Lại Là Vấn Đề Kinh Nghiệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn tiệc xong, vẫn là ở lại chơi Lam Tư Truy đang ngồi chờ ở phòng khách, nhìn thấy ta bèn đứng dậy chào:"Nhiếp tông chủ"

Vốn dĩ ta có chút đề phòng Lam Truy Tư, chỉ sợ nó lại yêu cầu ta - 'người đã biết rõ sự tình' cùng đi bắt gian, nhưng vừa nhìn điệu cười của nó ta thì lại thấy rất đồng cảm. Một chiếc sừng to như vậy, có người đàn ông nào lại muốn cắm nó trên đầu?

Ta đang suy nghĩ xem nên an ủi Lam Tư Truy như thế nào thì đột nhiên nghe thấy nó cười, nói:"Nhiếp tông chủ mấy hôm trước được nghe mọi người kể một số chuyện trong kinh, muốn tông chủ nghe qua... "

Vì không hiểu rõ về con người Lam Tư Truy lắm, ta chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền mà đối phó:"Được, mời..."

Ta cứ tưởng câu chuyện của Lam Tư Truy sẽ là dạng ý tại ngôn ngoại nên đã chuẩn bị sẵn tinh thần để tìm hiểu, ai ngờ Lam Tư Truy lại kể cho ta nghe chuyện vặt vãnh về các gia đình trong kinh thật. Nào là tam công tử của nhà họ Lâm mới lấy đại tiểu thư nhà họ Triệu , đám cưới chưa đầy một tháng thì đã xảy ra tà khí quấn thân, nữ hóa điên cắn chết chồng hiện giờ chưa bắt được..., nào là có một phú thương một lần lấy tới bảy tiểu thiếp...lúc đón về lại là buổi đêm, đi qua bìa rừng liền biến mất cả đoàn...

Có lẽ thật sự có ám chỉ nhưng ta không hiểu...

Đến khi ta không thể chịu đựng thêm được nữa, đành phải vẫy người lại nói thầm vài câu. Người nghe xong đi ra ngoài, còn tôi lại tiếp tục nghe Lam Tư Truy kể chuyện...

Xem đi, đây là hậu quả của việc tri kỉ của mình bị người ta bắt mất phải tìm người khác tâm sự... không biết là ấp ủ bao lâu, kể mãi không hết.

Một lát sau người trở về, ghé sát vào tai ta như nói rất to:"Xích Phong Tôn tìm người"

Thật là.... Không khéo léo gì hết. Ta đã bảo khe khẽ nhưng vẫn để người khác nghe, cơ mà!

Tinh thần ta lập tức tỉnh táo, ngồi thẳng dậy, nhìn Lam Tư Truy:"Ta có việc, ta phải đi.. "

Mặc dù miệng ta thì nói đi từ từ, nhưng bước chân lại không hề chậm chút nào. May mà Lam Tư Truy đi cũng không quá chậm nếu không người khác nhìn vào lại tưởng nó đang tiễn ta.

Haizzz nói sau thì cũng là con cháu Lam gia, coi như vì nhị ca ta quyết định dùng ý tại ngôn ngoại khuyên răn Lam Cảnh Nghi một chút...

Kết quả... à à...

Tính khí thật không hảo, mắt của ta...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro