Kookmin_ khói thuốc.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeon Jungkook là một tổng tài cao lãnh. Thế nhưng gã lại rơi vào lưới tình với cậu nhóc sinh viên trường chuyên toán học Linda-Park Jimin.

Gã thích tính tình lãnh đạm của em, cách em nhìn gã, em làm việc gì cũng cẩn thận cả. Gã thấy thích tất cả mọi thứ từ em, dù cho đó là tật xấu hay sở đoản của em. Gã có đủ khoan dung để tha thứ cho lỗi lầm của em, gã có đủ kiên nhẫn để chờ đợi em, gã có thể thay đổi mọi thứ em không thích, kể cả phải thay đổi bản thân. Gã có thể làm mọi điều miễn sao là em yêu gã.

Em thì lại đơn giản lắm. Em chỉ không thích gã tăng ca, phải về nhà ăn cơm với em. Mỗi tối cùng em uống gì đó nong nóng lúc xem ti vi, ôm em trong lòng để mặc em ngọ nguậy. Em thích được gã ôm khi đêm đến, nếu gã mãi làm việc mà không đi ngủ thì em cũng sẽ ôm gối ngồi im thin thít nhìn gã làm việc. Khiến gã phải vô điều kiện mà chịu đầu hàng con mèo ngốc trước mặt.

---

Gã lại  có một tật xấu, gã hay hút thuốc lúc có chuyện buồn.

" Sao anh cứ hút thuốc lá vậy?"
Em ngơ ngác hỏi gã, gương mặt mang biểu tình khó chịu với khói thuốc.

" Để tưởng nhớ..."
Gã trả lời ngắn gọn rồi nhìn xa xăm phía trời sao lấp lánh xa xa. Ánh mắt có chứa một nỗi buồn khó tả.

" Cho em một điếu đi..."
Cậu giơ một ngón tay ra rồi xin xỏ lấy một điếu thuốc.

" Em mà đòi hút thuốc à? Nực cười!"
Hắn xoa đầu cậu rồi phì cười.

Đúng, em mà hút được thứ này à? Em đâu hiểu ý nghĩa thực sự của nó đâu mà đòi hút.

Khói thuốc mờ ảo, khói thuốc tưởng niệm.

Vị của thuốc lá hoà lẫn với nỗi buồn tạo nên một cảm nhận khó tả cho tâm tư gã.

Gã chỉ hút thuốc lá khi có chuyện buồn, tỉ như ai đó quan trọng đi xa mãi không về.

Gã không thực sự thích thuốc lá, vì thuốc lá hiện diện bên gã cũng là khi chuyện buồn ập đến. Đồng nghĩa với ai đó quan trọng với gã ra đi.

---

Đêm nay cũng vậy, gã lại hút thuốc, vành mắt đỏ hoe đắm chìm trong khói thuốc lá. Gã không khỏi muộn phiền bởi bản thân cứ tìm đến thuốc lá, dùng những điếu thuốc để xoa dịu nỗi buồn của bản thân. Em thường nói gã rằng cứ mãi hút thuốc thì sẽ ảnh hưởng xấu đến sức khoẻ. Nhưng làm thế nào để gã ngưng tìm đến thuốc lá trong thời gian này đây?

Từ một nơi nào ở lang cang của một biệt thự, khói trắng mờ nhè nhẹ lan ra bên ngoài trời sao, lá cây đu đưa sào xạc. Tiếng lá cây va chạm cùng tiếng xe cộ ồn ào có khiến gã thấy thoải mái hơn? Nếu mọi thứ có thể khiến khói thuốc tan biến, khiến gã ngừng hút thuốc thì tốt biết bao...

Vẫn câu nói đó của em...

" Anh ahh, hút thuốc hại sức khoẻ đó!"

Vang vẳng trong tâm trí gã, nhưng gã không muốn ngừng hút thuốc em ơi,

Vì gã sợ, gã sợ quên em lắm.

Gã là một người sâu lắng.

Gã thích kiềm nén cảm xúc.

Gã ít khi thể hiện những điều bản thân cảm nhận ra ngoài.

Gã chung thuỷ yêu mình em, chỉ biết mỗi mình em.

Em cũng yêu gã rất là nhiều...

Nên là...

" Sẽ tốt hơn nếu anh khóc vì em thay vì hút thuốc lá đấy!"
Em bây giờ chỉ là một linh thể mờ ảo lơ lửng ngoài trời đêm đen kịt khổ tâm nhìn ngắm người em thương chìm dần vào khói thuốc.








-/-
End.

Tâm sự:

Thực sự thì tui đang thực sự buồn vì chuyện của Jimin đây, dạo này war nội bộ nhìu không đếm xuể luôn. Nhất là các bạn V stans hay VKstans í, cò có các bn OT6 hay 5 gì nữa í(nhảm nhí :))) chuyệ bé xé to rồi lên tiếng chửi thậm tệ thiếu văn hoá và kém sang, toàn là "góp ý" Jiminie ấy. Làm ơn đi, các cậu ấy cứ nói những người nói lí cho JM là trẩu, còn an ủi cho V là anh hùng. Really?!
Chư hết, các cậu ấy cò gọi OT7 là "lũ ọt7" và gọi JM là " tk ml","mày",... Riêng tui thấy thì đó là những phát ngôn rất thiếu suy nghĩ và thể hiện chỉ số IQ thấp dưới ba chữ số.
Thực bức xúc và không biết phải làm s để đi dẹp hết mấy bài đăng của các "cậu ấy"
Mình sẽ không văn tục trong đây, vì các vốn từ đó đã và đsng được đầu tư cho các bạn thích cái ngang trên FB.

Mơn đã đọc nha.
Mơn các cậu đã vote và cmt luôn nha♥️😘

Thương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro