Buồn (nhật ký) {3}

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vẫn muốn người ở bên cạnh tôi mà thôi, và cô đơn khi người vui cùng ai khác. Thất tình là vào một buổi chiều tối của một ngày không đẹp trời, người nói người muốn đi, còn tôi không đủ sức giữ. Xót xa ngay vừa lúc nghe tin người ta đã tìm được miền bình yên khác đã vui vẻ nói cười, đã xây đắp tương lai. Nhìn lại bản thân mình chỉ riêng một cõi lẻ loi, đơn độc vẫn sống trong mớ ký ức nhập nhằng chẳng thấy lối ra. Và vẫn còn tiếc, còn thương lắm một mối tình vốn đã xa lìa. Từ nay đã được như nguyện ý bản thân rồi, rằng người cuối cùng cũng đã có được hạnh phúc trọn vẹn, xứng đáng với những gì người có thể có. Nhưng ngẫm lại, sao người ấy không phải là mình, sao nhất định  chẳng thể là mình? Đã từng cố gắng chắt chiu gìn giữ những yêu thương đến vậy mà? Thấy thật quá xót xa ! Chuyện đơn phương củatôi ngày xưa, nay tôi phải buông thôi, chẳng thể nào cứ lén lút nâng niu tìm về nữa. Đã đến lúc phải gói ghém tất cả  lại và sải chân mạnh mẽ từng bước. Năm tháng còn lại, tôi thiếu người....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cho#zui