16. Zoro chỉ muốn uống rượu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một quán bar nhỏ ở hòn đảo họ vừa ghé qua, Sanji đang say sưa tán tỉnh cô chủ quán xinh đẹp. Anh dùng những lời có cánh và cử chỉ ga-lăng nhất của mình, hy vọng sẽ gây ấn tượng với cô gái.

"Cô biết không, đôi mắt của cô như hai viên ngọc lấp lánh dưới ánh đèn quán bar này," Sanji nói, mắt long lanh hình trái tim.

Cô gái mỉm cười lịch sự, nhưng ánh mắt cô lại hướng về phía góc quán. Cô chỉ tay về hướng đó và hỏi: "Này, người đàn ông tóc xanh kia có phải là bạn cậu không?"

Sanji quay người lại, thấy Zoro đang ngồi một mình, uống rượu trong im lặng. Anh nhíu mày: "Ờ, đúng vậy. Có chuyện gì sao?"

Cô chủ quán thở dài: "Anh ta đang làm ảnh hưởng đến doanh thu của quán tôi đấy."

Sanji ngạc nhiên: "Sao cơ? Nhưng anh ta đang uống rượu mà?"

"Đúng là anh ta đang uống," cô gái giải thích, "nhưng cậu nhìn xung quanh đi."

Sanji quan sát kỹ và nhận ra điều kỳ lạ. Hầu hết khách hàng trong quán đều đang nhìn về phía Zoro. Họ dường như bị cuốn hút bởi vẻ ngoài mạnh mẽ và bí ẩn của anh, đến nỗi quên cả uống rượu của mình.

"Mọi người chỉ nhìn anh ta chứ không uống gì cả," cô chủ quán nói tiếp. "Thế này thì tôi làm ăn kiểu gì?"

Sanji cảm thấy vừa bực mình vừa bất ngờ. Anh không ngờ Zoro lại có sức hút lớn đến vậy, ngay cả khi anh ta chẳng cố gắng gì cả.

Với một tiếng thở dài, Sanji nói: "Tôi hiểu rồi. Xin lỗi vì sự phiền phức này. Tôi sẽ đưa anh ta đi ngay."

Anh tiến đến chỗ Zoro, vỗ vai anh ta: "Này, đầu rêu. Chúng ta phải đi thôi."

Zoro nhìn lên, có vẻ ngạc nhiên: "Hả? Tại sao? Tôi còn chưa uống xong mà."

Sanji liếc nhìn xung quanh, thấy mọi người vẫn đang chú ý đến họ. Anh thì thầm: "Đừng hỏi, cứ đi theo tôi."

Zoro nhún vai, uống cạn ly rượu cuối cùng và đứng dậy. Khi họ bước ra khỏi quán, Sanji không khỏi cảm thấy một chút ghen tị. Nhưng đồng thời, anh cũng cảm thấy một chút tự hào kỳ lạ.

Khi họ đã đi xa khỏi quán bar, Zoro hỏi: "Này, có chuyện gì vậy?"

Sanji chỉ cười khẽ: "Không có gì đâu. Chỉ là cậu quá nổi bật thôi, đồ ngốc."

Zoro nhìn Sanji với vẻ khó hiểu, nhưng không hỏi thêm. Họ tiếp tục đi trong đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro