10. Hwangwink

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nắng dịu nhẹ soi bóng hai người.

Một thấp một cao, hài hoà bước đi.

"Ân, giờ em cũng lớn rồi ha!" - Minhyun có chút cảm thán.

"Hửm?" - Park Jihoon nhướn mày, quay sang.

"Giờ Jihoon lớn rồi, không lẽo đẽo đi theo anh nữa" - Minhyun cười cười.

"Em mới không có chân ngắn thế. Là do chân anh dài quá thôi." - Jihoon bất mãn nhìn anh, miệng không quên chu chu hút ngụm trà sữa.

"Không phải là chân dài, chân ngắn. Là thái độ nha. Trước đây, Jihoonie hay rụt rè đi theo anh." - Munhyun cười cười, tay khẽ lau lau khoé miệng của em.

"Mới không phải mà... " - Jihoon mặt đỏ bừng, phụng phịu cúi mặt xuống.

Xấu hổ quá đi!!!! >___<

"Phụt" - Minhyun bật cười.

"Xí, nhất định không có" - Jihoon khẽ hừ một cái, xấu hổ chối bay chối biến.

Minhyun chợt dừng bước.

Jihoon ngơ ngác đứng lại, ngẩng đầu lên nhìn.

"Thật không có??? " - Minhyun bất chợt không cười, mặt nghiêm lại.

"Hả??? " - Jihoon vẫn là ngơ ngác, không hiểu chuyện gì.

Không phải đang đùa sao?? Giận rồi??

"Thật không có chuyện Jihoonie bám theo anh, Jihoonie dõi theo anh, Jihoonie thích anh??? " - Minhyun để tâm, hỏi một đống.

"Hả????" - Đầu Jihoon đầy những dấu hỏi chấm.

Đang tốt đẹp mà, tại sao lại thắc mắc vấn đề này a~~???

Thoáng thấy nét mặt đang nghiêm túc nhìn mình của anh Minhyun, Jihoon mặt đỏ bừng, lúng túng không nói lên lời.

Nói gì bây giờ, gật đầu hay không gật đầu????

Lại thêm một đống dấu hỏi chấm.

".........."

Minhyun nín cười, nhưng mặt vẫn không biểu tình, làm ra vẻ nghiêm trọng.

"Không có lời nào muốn nói?? " - Minhyun lên tiếng, hỏi.

"Em.... em... " - Jihoon ấp úng.

"Vậy anh đi trước." - Minhyun quay đi, định bước.

"Đừng." - Giọng Jihoon có chút muốn khóc rồi. Tay níu níu áo Minhyun.

Minhyun chăm chú nhìn em.

"Ân, em thực có đi theo anh, thực có dõi theo anh, thực.... thích anh Minhyun." - Jihoon mắt long lanh, giọng nói càng về sau càng lí nhí, đầu càng lúc càng cúi thấp.

Nhưng vẫn là nghe được rõ ràng nha!

"Ngoan, đừng khóc" - Minhyun cười khẽ, lấy tay xoa xoa đầu em, ánh mắt ngập tràn cưng chiều.

"Anh thích nghe Jihoonie nói thích anh" - Minhyun dịu dàng nói.

Jihoon ngây ngốc ngẩng đầu lên, ánh mắt long lanh. Trong mắt em tràn ngập hình ảnh của Minhyun.

Anh đứng đó, một thân cao lớn, ánh mắt dịu dàng nhìn em, đôi môi hướng tới em khẽ cười.

Jihoon thấy thích anh đến chết mất!!! > × <

Nghĩ gì gì đó, cũng chẳng buồn để ý xung quanh có người hay không, Jihoon nhón chân, khẽ chạm vào môi anh.

"Em thực thích anh Minhyun"

Sau đó thoả mãn đón nhận nụ hôn sâu hơn từ phía anh.

Lời yêu, vẫn là nên thường xuyên nói !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro