nhiều có mệt lắm không ? để Thu Hương coa bóp cho tổng giám đốc nhé - Thu Hương mở lời 

- không cần . tôi bình thường . cô sem lại cho tôi bộ hồ sơ số 10 . rồi đem qua đây cho tôi - hắn nói

- vâng . em sẽ đi làm ngay ạh . - Thu Hương mỉm cười ngồi vào bàn của mình .

nói đến việc đi học của cu Bo , nó đã cho thay tài xế xe , tài xế xe là một cao thủ do chính nó tuyển . nó dùng người bao giờ cũng hợp lý . cu bo đi học không phải khoa trương nhưng lúc nào cũng có một chiếc xe khác đi theo bảo vệ . hai chiếc BMV đen kịt . và vệ sĩ cũng chỉ là với một màu đen , vet đen , kính đen , giầy đen , găng tay đen . tóm lại là một màu đen . cu Bo lên xuống xe đầu có người bế dắt . lúc đầu cũng làm cho nhiều người sợ nhưng về sau thì cũng hiểu và biết được đại gia nhí này là con cái nhà ai . nhà trẻ Phúc Lợi cũng được tập đoàn Tài Phát đầu tư vào kể từ khi cu Bo đến học . được cái cu Bo rất ngoan , hòa đồng với bạn bè nên ai cũng quý . hàng ngày đi qua đi lại qua nhà trẻ Phúc Lợi người ta vẫn thấy cảnh tượng bốn người mặc đồ đen đứng trước cổng nhà trẻ . và trong hai chiếc BMV cạnh cổng trường cũng có hai người khác nữa . 

- có rắc rối - một vệ sĩ nói qua bộ đàm 

- chuyện gì ? - vệ sĩ trong xe trả lời 

- chúng ta đang bị theo dõi .

- đã biết . cứ làm như không biết gì rồi xử sau . cố gắng bảo vệ tiểu thiếu gia . để ý xung quanh nhiều hơn một chút

- rõ . 

bọn chúng đã bắt đầu rục rịch hành động , cu Bo gặp nguy hiểm lên đến 50% . chúng chờ cơ hội bắt cóc cu Bo để thực hiện âm mưu của mình . chúng bất chấp thủ đoạn để đạt được kết quả mong muốn . nhưng chúng cũng đâu biết rằng chúng đang đối đầu với một người không tầm thường và thậm trí rất khó đối phó . 

các bộ hồ sơ mà Thu Hương xem xét qua , đều được nó sửa lại số liệu ngay sau đó mà không ai hay biết gì trừ hắn . các hệ thống bảo mật đều được nó kiểm tra hàng ngày . bản thân nó cũng là một hackers chuyên nghiệp , nên không có bất kỳ hệ thống nào có thể xâm nhập được vào trang dữ liệu mật của công ty kể cả người trong công ty . nó ngả người ra ghế hài lòng với những gì mình đã và đang làm . 

tại một góc khuất của tập đoàn Tài Phát , một người đang nói chuyện điện thoại 

- vâng , vẫn chưa có gì đặc biệt , em đang cố gắng hết sức mình 

- bất kể giá nào cũng phải lấy được các số liệu của công ty đó - đầu dây bên kia nói 

- vâng , em hiểu . - rồi dập máy .

không ai biết được rằng tất cả mọi ngóc ngách của Tài Phát đều được gắn hệ thống máy quay camera mini , tất cả mọi hành động của nhân viên dù là ở chỗ nào đi nữa cũng đều được thu lại hết , trừ nhà vệ sinh , nhưng mà chẳng có ai ngu đến mức chui vào nhà vệ sinh nói chuyện điện thoại cả . 

- tổng giám đốc , em nghe nói là chị nhà cũng làm việc ở đây sao em chưa từng được thấy mặt vậy ạh ? - Thu Hương nói

- cô hơi tò mò nhỉ ? - hắn ngước lên nhếc môi nói 

- à dạ em không giám ạh chỉ là em ....hơi tò mò xíu về chị nhà thôi ạh - Thu Hương cười ngượng nói

- làm việc của mình đi - hắn nói ròi hắn đứng dậy cầm theo tập hồ sơ đi ra ngoài . 

khi hắn ra khỏi phòng , Thu Hướng đứng dậy ngó ra ngoài cửa thấy hắn vào thang máy . cô đóng cửa lại và rút trong túi ra một cái USB đi vào máy hắn , cóp toàn bộ số liệu trong máy hắn rồi lại trở về bàn mình làm việc như chưa có chuyện gì sảy ra . hắn đi vào , nhìn thấy Thu Hương đang nhíu mày nhìn bộ hồ sơ , không nói câu nào hắn ngồi vào bàn của mình làm việc . nó ở bên trong cười trừ , quả không nằm ngoài dự đoán của nó . muốn chơi với nó thì nó sẽ cùng chơi đến cùng xem ai hơn ai . 

gần tối khi nhân viên về hết . nó mới bước ra từ căn phòng đó , đứng trước mặt hắn cười , một nụ cười mãn nguyện đắc ý 

- về thôi ông xã - nó cười , hắn thấy vui vui vì lần đầu tiên được nó gọi thân thiét như vậy . đứng dậy với tay lấy chiếc áo và cùng nó rời khỏi công ty.

16.

trong căn phòng toàn một màu hồng mắc ói . một lão béo cùng một nàng kiều ngồi đối diện nhau , nhìn muốn ....đạp . nàng đưa ra cái USB .

- nè . hôm nay có nhiêu đó á anh yêu 

- giỏi lắm cưng . anh không nhìn lầm em . phải thế anh mới cưng nhiều nha . xinh quá cơ . thơm cái nào .

- hy hy , yên đã nào . làm gì mà vội thế . 

- ưkm' . thằng đó tưởng mình tài giỏi lắm àh . ha ha . lần này coi mày chạy đi đâu .

lão béo cười hy hỷ như thằng tâm thần mới trốn trại , còn nàng kiều thì cười như kiểu ...... uốn lượn trườn qua trên người lão . cười một cách đểu cáng nhất có thể . 

nhà nó :

- thưa thiếu phu nhân , chuyện hôm nay là vậy . - một vệ sĩ nói

- ưkm' . tôi biết rồi . -nó

- thưa phu nhân , có cần xử chúng không ạh ? - vệ sĩ

- cứ làm đi . xử đẹp đẹp vào nhưng phải kín đáo . đừng để bứt dây động rừng . -nó

- có cần để chúng mất tích không ạh ? - vệ sĩ

- ngoài ngoại thành , có một căn nhà để trống . đây là địa chỉ . đưa chúng đến đó . mỗi ngày đưa cơm đến 2 lần . canh phòng nghiêm ngặt . 

- vâng thiếu phu nhân - vệ sĩ 

- được rồi , các anh lui đi - nó khoát tay . 

ngồi ngả người ra sau ghế , nó mỉm cười thú vị . nhìn nó lúc này còn đểu hơn cả lão béo nữa kìa . hắn đi vào thấy nó cười còn cảm thấy rùng mình .nhẹ nhàng đi đến bên cạnh nó , đưa cho nó cốc nước cam ép . < oa , thích thế > . nó cầm lấy và nhìn hắn kiểu như muốn nói cảm ơn . hắn chỉ cười , dạo này hắn hay cười cực kỳ . nhìn ngố ngố . nó đưa tay bẹo má hắn như bẹo má em trai mình trước đây làm hắn giật cả mình

- á , đau . vợ anh sao dã man thế . ôi cái mặt đẹp của tôi , thể nào nó cũng đỏ lên rồi . híc - hắn xoa xoa mặt chỗ mới bị nó bẹo xong và chu môi nói , làm ánh mắt cún con nhìn nó

- hà hà , đau chưa cưng . bận sau hết mặt đẹp cua gái nhá - nó cười đểu vô cùng < sợ quá đi >

- híc . trừa rồi , sau này không giám nữa - hắn méo mó 

- hà hà ngoan - nó xoa đầu hắn , mặc dù phải rướn người lên . 

trong phòng khách một người thì khóc không được cười cũng không xong còn một người thì cười nhăn nhở đắc ý vô cùng . cầm cốc nước cam ép , uống gần hết . cu Bo lon ton đi từ trên xuống cầm theo một bức tranh . thằng bé ý ới gọi mẹ 

- mẹ ơi . mẹ . mẹ tô cái này cùng cu Bo nhé - nhìn cái dáng tròn tròn của con trai đi xuống cầu thang vừa xuống vừa gọi , nó cảm thấy hạnh phúc vô cùng . nhìn cu Bo thật đáng yêu

- ưk' , mẹ tô cùng cu bo . cu bo của mẹ đáng yêu quá - nó cười xoa đầu con , thằng bé cười tít mắt - nào , ngồi lên đùi mẹ nè , đặt cái này lên bàn , nào mẹ con mình cùng tô nhé . ^^ . 

hắn ngồi bên cạnh âu yếm nhìn vợ con mình cười đùa vui vẻ , hắn mỉm cười hạnh phúc , hắn đã quết rồi , hắn sẽ giữ chặt gia đình này . không bao giờ làm vợ con mình phải đau khổ vì mình nữa . ......

17.

phân phó xe đưa Cu Bo đi học và hai chiếc xe khác đánh lạc hướng những kẻ đang rình mò xung quanh nhà . xong xuôi nó cùng hắn lên xe đến công ty , bắt đầu một ngày làm việc mới . đầy thú vị và .......gay cấn . 

những chiếc xe của nhà nó đi vòng vòng , dụ những kẻ theo dõi đến nơi không có người rồi đột ngột dừng lại , xuống xe . hai bên lao vào đánh nhau . những người của nó đều là những cao thủ thuộc hạng cao to . có cả người nước ngoài , chỉ vài phút đã xử xong bọn chíp hôi lanh chanh đó . chói chặt chúng không thoát một tên nào .trói như trói heo á . 

- nói . ai sai các người theo dõi tiểu thiếu gia - một vệ sĩ cao to , người Trung Quốc nói tiếng việt khá chuẩn 

- ....................- im lặng không nói gì 

- đưa đi . đến nơi thiếu phu nhân đã an bài . cho người canh phòng cẩn mật - người đó nói

- còn xe của chúng thì sao ạh ? - một người khác.

- đem đi theo . còn lại theo tôi về bảo vệ tiểu thiếu gia - người đó

- rõ - đồng thanh .

bọn chúng được đưa đi đến ngoài ngoại ô thành phố . và được đưa vào trong một căn nhà hoang , nói là nhà cho nó oai chứ thực chất đó cũng chỉ giống như một cái nhà kho trống rống , và muốn trốn thoát ra khỏi đây cũng là cả một vẫn đề bởi vì không hề có một khe hở nào để con người có thể lọt qua trừ khi đi xuyên qua tường được . 

- bên khách hàng yêu cầu chúng ta cho người đến hướng dẫn họ . ai sẽ nhận việc này ? siêu thị điện mày XYZ ? - hắn trầm ngâm 

- tôi . thưa tổng giám đốc tôi sẽ đi . - một người đứng dậy nói 

- được trưởng phòng Lâm . anh hãy chọn thêm một người và cùng đến đó ngay bây giờ . - hắn khoát tay 

- vâng - trưởng phòng Lâm cúi đầu . 

- buổi họp kết thúc tại đây . ai về chõ người nấy làm việc . các phòng ban thống kê lại số liệu rồi gửi lên cho Hoàng Dung - hắn nói 

- vâng - đồng thanh . và rục rich rời phòng họp .

- cô Hương , cô xem lại tất cả các số liệu rồi đưa cho tôi , ngay hôm nay 

- vâng em sẽ làm ngay ạh - Thu Hương tươi cười 

hắn cùng Thu Hương vào phòng làm việc . nó không tham gia cuộc họp vì nó còn đang bận làm một số việc khác . Thu Hương vẫn chưa được biết mặt mũi nó ra sao và như thế nào nên hình như có chút không cam tâm . lâu lâu nhìn qua hắn .

- cô nhìn gì tôi ? mặt tôi có dính gì à ? hay áo tôi rách ? - hắn thản nhiên nói mà mắt dán vào tờ báo kinh tế mới sáng nay .

- dạ ...không ạh , em không có ..... tổng giám đốc . hình như hôm nay em không thấy phu nhân .- Thu Hương e dè hỏi 

- không phải việc của cô . làm việc của mình đi . tôi không thích nhân viên của mình lắm chuyện và tò mò đâu - hắn gấp tờ báo lại lạnh lùng nói 

- e xin lỗi - Thu Hương dè dặt .

- tôi cần đến ABC ngay bây giờ , cô hãy giải quết đống hồ sơ này cho tôi , về tôi sẽ xem lại . - hắn đưa cho Thu Hương một tập hồ sơ rồi đi ra khỏi phòng làm việc , đi thẳng xuống cầu thang .

Thu Hương đứng dậy rón rén nhìn theo hắn , chạy đến bên cửa sổ nhìn xuống dưới sân , thấy hắn đi ra xe , Thu Hương mỉm cười hài lòng rồi ngồi vào máy tính của hắn . tay bắt đầu hoạt động liên tục . trình độ cũng khá , đánh máy khá nhanh , mở các file trong máy của hắn ra , mỉm cười hài lòng rồi lấy ra cái USB cắm vào máy hắn , copy toàn bộ những gì có trong máy hắn . rồi lại để máy hắn về đúng chế độ hắn để lúc nãy . nhanh chóng đi về phía bàn làm việc của mình , cầm những tập hồ sơ lên xem . 

" côc cộc " Thu Hương đứng dậy đi ra mở cửa . 

- chào chị - Thu Hương cúi đầu 

- chào em , tổng giám đốc có đây không em ? 

- dạ tổng giám độc vừa mới ra ngoài rồi chị . có việc gì không hả chị ? 

- à , chị có số liệu mới thống kê song , định đưa tổng giám đốc , nhưng tổng giám đốc không có đây thì em cầm giùm chị . 

- à vâng . chị cứ đưa em , lát em đưa cho tổng giám đốc 

- vậy cảm ơn em nhé . chị đi trước.

- dạ 

Thu Hương đóng cửa phòng làm việc lại . đưa tập số liệu vào máy photo , photo ra một bản cátvaof trong túi sách của mình rồi để bản chính lên bàn làm việc của hắn . 

hắn đi về , mở cửa phòng đi vào . khuônmawtj không chút cảm xúc .

- thưa tổng giám đốc , có số liệu của quỹ vừa rồi , trên bàn rồi ạh . mời anh xem - Thu Hương nói ngay khi thấy hắn 

- ưkm' . - hắn chỉ ưkm' , cởi áo vét bên ngoài choàng lên ghế rồi ngồi vào ghế cầm tập số liệu lên xem , hai hàng lông mày hơi nhíu lại vào nhau rồi lại dãn ra , khuôn mặt vẫn không chút xúc cảm 

trong căn phòng làm việc lão béo đang ngồi vắt vẻo hưởng thụ thành quả của mình . lão nở một nụ cười đắc ý . lấy điếu xì gà ra châm lửa hút , nhìn thật đáng ghét . đôi mắt ánh lên những tia đểu cáng của một tên cặn bã ngu dốt . 

- tổng giám đốc . những số liệu Thu Hương đưa về rất tốt . chúng tôi đã kiểm tra , nó trùng với báo cáo của tập đoàn Tài Phát với bộ kinh tế . trong quỹ vừa qua .

- tốt lắm . ha ha . rồi tao sẽ thâu tóm tập đoàn đó và leo lên cái ghế tổng giám đốc Tài Phát lúc đó thằng ranh đó sẽ phải quỳ xuống xin xỏ tao chứ không phải tao ngửa tay xin từng đồng bố thí của nó nữa ha ha . 

- tổng giám đốc quả là số một ạh - nịnh bợ 

- ha ha . thôi mày lui ra đi .

lão béo cười hy hỷ trong phòng như bị bệnh tự kỷ . cầm trên tay đống tài liệu cười nghiêng ngả . rồi ngả người ra ghế hưởng thụ điếu xì gà . 

Du ngồi trên ghế làm việc trông cực kỳ phong độ và men . khuôn mặt lạnh lùng đẹp trai bất kỳ ai nhìn vào cũng phải rung động . anh làm việc rất chuyên tâm . một cô gái đứng dựa mình vào cửa phòng nhìn anh làm việc mỉm cười hạnh phúc . cô gái mặc một bộ váy trắng , chân đi đôi giày cao gót cũng màu trắng , tay xách túi xách màu đỏ , mái tóc dài mượt màu nâu được buông thả tự nhiên .

- ck em làm việc trong rất đẹp trai đó nha . - cô gái mỉm cười trêu Du 

- ủa Ly vk qua hồi nào vậy ? - Du dừng tay , ngước nhìn và vui vẻ ngay 

- vk đến đây được một lúc rồi , nhưng mà thấy ck làm việc chuyên tâm quá nên không nỡ gọi , mà sao ck không đóng cửa phòng làm việc lại ? cứ để toang hoác như vậy để mấy cô nhân viên bên ngoài ngắm phải không ? - Ly phụng phịu

- không có . không có mà vk đừng có nghi oan cho người vô tội là ck chứ - Du mắt long lanh . đứng dậy khỏi ghế ra đóng cửa và kéo Ly vào , cúi hôn cô thắm thiết - nhớ vk quá cơ - Du cười - mà hôm nay sao vk không đến trường ? 

- vk nhớ ck , bỏ học đến đây đó hy hy - Ly cười .

- ..............- Du nhíu mày hai hàng lông mày co lại xô vào nhau 

- coi nào . vk dỡn thôi mà . nào , dãn lông mày ra , mau lên . xấu trai quá . hôm nay vk được nghỉ . nên mới đến đây - Ly nói

- thế thì còn được , tưởng vk bỏ học đến đây thì cho đánh đó - Du cười cười 

- lúc nào cũng dọa đánh vào m.ô.n.g người ta . người ta cũng 20 tuổi chứ bộ - Ly chu môi

- " chụt " đáng yêu thế - Du nhanh chóng hon cái chụt lên cái môi đang chu ra của Ly rồi cười híp mắt 

Ly phông má lên vẻ tức giận . làm Du luống cuống , cả hai lại nhìn nhau cười .

Ly : tên đầy đủ Trần Khánh Ly , con gái của chủ tịch tập đoàn Trần thị đứng thứ ba toàn quốc . người yêu của Du . là bạn thanh mai trúc mã từ hồi còn nhỏ xíu , cái hồi còn cởi c.h.u.ồ.n.g tắm mưa đó . cũng biết Dung nhưng mà là cái hồi còn nhỏ , rồi Dung đi du học từ đó đến nay chưa được gặp Dung lần nào .

18.

- vk nè . hôm nay đi chơi nha . ck ít việc . - Du mắt âu yếm nhìn Ly

- ok ck yêu . em thích nhất đó . hy hy tới công viên chơi - Ly cười híp mắt 

- hả ? không phải chứ ? đó là chỗ của con nít mà vk ? - Du rụt cổ lè lưỡi

- yêu thế - Ly nựng vào má Du - vk đùa thôi . đưa vk đi mua sắm đi hy hy 

- ok vk . đi nào . hôm nay ck sẽ có cái này cho vk . ck bảo đảm vk sẽ rất thích cho coi - Du cười đầy ẩn ý 

Du với tay lấy chiếc áo trên ghế và bước đi bên cạnh Ly , thật đẹp đôi . hai người đi qua các shop thời trang giầy dép ỹ phẩm rồi đến trang sức . lựa chon một cặp nhẫn đôi tuyệt đẹp mặt gắn những viên kim cương thành chữ " LOVE " rất đáng yêu 

- vk đưa tay đây cho ck - Du nói

- làm gì á ck ? - Ly hỏi lại .

- thì vk cứ đưa đây . hỏi nhiều ck hôn đó - Du cười đểu 

- thì nè . híc . lúc nào cũng ăn hiếp vk - Ly nũng nịu 

- ngoan thế chứ hy hy - Du đeo chiếc nhẫn vào tay Ly - từ bây giờ vk hết yêu ng khác nhé . vk là của ck , mãi mãi là của ck - Du nói rồi dơ tay của mình ra cũng có một chiếc nhẫn y hệt như của Ly 

- hứ . đáng ghét - Ly đánh yêu Du 

- hỳ , đáng ghét tức là đáng yêu rồi - Du cười tít mắt 

hai người vui vẻ cười đùa đi bên nhau , ra đến cửa thì không may chạm phải một cô gái Du thì mặt lập tức lạnh như tiền còn Ly thì cúi đầu xin lỗi .

- xin lỗi chị . - Ly 

- hừ , mù hay sao chứ . - nhìn thấy Du thì lập tức lấy lại vẻ thục nữ - a . em không sao . chị khách sáo rồi 

- dạ . tụi em xin lỗi nhé .- Lu cười rồi kéo Du đi .

cô gái đứng ngẩn người nhìn du mỉm cười một nụ cười thâm độc . Du thì khuôn mặt đanh lại , cả đời anh ghét nhất loại người dả tạo . anh biết cô ta là ai . và anh cực kỳ ghét cô ta . loại tự cao , kiêu ngạo . cô ta làm anh mất cả hứng thú đi chơi với Ly . 

nó đang ngồi trong văn phòng của mình , tay đánhmáy liên tục . liéc qua liếc lại hai màn hình máy tính , chuyển máy liên tục , từng tập hồ sơ được hoàn thành và đặt ngay ngắn . rồi nó ngồi xem mấy món ăn người ta hướng dẫn trên mạng . 

hắn vẫn ký ký viết viết , rồi lại dán mắt vào màn hình máy tính , điềm tĩnh lạnh lùng chuyên tâm . Thu Hương thì lâu lâu lại lén nhìn hắn . hắn không thèm quan tâm nữa , mặc kệ Thu Hương . 

- cô đi lấy cho tôi tác cafe ok ? - hắn nói mà không thèm nhìn Thu Hương 

- dạ được thưa tổng giám đốc - Thu Hương đứng dậy đi ra ngoài . 

một lúc sau đi vào với tách cafe nóng trên tay , đặt lên bàn cho hắn rồi cởi áo mình ra , để lộ vòng ngực đồ sộ trắng nón phô ra trước mặt hắn , đưa đôi bàn tay trắng ngần ve vãn hắn , ôm cổ hắn thì thầm 

- tổng giám đốc . anh thật đẹp trai . làm em không cượng lại được - Thu Hương hơi thở tràn đầy dục vọng nói

- vậy sao ? - hắn vẫn điềm tĩnh gái nào mà hắn chả dùng qua rồi . hắn cũng chả buồn quan tâm nữa , thờ ơ hờ hững đáp . chỉ có nó là hắn chưa làm gì được , vì ....nó zữ quá 

 , đêm nào ngủ ôm nó hắn cũng phải cố mà kiềm chế nếu không đảm bảo nó từ mặt hắn thì hắn chỉ còn nước khóc lóc xin nó thôi , lúc đó chưa chắc nó đã chấp nhận đâu .

- tổng giám đốc . anh có biết anh càng tỏ ra như vậy thì anh càng đẹp trai không ? - Thu Hương vuốt má hắn lả lơi thả bướm thả ong .

hắn vẫn điềm tĩnh đánh máy tính nhoay nhoáy và coi Thu Hương như một hạt bụi bám trên người . Thu Hương ngả hẳn người vào lòng hắn , cởi từng nút áo của hắn , chiếm tiện nghi của hắn .

- thư Ký Hương - hắn lạnh lùng hơn bao gìơ hết 

Thu Hương đang hăng say bỗng nhiên rùng mình mà dừng lại 

- cô đi quá giới hạn rồi đấy - hắn ngiến răng lúc này hắn thật đáng sợ .

- em đẹp mà ? sao anh lại nỡ đối xử với em như vậy ? - Thu Hương rưng rưng 

" kế hoạch của tôi mà thất bại thì anh chết chắc " trong đầu hắn lại hiện lên câu nói của nó , hắn cố kìm nén cơn thịnh nộ trong người hắn ghét Thu Hương làm thế này nhưng hắn vẫn sợ nó hơn . hắn tự nhủ là " nhịn nào , nhịn nào " .cố gắng không để cơn thịnh nộ phun trào . 

- Thu Hương . cô về chỗ đi , có rất nhiều việc đang chờ giải quết đó . mau lên - hắn cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể . 

- anh mặc lại áo cho em - Thu Hương ngồi trên đùi hắn 

" nhịn nào , nhịn nào " hắn tự nhủ và kéo áo lên cho Thu Hương . Thu Hương hôn hắn cái chụt rồi nháy mắt đi về bàn mình ngồi . hắn phải kiềm chết lắm mới không đánh Thu Hương . với hắn khi điên lên thì kể cả con gái lẫn con trai hắn quất tất , ai cũng đánh . đến trưa , tấ cả mọi người đều đi ăn trưa . nhưng hắn thì không . Thu Hương cũng lỳ ở đó không đi .

- cô đi đi , tôi cần yên tĩnh một mình - hắn nói 

- không , để em xoa bóp cho anh nhé - Thu Hương nũng nịu 

- hoặc là đi ra ngay bây giờ hoặc là cô bị đuổi việc , chọn đi , tôi nói được làm được - hắn đưa đôi mắt lạnh lùng đến thấu xương nhìn Thu Hương .

Thu Hương vọi vã đi ra ngoài , so với viẹc ve vãn hắn thì việc bị đuổi việc lúc này là không thể . nên đành chấp nhận đi ra ngoài . hắn đứng dậy chốt cửa trong , đi vào chỗ nó làm việc và đóng cửa lại . căn phòng này nếu nhìn vào thì sẽ không biết là có một phòng bên trong nữa bởi vì nó được thiết kế như một mật thất , có chốt được thiết kế tinh sảo , cửa và tường nhìn y hết nhau . hôm naò nó cũng đem theo cơm hộp đã chuẩn bị sẵn ở nhà nên không cần ra ngoài ăn . hắn cũng muốn ăn cùng nó . nó chấp nhận . 

- vk ơi . bao giờ thì anh được giải thoát đây ? - hắn khổ sở nhìn nó 

- sớm thôi ông xã yêu . - nó cười nói với hắn 

- câu nói này là thật lòng hay trêu đùa anh vậy vk ? đừng trêu đùa anh , anh đau lắm - hắn nhăn nhó 

- thôi k nói nữa , ăn đi , tôi ....em ...tôi ....em đói lắm rồi - nó ấp úng nói .

phải . nó cũng đã có chút rung động với hắn . nó cứ thấy tim mình đập thình thịch khi gần hắn . và cảm thấy khó thở khi ngồi kế hắn , và nằm kế bên hắn mỗi đêm , nó than thầm tại sao hắn lại ngang nhiên dọn hết đồ qua phòng nó và tuyên bố sẽ ngủ cùng nó và dính nó như sam . hắn càng ngày càng tươi cười với nó và càng ngày càng quan tâm đến con nhiều hơn. phải chăng hắn đã thay đổi . 

hắn ngồi ăn cùng nó lâu lâu gắp thức ăn cho nó , nó cười nhìn hắn rồi cúi ăn tiếp . công ty này nhân viên bắt đầu làm viẹc lúc 7h sáng và được nghỉ lúc 11h đến 2h chiều . hắn và nó ăn xong thì cũng gần 11h30 , uống nước ngồi một lúc rồi hắn kéo nó lại ôm nó vào lòng thì thầm 

- anh hứa sẽ thay đổi . vk đừng bỏ anh nhé . anh yêu vk lắm . anh biết trước đây là anh sai . vk cho anh cơ hội thay đổi nha - hắn nói chân thành

- ....................- nó im lặng trong lòng hắn , vòng tay ôm lấy hắn và cọ cọ đầu vào ngực hắn . nó ngủ .

hắn thấy nó ngủ thì nhẹ nhàng đặt nó lên giường , < Kid đã nói chưa nhỉ , rằng trong căn phòng này có một chiếc giường , trước đây néu đêm hắn k về nhà và k đi gái thì hắn chui vào đây ngủ > , hắn nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh nó , ôm nó vào lòng và chìm vào giấc ngủ . 

đến 1h45 chiều thì hắn dậy , khẽ hôn lên môi nó rồi đi ra ngoài đóng cửa lại như cũ rồi mở chốt cửa phòng bên ngoài , ngồi vào bàn làm việc của mình . Thu Hương di vào , trên tay cầm theo hộp cơm đưa cho hắn 

- anh ăn đi 

- cô cứ để đó cho tôi , và xem cho tôi dự án này .

- vâng . em làm ngay ạh .

nó tỉnh dậy lúc 2hđúng , khẽ mỉm cười vươn vai và uể oải dậy xuống khỏi giường đi ra phía cửa sổ , vén rèm lên , nhìn xuóng dưới sân và nhìn xa xăm . hít một hơi đầy phổi rồi thở ra , đến bàn làm việc ngồi xuống và bắt đầu làm việc .

19.

nó mỉm cười mãn nguyện cho cái kế hoạch của nó . hy vọng là không có chuyện gì sảy ra . nhưng một khi mà nó đã ra tay thì có tới 99.99% là hoàn hảo . nó làm việc thận trọng . phải nắm chắc phần thắng trong tay thì nó mới làm , còn không thì nó không bao giờ làm . ấn nút enter cuối cùng . nó vươn vai che miệng ngáp dài , thở phù một cái , ngày làm việc căng thẳng nữa qua đi . bây giờ đã là 6h tối , ngoài trời cũng bắt đầu nhá nhem . nó mới bước ra từ sau cảnh cửa đó , nhân viên đã nghỉ hết , chỉ còn lại hắn cùng nó . hôm nào cũng là đến sớm nhất và về muộn nhất . hắn vẫn đang cau mày nhìn vào tập hồ sơ thầu .

- sao thế ? bộ đó có gì khác thường à ? - nó hỏi 

- ưkm' . không . chỉ là cái này hình như nó không có tính khả thi thôi - hắn nói 

- đưa tôi xem nào - nó dật lấy từ trong tay hắn - mai sửa tý là được . thôi đi về . tôi nhớ con lắm rồi đây - nó nói 

- ưkm' . về thôi - hắn cùng nó đi ra khỏi công ty đi về nhà . 

trong căn phòng của một căn hộ giữa thành phố . một nam một nữ đang ngồi với nhau nói chuyện rất là bí hiểm ẩn chứa đầy toan tính âm mưu thâm hiểm . cười nụ cười đắc ý tự cao . lão béo nói đầy vẻ tự mãn 

- tốt lắm , mỗi ngày một ít số liệu thế này không sớm thì muộn , Tài Phát cũng lọt vào tay ta ha ha 

- lúc đó anh phải nhớ đến chiến công của em đó nha . 

- được rồi , cục cưng < có mà cục **** thì có > của anh . ai giám quên công lao của cục cưng chứ . 

- anh nhớ đó nha . 

- được rồi , nhưng bây giờ anh nhớ cái này nhiều hơn ...........

lão béo chồm người lên ả nhân tình . đầy dục vọng , từng lớp áo trên người lão được lão trút dần dần đến khi không còn cái nào trên người , toàn thân béo ục ịch cứ hoạt động trên thân hình hoàn hảo của ả nhân tình . từng mảnh vải nhỏ che thân ả nhân tình cũng không còn luôn . 

- khoan đã . đang trên ghế shopha mà , có phải giường đâu mà anh ........

- trên nào cũng mặc kệ đi , anh muốn lắm rồi . kể cả ở dưới sàn nhà .....à mà xuống sàn nhà cho rông < trời ạh lão già mất nết . nửa đêm về lại phat tiết với mụ vợ ở nhà và bây giờ phát tiết với ả nhân tình kém tuổi con gái mình . bái phục sức khỏe của lão > 

- á .....từ từ nào anh - ả nhân tình nũng nịu .

lão béo cố làm vài lần rồi kéo ả nhân tình xuống dưới sàn nhà mà thực hiện cái dục vọng phát tiết của mình . đúng là lão già dâm dê đê tiện . đê già . nhìn cái tướng lão bây giờ người ta chỉ muốn bộp cho một phát lăn quay cu đơ ra đó cho hả dạ thôi . mặc cho ả nhân tình đang rên rỉ bên dưới lão vẫn ra sức mà " làm việc " . công nhận lão này trâu . đúng là trâu lai dê có khác , sức là sức trâu còn máu là máu dê . toàn thân mồ hôi nhế nhại , vừa làm vừa với tay lấy điều khiển điều hòa hạ nhiệt đọ xuống cho mát , và mở luôn cái vô tuyến , chả hiểu cái lão này làm thế có ý gì . hóa ra là đang mở đĩa XYZ đen tối giống cái lão đang làm với ả nhân tình . thật khiến người ta đỏ mặt < Kid cũng chạy đã những diễn biến sau thì tạm lược bớt > .

lão béo thở hổn hển buông ả nhân tình ra , còn ả thì nằm im dưới sàn cười mãn nguyện . < đúng là CV có khác , chỉ có cái đó là nhanh > mồ hôi đầm đìa mặc dù nhệt độ trong phòng bây giờ là 18 độ . lão béo lấy quần áo mặc vào rồi nói 

- anh phải về đây . muộn rồi . 

- anh vội gì chứ , ở lại với em đã - ả nhân tình uốn lượn trên sàn nhà khiêu dâm .

- nếu không phải là anh mệt thì lúc này anh sẽ làm cho em không gượng dậy nỏi đó - lão béo dâm dê 

- thật không ? anh làm được điều đó hả ? - ả ta vãn uốn mình tạo những tư thế khiêu dâm kích dục lão béo - ở trên bàn có một thứ khiến anh làm được điều đó đấy , anh có dùng không ? 

