Ngày mình xa nhau.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh lại tìm đến em, tìm đến thương yêu, tìm đến sự quan tâm của em như một thói quen vị kỉ và thường nhật.

Sau ngần ấy ngày xa nhau có không anh đôi lúc anh hối hận về những lời mình đã từng nói lúc xa lìa để rồi làm em tổn thương?
Chắc hẳn những giọt nước mắt của em đêm hôm ấy anh chẳng thể nào tưởng tượng nổi, bởi lẽ........

Anh đã từng thấy người con gái nào vì mình mà khóc đến không thở nổi? Chắc hẳn là chưa.
Anh đã từng thấy người con gái nào dù đau đến mức quặn thắt con tim vẫn cố kìm nén để nhắn mẩu tin cuối chúc anh hạnh phúc? Chắc hẳn là chưa từng.
Và chắc chưa bao giờ có một người con gái nào yêu anh cuồng nhiệt như em, yêu đến mức chẳng ngại ngần đắn đo để thanh xuân tươi đẹp của mình mang tên anh.

Ngày mình xa nhau, em gói ghém hết yêu thương đem cất vào một nơi xa lắm, đem hết kỉ niệm ra nhớ lại một lần rồi thôi. Anh biết không những tháng ngày ấy khó khắn với em đến mức nào.
Phải tự mình thay thế vị trí của anh để khoả lấp đi nỗi cô đơn thường nhật cứ chực chờ ập đến.
Phải tự dang lấy đôi bàn tay ôm lấy mình sau ngần ấy ngày trống vắng khiến bản thân ngày càng băng giá hơn.
Chỉ một mình em ngồi nơi đây lục lại quá khứ đã từng của hai đứa, ôm khư khư như một thói quen để rồi chết dần, chết mòn đi sự ngây thơ, sợ mong chờ và niềm tin nơi quá khứ thấm đẫm màu buồn ấy.
Nhưng rồi anh biết không, trái tim vẫn chưa giây phút nào thôi thổn thức khi nghe thấy tên anh đâu đó ngoài kia, chưa một lần thôi lung lay khi nhìn thấy bóng lưng quen thuộc ấy....

Và rồi anh quay lại.......

Khi mà bản thân em dường như đã có thể vơi bớt đi nỗi đau về anh, đã có thể vờ như chẳng hề quan tâm đến sự hiện diện của anh thì anh lại một lần nữa bước vào cuộc đời em, khuấy động nó như cách anh đã từng và rồi anh biết không, nỗi nhớ anh chưa kịp lành vết đã vội rỉ máu!

Người ta nói đúng, điều gì đã từng sâu đậm thì chẳng hề dễ dàng quên đi, và anh cũng chẳng phải là ngoại lệ.

Sau ngần ấy đau thương anh gây ra, em vẫn cố chấp bỏ mặc tất cả để chạy theo yêu thương này một lần nữa, thêm một lần hy vọng, thêm một lần cuồng nhiệt bất chấp như tình yêu này vẫn mới chớm nở, chưa từng va vấp qua bất cứ đau thương đến quặn thắt nào.

Xin lỗi anh, nếu thương yêu em trao anh ngày hôm nay có đôi phần sứt mẻ, bởi em làm sao có thể giữ nổi nó nguyên vẹn sau ngần ấy đau thương ta vô tình hay hữu ý gây ra cho nhau, làm sao em quên đi được những vết sẹo dài lần đầu tiên khắc sâu vào con tim này.

Nhưng anh yên tâm, chỉ là có đôi phần sứt mẻ so với thuở ban đầu, còn yêu thương em trao về phía anh, vẫn chưa từng một lần vơi bớt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro