Đoản 1 - Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#Đoản (H nha mấy má)
Diệp Tiểu Manh là sinh viên đại học năm 3 của trường đại học H . Cô là một đại mỹ nhân trong khoa Âm nhạc. Nhưng lại là hoa đã có chủ. Sinh viên ở đây, ai mà không biết đến đôi kim đồng ngọc nữ Diệp Tiểu Manh cùng Mã Viên .

Mã Viên là một chàng thiếu gia đào hoa, phong tình nhưng từ khi cặp với cô chưa từng thấy anh đi cùng người con gái nào khác. Có thể nói,anh là toàn tâm toàn ý với cô . Cô cũng cảm động lắm, nhưng đã qua ba năm trái tim cô lại chưa bao giờ rung động vì anh .

Phải, cô không thích anh, người cô thích là Lam Dực - bạn thân của anh. Nhung đừng ai nghĩ cô là một kẻ dễ dãi có thể cặp kè với cả người mình không thích . Cô là không thể quay lại được nữa.
---
4 năm trước
Cô,hắn và anh là bạn học từ cao trung, cô rất thích hắn, thích ánh mắt ngông cuồng, kiêu ngạo của hắn,thích dáng vẻ lạnh lùng bất cần của hắn ,thích tất cả những thứ xung quanh hắn. Nhưng hắn thậm chí không biết đến sự tồn tại của cô, ngay cả bố thí cho cô một cái liếc mắt cũng không. Cô thực sự rất bất lực.

Chỉ trong 3 năm học cùng hắn, cô đã nhìn thấy không biết bao nhiêu lần anh đi cùng các cô gái. Dù không nhìn họ bằng ánh mắt yêu thương, nhu tình nhưng ít nhất họ còn được anh để mắt đến . Cô chỉ ước được anh nhìn đến, dù chỉ một lần.

Đã có lúc cô đau lòng tới mức muốn bỏ cuộc, nhưng là bạn học, cô luôn vô tình dõi theo hắn rồi lại tự nhủ " chỉ một ngày nữa, rồi ngày mai mình sẽ từ bỏ". Nhưng đến cuối cùng, cô vẫn không thể từ bỏ, mặc dù hắn và cô mãi mãi không thể gần hơn.

Mãi cho đến khi tốt nghiệp, cô là vẫn không có can đảm để nói ra. Sợ hắn từ chối thẳng thừng, sợ sau này khi vô tình gặp hắn, cô lại chỉ nhận được cái nhìn chán ghét. Cô chỉ còn biết bất lực từ bỏ mối tình thanh xuân năm đó.

Nhưng cuộc đời lại trớ trêu , vừa lên đại học, cô lại phát hiện cô và hắn học cùng khoa , cùng trường , cô thật không biết nên vui hay nên buồn nữa.

Cuối cùng , cô quyết định sẽ không mù quáng theo đuổi hắn trong vô vọng nữa .
---
Và ngày hôm đó,điều cô không hi vong nhất đã xảy ra. Hôm ấy, cô vừa từ kí túc xá tới trường,đột nhiên hắn từ tốn đi lại đưa cho cô một bó hoa . Vẫn là khuôn mặt lạnh lùng, bất cần ấy nhưng lại tim cô lại đập loạn lên liên hồi.
Cô chỉ biết ngạc nhiên lắp bắp hỏi
- Đây ... đây là?
- Tỏ tình.
- Bạn tôi thích...
- Em đồng ý.
Cô mỉm cười hạnh phúc, đưa tay định nhận bó hoa thì hắn bất ngờ ném toẹt bó hoa xuống đất. Cô ngẩng đầu lại chỉ bắt gặp ánh mắt chán ghét của hắn. Cô nhìn chằm chằm hắn , chỉ nghe hắn rít nhỏ
- Đồ hám của.
Rồi lạnh lùng bỏ đi . Cô lặng người, tại sao hắn lại nói vậy. Trong lúc cô đang thất thần, Mã Viên từ đâu chạy tới nhào lại ôm chặt lấy cô
- Tiểu Manh , thật tốt quá. Em đồng ý làm bạn gái anh , anh thật sự rất vui.
Cô như chết đứng. Hắn không phải là tỏ tình cô, mà đi tỏ tình hộ bạn thân . Cô lại đi nông nổi không nghe hắn nói hết .
- Nhưng Mã Viên , tôi ...
- Đi , anh đưa em đi chơi .
Lần này cô im lặng bước theo anh, nhìn dáng vẻ tươi cười hạnh phúc của anh, cô thật không biết nên mở lời giải thích với anh như thế nào .

Bắt đầu từ khi kỉ niệm một năm quen nhau, anh luôn đòi hỏi cô, muốn cô và anh tiến xa hơn. Trong lúc bối rối không biết nên làm gì, cô đành buột miệng hứa hẹn
- Kỉ niệm 3 năm quen nhau, em sẽ trao cho anh

" Lam Dực , em chỉ chờ anh được 2 năm nữa thôi . Dù anh chán ghét em, em vẫn chờ, chờ tới lúc em hoàn toàn không còn hi vọng nữa"
---
Trong suốt ba năm quen anh, không biết bao nhiêu lần cô đòi chia tay, dù lý do rất cục súc . Mỗi lần như vậy, anh đều bày ra bộ dạng đau khổ cầu xin cô . Rồi cô vẫn ở lại bên anh, bên anh để được gần hắn.

Nhiều lúc, cô cảm thấy rất rối bời, cô biết làm thế này thực ích kỷ, nhưng cô muốn được nhìn hắn . Dù hắn có nhìn lại cô bằng ánh mắt chán ghét, cô cũng cam lòng. Mấy lần hắn nhìn cô như vậy, cô cũng chỉ biết cười khổ. Cô điên thật rồi .
---
Vậy là cái ngày định mệnh đó cuối cùng cũng đến . Kể từ hôm nay, cô sẽ toàn tâm toàn ý đáp lại anh, quên đi mối tình đơn phương đau khổ kia.

Từ đêm hôm qua cô đã đuổi thẳng cổ hai đưa cùng phòng kí túc đi rồi . Cô không muốn tới nhà anh, đơn giản vì anh sống chung với hắn.Cô sợ khi nhìn thấy hắn mọi quyết tâm từ bỏ của cô sẽ sụp đổ .

Cô hẹn anh 8 giờ sáng . Đúng 7 giờ 50 cô đặt hai cốc nước chứa xuân dược trên bàn, cầm chiếc áo ngủ mỏng manh bước vào nhà tắm
Chưa đầy 10 phút sau, từ trong nhà tắm , cô nghe được tiếng mở cửa phòng , tiếng gọi nhỏ
- Diệp Tiểu Manh, đâu rồi.
Và không nằm ngoài dự đoán, cô hé cửa , chỉ thấy một bóng nam nhân cao lớn đang ngửa cổ uống hết một cốc nước trên bàn . Sau đó, nam nhân ngồi xuống sofa bình tĩnh chờ đợi . Lòng cô ngay lúc này rối như tơ vò .

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng trong hoảng loạn, cuối cùng cô chọn cách đối mặt . Từ căn phòng tắm, một bóng dáng thướt tha bước ra thu hút ánh mắt của người đàn ông đang quằn quại trên sofa. Cô im lặng nhìn chiếc áo sơ mi bị ném dưới sàn lại nhìn người đàn ông phía trước, có cảm giác bóng lưng này chính là hắn.
" Mày nghĩ cái quái gì vậy . Diệp Tiểu Manh , hôm nay mày đã là người của Mã Viên , còn tơ tưởng đến hắn ta làm gì? ".
Cô nhanh chóng lắc lắc đầu ngỏ , sau đó liền vươn tay cầm lấy cốc nước còn lại mà uống .

Chưa uống cạn cốc nước tên nam nhân đã nhanh chóng kéo cô xuống sofa mà chen vào giữa hai chân cô . Hắn gấp gáp cúi xuống hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của cô . Cô mở miệng đón nhận đầu lưỡi hắn, không bỏ qua cơ hội , hắn liền đưa lưỡi xâm nhập khoang miệng cô , môi lưỡi hai người điên cuồng quấn quít .

Hắn ôm cô chặt chẽ , hưởng thụ làn da mát lạnh của cô . Cô cũng nhẹ nhàng phối hợp đưa tay ôm lấy đầu hắn. Cô dùng lực vò tung mái tóc mềm mại của hắn . Hắn mất kiểm soát hôn cô tới suýt tắc thở. -_-"

Luyến tiếc rời cánh môi ngọt ngào của cô, hắn say đắm nhìn con mèo nhỏ trong lòng . Lam Dực có mơ cũng không nghĩ đến lại có ngày người con gái hắn yêu thầm bao năm qua lại ngay dưới thân hắn, bộ dáng gợi tình như thế này . Nhưng nó dành cho người đàn ông khác . Nghĩ đến đây hắn chỉ im lặng nhìn người con gái trước mắt.

Cô vốn định nhắm mắt mặc anh làm càn nhưng thấy hồi lâu không có động tĩnh , cô nhẹ hé mắt.
" Không thể nào . Là anh ấy, thật suqj là Lam Dực"
Cô trợn tròn mắt , miệng nhỏ mấp máy
- Lam Dực,không thể nào. Thật sự là anh , em không có mơ chứ?
- Là tôi.
#còn
Sofa hay giường đây .
Truyện này tầm 3 chap cho đủ thịt đủ nội dung nhea. :>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro