Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chiếm đoạt, giam cầm, hoàn toàn kiểm soát... Đó là cách duy nhất! Cách duy nhất!
Đã 6 năm sống không bằng chết, ngày nào cũng là những lời ngon ngọt tương đương với những lần hành hạ khiến một con người ngay cả sự nuông chiều cũng cảm thấy sợ. Sau mỗi lần tra tấn, câu hỏi ám ảnh mà quen thuộc sẽ lại vang lên:
"Em yêu tôi chứ?"
. . . . . . . . . .
- Anh về rồi đây!
Cánh cửa mở ra, bên ngoài, một người thanh niên xuất hiện. Dáng người cao ráo, mái tóc màu đen bóng mượt, cộng với khuôn mặt ưa nhìn kia mới hút hồn làm sao. Ấy vậy mà bên trong, một con người khác, thoạt nhìn giống nhau như vậy, từ đôi mắt cái mũi cho đến cả khuôn mặt đang cúi thấp, không có điểm nào khác trừ mái tóc màu vàng nổi bật và cơ thể với đầy vết thương. Nghe thấy tiếng động, đôi mắt ban đầu trống rỗng giờ lại mở lớn, có thể nhìn rõ ra sự sợ hãi trong đôi mắt xanh đấy, vẫn không một lần giám nhìn vào người đang bước đến gần...
- Sao thế tiểu thiên sứ của anh? Không chào đón anh sao?!
Khuôn mặt với nụ cười quái dị không phù hợp phóng đại trước mắt. Anh nhìn cậu sợ hãi rụt về phía sau, đôi mắt màu đỏ tối đi, nụ cười tắt ngấm. Anh đặt chiếc túi nilon trong tay xuống sàn, bên trong chiếc túi phát ra tiếng leeng keeng như của kim loại. Đôi mắt xanh sợ hãi lập tức chuyển hướng về phía cái túi màu đen kì lạ. Nhận ra thắc mắc của cậu, anh một lần nữa mỉm cười:
- Biết gì đây không thiên thần của anh? Đây là đồ chơi anh sẽ dùng để chơi với em vì tội lỗi em phạm phải ngày hôm qua đấy!
Khuôn mặt của cậu tái đi như không còn một giọt máu. Vậy mà người kia vẫn chỉ nhẹ nhàng mở cái túi nilon ra:
- Vậy... Chúng ta bắt đầu trò chơi chứ?

~End chap 1~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro