30. Mùi thuốc sát trùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùi thuốc sát trùng nồng nặc xộc vào mũi Sanji, khiến anh nhăn mặt khó chịu. Ngay cả hương chanh thoang thoảng từ đống bát đĩa vừa rửa cũng không thể xua tan mùi hương khó chịu đó. Đôi tay Zoro vòng quanh eo anh từ phía sau, hơi ấm từ cơ thể người đồng đội truyền qua lớp áo mỏng.

"Cậu làm món gì cho tôi đấy, đầu bếp?" Giọng Zoro trầm thấp bên tai Sanji, hơi thở anh phả nhẹ lên gáy khiến Sanji rùng mình.

Sanji cố giữ giọng bình thản, mặc cho trái tim đang đập loạn xạ trong lồng ngực. "Không có gì đặc biệt, đủ để nghẹn chết anh."

Im lặng bao trùm căn bếp nhỏ. Sanji có thể cảm nhận được hơi thở Zoro trở nên nặng nề hơn, vòng tay ôm siết chặt hơn một chút.

"Tôi xin lỗi." Zoro cuối cùng cũng lên tiếng, giọng anh đầy hối hận.

Sanji nhắm mắt, hít một hơi sâu. "Đừng xin lỗi nếu anh cứ để nó xảy ra."

Zoro im lặng, nhưng không buông tay. Sanji có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong cơ thể người đàn ông phía sau mình.

"Phía sau tôi có rất nhiều thứ quan trọng," Zoro thì thầm, giọng anh khàn đặc. "có cậu nữa, tôi không thể đánh mất."

Sanji từ từ quay người lại, đối mặt với Zoro. Ánh mắt anh gặp đôi mắt sẫm màu của kiếm sĩ, thấy trong đó sự đau đớn và lo lắng.

"Vậy à?" Sanji nhếch mép. "Thế anh có bao giờ nghĩ đến cảm giác của tôi khi phải băng bó cho anh?"

Zoro nhíu mày. "Tch. Đó chỉ là vài vết xước."

"Vết xước?" Sanji bật cười chua chát. "Anh gọi vết thương suýt chết đó là vết xước à?"

"Tôi..."

"Hãy hứa rằng anh sẽ mạnh mẽ hơn," Sanji nói, giọng nhẹ nhàng nhưng kiên định. "Mạnh đến mức không ai có thể làm tổn thương anh."

Zoro nhìn Sanji chăm chú, rồi gật đầu nhẹ. Anh cúi xuống, áp trán mình vào trán Sanji. "Tôi hứa." anh thì thầm.

Trong khoảnh khắc đó, mùi thuốc sát trùng dường như không còn quan trọng nữa. Tất cả những gì Sanji có thể cảm nhận là hơi ấm từ Zoro, và lời hứa thầm lặng giữa hai người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro