[34]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Giám đốc, bà Lăng có yêu cầu hơi quá đáng." Người đàn ông mặc vest cung kính cúi người trước người phụ nữ đang ngồi trên ghế giám đốc.

"Nói." Nữ giám đốc kia vẫn không ngẩng đầu khỏi bản hợp đồng, giọng nói lạnh lùng không chút cảm xúc.

"Bà ấy muốn tôi bồi ngủ." Anh ta vẫn cung kính như cũ nhưng khi nói đến hai chữ cuối cùng đã bộc lộ tức giận.

"Vậy thì sao? Khách yêu cầu thì chúng ta phải tuân, lẽ nào cậu không biết?" Nữ giám đốc vẫn không nhìn anh ta, giọng nói của cô đã có nhiều hơn ba phần sắc lạnh khiến sắc mặt anh khẽ biến.

"Nhưng trong khách sạn của chúng ta không ai bồi ngủ thì tại sao tôi phải làm?"

"Bởi vì họ không được yêu cầu."

"Vậy giám đốc sẽ bán nhân viên của mình khi được yêu cầu sao?" Chất giọng của anh ta đã có chút lạnh lùng.

"Khách hàng là trên hết." Cô cũng không nhiều lời, trực tiếp bác bỏ kiến nghị của anh: "Nếu như cậu không muốn bồi ngủ Lăng phu nhân, vậy lập tức thôi việc đi."

Sắc mặt của anh đã khó coi đến cực điểm, nhưng phận cấp dưới, vẫn phải cúi đầu chịu đựng: "Vậy giám đốc, tôi có thể đổi người bồi ngủ không?"

"Không." Cô dứt khoát chặt đứt lời xin xỏ của anh, dùng con dấu đóng vào bản hợp đồng. Ánh mắt từ đầu đến cuối vẫn không nhìn người đàn ông trước mặt.

Anh thấy lòng mình thắt lại, đau đến hít thở không thông, nhưng vẫn cố lấy lại điềm tĩnh, dứt khoát đi đến cuối cùng:"Tôi muốn bồi ngủ giám đốc."

Người con gái ngồi ở ghế giám đốc cuối cùng cũng có phản ứng, cô ngẩng đầu, dùng gương mặt xinh đẹp nhìn anh, đôi mắt sắc sảo lạnh lẽo lột trần tâm tư anh, nở một nụ cười khinh miệt:

"Cậu có tư cách gì để bồi ngủ tôi?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro