39. "Cậu ấy có thể gây rắc rối, nhưng..."

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng chiều tà len lỏi qua cửa sổ nhà bếp trên Thousand Sunny, nơi hầu hết các thành viên băng Mũ Rơm đang tụ tập. Sanji đang bận rộn chuẩn bị bữa tối, trong khi những người khác ngồi quanh bàn, trò chuyện rôm rả. Zoro vắng mặt, có lẽ đang ngủ ở đâu đó trên boong tàu hoặc tập luyện trong phòng quan sát.

Sanji đột nhiên đặt mạnh con dao xuống thớt, phá vỡ không khí ấm áp trong phòng. "Cái tên đầu rêu đó," anh lầm bầm, "lại để rượu vương vãi khắp nơi trong kho. Tôi suýt trượt chân khi lấy nguyên liệu."

Nami nhướng mày. "Zoro lại uống say à? Cậu ta nên cẩn thận hơn."

"Đâu chỉ có vậy," Sanji tiếp tục, giọng càng lúc càng gay gắt. "Cậu ta còn để mấy quả tạ nặng cả tấn giữa lối đi. Ai mà không để ý là vấp ngã như chơi."

Usopp gãi cằm, vẻ suy tư. "Ừm, Zoro có vài thói quen hơi kỳ lạ thật. Như việc cậu ấy luôn ngủ ở những nơi kỳ quặc nhất."

"Và cách cậu ấy lau chùi kiếm mỗi tối," Robin nói thêm, khóe miệng khẽ nhếch lên. "Gần như là một nghi thức tôn giáo vậy."

Chopper gật đầu đồng tình. "Zoro cũng có cách tập luyện rất đặc biệt. Tôi chưa bao giờ thấy ai nâng tạ bằng răng cả."

Luffy, vẫn đang nhai một miếng thịt, cười lớn. "Zoro là người thú vị mà! Chính vì vậy cậu ấy mới là thành viên của băng chúng ta!"

Sanji đảo mắt, quay lại với công việc nấu nướng. "Thú vị ư? Tôi gọi đó là gây rắc rối thì đúng hơn."

Nami đột nhiên lên tiếng, giọng trầm ngâm: "Nhưng các cậu có nhớ lần Zoro đã..."

Cô kể lại câu chuyện về lần Zoro đã âm thầm giúp đỡ một đứa trẻ trên hòn đảo họ vừa ghé qua. Không ai trong nhóm biết chuyện này, chỉ có Nami tình cờ bắt gặp.

Robin gật đầu, mỉm cười. "Đúng vậy, và còn có lần cậu ấy..."

Lần lượt, mỗi thành viên kể ra những khoảnh khắc họ chứng kiến sự tinh tế và quan tâm của Zoro. Từ việc anh luôn là người đầu tiên nhảy xuống biển cứu những người bị rơi khỏi tàu, đến cách anh lặng lẽ đứng gác cả đêm khi có người bị ốm.

Sanji im lặng lắng nghe, đôi tay vẫn động đậy nhịp nhàng trên thớt. Dần dần, vẻ bực bội trên mặt anh tan biến, thay vào đó là một nụ cười khó nhận thấy.

"Cậu ấy có thể gây rắc rối," Nami kết luận, "nhưng Zoro là một trong những người đáng tin cậy nhất mà tôi từng biết."

Mọi người gật đầu đồng ý. Sanji quay lại, đặt một đĩa thức ăn lên bàn. "Được rồi, được rồi," anh nói, giọng có vẻ miễn cưỡng nhưng ánh mắt lại dịu dàng hơn. "Có lẽ tên đầu tảo đó cũng không đến nỗi tệ."

Ngay lúc đó, cửa bếp mở ra và Zoro bước vào, mồ hôi còn lấm tấm trên trán sau buổi tập. Anh nhìn quanh căn phòng đột nhiên im lặng, nhướng mày nghi hoặc. "Có chuyện gì vậy?"

"Không có gì." mọi người đồng thanh đáp, cố nén cười.

Zoro nhún vai, tiến về phía tủ lạnh lấy chai nước. Khi đi ngang qua Sanji, anh khẽ chạm vai người đầu bếp. "Oi, bữa tối hôm nay có gì vậy?"

Sanji, bất ngờ trước cử chỉ thân mật hiếm hoi của Zoro, chỉ ậm ừ đáp lại. Nhưng khi Zoro quay lưng đi, một nụ cười nhỏ lại xuất hiện trên môi anh.

Bữa tối hôm đó diễn ra trong bầu không khí ấm áp đặc biệt, với tiếng cười nói rộn ràng và những cái nhìn thấu hiểu giữa các thành viên. Và nếu ai đó để ý kỹ, họ sẽ thấy Sanji và Zoro ngồi gần nhau hơn một chút so với mọi khi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro