Vương gia, ta không biết.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếp nè (3)

''Làm sao? Làm sao có thể? Tại sao nó chưa chết đi?.'' Nàng ta như không tin vào tai mình sợ hãi lùi ra sau

''Tại sao lại không thể?'' 1giọng nói lạnh lùng từ ngoài cửa vang lên, theo đó tiếng bước chân dồn dập.

Nàng ta quay lại nhìn thấy hắn liền giả vờ ngã gục xuống đất. Do sự sợ hãi vừa rồi chưa hết, dựa vào đấy nàng ta khóc nức nở.

Hắn bước vào tới nơi, nàng ta không quan tâm có ai bên cạnh chỉ nức nở nói

''Tướng quân, người đừng trách tỷ tỷ, tại thiếp biết bản thân có bảo bảo vui mừng quá liền sang khoe với tỷ tỷ để chung vui, hic hic, thiếp vì quá vui mừng quên tỷ tỷ vừa mất bảo bảo, nên tỷ tỷ đẩy ngã thiếp cũng không sao.''

Nàng ta cố ý nhấn mạnh ''bản thân có bảo bảo''.

''Được, ta sẽ không trách Kỳ nhi.''

Hắn nhàn nhạt nói.

Nàng ta giật mình, nếu trước hắn chắc chắn hắn sẽ không để yên nhưng thấy hắn từ cửa bước vào, nàng ta tưởng hắn đến đỡ mình dậy liền cho qua, vươn tay lên để hắn đỡ mình.

Nhưng ai ngờ hắn lướt qua nàng ta, đi lại chỗ nàng ngồi xuống, 1tay vuốt nhẹ đầu nàng rồi xoa xoa cái bụng hơi nhô lên của nàng, mỉm cười ôn nhu nhẹ nhàng nói

''Con gái, phải ngoan không được làm khó mẫu thân của con nghe chưa?.''

Nàng không nói gì chỉ nhếch miệng im lặng nhìn chằm chằm nàng ta khuôn mặt trắng bệch ngồi dưới đất

''Tướng quân, thiếp có bảo bảo rồi,, nó là con chúng ta, còn sẽ là con trai nữa.'' Nàng ta thấy nàng nhìn như vậy không chịu được, đứng bật dậy nói

''Tướng quân, Lan Nhi của người có bảo bảo với người đó, còn là con trai nha.'' Nàng lạnh lùng xa cách nói chuyện với hắn, tay vẫn cầm miếng táo lên ăn.

''Kỳ nhi, đừng gọi như vậy, rất xa cách.'' Hắn nhíu mày, hậm hực nói.

''Đấy. Không. Phải . Con. Của. Ta.'' Hắn quay lại nhìn nàng ta lạnh lùng gằn từng chữ một

''Tướng quân, nó thực sự là con của chàng.'' Nàng ta không tin lắc đầu nói

''Hôm động phòng, người ở cùng ngươi không phải ta, hôm ngươi uống say, người ở cùng ngươi cũng không phải ta.'' Hắn nhàn nhạt nói

''Không, không thể nào. Không thể nào, người đó chắc chắn là chàng mà?.''

Không ai trả lời ả ngã bịch xuống đất, chỉ tay vào nàng quát to hỏi

''Vậy đứa bé không bụng ả ấy không phải đã chết rồi sao?''

''Chết, ai nói với ngươi như vậy?'' Đang cầm miếng táo ăn nghe nàng ta nói vậy, nàng lạnh lùng hỏi.

''Tướng quân, tại sao như này, người chàng yêu là ta mà, không phải ả, chàng yêu ta.'' Nàng ta như điên dại lao thẳng lại chỗ nàng liền bị 1cước của hắn đá bay xa, gục xuống đất ho ra 1ngụm máu.

''Ta từ đầu đến cuối chưa từng yêu người, 1chút cũng không hề.'' Hắn lạnh lùng nói

''Cha ta là thừa tướng, ta nói cho các người biết, ta sẽ bảo cha ta cho người thiêu rụi cái phủ tướng quân này, cho người moi đứa con trong bụng ả ra, cho người làm nhục ả để ả dơ bẩn, dơ bẩn thì sẽ không xứng với chàng , ta sẽ bắt chàng ở cạnh ta, chàng sẽ yêu ta. Hahaaa.''

Nàng ta nhìn chằm chằm nàng nói to.

''Cha ngươi còn đang trong đại lao chờ ngày chém đầu thị chúng đó, mạng còn không giữ nổi. Còn ngươi cũng chuẩn bị đi, công công bây giờ ông có thể mang nàng ta đi.'' Hắn lạnh lùng nói

''Tại sao? Tại sao lại bắt cha ta?.'' Nàng ta nghe hắn nói xong liền điên cuồng lao lại chỗ hắn hỏi

''Hối lộ, ăn bớt tiền của nhân dân, âm mưa phản quốc cấu kết với Dương quốc. Bao nhiêu đấy đủ chém đầu cả nhà rồi, công công nên mang ta đi được rồi.'' Hắn lạnh lùng nói

Nàng ta thẫn thờ bị giải đi, căn phòng yên ắng chỉ còn 2người.

''Kỳ nhi, nàng giận ta.''

''1chút thôi. Chuyện này giúp cho giang sơn Thục quốc nguyên vẹn, rất đáng. Với lại chàng đã nói trước với ta rồi.'' Nàng im lặng đặt miếng táo lại đĩa ôm chặt lấy hắn nói

''Ta xin lỗi, hôm nọ, tát nàng đau phải không?''
Hắn đau lòng xoa khuôn mặt nhỏ của nàng

''Là ta bảo chàng mà, không sao?'' Nàng im lặng nói. Trong mắt chứa đầy đau khổ, cùng thương tiếc.

''Tại sao trong mắt nàng đều là thương tiếc, còn có chút buồn bã.'' Hắn dùng 2tay ôm lấy mặt nàng đối diện với mặt hắn nói

''Lan Nhi, nàng ta thực sự quá ngốc. Hết lòng yêu một người mà không hề biết người đó không yêu mình, cũng không hề biết từ đầu đến cuối bản thân như con cờ bị cha lợi dụng, người bản thân yêu nhất lợi dụng.''

''Là nàng ta yêu sai người, từ đầu đến cuối ta chỉ yêu mình nàng, nếu có kiếp sau mong chúng ta vẫn bên nhau, mong nàng ấy sẽ tìm được một người thật sự đáng để yêu.''

Hắn nhẹ nhàng ôm nàng nói.

''Tình yêu không sai, sai là yêu sai người''

#Hết
#Wattpad_ngocanhh17825

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro