Buồn (nhật ký) {4}

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đó người đi, tôi xem một bộ phim buồn cũng thấy nhớ người, xem một bộ phim vui cũng nhớ về người, cứ thế mà không ngừng đau lòng. Bởi nghĩ, giá mà người chịu bên tôi dài lâu hơn một chút, chắc chắn rồi tôi cũng sẽ khiến người hạnh phúc như vậy. Có khi, là còn hơn vậy....

Chỉ tiếc sao người thiếu kiên nhẫn

Chỉ tiếc sao tình vội vã đi quá....

Ngày đó người đi, có những đêm tôi trằn trọc không sao ngủ được. Bao nhiêu hình ảnh xưa cũ ùa về. Bao nhiêu ước hẹn, kế hoạch còn dở dang, chưa thực hiện được. Có cả những lời tôi chưa kịp nói ra và chắc cũng không bao giờ có thể nói ra, chất chứa nghẹn đắng trong lòng. Cuối cùng chỉ có thể để tất cả xuôi dòng nước mắt chảy đi. 

Và ngày đó người đi, tôi thấy đớn đau tuyệt vọng, mất niềm tin như vậy đấy. Ngỡ rằng, không là người, thì sẽ chẳng là ai nữa. Thế mà rồi tất cả cũng qua. Tất cả rồi cũng chỉ trở thành những kỉ niệm đáng nhớ trong đời, 

Người nói xem, có phải là tôi chưa đủ tốt không? Có phải quyết định ra đi của người ngày ấy, quyết định chẳng ở bên một người như tôi nữa, là rất đúng đắn phải không?

Yêu một người ta không thuộc về, suốt cuộc đời vẫn không thuộc về, khổ tâm vậy đó, ta ơi.....


Còn....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cho#zui