- thôi nào . anh phải về bây giờ . 

lão béo cầm chai nước lên uống rồi đặt xuống , không hiểu sao lão lại muốn lao vào ả nhân tình làm tiếp thế không biết . thế là lão lại ........

- thấy chưa . em đã nói mà - ả nhân tình mãn nguyện cười . 

mặc kệ hai người đó làm gì thì làm lúc này đi nha . ta đi chỗ khác trong sạch hơn . lành mạnh hơn đi .

tại nhà nó . 

dạo này nó không có mấy thời gian được bên con , tại cu Bo cả ngày ở trường và nó cả ngày ở công ty . lúc này nó đang ngồi đọc truyện cho con trai nghe . lâu lâu lại phá lên cười vì buồn cười . cu Bo cũng rất đáng yêu , đã mũm mĩm đáng yêu trở lại rồi . trông hai cái má phúng phúng của cu Bo người ta chỉ muốn nựng và hôn chụt chụt lên má cu Bo thôi , nó lâu lâu vẫn làm vậy á , khiến hắn thấy ghen tỵ với cu Bo nha . < hy hy > . 

- mẹ ơi . đến giờ có con chuột và con mèo rồi - cu Bo nhìn nó nói . ý cu Bo là phim hoạt hình tom và jerry đó mà 

- ừ . để mẹ bảo ba mở nha - rồi quay qua hắn - không coi bóng đá nữa , chuyển qua kênh BIBI cho con đi 

- nhưng mà trận đấu bóng đá đang hay mà - hắn méo mó 

- nhanh lên đi - nó hằm hè với hắn . hắn đành chịu đựng mà phải chuyển cho con xem hoạt hình vậy . đành để ma xem lại vậy . thật tội cho hắn . từ ngày nó thay đổi , hắn khổ sở biết trừng nào . trong đầu hắn lóe lên cái gì đó rồi nhìn nó cười cười làm nó chột dạ 

- cười cái gì đó ? mặt tôi dính lọ hả ? - quay xuống cu Bo - Bo , mặt mẹ có gì hay sao mà ba Long nhìn mẹ cười vậy con ? 

- dạ . không có - cu Bo đưa đôi mắt tròn xoe nhìn và nói 

nó tức xì khói bắn ánh nhìn sắc lạnh qua hắn " anh chán sống rồi giám cười tôi hử ? " . làm hắn rùng cả mình vội quay mặt vào màn hình vô tuyến xem hoạt hình cùng cu bo . 

cu Bo ngủ trong lòng nó , nó nhẹ nhàng bế cu Bo về phòng mình , đắp chăn cho cu Bo rồi nhẹ nhàng đi ra ngoài khép cửa lại . về phòng nó ôm đống đồ đi tắm . hắn cúng ôm đống đồ xuống dưới nhà tắm bên dưới . chứ không giám tranh phòng của nó .

hắn nằm trên giường với bộ đồ ngủ và chú tam đọc cuốn sách gì đó . nó vừa lau đầu vừa bước ra từ trong phòng tắm . nó mặc một chiếc váy ngủ dài ngang đùi , màu đỏ . hắn đặt cuốn sách lên bàn rồi đứng dậy lấy máy sấy tóc đến bên nó ấn nó ngồi xuống ghế rồi hắn sấy tóc cho nó . nó thấy lạ , mọi hôm hắn có làm cái việc này đâu nhỉ . nhưng thôi kệ . hắn nhẹ nhàng tỷ mỷ sấy khô tóc cho nó , nhìn nó âu yếm . cái nhìn đầy mê hoặc < chị ơi đừng có nhìn vào đó > . nó ngớ người nhìn hắn < thôi xong rồi , đã bảo là không nhìn rồi mà híc > , hắn đúng là đẹp trai thật . một vẻ đẹp khiến tất cả các cô gái không thể cưỡng lại được . kể cả nó bây giờ < xong rồi , bị dụ rồi > . hắn đặt lên môi nó một nụ hôn nóng bỏng , nó ngớ người rôi không cử động được gì . hắn bế nó lên giường với tay tắt điện " thành công rồi nhé vk bé nhỏ " hắn ngĩ thầm . đúng là hắn có sắc đẹp hại dân hại nước mà . 

khi nó ý thức được cái việc tày trời này thì đã quá muộn rồi . sớm hay muộn thì cũng sảy ra mà . nó nhìn hắn đầy vẻ án trách , hắn cười cười ôm nó vào lòng và ....ngủ . 

pi ét : cuối cùng thì hắn cũng đã làm được cái đièu mà bao lâu nay hắn kiềm trế , may thay hắn không bị nó cho một cước xuống giường . không biết tại sao nhỉ ? * k biết * 

< Kid : chap này có vẻ hơi biến thái . sr các tình yêu có tâm hồn trong sáng . Kid cũng trong sáng lắm , chỉ là học lỏm mấy cái đó trong các truyện xuyên không của các tác giả khác thôi . đừng nghĩ xấu Kid nhé * cười méo mó * >

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro