[15]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trích: Trịnh Khả Hạ, tôi ghét chị! - Nhất Thiên

10A6 là lớp năm ngoái cô học, mà kỉ niệm năm ngoái chẳng có gì đặc sắc ngoài việc tụi mất nết trong lớp chơi trò 'Nói hoặc làm'. Xui xẻo sao cô bốc ngay 'làm', nhiệm vụ của cô lúc đó là đi ra cửa lớp, gặp ai đầu tiên ôm người đó. Đường đường là Chị Hai, lẽ nào trò cỏn con ấy mà không dám làm? 

Thế là trước ánh mắt tò mò, soi mói của lũ bạn mất dịch, Khả Hạ nhắm mắt ôm ngay một tên vừa đi đến cửa lớp, mà cái tên cô ôm ăn gì mà cao như cây sào, 1m70 của cô lúc đó chỉ vừa đến ngực áo hắn. Tiếng của tụi trong lớp rộ lên, người bị ôm cũng gần như bất động, Khả Hạ mới chịu nới lỏng tay, rời mặt khỏi lớp áo sơ mi thơm mùi nước xả vải và đập ngay và mắt là phù hiệu màu xanh dương: Trần Duy, 11A1. 

Đậu xanh, cô ôm trúng hot boy của lớp chuyên Toán rồi!

Dần dần buông tay ra, Khả Hạ ngẩng đầu chiêm ngưỡng dung nhan mà đám con gái chết mê chết mệt. Cũng không tệ, đẹp như soái ca ngôn tình nhưng khá hiền, trừ cái nụ cười không thấy mặt trời kia đâu.

"Ôm anh xong rồi, em có trả phí không?" Khác với tưởng tượng của Khả Hạ rằng anh chàng này sẽ khinh bỉ cô thì anh ta lại trêu chọc cô cùng với cái nụ cười không chịu dập tắt kia. Trông cái nụ cười ấy thật chướng mắt.

"Không thích trả, chỉ là một bức tường xẹp lép, mắc gì phải trả phí." Mặc kệ đàn anh lớp trên, Khả Hạ khoanh tay trước ngực, hất mặt lên trời xanh. Trần Duy vẫn giữ nụ cười như cũ, anh ghé sát mặt tới tai cô, nói nhỏ:

"Xin lỗi vì anh không được đồi núi như em nhé."

Sắc mặt Khả Hạ ngay lập tức tối lại, vừa nãy cô ôm anh ta có hơi chặt, thành ra...

Bốp... một cú đấm khá là mạnh đấm thẳng vào bụng Trần Duy khiến anh đau đớn khuỵu người, còn chưa kịp mắng thì ai kia đã quay người đi, lầm bầm tặng anh một câu rất hay: "Đẹp trai hai lai giống chó!"

Nén đau nhìn bóng lưng Khả Hạ, Trần Duy nói với theo: "Hóa ra em cũng thấy anh đẹp trai à, cảm ơn nhé!"

Có tên nào mặt dày vô sỉ vậy không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro